Đan Vũ Càn Khôn

Thong dong rời đi. (1)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Là Tần Phàm, còn có Tần Li nữa.

- Bọn hắn đã đến.

- Mọi người coi chừng.

- Mọi người cùng nhau công kích đừng cho Tần Phàm đến gần.

Rất nhanh, một bóng người màu xanh cùng một bóng người xanh nhạt xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Tần Phàm vẻ mặt sát khí lúc này tay cầm lấy một thanh vũ khí giống dao phay nhưng to hơn dao phay một chút hiện lên Huyết Quang, nhưng bôn lôi vọt về phía bên này, lập tức, mọi người nhao nhao hô lên.

- Người nào ngăn ta chết.

Tần Phàm quát lạnh một tiếng về phía thông đạo, hắn lúc này cùng thi triển ra Kỳ Lân Tí, Huyền Vũ chi khí, Chu Tước chi dực, cánh tay sinh Thanh Lân, thân phụ thần giáp, lưng mang Hỏa Dực, giống như một Viễn Cổ Chiến Thần vậy.

Trên người hắn có một cổ khí thế vô cùng cường đại mãnh liệt áp về trước, xen lẫn sát khí ngập trời vừa rồi một đường đồ sát mà đến, như là phong bạo ập đến, phô thiên cái địa, không khí trong thông đạo lập tức trầm trọng hơn vài lần.

Mà Vương Trù Đao trong tay hắn, vào lúc này tựa hồ cũng cho hắn một cổ lực lượng, khí lưu vô cùng nóng rực như hơi thở Hỏa Long, ngay sau đó như thủy triều trùng kích về trước.

- Tần Phàm quá mạnh mẽ.

Dưới uy áp như thế, rất nhiều người sụp đổ, lòng tin nháy mắt mấy đi, sau đó thật công kích vất vả tổ chức cũng nhao nhao tiêu tán

- Chịu không được, ta rút lui trước đây.

Rốt cục một ít người cũng nhịn không được nữa, buông tha chặn đường lần này.

Bọn hắn biết rõ Tần Phàm mạnh, nhưng không nghĩ tới hắn lại mạnh đến mức này.

- Tần Phàm này căn bản không cách nào ngăn cản.

Hơn năm mươi người này nếu quả thật có thể cùng nhau tổ chức thế công, muốn giữ lại Tần Phàm cũng không phải vấn đề, nhưng bọn hắn đều không chịu nổi uy áp cường hoành của Tần Phàm, hơn nữa có ám chỉ tâm lý của Tiêu Minh trước kia, cuối cùng tất cả mọi người đều chạy trối chết.

Tần Phàm thấy đợt chặn đường cuối cùng này tán đi, hắn cũng không dám dừng lại, lôi kéo Tần Li nhanh chóng phóng ra ngoài núi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tần Phàm, nạp mạng đi.

Nhưng vào lúc này, Nhiếp Bá rốt cục cũng đuổi tới, trông thấy Tần Phàm hết sức đỏ mắt, gầm lên một tiếng, giơ đại đao trong tay lên cao, trực tiếp bổ về phía Tần Phàm.

- Tỷ tỷ, đến miệng sơn cốc chờ ta.

Tần Phàm nhẹ đẩy thân thể Tần Li về phía sau lưng, sau đó cầm thật chặt Vương Trù Đao trầm trọng đón đánh Nhiếp Bá.

- Hừ, ta ngược lại muốn xem cái gọi là đệ nhất công kích của ngươi mạnh bao nhiêu.

Tần Phàm hừ lạnh một tiếng, Vương Trù Đao trong tay đột nhiên chém ra.

Oanh! hai cổ kình khí trực tiếp chính diện đón đánh, một tiếng vang điếc tai nhức óc quanh quẩn trong thông đạo, núi đá nhao nhao rơi xuống, tựa hồ cả tòa núi đều trở nên chấn động

Hai đạo nhân ảnh, bị cổ lực trùng kích này đẩy ra

- Cũng không ngoài như vậy.

Tần Phàm khẩu hào khí vạn phần nói, sau đó hắn mượn cổ cường lực này, cả người rất nhanh phóng về phía miệng sơn cốc, thoáng đi đến bên người Tần Li, tiếp theo hắn thuận thế ôm lấy vòng eo mềm mại của Tần Li.

- Các vị Minh chủ, chiêu đãi hôm nay, ngày sau tất có hậu báo, hôm nay Tần Phàm cáo từ trước.

Dưới chân dùng sức đạp một cái, Chu Tước chi dực sau lưng mở ra, Tần Phàm ôm Tần Li, thân hình phóng lên trời, thanh âm lạnh nhạt từ trên không truyền đến

- Cái này... Làm sao có thể, Tần Phàm chỉ là một gã Linh Vũ sư thôi, hắn sao có thể có năng lực phi hành mà chỉ Võ Thánh chi cảnh mới có!

