Đan Vũ Càn Khôn

Tần Tinh Hà. (1)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Bành!

Thân hình Tần Phàm ngã trên mặt đất, nhưng dù sao thể phách của hắn cũng mạnh hơn thường nhân, vào lúc này còn có thể ở trên không xoay người một cái, cuối cùng nửa quỳ trên mặt đất, không đến mức ngã quá mức khó coi.

Sau đó hắn ổn định thân thể, lạnh nhạt nâng đầu lên, một gã nam tử áo trắng tự tin lạnh nhạt xuất hiện ở trước mắt.

- Ngươi là ai?

Tần Phàm lạnh giọng hỏi, nhưng lại phát hiện người trước mắt này ngoại hình cùng cách ăn mặc, rõ ràng là người Đại Càn quốc, hơn nữa tướng mạo còn mơ hồ có chút quen thuộc.

- Tần Phàm, chúng ta lại gặp mặt.

Nam tử áo trắng kia vẫn không trả lời, ở phía xa trong rừng, vài bóng người đi ra, trong đó một người là Càn Kinh Tần gia Tần Hạo Dương!

- Cái này là người Càn Kinh Tần gia mười năm trước tiến vào Chân Vũ thánh địa kia?

Tần Phàm thấy Tần Hạo Dương, liền nhớ tới Thái Hiên từng đề cập qua với hắn, Càn Kinh Tần gia ở mười năm trước đã từng có một thiên tài tiến nhập Chân Vũ thánh địa.

Nam tử áo trắng trước mắt này có lẽ là người Thái Hiên chỉ kia, cho nên hắn mới cảm thấy hắn có chút quen mặt. Mà mấy người khác, hẳn là giúp đỡ của Càn Kinh Tần gia này.

Chỉ là Tần Phàm thật không ngờ sau khi Tần Hạo Dương này đi vào, nhanh như vậy liền liên lạc được người này rồi, còn nhanh như vậy tìm tới mình!

Tình thế hôm nay, trước là có bọn người Hướng Vũ, sau có những người Càn Kinh Tần gia này, Tần Phàm cũng không khỏi nhướng mày, trong lòng hơi trầm trọng, trở nên càng thêm khó giải quyết .

- Ha ha, Tần Phàm, ngươi chắc chắn sẽ không nghĩ đến ta ở lúc tiến vào, đã bất tri bất giác ở trên người của ngươi hạ Xích Mộc phấn, ngươi là đi không được.

Lúc này Tần Hạo Dương kia lạnh lùng nhìn Tần Phàm, trong miệng trêu tức nói.

- Xích Mộc phấn?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lúc này Tần Phàm mới hiểu rõ ra, trách không được Tần Hạo Dương này lại nhanh như vậy mang theo những người này đuổi tới mình, nguyên lai là trên người hắn bị Tần Hạo Dương này dùng truy tung Xích Mộc phấn!

Xích Mộc phấn này vốn vô sắc vô vị, nhưng mà nếu như ở trên mũi bôi nhựa cây của Xích Mộc diệp, lại có thể ngửi thấy được mùi đặc thù của Xích Mộc phấn kia phát ra, do đó có thể truy tung đến trên người có chứa Xích Mộc phấn.

- Hừ, xem ra ngươi vì giết ta, thật đúng là hao hết khổ tâm! Ngươi không được quên, Thánh chủ phát xuống thần chỉ, để cho ta và Càn Kinh Tần gia ngươi định ra năm năm ước hẹn, trong vòng năm năm này không xâm phạm lẫn nhau, hiện tại ngươi dẫn người trước trái với điều ước, chẳng lẽ không sợ Thánh chủ trách phạt sao?

Tần Phàm nhìn về phía Tần Hạo Dương kia, cười lạnh nói.

- Ngươi là Tần Phàm a? Hạo Dương đã đem sự tình nói cho ta biết, ngươi đối với Càn Kinh Tần gia ta quả nhiên là to gan lớn mật! Bất quá ở chỗ này, là không gian đặc biệt, Thánh chủ sẽ không chú ý đến nơi đây, ngươi muốn tiếp tục dùng thần chỉ để bảo vệ tánh mạng, xem như dùng lộn rồi.

- Ngươi dám hủy môn đình của Càn Kinh Tần gia ta, Tần Tinh Hà ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi ở trong Chân Vũ thánh địa có ngày tốt lành qua.

Lúc này nam tử áo trắng kia cũng mở miệng lạnh lùng nói, nhìn ra được hắn đối với Tần Phàm làm ra những chuyện kia cho Càn Kinh Tần gia là thập phần phẫn nộ.

- Ha ha, ta ở trong Chân Vũ thánh địa có ngày tốt lành qua hay không, không phải Tần Tinh Hà ngươi, Tần Hạo Dương có thể định đoạt.

