Đan Vũ Càn Khôn

Năm khỏa hạt châu. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Cho dù đan dược nhiều hơn nữa cũng sẽ có một ngày sử dụng hết, hơn nữa hắn căn bản không có khả năng ở địa phương quỷ quái này hao phí quá nhiều thời gian.

PHỐC! PHỐC!

Mà vào lúc này, Tần Phàm lần nữa nghe được một ít thanh âm rất nhỏ truyền đến, bất quá lúc này đây hắn có một loại cảm giác, thanh âm này tựa hồ cũng không thuộc về bên trong không gian này, ngược lại là tựa như từ chỗ thật xa truyền đến.

- Cái này hình như là tiếng bước chân?

Nghe được thanh âm này, trong nội tâm Tần Phàm bỗng nhiên khẽ động, lập tức trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt, sau đó liền bắt đầu cúi đầu trầm tư .

Một lát sau, hắn ngẩng đầu lên, hắn nhìn về phía hư ảnh Quỷ Hồn lần nữa ngưng tụ ở bốn phía kia.

- Chẳng lẽ những cái này toàn bộ đều là ảo giác? Ta không phải đi vào bên trong một cái Truyền Tống Trận, mà là đi tới một cái huyễn trận?

Tần Phàm như có điều suy nghĩ, nhưng cảm giác bốn phía thật sự là quá mức chân thực rồi!

Không chỉ có hoàn cảnh bốn phía tối tăm mờ mịt, cùng những Quỷ Hồn âm hồn bất tán kia, còn có các loại thanh âm thần bí truyền đến, thậm chí là thân thể cùng đại não của hắn, thậm chí thần thức cảm ứng cũng nói cho hắn biết những cái này tất cả đều là thực, mình chính là ở bên trong một thế giới hoàn toàn chân thực!

Nếu như đây quả thật là ảo trận tạo ra, vậy cái ảo trận này trải qua tuế nguyệt lâu thế kia, còn có hiệu quả như vậy cường đại, như vậy tu vi chân thực của chủ nhân cái động phủ này thật là kinh khủng đến cỡ nào!

- Nhưng mà tiếng bước chân kia hoàn toàn chính xác là rất chân thực, giống như là bỗng nhiên đánh thức ta vậy, ta nghĩ có lẽ là người thứ ba xông vào động phủ vừa rồi! Đây hết thảy rất có thể là ảo giác!

Trong nội tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, nhưng kỳ thật vẫn là không quá xác định.

Mà đang ở thời điểm hắn do dự, một đầu Quỷ Hồn ngưng tụ lên lần nữa bỗng nhiên hướng về thân thể của hắn đánh tới.

- Thử một lần.

Tần Phàm cắn răng một cái, trực tiếp đem nắm đấm của mình nhét vào trong miệng Quỷ Hồn kia.

- Ah…

Bất quá lập tức một loại đau nhức kịch liệt liền từ trong đó truyền đến, hắn vội vàng thôi phát kình khí, đánh tan Quỷ Hồn kia, lúc hắn nhìn lại nắm đấm, vậy mà phát hiện trên nắm tay chảy máu!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khí lực của hắn cường đại như vậy, lại bị Quỷ Hồn này gây thương tích!

- Cuối cùng là thực hay là giả?

Tần Phàm lại một lần nữa mê mang rồi, nếu như những cái này đều là ảo giác, như vậy chắc có lẽ hắn không bị thương mới đúng!

Vốn tiếng bước chân kia để cho hắn hoài nghi mình là ở trong huyễn trận, nhưng sau khi bị thương, hắn lập tức lại đẩy ngã hoài nghi của mình.

- Đúng rồi, ta nhớ được tỷ tỷ đã từng nói, ảo cảnh chân thực là cải biến cảm giác con người! Vừa rồi ta bước vào bên trong cửa đá này, đầu tiên liền cho là mình tiến nhập bên trong một Truyền Tống Trận, cho nên mới cảm giác được ở đây đều là chân thực.

- Nhưng tỷ tỷ còn nói qua, ảo cảnh phải là phù hợp nhận thức của con người, hết thảy đều phải hợp lý, nếu ta có thể phát giác đến chỗ không hợp lý, như vậy cái ảo trận này cũng sẽ bị phá giải!

Sau một khắc, hắn nhưng lại chợt nhớ tới ban đầu ở Chân Vũ Thánh Địa trong Tần Li đối với hắn đã từng nói qua một ít lời.

Tần Li cũng là một người có năng lực bố trí cảnh trong mơ tiếp cận huyễn cảnh, bất quá nàng là bằng vào một loại Mộng Điệp làm dẫn, trực tiếp thôi miên người đi vào trong mơ.

