Thiên Tài Chiến -- bắt đầu! (1)
Hỏa Thụ
2024-07-24 03:27:15
- Tần Phàm này còn chưa tới.
Lúc này, trên gác cap, Kim Thượng chau mày. Hắn biết rõ vị Thánh Tôn kia trì hoãn một phút đồng hồ chính là vì đợi Tần Phàm, nhưng hôm nay một phút đồng hồ đã qua, nhưng Tần Phàm vẫn chưa đến.
Vào lúc này hắn không biết có nên tuyên bố khai mạc Thiên Tài Chiến hay không.
- Bắt đầu đi.
Nhưng vào lúc này, thanh âm thần bí phiêu miểu kia lần nữa truyền vào tai Kim Thượng.
Nghe được thanh âm này, Kim Thượng thoáng có chút thất vọng nhưng cuối cùng lại thở dài một hơi, bởi vì hắn không cần khó xử nữa. Vì vậy hắn hít một hơi thật sâu, liền bước ra phía trước một bước.
- Thiên Tài Chiến lần này sắp bắt đầu, hiện giờ người dự thi đều tập đến quảng trường, những người khác thì thối lui ra bốn phía đi.
Thanh âm uy nghiêm của Kim Thượng từ trên gác cao truyền xuống, quanh quẩn trên không toàn bộ quảng trường.
- Bắt đầu rồi, Tần Phàm sao còn chưa đến?
Mà bọn người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên lúc này tụ tập cùng một chỗ, thấy Kim Thượng tuyên bố lễ khai mạc bắt đầu, cũng không khỏi nhìn quanh bốn phía tìm kiếm thân ảnh màu xanh kia.
- Chẳng lẽ hắn biết rõ lần này chúng ta muốn đối phó hắn, cho nên không dám tới sao?
Minh chủ Đại Khôn minh Lâm Bô lúc này nhíu mày nói.
- Hừ, không thể tưởng được hắn lại vô dụng như thế.
Nhiếp Bá thì oán hận hừ lạnh một tiếng nói.
- Ta cũng không nghĩ Tần Phàm lại rút lui như vậy, hắn thoạt nhìn không giống như loại người dễ dàng buông tha.
Viên Cảnh Thiên lại âm trầm nói, rất nhiều chuẩn bị, bởi vì Tần Phàm không đến nên đãn như không, tâm tình hắn lúc này thập phần chênh lệch.
Đương --
Tiếng chuông thứ tư vang lên, ý nghĩa khai mạc Thiên Tài Chiến lần này chính thức kéo ra.
Đám người giống như thủy triều chậm rãi thối lui đến bốn phía quảng trưởng, mà 50 người dự thi vào lúc này đều nghiêm nghị đứng ở vị trí trung tâm quảng trường.
Soàn soạt --
Một hồi thanh âm vật liệu bằng đá ma sát truyền ra, mọi người ở bốn phía quảng trường đều nhìn thấy, ở giữa chỗ 50 người dự thi đứng, một cái đài cao bốn cạnh chậm rãi nhô lên.
- Thiên Tài Chiến lần này, tổng cộng có 50. . .
Thanh âm uy nghiêm của Kim Thượng lần nữa quảnh quẩn trên quảng trường, vừa mới muốn tuyên bố nhân số dự thi và quy tắc Thiên Tài Chiến lần này.
- Còn có ta.
Mà nhưng vào lúc này, một thanh âm có chút phiêu miểu bỗng truyền đến từ phía đông quảng trường.
Ngay sau đó, một cái bóng người màu xanh liền từ phương xa ngự không bay đến. . .
- Đây là Tần Phàm?
- Là Tần Phàm, lúc này hắn lại đến!
- Không thể tưởng được Tần Phàm này lại biết phi hành vũ kỹ!
- Vũ kỹ phi hành a! Thật là khiến người khác hâm mộ, cảnh giới hắn chỉ là Linh Vũ Sư mà có thể ngự không phi hành!
