Đan Vũ Càn Khôn

Thoát khốn. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Ah…

Đầu của Tần Phàm đã xảy ra đau đớn kịch liệt lần nữa, kim quang do linh phách của Tạo Hóa Kim Liên kia tản mát ra vô cùng lợi hại, trực tiếp thông qua tinh thần ý chí đâm vào Thức Hải của hắn.

- Tiếp tục áp chế cho ta!

Nhưng Tần Phàm cắn chặt răng, tiếp tục để cho máu tươi bao trùm linh phách của Tạo Hóa Kim Liên, hoàn toàn không để ý bản thân đau đớn, chỉ hung hăng tiến hành trấn áp nó.

Hắn biết rõ thành bại chính là lúc này.

Một bước này nhìn như đơn giản, nhưng mà hai sinh linh bất đồng tiến hành đọ sức. Tạo Hóa Kim Liên được thiên địa tạo hóa, tuy còn không có linh trí, nhưng mà có được bản năng đáng sợ, nó sẽ không dễ dàng cam tâm bị chôn vùi, mà trong tâm Tần Phàm đối với Tạo Hóa Kim Liên này cũng là nguyện nhất định phải có.

- Gạt bỏ cho ta!

Tinh thần ý chí của Tần Phàm lại một lần nữa điên cuồng lao tới linh phách của Tạo Hóa Kim Liên, mà vào lúc này bản thể của hắn đã thất khiếu chảy ra tơ máu, bộ dáng thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ.

- Tiểu tử, phải chịu đựng ah!

Cổ Mặc ở một bên cũng khẩn trương nhìn xem phản ứng lúc này của Tần Phàm, hắn biết rõ thành bại chính là lúc này, tuy hắn lo lắng cho Tần Phàm, nhưng lại biết rõ tuyệt không thể đi vào quấy rầy, nếu không cả hai đều có thể bởi vậy mà hủy diệt, cho nên hắn chỉ có thể chờ đợi!

Chờ đợi một khắc Tần Phàm tỉnh táo lại!

- Ah ah ah ah…

Nội tâm của Tần Phàm không ngừng thống khổ hò hét, lúc này tinh thần ý chí của hắn đã đạt đến cực hạn, đang cùng linh phách của kim liên kia tiến hành sinh tử giao nhau cuối cùng, phương nào thất bại, phương đó sẽ biến mất.

Cho nên tinh thần ý chí của Tần Phàm không thể bại, nếu không hắn tương đương với mất đi linh hồn của mình, từ nay về sau chỉ còn lại có một bộ thể xác!

- Ta sẽ không thua! Ta cũng không thể thua!

Trong nội tâm Tần Phàm đã sớm quán thâu tin tưởng tất thắng cho mình, tuy hiện tại tinh thần ý chí của hắn đã đến nỏ mạnh hết đà, nhưng lại quyết không thể buông tha.

Oanh!

Ở bên trong mạch lạc của Tạo Hóa Kim Liên kia, bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ vang, tiếng nổ vang kia làm cho cả Tạo Hóa Kim Liên vào lúc này cũng không khỏi run rẩy thoáng một phát.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Mọi người mau nhìn, tựa hồ Tạo Hóa Kim Liên muốn nở!

Lúc này bên cạnh hồ lớn, lần này là Lâm Hồng phát hiện ra Tạo Hóa Kim Liên dị thường trước, hưng phấn kêu lên.

Mọi người vội vàng nhìn lại Tạo Hóa Kim Liên, quả nhiên thấy cánh hoa của Tạo Hóa Kim Liên vào lúc này run rẩy, tựa hồ muốn nở rộ.

- Mọi người lập tức đề phòng, lúc này vô luận như thế nào cũng không thể để cho người khác cướp đoạt!

Lúc này trung niên nhân họ Dư kia nhìn quanh bốn phía, trầm giọng nói ra.

Nhưng hí kịch chính là, trung niên nhân họ Dư này vừa dứt lời, Tạo Hóa Kim Liên lại khôi phục bình tĩnh, tựa hồ như chưa từng có động đậy, cánh hoa vẫn y nguyên khép kín.

- Cái này... Chuyện gì xảy ra? Như thế nào không nở rồi hả?

Mọi người trong khoảng thời gian ngắn đều ngơ ngẩn, cảm giác mất mác sau kinh hỉ này để cho bọn hắn có chút khó có thể tiếp nhận.

- Khả năng vừa rồi chỉ là Tạo Hóa Kim Liên báo hiệu nở rộ, kỳ thật hôm nay còn không có đi qua, người kia nói là chín chín tám mươi mốt ngày, mọi người vẫn là chờ một chút đi.

Thật lâu sau, Lâm Hồng chỉ phải cười khan nói, kỳ hạn chín chín tám mươi mốt ngày này là hắn đưa ra đấy.

- Đợi a.

Đại Hán kia cũng đành phải bất đắc dĩ ngáp một cái, sau đó tiếp tục ngồi trở lại trên cỏ.

