Đan Vũ Càn Khôn

Tình thế, khốn cục! (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Mà Tần Phàm nghe Tần Quan nói vậy, cho dù trong lòng có chuẩn bị nhưng vẫn kinh sợ. Hắn không phải vì phải đối mặt với Tần gia Càn Kinh mà kinh sợ, mà vì Chân Vũ thánh điện với tư cách là thế lực thủ hộ của Vũ Thiên đại lục một khi ngã xuống, tình thế cả đại lục chỉ sợ không thể nào tưởng tượng nổi.

Khi hắn nghe được những lời nghị luân phía dưới càng thấy sự tình không ổn. Hiện tại, Tần gia Càn Kinh cùng Mộc gia và Ô gia tùy thời sẽ tấn công Tần gia Nam Phong. Nếu như không có người hỗ trợ Tần gia Nam Phong hắn nhất định sẽ chịu thiệt.

- Ha ha! Tần Quan, hôm nay ngươi đã muốn bội ước, ta cũng để cho ngươi biết Tần gia Nam Phong ta cũng không phải là quả hồng mềm đâu.

Tần Phàm cười nói, biểu hiện vô cùng tự tin.

- Cho dù Chân Vũ thánh điện không thể rảnh rang để ý đến Tần gia Càn Kinh ngươi. Nhưng Tần gia Nam Phong ta cũng không phải dễ đối phó như vậy.

- Hừ! Tần Phàm! Đến bây giờ ngươi còn không có giác ngộ sao? Hôm nay Tần gia Nam Phong chạy trời không khỏi nắng, lần trước ở Đại Lý chúng ta đã cho ngươi một con đường sống. Hôm nay ngươi sẽ không may mắn như vậy đâu.

Nghe Tần Phàm nói, thái thượng trưởng lão Ô tàng của Ô gia đứng đằng sau Tần Quan lại cười một tiếng, sau đó chuyển hướng Tần Quan nói:

- Tần thái trưởng lão, ta đã từng cùng tiểu tử này giao thủ, tuy hắn có chút thực lực nhưng còn không đáng cho ngươi ra tay, không ngại thì giao cho ta đi.

- Giao cho ngươi?

Lông mày Tần Quan khẽ nhảy lên, sau đó chậm rãi quay người nhìn Ô Tàng nói:

- Ô lão, ngươi có nắm chắc?

-Tần tháo trưởng lão cứ yên tâm, lần trước tại Đại Lý, khi giao thủ cùng hắn ta còn không có dùng hết sức. Hơn nữa những ngày này ta được ngươi trợ giúp, cảm giác thực lực tăng tiến không ít. Hôm nay ta đủ tự tin để giết chết hắn.

Ô Tàng hai tay để trong áo, bỗng nhiên duỗi ra, một đạo hào quang cao chót vót phóng ra. Hai mắt hắn nhìn về phía Tần Phàm tự tin nói.

- Tốt! Ô lão đã nói như vậy thì Tần Phàm giao cho ngươi. Lão phu sẽ áp trận cho ngươi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe Ô Tàng nói như vậy, Tần Quan liên tục gật đầu. Kỳ thật hắn cũng muốn xem xem Tần Phàm có bao nhiêu cân lượng, có đáng để mình ra tay hay không.

- Ô Tàng! Ngươi đã tự tìm đường chết, cố ý đối nghịch với Tần gia Nam Phong ta vậy thì ngươi cần phải chuẩn bị tốt tâm lý đón nhận hậu quả.

Tần Phàm nhìn Ô Tàng, lạnh lùng nói. Hắn đối với Tần Quan là Võ Thánh cửu cấp còn có chút kiêng kị chứ về phần Võ Thánh bát cấp như Ô Tàng hắn không để vào trong mắt.

- Hừ! Tần Phàm xem ra những năm gần đây ngươi sống rất an nhàn. Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi sẽ chết!

Ô Tàng chỉ hừ lạnh một tiếng, rõ ràng hắn cũng rất tự tin.

Kế tiếp, Tần Phàm không nói gì, hắn nhìn Ô Tàng hai giây. Sau đó Chu Tước Chi Dực sau lưng mở ra, bay ra ngoài phạm vi Nam Phong thành, ý tứ của hắn rất rõ ràng không muốn ảnh hưởng của trận chiến mà làm chết người vô tội.

- Đi thôi! Hắn đã muốn tự chọn địa phương táng chân cho mình, như vậy chúng ta cũng nên cho hắn toại nguyện.

Hai mắt Tần Quan nhíu lại, nhàn nhạt nới với Ô Tàng. Trên thực tế, hắn cũng không có ý muốn giết chóc bình dân.

- Vậy thì thỏa mãn ước nguyện cuối cùng của hắn.

Ô Tàng nghe vậy, cũng chỉ cười cười. Sau đó hóa thành một đám mây đen dùng tốc độ cực nhanh bay ra ngoài.

Tốc độ của Ô Tàng vậy mà ngang bằng với Tần Phàm. Rất nhanh hai người đã đi ra ngoài bầu trời Nam Phong Thành.

