Đan Vũ Càn Khôn

Thiêu đốt

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Hắn làm như vậy không chỉ không cứu được Kim Dương võ thánh, thậm chí còn hi sinh một cách vô ích, còn cô phụ một phen tâm ý của Kim Dương võ thánh!

Có người trong lòng nặng nề, cho dù thừa nhận dũng khí của Tần Phàm nhưng trong lòng vẫn lâm vào khó sống.

- Tần Phàm, ngươi vì sao phải làm như vậy?

Vân Phi Dương nhìn thân ảnh thanh y thiếu niên, vào lúc này trong lòng vô cùng trầm trọng, không biết là mùi vị như thế nào.

Mà trên bầu trời trong giờ phút này, Tần Phàm hoàn toàn không nghe được chút thanh âm của bọn họ, trong ngũ giác của hắn vào lúc này chỉ còn có một loại cảm giác, chính là sâu sắc cảm nhận, thống khổ!

Một loại cảm nhận sâu sắc đến từ từng thần kinh tế bào, phảng phất như đau triệt tận sâu trong tâm linh, toàn thân hắn vô cùng nóng bỏng, đau đến mức mồ hôi lạnh đầm đìa.

- A…

Vào lúc này Tần Phàm không nhịn được gầm lên một tiếng, tiếp theo trên người hắn xuất hiện vết máu, giống như có vô số đầu xích long đang cuồn cuộn xoay chuyển bên trong thân thể của hắn.

Máu của hắn cuồn cuộn thiêu đốt lên, hắn có thể cảm giác được sinh mệnh lực của mình giống như nước biển bốc hơi nhanh chóng xói mòn, nhưng kèm theo là một loại lực lượng cường đại cuồn cuộn như biển tràn đến.

Đây không phải là lực lượng của hắn.

Khi viễn cổ ma tôn hóa thành ma chủng, đem đại bộ phận lực lượng đều cất giữ bên trong.

Mỗi một viên ma chủng kỳ thật đều là một loại bảo khố thật lớn, nhưng phải có được thực lực nhất định mới có thể mở ra bảo khố xuất ra đồ vật trong đó.

Mấy vật này là võ đạo huyền ảo phong phú, là năng lượng luyện thể, thậm chí có được lực lượng của viễn cổ ma tôn thời xa xưa.

Hiện tại thực lực của Tần Phàm căn bản không đủ để phát ra lực lượng bên trong ma chủng, nhưng hắn dùng thiêu đốt sinh mệnh lực làm trả giá hoặc gọi là hiến tế, mạnh mẽ mở ra cánh cửa bảo khố, đem lực lượng đáng sợ chỉ thuộc về ma tôn buông xuống trên thân thể hắn.

Sinh mệnh lực, đó là lực lượng huyền bí chống đỡ lên sức sống của nhân loại, vượt ngoài ngũ hành lục đạo, nhưng sở dĩ người có thể còn sống là vì còn có sinh mệnh lực, một khi mất đi, sẽ biến thành khô héo, hoàn toàn mất đi sức sống.

Sinh mệnh lực lượng cực kỳ cường đại, chỉ cần có phương pháp thích hợp, có thể làm cho nhân loại phát huy ra lực lượng viễn siêu bình thường.

Nhưng trên thực tế, Tần Phàm biết rõ cho dù mình có thiêu đốt sinh mệnh lực nhưng kỳ thật vẫn chênh lệch thật lớn với ma chủng Thanh Long, cho nên hắn cũng không tính toán bằng vào lực lượng bản thân đối kháng với nó, mà lấy lực lượng này đánh thức lực lượng ma chủng tiềm ẩn tận sâu trong!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lực lượng của viễn cổ ma tôn ngay cả thần linh cũng phải e ngại, đây mới thật sự là lực lượng khủng bố. Mà cũng chỉ lấy được lực lượng ma tôn mới có thể đi đối kháng ma chủng Thanh Long cũng có được lực lượng ma tôn.

Đương nhiên, lấy thực lực hiện tại của Tần Phàm cho dù thiêu đốt sinh mệnh lực cũng không đủ kích phát ra một phần vạn lực lượng chân chính của ma chủng!

Toàn thân giống như có ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, giờ phút này Tần Phàm thật giống như vầng mặt trời đỏ đang rơi xuống, còn tản ra hào quang nóng cháy.

Thiêu đốt sinh mệnh lực chẳng khác nào tự mình đi tới chung kết của sinh mệnh.

- Nếu việc này bởi vì ta dựng lên, vậy để cho ta tự mình đến giải quyết đi!

Đôi mắt đỏ rực mang theo lệ khí cuồng bạo, hai mắt Tần Phàm nhìn vào đầu ma chủng Thanh Long thật lớn phía trước.

Móng vuốt của nó so với hắn còn lớn hơn gấp trăm lần!

So sánh tựa hồ là chênh lệch cực lớn!

