Ước hẹn năm năm. (2)
Hỏa Thụ
2024-07-24 03:27:15
Lúc này Tần Phàm chỉ ở cách hắn ba bước, hắn thậm chí lần nữa do dự có
nên nhân cơ hội này ra tay hay không, nhưng nghĩ đến thực lực sâu không
thể lường kia của Đại Thần Tôn, hắn vẫn là buông tha cho ý nghĩ điên
cuồng này!
Hắn không có trăm phần trăm nắm chắc! Một khi thất bại, không chỉ có giết không được Tần Phàm, mà còn mang tội danh bất kính thần linh, hắn thân là Thần Tôn, tự nhiên biết rõ cái tội danh này không nhẹ.
Cho nên hắn vẫn là nhịn được lần nữa!
- Hi vọng Thánh chủ cho Càn Kinh Tần gia ta một cái công đạo!
Vào lúc này Tần Khải quỳ trên mặt đất, ngửa mặt lên trời lớn tiếng nói, cũng không để ý tới Thánh chủ phải chăng thật có thể nghe được hắn nói hay không, tựa hồ thật sự thụ ủy khuất thật lớn.
- Đi hủy võ đạo tiền đồ của người khác, còn nói cái gì công đạo?
- A, Càn Kinh Tần gia này thật là vô sỉ .
- Thánh chủ pháp lực Thông Thiên, cho rằng như vậy có thể lừa qua Thánh chủ sao?
Trông thấy một màn này, những người qua đường biết rõ chân tướng lần đại náo Càn Kinh Tần gia này kia, đều nhao nhao cười nhạo nói, bất quá tuy cách ngàn mét, bọn hắn cũng chỉ là dám nhỏ giọng thảo luận mà thôi.
- Tần Khải, Tần Phàm, hai người các ngươi có bằng lòng tiếp nhận Thánh chủ phán xét hay không?
Mà mới vừa rồi, Thái Tư truyền âm nói nguyên nhân Tần Phàm đại náo Càn Kinh Tần gia lần này cho Tiêu Tĩnh, cho nên hôm nay hắn đối với Tần Khải cũng không có chút đồng tình chi tâm nào, thậm chí là phản cảm, chỉ là trong miệng hờ hững nói.
Hắn cũng không nghĩ ra Càn Kinh Tần gia này vậy mà làm ra sự tình ác độc như vậy, bất quá ngẫm lại cũng khó trách, cảnh giới của Tần Phàm tăng lên tốc độ khủng bố như thế, mà hai nhà bọn họ kết thù kết oán đã sâu, lại mặc kệ phát triển xuống dưới, sẽ là tai hoạ ngầm cực kỳ nghiêm trọng, cộng thêm Thánh chủ lại muốn bảo trụ Tần Phàm, Càn Kinh Tần gia này cũng chỉ có thể dùng loại phương thức nham hiểm này đến tiêu trừ tai hoạ ngầm a.
Chỉ là vô luận thân là Thần Tôn hay là một vị trưởng lão, Tiêu Tĩnh đối với cách làm của Càn Kinh Tần gia này cũng là không dám tán thành.
- Tần Phàm nguyện ý tiếp nhận.
Tuy còn không biết nội dung thần chỉ, nhưng Tần Phàm vẫn bình tĩnh đáp, kỳ thật một câu nói kia của Thái Tư chỉ là theo lệ hỏi thoáng một phát, cho tới bây giờ đều không người nào dám công nhiên cải lời ý chỉ của Thánh chủ.
- Ta Tần Khải nguyện ý tiếp nhận.
Tần Khải cũng chỉ có thể sắc mặt âm trầm đáp.
- Đã như vầy, vậy bản Đại Tôn liền mở ra thần chỉ.
Trong tay Tiêu Tĩnh xuất hiện một quyển trục tản ra kim sắc quang mang thần bí, trong miệng nhàn nhạt nói.