- Ha ha, tuy nhiên khả năng Tần Phàm đoạt được ngôi vị quán quân tại Thiên Tài Chiến này rất thấp. Nhưng ta cảm thấy Thần Điện Thánh địa vì hắn mà cố ý trì hoãn khai mạc lại một chút. Chỉ điểm này thôi hắn cũng đủ vinh danh trên tường Vinh quang rôi!
- Hắc hắc, hiện tại hắn lại dùng phương thức này tham chiến, quả thật là đặc biệt. Từ trước đến nay chỉ sợ không có ai như hắn a.
- Hi vọng không chỉ dọa suông thôi a.
- Ha ha, nếu ngươi cho rằng Tần Phàm hắn dựa vào phương thức xuất hiện này mà đoạt ngôi vị thì ngươi sai lầm rồi. Tần Phàm này chính là người cướp được Viễn cổ vũ khí từ tay nhân vật như Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên đấy. Nghe nói vài ngày trước đó ngay cả Càn Minh và Đại Đoái Minh minh chủ đều chết trong tay hắn. Hiện giờ ta thập phần mong đợi hắn trổ tài tại Thiên Tài Chiến này đấy.
Nghe được thanh âm này, tất cả mọi người đều không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, lúc này phát hiện Tần Phàm ngự không mà đến, hoặc hâm mộ hoặc đố kỵ hoặc là bất mãn, tiếng nghị luận nhao nhao vang lên khắp nơi nhưng sau khi nhìn thấy thân ảnh hắn thì không ai có thể không thừa nhận Tần Phàm hắn tất nhiên sẽ là một trong những nhân vật trọng yếu tại Thiên Tài Chiến này.
- Kim trưởng lão, người này là Tần Phàm ngươi nói sao? Có thể lĩnh hội phi hành vũ kỹ trong truyền huyết, quả nhiên có chút ý tứ a.
Trên gác cao, Dương trưởng lão híp mắt nhìn thân ảnh màu xanh ở xa xa, vuốt chòm râu dài của mình, nói ra.
- Đúng vậy, chính là hắn, bất quá lúc này ta cảm giác thực lực của hắn tựa hồ đề cao không ít! Hơn nữa, ba tháng trước ta có thể tinh tường cảnh giới của hắn nhưng hiện tại ta lại nhìn không thấu! Tiềm lực tiểu tử này quả thật không thể hạn lượng a!
Kim Thượng nhẹ gật đầu, khi nhìn thấy Tần Phàm thì hắn cũng không khỏi có chút kinh ngạc.
- Linh Vũ Sư Cửu cấp đỉnh phong rồi.
Khuông trưởng lão nhàn nhạt nói.
- Tiểu tử này...
Kim Thượng không khỏi hít một hơi khí lạnh, quả thật quá kinh ngạc. Ba tháng trước đây khi hắn nhìn thấy Tần Phàm thì chỉ là Thất cấp Linh vũ sư mà thôi!
- Thăng liền ba cấp sao? Nói cách khác, Tần Phàm này chỉ tiến đến Thánh địa nửa năm mà đã từ Tam cấp Linh Vũ Sư đạt tới Cửu cấp Linh Vũ sư đỉnh phong rồi! Trách không được Kim trưởng lão ngươi đánh giá hắn cao như vậy, tốc độ tu luyện như vậy cũng quá kinh người a! Ngay cả Vân Phi Dương so với hắn cũng thua kém.
Dương trưởng lão cũng hung hăng chấn kinh một phen.
- Trách không được ngay cả Thánh Tôn cũng chú ý tới hắn. Bất quá, cái này cũng không quá giống phi hành vũ kỹ a.
Lúc này, Khuông trưởng lão nhìn về phía thân ảnh thanh hồng giao nhau, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Chu Tước chi dực, âm thầm trầm ngâm trong nội tâm, nói. Thực lực vị Khuông trưởng lão này rõ ràng cao hơn Kim Thượng và Dương trưởng lão nên liếc nhìn liền nhận ra hư thật của Tần Phàm.