Lần này Hàn Đương cũng chỉ là liếc nhìn Lâm Hồng, không nói gì thêm.

Mà trong mạch lạc của Tạo Hóa Kim Liên, tinh thần ý chí của Tần Phàm rốt cục như hồng thủy phá tan linh phách của Tạo Hóa Kim Liên, dần dần đè ép, cho đến khi linh phách của kim liên hóa thành hư vô.

Rốt cục gạt bỏ thành công rồi.

Huyết dịch của Tần Phàm chảy xuôi trong cơ thể Tạo Hóa Kim Liên, hôm nay, Tạo Hóa Kim Liên này cùng Tần Phàm giống như nhất thể, chỉ cần hắn phân tách một bộ phận thần niệm vào bên trong Tạo Hóa Kim Liên, hắn có thể hoàn toàn khống chế Tạo Hóa Kim Liên này rồi!

Tinh thần ý chí suy yếu chậm rãi rời khỏi mạch lạc của Tạo Hóa Kim Liên, Tần Phàm về tới bản thể của mình, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó lập tức lấy ra vài khỏa Dưỡng Thần đan nuốt xuống.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- May mắn hạt sen bị ta lấy đi rồi, hiện tại Tạo Hóa Kim Liên này tương đương với đang ở cữ, khôi phục thân thể, ở vào trạng thái suy yếu, cho nên ta mới có thể thành công, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Mở to mắt, Tần Phàm còn sợ hãi thầm nghĩ, hắn hôm nay, tinh thần ý chí đồng dạng lộ ra vô cùng suy yếu.

- Tiểu tử, hiện tại ngươi ra sao?

Thấy sắc mặt Tần Phàm trở nên tái nhợt vô huyết, Cổ Mặc có chút lo lắng hỏi thăm.

- Nghỉ ngơi một chút sẽ không có chuyện gì, nhưng mà phân cách thần niệm cực kỳ nguy hiểm, cần tinh thần ý chí càng thêm tập trung, dùng trạng thái hiện tại của ta, là không thể tiếp tục tiến hành.

Tần Phàm mở miệng nói, ngay cả lớn tiếng cũng phát không ra.

- Ân, vậy ngươi nghỉ ngơi thật tốt, hiện tại linh phách của Tạo Hóa Kim Liên này đã bị ngươi gạt bỏ, như vậy hiện tại Tạo Hóa Kim Liên này là vật vô chủ, cũng ở vào suy yếu kỳ, nếu như hiện tại có ngoại lực công kích, như vậy rất dễ hỏng mất.

Cổ Mặc nhẹ gật đầu, nói tiếp.

- Yên tâm đi, ta khôi phục trạng thái xong sẽ lập tức phân cách thần niệm dung nhập vào Tạo Hóa Kim Liên, hiện tại đoán chừng sẽ không còn người nào rãnh rỗi đến công kích Tạo Hóa Kim Liên này a.

Thanh âm của Tần Phàm yếu ớt nói, hắn khổ cực như vậy mới gạt bỏ được linh phách của Tạo Hóa Kim Liên, tuy phân cách thần niệm tương đối nguy hiểm, nhưng hắn sẽ không dễ dàng buông tha như vậy, chỉ cần thành công, Tạo Hóa Kim Liên này tương đương với phân thân của hắn rồi.

Tiến vào trong không gian Tạo Hóa Kim Liên này, Tần Phàm dùng hơn ba tháng thời gian từ Tam cấp Tiên thiên Võ sư đột phá đến Tiên Thiên đỉnh phong, sau đó lại dùng một năm linh bảy tháng thời gian, từ Tiên Thiên đỉnh phong đột phá đến Linh Vũ sư, cũng chính là Dung Linh chi cảnh.

Lại dùng hơn một tháng thời gian đem máu tươi bản thân thẩm thấu khắp Tạo Hóa Kim Liên, cho nên hôm nay hắn tiến vào không gian Tạo Hóa Kim Liên này đã vượt qua hai năm hai tháng (thời gian trong không gian).

Kế tiếp, hắn vì để cho tinh thần ý chí cùng thần niệm đều khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, nghỉ ngơi này là nghỉ ngơi hơn mười ngày thời gian.

Ngày hôm nay, là hai năm linh ba tháng sau khi Tần Phàm tiến vào không gian Tạo Hóa Kim Liên.

- Có thể bắt đầu.

Tần Phàm vẫn ngồi phía trên đài sen, hít một hơi thật sâu, khu trừ tất cả tạp niệm ra ngoài, hắn lúc này làm việc trong đại, không thể cho mình bị bất kỳ vật gì ảnh hưởng.

- Tập trung tinh thần, phân cách thần niệm, nhớ kỹ ngàn vạn lần không thể phân tâm ở thời điểm phân cách thần niệm, nhất định phải kiên trì bản tâm của mình, nếu không thời điểm chia lìa, có thể sẽ khiến thần niệm kia không hề bị ngươi khống chế, như vậy sẽ thất bại trong gang tấc.

Lúc này Cổ Mặc trịnh trọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0