Thần chỉ xuất hiện, mọi người nhao nhao quỳ xuống tại chỗ, giữ vững yên lặng, cho dù những người vây xem ở phía xa ngoài ngàn mét kia cũng không ngoại lệ, vào lúc này không còn có người nghị luận nửa câu rồi.
Thánh chủ là đại biểu quyền uy của cả Đại Càn quốc, mà thần chỉ thì như là Thánh chủ đích thân tới, vào lúc này không người nào dám lãnh đạm, cùng không người nào dám có một tia bất kính.
Vào lúc này Tần Phàm cũng chậm rãi nửa quỳ trên mặt đất, đối với cái nửa quỳ này, hắn cũng không phải bởi vì kính sợ thần linh, mà coi như là đáp tạ đối với vị Thánh chủ này rat ay trợ giúp hắn.
Sau một khắc, Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh liền từ từ mở ra thần chỉ trong tay, quang mang màu vàng bắn ra bốn phía, một loại uy nghiêm ở trong đó phát tán ra, sau đó ném thần chỉ lên trên bầu trời.
- Ân oán tạm hoãn, hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử.
Lập tức, một thanh âm trang nghiêm mà đạm mạc ở trong thần chỉ truyền ra, trong không khí chậm rãi quanh quẩn.
Thanh âm truyền ra, hào quang của thần chỉ liền dần dần ảm đạm, sau đó chậm rãi từ trên không trung rơi xuống, lần nữa rơi xuống trong tay Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh, hắn liền trịnh trọng thu hồi.
- Ân oán tạm hoãn, hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử.
- Ý tứ của Thánh chủ đã thập phần rõ ràng rồi, vào lúc này Nam Phong Tần gia của Tần Phàm cùng Càn Kinh Tần gia, ân oán tạm hoãn, không được tiếp tục tranh đấu. Mà năm năm sau, các ngươi có thể luận sinh tử, đến lúc đó Thánh chủ cùng Chân Vũ Thánh điện sẽ không can thiệp.
Tiêu Tĩnh thu hồi thần chỉ, nhìn Tần Phàm cùng Tần Khải ở trước mắt, nhàn nhạt nói.
- Năm năm?
Tần Phàm không khỏi nhướng mày, hôm nay hắn mới là cảnh giới Linh Vũ sư, năm năm thời gian, theo Cổ Mặc nói, hắn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn phải phí bảy tám năm! Mà Càn Kinh Tần gia còn có Võ Thánh cường giả! Đến lúc đó hắn dựa vào cái gì tới đánh nhau?
- Hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử?
Mà Tần Khải kia vốn cau mày, sắc mặt khó coi, lúc này lại không khỏi có chút giãn ra một tí! Vốn cho rằng Thánh chủ sẽ trực tiếp mở miệng muốn Càn Kinh Tần gia mình buông tha Tần Phàm, nhưng hôm nay là ước hẹn năm năm, xem như so với suy đoán của hắn thì tốt hơn nhiều.
Năm năm mà thôi!
Dù Tần Phàm ngươi thiên tài như thế nào, hôm nay ngươi chỉ là Linh Vũ sư! Làm sao có thể ở trong năm năm đột phá đến Võ Thánh! Đừng nói Võ Thánh, có thể đột phá đến cảnh giới Võ Tôn hay không cũng là không biết!
- Có phải đến lúc đó cho dù Càn Kinh Tần gia ta hướng toàn bộ Nam Phong Tần gia báo thù, Thánh chủ đại nhân cùng Chân Vũ Thánh điện cũng sẽ không can thiệp hay không?
Vào lúc này Tần Khải ngẩng đầu lên, trầm giọng hướng Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh hỏi.
- Không sai! Đến lúc đó mối thù của các ngươi, Chân Vũ Thánh điện sẽ không can thiệp!