- Tần Phàm, rốt cục hắn đã tới!
Lúc này, Nhiếp Bá ở một bên nắm chặt hai nắm đấm của mình, hai mắt chăm chú nhìn thân ảnh màu xanh ở xa xa, có thể nhìn ra được oán hận của hắn đối với Tần Phàm không ít. Ba tháng trôi qua, nỗi oán hận ấy không giảm đi mà ngược lại khi nhìn thấy thân ảnh Tần Phàm thì hai mắt hắn cơ hồ như lập tức bắn ra hai luồng hỏa diễm.
- Lão Nhiếp, bình tĩnh nào. Ngươi còn chưa lĩnh giáo qua sự lợi hại của TẦn Phàm sao? Người này không chỉ có một thân thực lực không kém mà tâm tĩnh cũng vô cùng ghê gớm, tuyệt không phải một thiếu niên mới 18 tuổi có được, quả thật có thể được xưng là đa mưu túc trí! Bây giờ trước tiên ngươi tĩnh tâm đang rối loạn lại, nếu không thì khi chính thức đối kháng với hắn thì nhất định chịu thiệt!
Viên Cảnh Thiên ở bên cạnh Nhiếp Bá lên tiếng khuyên nhủ, bàn tay dùng sức đè lên vai hắn.
- Mạc Y Đại Khôn Quốc chúng ta đã từng nói qua rồi, hắn đáp ứng ta một khi gặp phải Tần Phàm thì hắn sẽ không lưu tình.
Lúc này, Khôn Minh chủ Lâm Thông mở miệng nói ra.
- Sa Vũ hắn cũng đáp ứng ta rồi.
Được Viên Cảnh Thiên nhắc nhở, lúc này Nhiếp Bá mới bình tĩnh lại, hít sâu một hơi rồi nói ra.
- Vậy là tốt rồi, bất quá đáng tiếc Dịch Khuyết Đại Ly Quốc lại nói rằng nếu đối thủ chân chính của hắn xuất hiện thì hắn sẽ hảo hảo đối đãi nên hắn không đáp ứng ta.
Lúc này, trên gác cap, Kim Thượng chau mày. Hắn biết rõ vị Thánh Tôn kia trì hoãn một phút đồng hồ chính là vì đợi Tần Phàm, nhưng hôm nay một phút đồng hồ đã qua, nhưng Tần Phàm vẫn chưa đến.
Vào lúc này hắn không biết có nên tuyên bố khai mạc Thiên Tài Chiến hay không.
- Bắt đầu đi.
Nhưng vào lúc này, thanh âm thần bí phiêu miểu kia lần nữa truyền vào tai Kim Thượng.
Nghe được thanh âm này, Kim Thượng thoáng có chút thất vọng nhưng cuối cùng lại thở dài một hơi, bởi vì hắn không cần khó xử nữa. Vì vậy hắn hít một hơi thật sâu, liền bước ra phía trước một bước.
- Thiên Tài Chiến lần này sắp bắt đầu, hiện giờ người dự thi đều tập đến quảng trường, những người khác thì thối lui ra bốn phía đi.
Thanh âm uy nghiêm của Kim Thượng từ trên gác cao truyền xuống, quanh quẩn trên không toàn bộ quảng trường.
- Bắt đầu rồi, Tần Phàm sao còn chưa đến?
Mà bọn người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên lúc này tụ tập cùng một chỗ, thấy Kim Thượng tuyên bố lễ khai mạc bắt đầu, cũng không khỏi nhìn quanh bốn phía tìm kiếm thân ảnh màu xanh kia.
- Chẳng lẽ hắn biết rõ lần này chúng ta muốn đối phó hắn, cho nên không dám tới sao?
Minh chủ Đại Khôn minh Lâm Bô lúc này nhíu mày nói.
- Hừ, không thể tưởng được hắn lại vô dụng như thế.
Nhiếp Bá thì oán hận hừ lạnh một tiếng nói.