- Như vậy ta bị thương có khả năng cũng là giả dối?

Tần Phàm nhìn về phía thương thế của mình, phía trên vẫn còn đang không ngừng chảy máu, chảy tràn đầy đất.

- Đúng vậy, bởi vì khí lực của ta trải qua lần thứ hai Luyện Thể, cường hãn hơn người bình thường rất nhiều, cho nên bị thương bình thường, miệng vết thương đều rất nhanh tự động cầm máu, không có khả năng sẽ chảy nhiều máu như vậy!

Lập tức hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, hắn tựa hồ là phát hiện điểm đáng ngờ trong đó.

- Cái này quả nhiên là ảo giác!

Đến lúc này, hắn rốt cục khẳng định ý nghĩ của mình, lập tức vội vàng ngồi xếp bằng xuống, hai mắt nhắm lại, tùy ý để cho hư ảnh Quỷ Hồn khủng bố đầy trời đánh tới chính mình, giống như muốn đem chính mình thôn phệ .

Hắn chỉ là bất động, tinh thần lực hướng về bốn phía, như là thủy triều dũng mãnh lao tới.

Phanh…

Bỗng nhiên thật giống như là vật gì bỗng nhiên rách nát ra, thanh âm thanh thúy truyền vào trong tai.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau đó Tần Phàm chậm rãi mở mắt lần nữa, trước mắt rốt cục một mảnh thanh minh, mà đập vào mắt hắn là năm khỏa hạt châu màu xanh lá, lớn cỡ nắm tay hài nhi, đang vây chung quanh thân thể của hắn, chậm rãi xoay tròn.

- Ồ? Đây là vật gì? Vừa rồi chẳng lẽ là mấy khỏa hạt châu này giở trò quỷ?

Tần Phàm đứng dậy, không khỏi kinh ngạc, đây cùng ảo trận trong tưởng tượng của mình có chút bất đồng, tựa hồ hết thảy đều là năm khỏa hạt châu này tạo thành đấy.

Lập tức hắn thu năm khỏa hạt châu đến trong tay, tinh tế quan sát .

- Buông những bảo bối này xuống!

Bất quá vào lúc này, ở bên ngoài thạch thất, có một thanh âm âm tàn truyền đến.

Lúc này Tần Phàm lại như không có nghe được thanh âm của người bên ngoài kia, không có hướng về sau liếc mắt nhìn một cái, chỉ là như không có việc gì đem năm khỏa hạt châu này nắm trong tay, lập tức hắn liền cảm thấy ở trong đó có một cảm giác lành lạnh như băng truyền đến, loại cảm giác này cùng hắn vừa rồi ở trong sương mù, gặp phải những Quỷ Hồn kia có chút tương tự.

Có chút tĩnh mịch, có chút làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động.

Hắn lại nhìn về phía cánh tay bị thương vừa rồi kia của mình, phát hiện thượng diện cũng không có vết máu, ngoại trừ cái loại cảm giác chân thực tựa hồ là lưu lại đáy lòng, thì trên bàn tay vẫn không có một chút sức mẻ.

Ảo giác vừa rồi thật sự là quá chân thực rồi, chân thực đến mức làm cho Tần Phàm khó mà tin được! Thậm chí hắn cảm thấy Mộng Điệp chi thuật kia của Tần Li, so sánh với chuyện mà hắn vừa trải qua, cũng hẳn là không sai biệt nhiều!

Hiện tại xem ra vừa rồi cái ảo giác kia, dĩ nhiên là do năm khỏa hạt châu màu xanh lá trước mắt này kiến tạo đi ra!

Cái này lại để cho Tần Phàm như thế nào không kinh ngạc.

Hắn có thể tưởng tượng đến, chỉ cần mình khống chế được năm khỏa hạt châu này, như vậy có lẽ không cần hiểu quá nhiều trận pháp chi đạo, cũng có thể chế tạo ra một ảo cảnh có thể mê hoặc người khác rồi!

Hắn biết rõ nếu như ở dưới tình huống mình lâm vào ảo cảnh vừa rồi kia, coi như là bị đánh lén cũng khó có thể biết được!

Đồng dạng, ngày sau hắn cũng có thể dùng loại phương pháp này đến đánh lén người khác!

Cái này đối với hắn mà nói, sẽ là một lần nữa thực lực tăng lên!

Tần Phàm âm thầm hưng phấn, sau đó liền trực tiếp dùng tinh thần lực trùng kích đến trong năm khỏa hạt châu màu xanh lá này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0