Khi thấy Tần Phàm bỗng nhiên phóng lên trời như tia chớp, bay lượn phía chân trời như một đại điểu, một ít người không biết chuyện không khỏi không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt.

- Đây chẳng lẽ là phi hành võ kỹ trong truyền thuyết?

Một ít người có kiến thức lại kinh ngạc nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tần Phàm vậy mà biết phi hành võ kỹ?

Đại bộ phận người kỳ thật cũng đã nghe qua loại bí kĩ trong truyền thuyết này, nhưng rất nhiều người đều không thể tin được mình có thể tận mắt nhìn thấy.

- Trời ạ, Tần Phàm sao lại có vận khí tốt như vậy, thậm chí còn có được phi hành võ kỹ đã thất truyền nhiều năm nữa! Đây là lần đầu ta được trông thấy đấy!

- Hơn nữa còn có thể mang theo người phi hành, cái này phải tiêu hao bao nhiêu nguyên võ chi khí mới được? Xem ra Tần Phàm đích thật đủ cường đại!

- Tần Phàm quả nhiên không thể dùng ánh mắt người bình thường để nhìn hắn, chỉ mới tiến vào Chân Vũ thánh địa ba tháng, không chỉ có công kích phòng ngự kinh người tiếp cận bọn người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiênm mà còn có cả phi hành võ kỹ trong truyền thuyết nữa!

- Vừa rồi ta nhìn thấy quang ảnh như đôi cánh trên lưng hắn, còn tưởng là cái gì, nguyên lai là dùng để thi triển phi hành võ kỹ!

- Vừa rồi hắn vậy mà có thể đánh một kích với Nhiếp Bá lại điềm nhiên như không có việc gì, may mắn vừa rồi ta chạy trốn nhanh, nếu không...

Hâm mộ, đố kỵ, nhìn đôi quyến lữ như Thần Tiên trên bầu trời, rất nhiều người vào lúc này không khỏi hai mắt nóng rực. Rất nhiều người đối với phi hành võ kỹ cũng chỉ nghe qua, nhưng lại chưa thấy qua, cho nên mọi người cũng không biết Tần Phàm phi hành là nhờ Chu Tước chi dực, mà đều cho rằng đó là phi hành võ kỹ.

Đồng thời có ít người cũng bắt đầu âm thầm nghĩ mà sợ, nghĩ đến vừa rồi nếu như mình còn tiếp tục chặn đường, hậu quả có lẽ là không thể lường được.

- Tần Phàm --

Lúc này Nhiếp Bá cũng từ cửa sơn động vọt ra, vô cùng phẫn nộ gào thét với bầu trời. Tuy rằng tâm tính hắn tu luyện không tệ, nhưng bởi vì hắn vốn tu luyện hỏa hệ nguyên lực, nên rất dễ dẫn phát tính tính nóng nảy được ẩn dấu.

Nhiếp Bá vốn cũng bởi vì đệ đệ hắn, Nhiếp Hải bị Tần Phàm giết chết mà bi phẫn, lại vì mấy thành viên tinh anh của Đại Chấn Minh bị giết nên càng phát hỏa, sau đó vừa nãy liều một kích với Tần Phàm, hắn phát hiện lực công kích của Tần Phàm vậy mà không kém mình bao nhiêu! Cái này khiến hắn càng khó tiếp thụ được, rốt cục lửa giận liền bùng phát như núi lửa, lúc này thậm chí đã đến tình trạng đánh mất lý trí.

- Ha ha, Nhiếp minh chủ xin dừng bước, không cần đưa tiễn đâu.

Tốc độ bay của Tần Phàm rất nhanh, cơ hồ chỉ lập tức đã bay lên hơn 10m, vào lúc này từ trên cao nhìn xuống ngọn núi phía dưới, sau đó có chút trêu tức nói.

Nếu như trước hôm nay thì hắn có lẽ chưa hẳn có thể mang theo người phi hành, nhưng do Chu Tước chi dực đã thức tỉnh lúc trong hồ nham tương kia nên khiến năng lực của hắn gia tăng rất lớn, hơn nữa hôm nay hắn dù sao đã Linh Vũ sư thất cấp, một thân nguyên võ chi khí vô cùng ngưng thực, mang theo Tần Li phi hành một thời gian ngắn cũng không vấn đề gì nữa.

Cũng vì ngay từ đầu Tần Phàm đã tính đường chạy trốn, cho nên hắn mới dám lớn gan đối kháng chính diện với Nhiếp Bá như thế. Trên thực tế, Nhiếp Bá không hổ là đệ nhất công kích của Thánh Địa, vừa nãy giao thủ Tần Phàm cũng cảm thấy có chút khí huyết quay cuồng, chịu chút nội thương.

Bất quá hắn ỷ vào khí lực cường đại, đơn giản đè ép thương thế xuống, cũng không lộ ra chút nào cả.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0