- Ta cũng không nghĩ Tần Phàm lại rút lui như vậy, hắn thoạt nhìn không giống như loại người dễ dàng buông tha.
Viên Cảnh Thiên lại âm trầm nói, rất nhiều chuẩn bị, bởi vì Tần Phàm không đến nên đãn như không, tâm tình hắn lúc này thập phần chênh lệch.
Đương --
Tiếng chuông thứ tư vang lên, ý nghĩa khai mạc Thiên Tài Chiến lần này chính thức kéo ra.
Đám người giống như thủy triều chậm rãi thối lui đến bốn phía quảng trưởng, mà 50 người dự thi vào lúc này đều nghiêm nghị đứng ở vị trí trung tâm quảng trường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Soàn soạt --
Một hồi thanh âm vật liệu bằng đá ma sát truyền ra, mọi người ở bốn phía quảng trường đều nhìn thấy, ở giữa chỗ 50 người dự thi đứng, một cái đài cao bốn cạnh chậm rãi nhô lên.
- Thiên Tài Chiến lần này, tổng cộng có 50. . .
Thanh âm uy nghiêm của Kim Thượng lần nữa quảnh quẩn trên quảng trường, vừa mới muốn tuyên bố nhân số dự thi và quy tắc Thiên Tài Chiến lần này.
- Còn có ta.
Mà nhưng vào lúc này, một thanh âm có chút phiêu miểu bỗng truyền đến từ phía đông quảng trường.
Ngay sau đó, một cái bóng người màu xanh liền từ phương xa ngự không bay đến. . .
- Đây là Tần Phàm?
- Là Tần Phàm, lúc này hắn lại đến!
- Không thể tưởng được Tần Phàm này lại biết phi hành vũ kỹ!
- Vũ kỹ phi hành a! Thật là khiến người khác hâm mộ, cảnh giới hắn chỉ là Linh Vũ Sư mà có thể ngự không phi hành!
- Ha ha, tuy nhiên khả năng Tần Phàm đoạt được ngôi vị quán quân tại Thiên Tài Chiến này rất thấp. Nhưng ta cảm thấy Thần Điện Thánh địa vì hắn mà cố ý trì hoãn khai mạc lại một chút. Chỉ điểm này thôi hắn cũng đủ vinh danh trên tường Vinh quang rôi!
- Hắc hắc, hiện tại hắn lại dùng phương thức này tham chiến, quả thật là đặc biệt. Từ trước đến nay chỉ sợ không có ai như hắn a.
- Hi vọng không chỉ dọa suông thôi a.
- Ha ha, nếu ngươi cho rằng Tần Phàm hắn dựa vào phương thức xuất hiện này mà đoạt ngôi vị thì ngươi sai lầm rồi. Tần Phàm này chính là người cướp được Viễn cổ vũ khí từ tay nhân vật như Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên đấy. Nghe nói vài ngày trước đó ngay cả Càn Minh và Đại Đoái Minh minh chủ đều chết trong tay hắn. Hiện giờ ta thập phần mong đợi hắn trổ tài tại Thiên Tài Chiến này đấy.
Nghe được thanh âm này, tất cả mọi người đều không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, lúc này phát hiện Tần Phàm ngự không mà đến, hoặc hâm mộ hoặc đố kỵ hoặc là bất mãn, tiếng nghị luận nhao nhao vang lên khắp nơi nhưng sau khi nhìn thấy thân ảnh hắn thì không ai có thể không thừa nhận Tần Phàm hắn tất nhiên sẽ là một trong những nhân vật trọng yếu tại Thiên Tài Chiến này.
- Kim trưởng lão, người này là Tần Phàm ngươi nói sao? Có thể lĩnh hội phi hành vũ kỹ trong truyền huyết, quả nhiên có chút ý tứ a.