Tiêu Tĩnh nhàn nhạt đáp, đối với thần chỉ của Thánh chủ, hắn cũng có chút ít ngoài ý muốn, tuy hắn thưởng thức Tần Phàm, nhưng vào lúc này cũng phải bảo trì thái độ siêu nhiên công bình.
- Đã như vầy, tiểu tạp chủng, ta cho ngươi sống nhiều hơn năm năm! Đến lúc đó ta nhất định sẽ cho ngươi cùng cả Nam Phong Tần gia đều tan thành mây khói!
Nghe được Tiêu Tĩnh trả lời khẳng định, Tần Khải ác độc mà nhìn Tần Phàm, âm lãnh nói.
- Hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử?
- Năm năm thời gian quá ngắn a?
- Tuy hiện tại Tần Phàm đã là cảnh giới Linh Vũ sư, nhưng võ đạo chi lộ càng là sau này càng gian nan, đặc biệt là hai cảnh giới Võ Tôn, Võ Thánh này, khó như lên trời! Năm năm thời gian này thậm chí còn chưa đủ để Tần Phàm đột phá đến cảnh giới Võ Tôn a!
- Đúng vậy, Càn Kinh Tần gia này là có Võ Thánh cường giả đấy, đây đối với Tần Phàm mà nói quá không công bình!
- Coi như là Võ Thánh thiên tài trẻ tuổi nhất của Đại Ly quốc Vân Phi Dương kia, hình như cũng phải 38 tuổi mới đột phá đến cảnh giới Võ Thánh a! Hiện tại Tần Phàm mới mười tám tuổi, năm năm sau mới 23 tuổi mà thôi!
- Chậc chậc, chẳng qua nếu như Đại Càn quốc chúng ta thật sự ra một Võ Thánh 23 tuổi, cái kia đích thị là khiếp sợ toàn bộ Vũ Thiên đại lục!
- Cái này đừng suy nghĩ, Võ Thánh Vân Phi Dương kia năm đó cũng là chưa đủ hai mươi tuổi đột phá cảnh giới Linh Vũ sư, nói cách khác hắn từ Linh Vũ sư đến Võ Thánh tổng cộng dùng mười tám năm thời gian! Nghe nói từ Linh Vũ sư đột phá đến cảnh giới Võ Tôn cũng dùng bảy năm, từ Võ Tôn đột phá đến Võ Thánh là dùng mười một năm!
Hắn không có trăm phần trăm nắm chắc! Một khi thất bại, không chỉ có giết không được Tần Phàm, mà còn mang tội danh bất kính thần linh, hắn thân là Thần Tôn, tự nhiên biết rõ cái tội danh này không nhẹ.
Cho nên hắn vẫn là nhịn được lần nữa!
- Hi vọng Thánh chủ cho Càn Kinh Tần gia ta một cái công đạo!
Vào lúc này Tần Khải quỳ trên mặt đất, ngửa mặt lên trời lớn tiếng nói, cũng không để ý tới Thánh chủ phải chăng thật có thể nghe được hắn nói hay không, tựa hồ thật sự thụ ủy khuất thật lớn.
- Đi hủy võ đạo tiền đồ của người khác, còn nói cái gì công đạo?
- A, Càn Kinh Tần gia này thật là vô sỉ .
- Thánh chủ pháp lực Thông Thiên, cho rằng như vậy có thể lừa qua Thánh chủ sao?
Trông thấy một màn này, những người qua đường biết rõ chân tướng lần đại náo Càn Kinh Tần gia này kia, đều nhao nhao cười nhạo nói, bất quá tuy cách ngàn mét, bọn hắn cũng chỉ là dám nhỏ giọng thảo luận mà thôi.
- Tần Khải, Tần Phàm, hai người các ngươi có bằng lòng tiếp nhận Thánh chủ phán xét hay không?