Tần Phàm chỉ là bình tĩnh cười nói, sau đó hắn chuyển hướng ba nam tử đồng dạng là người Đại Càn quốc kia mở miệng nói:

- Ba người các ngươi thì sao? Chúng ta cùng là người Đại Càn quốc, chẳng lẽ các ngươi cũng muốn ra tay đối với ta sao?

- Tần Tinh Hà, người nọ là người Đại Càn quốc chúng ta, hôm nay Càn Minh chúng ta ở Chân Vũ thánh địa thực lực vốn rất yếu, rất cần tân huyết bổ sung, nếu như chúng ta ra tay đối với nhân vật mới của bản quốc, trở lại trong liên minh sẽ không tốt bàn giao.

Lúc này nam tử cao gầy đối diện kia nghĩ một lát mới mở miệng nói.

- Vương Thư, người này cùng Càn Kinh Tần gia ta có đại thù, hôm nay ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không để hắn đi ra, nếu như các ngươi không muốn ra tay, có thể đứng ở một bên.

Tần Tinh Hà kia nghe vậy nhướng mày nói ra, bất quá hắn cũng tự cho mình thực lực cao cường, cũng không sợ thái điểu như Tần Phàm mới vừa tiến vào Chân Vũ thánh địa này.

- Nếu đây là thù hận của các ngươi, vậy mấy người chúng ta sẽ không để ý tới.

Vương Thư kia liếc nhìn Tần Phàm, sau đó mở miệng nói, sau đó cùng hai người khác đều thối lui đến một bên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn ba người kia thối lui, lúc này Tần Phàm mới hơi chút buông lỏng một ít, chỉ là đối phó Tần Tinh Hà cùng Tần Hạo Dương sẽ lộ ra dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng mà vào lúc này, hắn lại biến sắc, vì chứng kiến Luyện dược sư linh hoàn cấp Hướng Vũ kia vẫn không chết! Hắn được hai đồng bạn nâng đứng lên, tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng thoạt nhìn lại không có dấu hiệu phải chết.

Sau khi hắn đứng lên lập tức liền nuốt vào một khỏa dược hoàn, sau đó oán độc mà nhìn về phía Tần Phàm.

- Linh Vũ sư tu luyện ở trong Chân Vũ thánh địa quả nhiên lợi hại hơn rất nhiều, Hướng Vũ này không chỉ có ở thời điểm chiến đấu, có thể trong thời gian ngắn như vậy triệu hồi ra Đằng Giáp màu xanh lá cứng rắn phòng ngự, hơn nữa thể phách cũng coi như không tệ, bị thụ một kích Bá Vương đao toàn lực của ta lại vẫn có thể nhanh khôi phục lại như vậy.

Trong nội tâm Tần Phàm cũng âm thầm kinh ngạc.

- Người Đại Càn quốc, tiểu tử này cùng ta và ngươi đều có thù, không bằng chúng ta cùng một chỗ liên thủ, như thế nào.

Sau đó Hướng Vũ kia nhìn về phía Tần Tinh Hà, mở miệng nói.

- Tốt, chúng ta cùng một chỗ đối phó hắn.

Tần Tinh Hà nhẹ gật đầu, trải qua vừa rồi cùng Tần Phàm giao kích một quyền, hắn cũng biết thực lực Tần Phàm cũng không đơn giản, mặc dù mình có thể đủ thắng được hắn, nhưng lại cần tốn hao không ít thời gian.

Tần Tinh Hà, Tần Hạo Dương, tăng thêm bốn người Hướng Vũ, tổng cộng sáu người, trong đó yếu nhất không thể nghi ngờ là Tần Hạo Dương rồi, mặt khác từng cái cảnh giới đều ở trên Tần Phàm!

Ngoại trừ Hướng Vũ bị thương, mấy người khác đều có thể nói là chiến lực không tổn hại.

Trông thấy song phương thật sự đã đạt thành liên thủ, Tần Phàm cũng không khỏi ngưng trọng lên, tuy đã có ba người thối lui ra khỏi vây công, nhưng vừa rồi hắn cùng Tần Tinh Hà giao phong mà xem, thiên tài của Càn Kinh Tần gia này hoàn toàn chính xác là không đơn giản, thực lực thậm chí tới thất cấp Linh Vũ sư, so với Hướng Vũ kia còn mạnh hơn một ít!

Tần Phàm biết rõ một trận kế tiếp, nếu quả thật muốn đánh nhau, hắn hoàn toàn là ở vào hoàn cảnh xấu.

- Động thủ!

Tần Tinh Hà kia cùng Hướng Vũ vào lúc này cơ hồ đồng thời hô lên, sau đó ngoại trừ ba người Đại Càn quốc thối lui ra khỏi kia, những người khác kể cả Tần Hạo Dương ở bên trong, toàn bộ đều phát tiến công tới Tần Phàm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0