- Ba chiêu! Ô Tàng, trong vòng ba chiêu ngươi chưa bại, Tần Phàm ta tự sát tại chỗ!

Tần Phàm dẫn đầu đứng lại, nhìn Ô Tàng khí thế trên người phóng đại. Hơn nữa hào quang quy tắc tiểu thế giới chiếu rọi khắp nơi, ngạo nghễ, lạnh lùng nói.

HIện tại Tần gia Nam Phong đang vào thế yếu. Ô Tàng đã đưa đến tận của, vừa vặn để Tần Phàm giết người lập uy.

- Ba chiêu đánh bại Ô Tàng?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Khẩu khí của hắn cũng quá lớn rồi? Ô Tàng dù thế nào đi nữa thì cũng là cường giả Võ Thánh bát cấp!

- Ba chiêu đánh bại cường giả Võ Thánh bát cấp, nhưng hắn thực có can đảm nói ra lời đó. Phải biết rằng Ô Tàng đã vượt qua trăm tuổi, thành danh không biết bao nhiêu năm. Tần Phàm cũng chỉ mới có hơn hai mươi tuổi, lời nói khó nghe như vậy mà hắn cũng dám nói sao.

- Lúc này Kỳ Tích Chi Tử thật sự khinh địch cùng tự đại.

- Ha ha! Vậy cũng chưa hẳn, Kỳ Tích Chi Tử sở dĩ trở thành Kỳ Tích Chi Tử chính hắn cũng không ngừng sáng tạo ra kỳ tích, nhưng năm gần đây hắn đã đánh vỡ không biết bao nhiêu ghi chép trong lịch sử không biết bao nhiêu lần. Huống chi Kỳ Tích Chi Tử cùng Ô Tàng đã từng đại chiến một trận ở bên ngoài thành Đại Lý, thực lực cũng không kém cường giả Võ Thánh bát cấp chút nào!

- Hắc hắc! Tóm lại nếu trận này Tần Phàm thua thì Tần gia Nam Phong sẽ bị diêt, hắn lại đánh bạc quá lớn?

Tần Phàm vừa mới nói xong, bên trong Nam Phong thành lập tức dấy lên một đợt nháo động.

Trên thực tế, Vũ Thiên đại lục là thế giới thượng võ, những cường giả Võ Thánh đều là những người có tiếng tăm, thậm chí có rất nhiều người đặc biệt đi chú ý đến hành động của bọn hắn. Giống như Ô Tàng Ô gia ở thành Đại Lý vậy, thực lực đạt tới cảnh giới Võ Thánh bát cấp, lại càng nổi tiếng được nhiều người biết đến.

Tần Phầm trước đó cũng đã hơi để lộ ra thực lực của mình, nhưng dù sao những người ở đây không có hai biết được thực lực chân chính của hắn đến đâu. Hiện tại đột nhiên lại nói trong vòng ba chiêu đánh bại một cường giả Võ Thánh bát cấp, tự nhiên khiến cho nhiều người không tin được.

- Tần Phàm có thể hay không đùa quá mưc?

Thái Vân Thiên cùng Đông Phương Nghiêu nhìn nhau. Hai người đều quyết định Thái gia và Đông Phương gia đứng về phía Tần gia Nam Phong. Một người là cường giả Võ Thánh bát cấp, một người là cường giả Võ Thánh thất cấp, cả hai đều biết được sự lợi hại của một vị Võ Thánh bát cấp là như thế nào. Bây giờ Tần Phàm lại nói như vậy khiến cho hai người cảm thấy lo lắng. Bọn hắn cũng biết Tần Phàm muốn mượn cơ hội này để lập uy. Nhưng hai người vẫn được giác được cái quyết định này không quá thành thục mà có chút hành động theo cảm tình.

- Ha ha! Tốt! Cũng không biết ngươi có thể nói những lời ngông cuồng như thế bao lâu. Ô Tàng ta thực sự muốn nhìn xem sau ba chiêu ngươi còn có thể hung hăng càn quấy như vậy được không.

Đứng trên bầu trời, đối với lời cuồng ngôn của Tần Phàm, Ô Tàng giận quá hóa cười, hắn thậm chí cảm thấy mình bị vũ nhục.

Trên thực tế hắn biết cấp độ chiến đấu như thế nào không thể nào kết thúc đơn giản được. Dù sao hắn cũng là một nhân vật xưng bá một phương, làm sao có thể trong vòng ba chiêu bị đánh bại. Hắn chỉ xem Tần Phàm tuổi trẻ khinh cuồng mới dám nói ra những lời điên cuồng như vậy.

Cũng theo lời nói Ô Tàng, trên bầy trời đột nhiên xuất hiện mây đen, các không khí khắc nghiệt, trầm trọng kia càng lúc càng trở lên khẩn trương. Gió nổi mây phun, mưa gió sắp đến. Thiên địa tựa hồ cũng vì trận chiến sắp tới này mà biến sắc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0