Đan Vũ Càn Khôn

Sát nhân mà đi. (1)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

PHỐC!

Mộc Dương kinh hãi mở to hai mắt, cảm nhận nội tạng bị lực lượng khủng bố đè xuống, sau đó nhịn không phun ra một ngụm máu tươi lên không trung, theo đó là nghe được thanh âm xương cốt quanh thân mình đứt gãy!

Sau khi đột phá đến Võ Tôn, từ cảm ngộ và khai phát từ Ma Chủng, thể phách Tần Phàm trở nên càng lúc càng cường hãn, lực lượng thân thể tự nhiên cũng theo đó tăng lên, nếu bàn về lực lượng, một quyền của hắn cũng cơ hồ có thể đạt tới uy lực vận dụng nguyên khí trong phạm vi 100m!

Nói cách khác hắn chỉ sử dụng lực lượng thân thể đã có thể đạt tới trình độ Võ Tôn nhất cấp!

Hơn nữa Vạn Ngưu Trùng Chàng có được 999 trọng Man Ngưu kình, mấy trăm trọng trước hóa thành hư ảnh Man Ngưu đánh tan nguyên khí hộ traosc ủa Mộc Dương, nhưng vẫn còn có bộ phận Man Ngưu kình ngưng lại trên quả đấm của hắn!

Cho nên uy lực một quyền này của Tần Phàm không thể địch nổi!

Cho dù Mộc Dương thân là Võ Tôn lục cấp, thân thể cường hãn đã đến trình độ nhất định, nưng bị một quyền này trực tiếp đánh vào chỗ hiểm, cuối cùng chỉ đành nuốt hận!

Làm sao có thể!

Trước khi chết, trong nội tâm Mộc Dương vào thời khắc cuối cùng cơ hồ hoàn toàn bị khiếp sợ chiếm cứ, hắn không thể tin được thiếu niên này lại có thể phách cường đại như vậy! Vậy mà cứng rắn chịu công kích của hai vị Võ Tôn cao cấp lại khôi phục nhanh như vậy! Vậy mà hiệu quả tê liệt của Mộc hệ nguyên khí hoàn toàn vô dụng với hắn!

Hơn nữa một quyền này vậy mà ẩn chứa lực lượng thân thể khủng bố như thế!

- Đệ đệ!

Ở một bên, Mộc Mộ cũng bị chấn kinh, một lát sau mới phản ứng lại, vội vàng lần nữa xông về trước, muốn cứu Mộc Dương ra nhưng cũng đã muộn.

- Chỉ còn lại ngươi thôi!

Tần Phàm một kích đắc thủ, hơn nữa hắn phát hiện vừa rồi thủy hỏa tương dung của mình cũng khá hơn một chút, lập tức trong nội tâm càng thêm tự tin nhìn Mộc Mộ nhàn nhạt nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này thi thể Mộc Dương một nửa lạnh như băng một nửa nóng rực, một nửa đỏ bừng một nửa tái nhợt, một nửa cháy đen một nửa kết băng, chỗ ngực hoàn toàn sụp xuống, nội tảng bên trong cũng một đoàn mơ hồ, tử tướng có thể nói thập phần thê thảm, đồng thời cũng có thể nhìn ra được một quyền này của Tần Phàm có uy lực thế nào!

Võ Tôn lục cấp, nhưng vẫn chết dưới một quyền của Tần Phàm!

- Tiểu tạp chủng, ngươi lại dám giết đệ đệ của ta, Mộc gia Thần Mộc thành ta cùng ngươi thế bất lưỡng lập! Bản tôn nhất định phải khiến ngươi chết không yên lành!

Mộc Mộ lúc này ôm thi thể Mộc Dương, sắc mặt bi thống, ánh mắt vô cùng oán độc nhìn Tần Phàm, trong miệng dữ tợn nói.

- Nếu các ngươi đã động thủ trước, các ngươi cũng nên nghĩ đến sẽ có kết quả này.

Tần Phàm đối mặt ánh mắt oán độc kia tâm tình lại không chút biến hóa, chỉ là trong miệng tiếp tục lạnh nhạt nói, vừa rồi hai người liên thủ một kích, nếu không phải thể phách hắn cường đại hơn Võ Tôn bình thường rất nhiều, lúc này có lẽ đã biến thành một cỗ tử thi lạnh như băng rồi.

- Ha ha ha... Tiểu tạp chủng, ngươi dám chặn đường chúng ta, chúng ta muốn công kích ngươi có cái gì không đúng! Mà ngươi giết chết đệ đệ của ta, chẳng khác nào đã kết thành tử thù với Mộc gia Thần Mộc thành! Hừ, ngươi chờ xem! Rất nhanh Mộc gia Thần Mộc thành chúng ta sẽ diệt cả nhà Nam Phong Tần gia ngươi để chôn cùng đệ đệ ta!

Nghe được Tần Phàm phản bác, Mộc Mộ lại tựa hồ giận quá thành cười, lộ ra càng ngày càng oán độc, thậm chí oán đến toàn bộ Nam Phong Tần gia.

- Diệt cả nhà ta?