Nhưng cho dù ngàn vạn khó khăn vẫn xông tới!

Thủy Kỳ Lân! Hỏa Chu Tước! Thổ Huyền Vũ!

Ba đầu hư ảnh viễn cổ ma tôn xuất hiện ngay sau lưng Tần Phàm vào lúc này dần dần biến thành như thực chất, giống như ma tôn trọng lâm nhân gian, đủ loại uy thế làm nguyên khí khắp bốn phía điên cuồng nổ mạnh, hư không cơ hồ bị trực tiếp đè sập xuống dưới.

Mỗi một đầu ma tôn đều dài hơn trăm trượng, tuy rằng còn kém xa ma chủng Thanh Long, nhưng so sánh đôi bên khí thế vẫn thẳng xuyên trời cao.

Lúc này ma chủng Thanh Long giống như bị ba đầu hư ảnh ma tôn hấp dẫn, một ít khí tức quen thuộc khiến cho móng vuốt của nó thoáng khựng lại, lúc đó hình như nó tựa hồ bị khí tức này làm thức tỉnh nên mới phá phong ấn xông ra.

Sau đó vang lên thanh âm long ngâm điếc tai, đôi long trảo vung lên thật cao, mạnh mẽ trực tiếp áp thẳng về hướng Tần Phàm.

Cho dù là ở thời viễn cổ xa xưa, giữa ngũ đại ma tôn tuy rằng cùng một phe cánh nhưng luôn có so sánh lẫn nhau, không ai nhận thua trên lực lượng! Hơn nữa so sánh với lúc đó, ma chủng Thanh Long căn bản không có được bao nhiêu tư tưởng, chỉ có hủy diệt cùng giết chóc!

- Tiền bối, ngươi đi nhanh lên!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đối mặt với cự trảo bao trùm ập xuống, Tần Phàm bình tĩnh truyền âm cho Kim Dương võ thánh, nếu hắn dám đi tới một bước này cũng đã sớm đem sinh tử đặt ra ngoài, tự nhiên không tiếp tục sợ hãi cùng kích động.

Lúc này khí thế toàn thân hắn chợt ngưng tụ, ba đầu hư ảnh ma tôn phát ra tiếng gầm rú như đến từ viễn cổ, tiếp theo thân thể hắn như vẫn thạch trực tiếp hướng móng vuốt kia xông tới trước.

Lực lượng ma tôn tiềm ẩn tận sâu trong đồng dạng đều có uy nghiêm bản năng không cho phép xâm phạm!

- Oanh!

Chỉ trong nháy mắt thân thể Tần Phàm trực tiếp cùng cự trảo Thanh Long va chạm chung một chỗ, trong hư không hai cỗ lực lượng đáng sợ đột nhiên đụng vào nhau, nhưng chỉ vừa tiếp xúc thân thể Tần Phàm liền bị cỗ lực lượng thật lớn đánh bay, rơi xuống mặt đất bên dưới sơn cốc.

Đem vùng cây cối rậm rạp đụng ngã mấy trăm gốc cây!

Nhưng Tần Phàm vẫn chưa chết, sau khi đụng ngã mấy trăm gốc đại thụ hắn giẫm mạnh một bước, cả người lại phóng lên cao, triển khai Chu Tước Dực lại một lần hướng ma chủng Thanh Long xông qua.

- Điều này sao có thể!

Trên đỉnh núi một đám cường giả lúc này đều hiện ra thần sắc khiếp sợ.

Lực lượng một trảo của ma chủng Thanh Long lớn thế nào, cả ba đầu quái vật cũng bị một trảo chụp dập nát. Nếu thay đổi là bất cứ người nào có mặt, cho dù là cường giả võ thánh hậu kỳ đã có được quy tắc tiểu thế giới phỏng chừng cũng bị chụp tán, sau đó biến thành thịt vụn!

Bọn họ thế nào cũng thật không ngờ Tần Phàm vốn chỉ có thực lực võ tôn dưới một kích kia vẫn còn chưa chết!

- Hài tử kia đang làm gì!

Ở bên dưới Kim Dương võ thánh cũng vô cùng rung động, đồng thời vô cùng đau lòng, hắn dự tính hi sinh chính mình để Tần Phàm kịp thời chạy trốn.

Hắn khiếp sợ bởi vì Tần Phàm có thể phát huy ra thực lực mạnh như vậy, hơn nữa còn có quyết đoán đi thiêu đốt sinh mệnh lực, điều này càng làm cho hắn xem trọng thanh y thiếu niên kia.

Giờ phút này Tần Phàm không ngờ lại phát huy ra được chiến lực chẳng khác gì một chiến thần!

Ngay cả chính bản thân hắn đem ra so sánh cũng có chút không bằng!

Hắn quả thật không thể tưởng tượng một võ tôn nho nhỏ vì sao có thể phát huy ra lực lượng cường đại như thế!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0