Trên gác cao, Dương trưởng lão híp mắt nhìn thân ảnh màu xanh ở xa xa, vuốt chòm râu dài của mình, nói ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đúng vậy, chính là hắn, bất quá lúc này ta cảm giác thực lực của hắn tựa hồ đề cao không ít! Hơn nữa, ba tháng trước ta có thể tinh tường cảnh giới của hắn nhưng hiện tại ta lại nhìn không thấu! Tiềm lực tiểu tử này quả thật không thể hạn lượng a!
Kim Thượng nhẹ gật đầu, khi nhìn thấy Tần Phàm thì hắn cũng không khỏi có chút kinh ngạc.
- Linh Vũ Sư Cửu cấp đỉnh phong rồi.
Khuông trưởng lão nhàn nhạt nói.
- Tiểu tử này...
Kim Thượng không khỏi hít một hơi khí lạnh, quả thật quá kinh ngạc. Ba tháng trước đây khi hắn nhìn thấy Tần Phàm thì chỉ là Thất cấp Linh vũ sư mà thôi!
- Thăng liền ba cấp sao? Nói cách khác, Tần Phàm này chỉ tiến đến Thánh địa nửa năm mà đã từ Tam cấp Linh Vũ Sư đạt tới Cửu cấp Linh Vũ sư đỉnh phong rồi! Trách không được Kim trưởng lão ngươi đánh giá hắn cao như vậy, tốc độ tu luyện như vậy cũng quá kinh người a! Ngay cả Vân Phi Dương so với hắn cũng thua kém.
Dương trưởng lão cũng hung hăng chấn kinh một phen.
- Trách không được ngay cả Thánh Tôn cũng chú ý tới hắn. Bất quá, cái này cũng không quá giống phi hành vũ kỹ a.
Lúc này, Khuông trưởng lão nhìn về phía thân ảnh thanh hồng giao nhau, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Chu Tước chi dực, âm thầm trầm ngâm trong nội tâm, nói. Thực lực vị Khuông trưởng lão này rõ ràng cao hơn Kim Thượng và Dương trưởng lão nên liếc nhìn liền nhận ra hư thật của Tần Phàm.
- Tần Phàm, rốt cục hắn đã tới!
Lúc này, Nhiếp Bá ở một bên nắm chặt hai nắm đấm của mình, hai mắt chăm chú nhìn thân ảnh màu xanh ở xa xa, có thể nhìn ra được oán hận của hắn đối với Tần Phàm không ít. Ba tháng trôi qua, nỗi oán hận ấy không giảm đi mà ngược lại khi nhìn thấy thân ảnh Tần Phàm thì hai mắt hắn cơ hồ như lập tức bắn ra hai luồng hỏa diễm.
- Lão Nhiếp, bình tĩnh nào. Ngươi còn chưa lĩnh giáo qua sự lợi hại của TẦn Phàm sao? Người này không chỉ có một thân thực lực không kém mà tâm tĩnh cũng vô cùng ghê gớm, tuyệt không phải một thiếu niên mới 18 tuổi có được, quả thật có thể được xưng là đa mưu túc trí! Bây giờ trước tiên ngươi tĩnh tâm đang rối loạn lại, nếu không thì khi chính thức đối kháng với hắn thì nhất định chịu thiệt!
Viên Cảnh Thiên ở bên cạnh Nhiếp Bá lên tiếng khuyên nhủ, bàn tay dùng sức đè lên vai hắn.
- Mạc Y Đại Khôn Quốc chúng ta đã từng nói qua rồi, hắn đáp ứng ta một khi gặp phải Tần Phàm thì hắn sẽ không lưu tình.
Lúc này, Khôn Minh chủ Lâm Thông mở miệng nói ra.
- Sa Vũ hắn cũng đáp ứng ta rồi.
Được Viên Cảnh Thiên nhắc nhở, lúc này Nhiếp Bá mới bình tĩnh lại, hít sâu một hơi rồi nói ra.
- Vậy là tốt rồi, bất quá đáng tiếc Dịch Khuyết Đại Ly Quốc lại nói rằng nếu đối thủ chân chính của hắn xuất hiện thì hắn sẽ hảo hảo đối đãi nên hắn không đáp ứng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro