Đan Vũ Càn Khôn

Phản ứng của Kiền Kinh Tần gia. (1)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Nhưng mà hoàn toàn trái ngược ý nguyện, trong những tin tức Kiền Kinh Tần gia thu được, thiếu niên kia không những sống rất tốt, hơn nữa đã bắt đầu danh dương Đại Kiền quốc, thậm chí dần dần bắt đầu có danh tiếng trong hơn nửa Vũ Thiên đại lục.

Ngày này từ bên Kiền Khôn Đới mang về tin tức.

Trong nội đường tộc vụ Kiền Kinh Tần gia, gia chủ Tần Thịnh cùng mười mấy trưởng lão đang tụ chung một chỗ.

- Bên Kiền Khôn Đới truyền về tin tức, Tần Phàm từng xuất hiện tại nơi đó.

Tần Thịnh trong một thân áo bào màu xám xoay người lại, con ngươi uy nghiêm nhìn nhìn các vị trưởng lão đang ngồi, trầm giọng nói.

- Cái gì? Tần Phàm cũng dám rời đi Nam Phong Thành? Ta khẩn cầu tộc trưởng cho ta lập tức đi đuổi giết hắn!

Nghe vậy một ngũ cấp võ tôn trưởng lão vỗ bàn đứng bật lên, người này tên là Tần Quảng, tính tình luôn vô cùng nóng nảy hung hăng.

- Không sai, gia chủ, nếu Tần Phàm đã dám rời khỏi Nam Phong Thành, hơn nữa còn dám đi tới nơi hỗn loạn như Kiền Khôn Đới, loại địa phương kia cho dù là Chân Võ Thánh Điện cũng khó mà quản thúc cùng can thiệp, lúc này chính là cơ hội tốt của chúng ta!

Các trưởng lão khác cũng lên tiếng nói.

- Tốc độ phát triển của Tần Phàm thật sự quá mức khủng bố, vô luận phải trả giá đắt như thế nào, đích thật là phải nhanh chóng giải quyết hắn cho xong, nếu không đối với Kiền Kinh Tần gia chúng ta sẽ là tai họa thật lớn!

Tam trưởng lão Tần Kim cũng kiêng kỵ nói.

- Nghe gia chủ nói tiếp đã.

Nhị trưởng lão Tần Mộc sắc mặt xanh mét lên tiếng nói.

- Tần Phàm cách đây không lâu đã giết chết một bát cấp võ tôn cường giả!

Lúc này Tần Thịnh mới hít sâu một hơi, cực lực bảo trì bình tĩnh nói.

- Cái gì, làm sao có thể!

Nghe nói như thế, toàn bộ trưởng lão đang ngồi đều chấn động, không thể tin được nhìn Tần Thịnh như muốn xác nhận sự thật, có vài trưởng lão kích động đến đứng bật lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tình báo sẽ không sai, bát cấp võ tôn cường giả kia vốn là thành chủ Hắc Hỏa Thành, nghe nói Tần Phàm lấy danh nghĩa của sư phụ hắn là Hắc Hỏa võ thánh mà đi khiêu chiến tên kia, sau đó giết chết hắn trước mặt mọi người.

Tần Thịnh tiếp tục trầm giọng nói.

- Điều này sao có thể…

Vẫn có thật nhiều trưởng lão không thể tin được:

- Bát cấp võ tôn cường đại thế nào, làm sao có thể chết trong tay Tần Phàm? Cho dù Tần Phàm thật sự đột phá võ tôn cảnh giới từ trong Chân Võ Thánh Điện đi ra, nhưng hiện tại còn chưa qua được nửa năm thời gian, hắn làm sao cường đại tới mức có thể giết chết được bát cấp võ tôn?

- Ai, tốc độ phát triển như vậy đúng thật là nghe rợn cả người, nhưng Tần Phàm đúng là yêu nghiệt, trong mấy ngàn năm nay chưa từng nghe nói qua có người còn chưa đầy hai mươi tuổi đã đột phá được võ tôn cảnh giới đây? Ngay cả Đại Ly quốc Vân Phi Dương so sánh với hắn vẫn còn chênh lệch rất nhiều.

Tần Thịnh thở dài một hơi nói:

- Trước đó chúng ta phỏng chừng Tần Húc là bị cường giả ẩn trong Nam Phong Tần gia giết chết, nhưng hiện giờ xem ra, lúc trước Tần Húc đã chết trong tay Tần Phàm.

- Mười lăm tuổi vẫn là tam cấp võ đồ, trong năm đột phá tới võ giả cảnh giới, mười sáu tuổi đạt thành võ sư, mười bảy tuổi thành tiên thiên võ sư, mười tám tuổi thành linh võ sư, mười chín tuổi trở thành võ tôn…Tần Phàm đích thật là một tuyệt thế yêu nghiệt, căn bản không thể dùng người bình thường so sánh với hắn…Trước kia chúng ta vẫn cho rằng cho dù định ra năm năm ước hẹn nhưng Kiền Kinh Tần gia chúng ta vẫn nắm chắc thắng lợi trong tay, nhưng hiện giờ không phải nói không có lòng tin đối với lão tổ tông, bất quá trong lòng của ta đã bắt đầu cảm thấy bất an.

