Đan Vũ Càn Khôn

Trong tộc tình thế. (1)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Tần Tiến, muốn vượt qua ta, trước ngươi phải vượt qua cửa ải chính mình. Lúc trước, thời điểm ta vẫn là một Võ đồ, nếu cũng nghĩ như ngươi, như vậy ta vĩnh viễn không có khả năng đả bại ngươi.

Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nói, nói đến thế thôi, không có nói thêm nữa.

- Vượt qua cửa ải chính mình?

Nghe thấy Tần Phàm nói, Tần Tiến cúi đầu, như có điều suy nghĩ.

Tần Phàm cũng không hề để ý đến hắn, chỉ là chậm rãi xoay người sang chỗ khác, đi về hướng con đường nhỏ ly khai diễn võ trường.

- Đợi một chút.

Mà thời điểm Tần Phàm sắp sửa đạp vào con đường nhỏ ly khai diễn võ trường kia, thanh âm của Tần Tiến lại truyền đến lần nữa.

- Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta cũng muốn nói cho ngươi, lúc trước người đánh ngươi trọng thương không phải ta.

Tần Tiến ngẩng đầu lên, hai đầu lông mày tựa hồ khôi phục một ít thần thái, nhìn Tần Phàm nói ra:

- Còn nữa, ta nhất định sẽ khiêu chiến ngươi lần nữa.

- Ta biết rõ.

Tần Phàm không có xoay người, chỉ là đắng chát cười nói, hắn biết rõ người kia không phải Tần Tiến, bởi vì trong lòng của hắn kỳ thật sớm đã có đáp án.

Chỉ là không thể nói ra được mà thôi.

Đi qua, liền đã trôi qua rồi...

Có chút hít sau một tiếng, phất phất tay, Tần Phàm không nói gì thêm, yên lặng đi khỏi diễn võ trường.

C-K-Í-T..T...T…

Tần Phàm một mực đi bộ trở lại tiểu viện của mình, sau đó đẩy cửa ra. Hắn thật ra là một người rất lưu luyến gia đình, về tới đây cả người hắn lập tức nhiều hơn chút ít tinh thần, trông thấy cảnh vật cũ, sẽ nhớ lại rất nhiều thứ.

Hắn còn nhớ ngày đó lúc hắn ly khai, Tần Li là sớm chờ ở chỗ này, mình vừa mở cửa ra, đã nhìn thấy nàng.

Nhớ tới bộ dáng trong lòng, hắn không khỏi hiểu ý cười cười, cảm giác có chút ấm lòng.

Chỉ là đáng tiếc lần này trở về không thể nhìn thấy nàng rồi.

- Cũng không biết tỷ tỷ đi nơi nào, hôm nay có khỏe không?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Phàm hơi trầm ngâm, đẩy cửa phòng ra, đi trở về đến phòng của mình, phát hiện hết thảy đều như lúc hắn ly khai, đồ dùng trong nhà cũng không có tro bụi, hẳn là trường kỳ có người đến quét dọn.

Nhớ rõ lần luyện hóa Hỏa nguyên Ma chủng, đồ vật trong phòng cơ bản đều thiêu hủy hết, cuối cùng vẫn là Tần Li tự mình chọn lựa một ít đồ dùng, tự mình bố trí lại phòng ở cho hắn.

Hôm nay gian phòng này bố trí có chút lịch sự tao nhã và ấm áp, hắn rất thích loại hương vị gia đình này.

Vừa mới trở lại trong phòng, nhìn bốn phía một chút, Tần Phàm liền nghe ra bên ngoài ẩn ẩn có tiếng bước chân truyền đến, tựa hồ là có người đi tới bên này.

- Chẳng lẽ là tỷ tỷ trở về rồi?

Tần Phàm không khỏi vui vẻ, mừng rỡ.

- Thiếu gia, ngài trở về rồi?

Nhưng sau đó, một thanh âm già nua truyền đến, rõ ràng không phải Tần Li.

- Đúng vậy, Phúc bá.

Tần Phàm mở miệng đáp, đồng thời không khỏi hơi có chút thất vọng.

Người tới là lão bộc Tần Phúc đã ở Tần gia vài thập niên, bình thường chỉ hầu hạ Tần Li và Tần Phàm, cho nên xưng Tần Phàm là thiếu gia, mà những người khác sẽ ở phía trước tăng thêm danh tự. Tần Phàm đoán chừng bình thường quét dọn gian phòng này chính là hắn.

- Thiếu gia, ngài rốt cục trở về rồi.

Rất nhanh Tần Phúc cũng đi vào trong phòng, lão bộc này thoạt nhìn so với trước kia thì già đi một tí, nhưng trông thấy Tần Phàm, bộ dạng vẫn là thập phần hưng phấn, tựa hồ một lần nữa toả sáng sức sống.

Hôm nay Tần Phàm lấy được thành tựu như thế, với tư cách người chiếu cố hắn, Tần Phúc cũng hiểu được thập phần may mắn.