Tần Phàm vào lúc này sắc mặt rốt cục biến đổi, lập tức ánh mắt cũng trở nên băng lạnh:

- Mộc Mộ, hai người các ngươi là Võ Tôn lại đuổi giết một tiểu cô nương chỉ mới là Võ Giả chi cảnh vốn đã không có thể diện, ta chặn các ngươi có gì không đúng! Các ngươi có thể đuổi giết, ta có thể chặn đường! Các ngươi dám ra tay với ta, ta cũng dám giết ngược! Bất quá nếu ngươi đã muốn uy hiếp người nhà của ta, hôm nay hai người các ngươi đều ở lại đây đi!

Nghe được Mộc Mộ vậy mà uy hiếp đến tộc nhân của mình, Tần Phàm biết rõ lúc này mình phải nghiêm túc rồi!

Hắn đã kết xuống tử thù với Càn Kinh Tần gia Chân Vũ thế gia nhất phẩm, hiện giờ tạm thời cũng không dám đi trêu chọc một quái vật như Mộc gia Thần Mộc thành! Cho nên lúc này Tần Phàm dù thế nào cũng không thể để Mộc Mộ rời đi được!

Chuyện hôm nay, tuyệt đối không thể tiết' lộ ra ngoài!

Tiếp theo trong nháy mắt Tần Phàm cũng không để Mộc Mộ khôi phục trạng thái, thậm chí cũng không để cho đối phương một tia thời gian chuẩn bị, trực tiếp lại ra tay! Lúc này cũng không phải lúc nói vấn đề quang minh gì nữa, quan hệ đến tồn vong của Nam Phong Tần gia, tuyệt đối không thể qua loa được!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Huống hồ vừa rồi theo như lời Mộc Dương, đây là Càn Khôn Đái, hỗn loạn chi địa, là nơi chỉ luận kết quả!

Xoẹt xoẹt

Tần Phàm tốc độ cực nhanh, thân hình y hệt tia chớp, lúc ma sát với không khí thậm chí phát ra trận trận thanh âm bén nhọn, vừa rồi hắn sau khi đánh chết Mộc Dương chỉ lui ra hơn mười mét!

Cho nên khoảng cách giữa hắn và Mộc Mộ cơ hồ lập tức liền đến!

- Lão quỷ, chết đi a!

Nghe thấy đối phương uy hiếp gia tộc minh, Tần Phàm cũng không cần khách khí nữa, nắm đấm hóa thành Cửu Thiên Cuồng Long, quấy lấy nguyên khí trong hư không, định dùng một quyền kết thúc Mộc Mộ.

Trên thực tế, bởi vì vừa rồi bị hai người Mộc Mộ và Mộc Dương liên thủ, thương thế tạo thành không phải chuyện đùa, tuy rằng bề ngoài xem như không việc gì, nhưng bên trong căn bản còn chưa hoàn toàn khôi phục! Cho nên Tần Phàm căn bản không dám kéo dài thêm, phải một kích giết địch!

Nguyên khí Thiên Địa, hư ảnh Man Ngưu cực lớn, những hư ảnh Man Ngưu này hoặc do hỏa diễm băng tinh tạo thành, hoặc do cả hai hỗn hợp, đều trực tiếp ngưng tụ trong hư không. Những hư ảnh Man Ngưu này tổng cộng chừng 500 đầu, cái này chính là cực hạn của Tần Phàm hiện giờ

Tuy rằng số lượng không đủ, nhưng uy lực tuyệt đối so với với 999 trọng Hỏa hệ Vạn Ngưu Trùng Chàng phải mạnh hơn không ít!

Một quyền đánh ra, trong hư không như nổ tung, lập tức gió nổi mây phun, Thiên Địa biến sắc, đại địa văng tung tóe, núi rừng rung chuyển, trận trận tiếng nổ đinh tai nhức óc như muốn rung động thiên không!

Mà nguyên khí chấn động cường đại phô thiên cái địa cuống xuống, khiến Mộc Mộ thoáng chốc sợ tới mức kinh hãi thất sắc, thậm chí trong khoảng thời gian ngắn không còn thời gian bi thương về cái chế của Mộc Dương, cả người từ trên mặt đất nhảy dựng lên.

- Tiểu súc sinh này, còn trẻ như vậy làm sao có thể nắm giữ võ kỹ cường đại như thế! Võ Tôn chi cảnh, làm sao có thể sẽ khống chế được hai loại nguyên khí! Không có khả năng!

Nhìn qua trùng kích như Phong Bạo, hư ảnh Man Ngưu, Mộc Mộ cắn chặc răng, trên mặt khô héo đồng thời kinh hãi vạn phần. Hắn hít một hơi khí lạnh, chợt hắn thân hình nhanh chóng lùi lại, một bên lui, một bên không ngừng thu nạp nguyên lực từ bốn phía.

Võ Tôn thất cấp, đối với nguyên khí đã khống chế thập phần tự nhiên, tốc độ tụ tập nguyên khí cực nhanh! Mà nguyên khí trong phạm vi 700m cũng đủ để hắn ngưng hóa ra trước người một vòng nguyên khí hộ tráo chắc chắn!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0