Ngồi bên tay trái Tần Thịnh là Tần gia đại trưởng lão Tần Thiên Hoành lúc này cũng mở miệng nói.

Nghe được lời nói của Tần Thịnh cùng Tần Thiên Hoành, bên trong nội đường chợt trầm mặc, hơn nữa tất cả mọi người đều cau mày, vẻ lo lắng. Những trưởng lão này cũng không phải là người ngu xuẩn, tuy rằng trong lòng không muốn tin tưởng chút nào nhưng hiện giờ xem ra sự thật tàn khốc đã bày rõ trước mặt họ.

- Cho nên Tần Phàm kia càng không thể giữ lại được!

Qua hồi lâu mới có một gã trưởng lão mở miệng oán hận nói.

- Tuy rằng không biết thêm ba năm thời gian nữa Tần Phàm có thể đạt tới cảnh giới võ thánh hay không, hơn nữa có thể đạt tới mức ngang hàng với lão tổ tông của chúng ta hay không, nhưng chúng ta không thể tiếp tục đổ! Tần Phàm quá mức biến thái, ngay cả Chân Võ Thánh Điện đều bảo vệ hắn, hiện giờ hắn rời khỏi Nam Phong Tần gia, đích thật là cơ hội tốt nhất!

Một vị trưởng lão vỗ tay lên bàn nói:

- Hiện tại vấn đề là ai đuổi theo giết hắn mới thích hợp?

- Để cho ta đi thôi.

Lúc này nhị trưởng lão Tần Kim chợt trầm giọng nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tuy rằng nhị trưởng lão có được thực lực bát cấp võ tôn, nhưng nếu như Tần Phàm đã có thể giết chết được một bát cấp võ tôn, vậy ta lo lắng ngươi chưa chắc là đối thủ của Tần Phàm.

Tần Thịnh lắc đầu nói.

- Tuy rằng Tần Phàm đã giết được một bát cấp võ tôn, nhưng chỉ là một thành chủ nho nhỏ của Kiền Khôn Đới làm sao có thể so sánh được với nhị ca?

Tam trưởng lão có chút khinh thường nói, những nhất phẩm chân võ thế gia có được truyền thừa thâm hậu như Tần gia sẽ luôn có ngạo khí của riêng mình.

- Tuy rằng không biết công pháp của Phong Thiên Hùng tu hành như thế nào, nhưng tình báo đã nói Phong Thiên Hùng có được thiên giai sơ cấp vũ kỹ, cũng đã biết thực lực của hắn không kém, nhưng cuối cùng vẫn phải chết trong tay Tần Phàm.

Tần Thịnh lại nói tiếp:

- Nghe nói hiện tại Tần Phàm đạt tới cảnh giới tam cấp võ tôn!

- Hắn chỉ mới rời khỏi Chân Võ thánh địa chưa đầy nửa năm, lại tăng lên tới cảnh giới tam cấp võ tôn?

- Chỉ là cảnh giới tam cấp võ tôn nhưng đã có thể giết chết được bát cấp võ tôn có thiên giai vũ kỹ?

Hơn mười trưởng lão Kiền Kinh Tần gia đang ngồi không khỏi kinh hãi thất sắc, đưa mắt nhìn lẫn nhau, đều có thể nhận thấy được vẻ khiếp sợ nồng đậm trong ánh mắt đối phương, cùng nỗi lo lắng không cách nào che giấu.

Kiền Kinh Tần gia có tâm phúc đại họa như vậy, quả thực làm cuộc sống hàng ngày khó thể bình an!

Đừng nói là tiếp tục đợi thêm ba năm thời gian, có một đại địch như vậy cho thêm ba ngày cũng làm cho người cảm thấy bị tra tấn!

- Nếu như là như vậy chỉ sợ ta đích xác không nắm chắc tuyệt đối có thể giết được hắn!

Nhị trưởng lão Tần Kim cau mày, trầm giọng nói. Không phải nói hắn không chịu hi sinh vì gia tộc, mà nếu như cuối cùng vẫn không thể giết chết được đối phương, không chỉ sẽ cho đối phương thêm thời gian gia tăng thực lực, còn có thể làm cho gia tộc không công bị tổn thất một gã võ tôn cường giả.

Sau đó hơn mười mấy đôi mắt của các trưởng lão đều nhìn về phía đại trưởng lão Tần Thiên Hoành.

- Vậy để cho ta đi thôi.

Cuối cùng Tần Thiên Hoành chỉ phải thở dài một hơi nói, trên thực tế đã hơn hai mươi năm hắn không rời khỏi Kiền Kinh Tần gia, hơn nữa bởi vì một vài khúc mắc hắn luôn không muốn rời khỏi phạm vi của Kiền Kinh Thành.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0