- Trong khoảng thời gian này vất vả Phúc bá rồi.

Tần Phàm khẽ cười nói.

- Ha ha, tại đây vốn vẫn là tiểu thư tự mình quản lý, về sau tiểu thư ra ngoài, mới giao phó lão bộc đến quản lý.

Tần Phúc cười cười nói:

- Tiểu thư còn nói phải cho thiếu gia vừa về đến là có cảm giác gia đình, nên tiểu viện này mỗi ngày đều được quét dọn sạch sẽ, thiếu gia tùy thời có thể sử dụng.

- Tỷ tỷ vẫn là nghĩ chu đáo như vậy.

Tần Phàm cũng cười nói, sau đó lại hỏi:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Gần đây phụ thân có khỏe không?

- Gần đây khí tức của lão gia cũng không phải quá tốt.

Tần Phúc suy nghĩ một chút nhẹ giọng thở dài:

- Từ khi tiểu thư ly khai gia tộc, lão gia bận rộn hơn rất nhiều, một phương diện bởi vì sinh ý trong tộc liên tiếp xảy ra vấn đề, một phương diện khác bởi vì lão gia chậm chạp không thể đột phá đến Linh Vũ sư, nên rất phiền não, lão bộc thường thường phát hiện người đã khuya cũng không có nghỉ ngơi...

- Thiếu gia ngài cũng biết, lần này Nam Phong Tần gia chúng ta có thể tham gia khảo hạch Chân Vũ thế gia thượng phẩm, đây chính là cơ hội ngàn năm khó gặp, nhưng bởi vì cần một gã Linh Vũ sư, cho nên áp lực của lão gia cũng rất lớn...

- Phúc bá, người cũng yên tâm đi, hiện tại ta đã trở về, phụ thân không cần khổ cực như vậy nữa, những chuyện này ta sẽ giải quyết.

Tần Phàm thấy bộ dạng Tần Phúc lo lắng, liền mỉm cười an ủi hắn.

- Năng lực của thiếu gia lão bộc tự nhiên là tin tưởng. Nhưng vấn đề đột phá đến Linh Vũ sư này, cũng chỉ có thể dựa vào lão gia, chẳng qua nếu như thiếu gia có thể hỗ trợ xử lý sự tình gia tộc thoáng một phát, để cho lão gia toàn tâm toàn ý tu luyện, như vậy sẽ tốt hơn rất nhiều.

Nghe Tần Phàm nói như vậy, lúc này lông mày của Tần Phúc mới giãn ra một ít. Đối với năng lực của Tần Phàm, hắn bây giờ là tin tưởng không nghi ngờ, chỉ là như thế nào cũng không có liên tưởng đến Tần Phàm đã trở thành Linh Vũ sư.

- Ha ha, hiện tại phụ thân ở nơi nào? Sau khi ta trở về còn chưa có đi bái kiến người.

Tần Phàm cười cười, cũng không có nói toạc, chỉ là mở miệng hỏi.

- Hiện tại có lẽ lão gia vẫn cùng mấy vị trưởng lão ở trong nội viện, gần đây hình như nghe nói sinh ý của gia tộc lại xảy ra vấn đề rồi, cho nên lão gia cùng mấy vị trưởng lão mới tối như vậy vẫn còn thương nghị sự tình.

Tần Phúc nghĩ nghĩ nói ra.

- Hiện tại ta đi qua nội viện một chuyến, nhìn xem có thể giúp đỡ gì không.

Tần Phàm cười cười nói ra, bởi vì trong hai năm qua, đều là Tần Li điều hành tộc vụ viện, hiện tại nàng rời đi, có lẽ những trưởng lão này nhất thời còn không thích ứng được.

Bất quá cũng phản ánh được Tần Li tinh minh tài giỏi.

- Thiếu gia, hắn thật sự lớn rồi, đã có thể một mình đảm đương một phía.

Tần Phúc nhìn thân ảnh Tần Phàm ly khai, thì thào nói. Vừa rồi cùng Tần Phàm nói chuyện, hắn phát hiện trong lời nói của thiếu gia đều mang theo tự tin nhàn nhạt, đã lộ ra thành thục ổn trọng.

...

Trong một biệt viện của Nam Phong Tần gia, cây xanh rậm rạp, ưu nhã mà có chút vắng vẻ. Nhà cửa như vậy ở trong quần thể trang viên thật không lộ vẻ có quá nhiều chỗ đặc biệt, nhưng tại đây lại là tộc vụ viện của Tần gia, rất nhiều quyết sách quan trọng đều là từ nơi này mà ra.

Lúc này, Nam Phong Tần gia gia chủ Tần Hồng đang cùng mấy vị trưởng lão vây quanh một cái bàn tròn thương nghị tộc vụ, vừa rồi nghị luận về sự tình lợi nhuận của gia tộc gần đây liên tiếp hạ thấp, trong khoảng thời gian ngắn tìm không thấy biện pháp, trong tộc vụ viện lộ ra lặng ngắt như tờ, cảm giác có chút áp lực.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0