Mà mới vừa rồi, Thái Tư truyền âm nói nguyên nhân Tần Phàm đại náo Càn Kinh Tần gia lần này cho Tiêu Tĩnh, cho nên hôm nay hắn đối với Tần Khải cũng không có chút đồng tình chi tâm nào, thậm chí là phản cảm, chỉ là trong miệng hờ hững nói.
Hắn cũng không nghĩ ra Càn Kinh Tần gia này vậy mà làm ra sự tình ác độc như vậy, bất quá ngẫm lại cũng khó trách, cảnh giới của Tần Phàm tăng lên tốc độ khủng bố như thế, mà hai nhà bọn họ kết thù kết oán đã sâu, lại mặc kệ phát triển xuống dưới, sẽ là tai hoạ ngầm cực kỳ nghiêm trọng, cộng thêm Thánh chủ lại muốn bảo trụ Tần Phàm, Càn Kinh Tần gia này cũng chỉ có thể dùng loại phương thức nham hiểm này đến tiêu trừ tai hoạ ngầm a.
Chỉ là vô luận thân là Thần Tôn hay là một vị trưởng lão, Tiêu Tĩnh đối với cách làm của Càn Kinh Tần gia này cũng là không dám tán thành.
- Tần Phàm nguyện ý tiếp nhận.
Tuy còn không biết nội dung thần chỉ, nhưng Tần Phàm vẫn bình tĩnh đáp, kỳ thật một câu nói kia của Thái Tư chỉ là theo lệ hỏi thoáng một phát, cho tới bây giờ đều không người nào dám công nhiên cải lời ý chỉ của Thánh chủ.
- Ta Tần Khải nguyện ý tiếp nhận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Khải cũng chỉ có thể sắc mặt âm trầm đáp.
- Đã như vầy, vậy bản Đại Tôn liền mở ra thần chỉ.
Trong tay Tiêu Tĩnh xuất hiện một quyển trục tản ra kim sắc quang mang thần bí, trong miệng nhàn nhạt nói.
Thần chỉ xuất hiện, mọi người nhao nhao quỳ xuống tại chỗ, giữ vững yên lặng, cho dù những người vây xem ở phía xa ngoài ngàn mét kia cũng không ngoại lệ, vào lúc này không còn có người nghị luận nửa câu rồi.
Thánh chủ là đại biểu quyền uy của cả Đại Càn quốc, mà thần chỉ thì như là Thánh chủ đích thân tới, vào lúc này không người nào dám lãnh đạm, cùng không người nào dám có một tia bất kính.
Vào lúc này Tần Phàm cũng chậm rãi nửa quỳ trên mặt đất, đối với cái nửa quỳ này, hắn cũng không phải bởi vì kính sợ thần linh, mà coi như là đáp tạ đối với vị Thánh chủ này rat ay trợ giúp hắn.
Sau một khắc, Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh liền từ từ mở ra thần chỉ trong tay, quang mang màu vàng bắn ra bốn phía, một loại uy nghiêm ở trong đó phát tán ra, sau đó ném thần chỉ lên trên bầu trời.
- Ân oán tạm hoãn, hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử.
Lập tức, một thanh âm trang nghiêm mà đạm mạc ở trong thần chỉ truyền ra, trong không khí chậm rãi quanh quẩn.
Thanh âm truyền ra, hào quang của thần chỉ liền dần dần ảm đạm, sau đó chậm rãi từ trên không trung rơi xuống, lần nữa rơi xuống trong tay Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh, hắn liền trịnh trọng thu hồi.
- Ân oán tạm hoãn, hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử.
- Ý tứ của Thánh chủ đã thập phần rõ ràng rồi, vào lúc này Nam Phong Tần gia của Tần Phàm cùng Càn Kinh Tần gia, ân oán tạm hoãn, không được tiếp tục tranh đấu. Mà năm năm sau, các ngươi có thể luận sinh tử, đến lúc đó Thánh chủ cùng Chân Vũ Thánh điện sẽ không can thiệp.
Tiêu Tĩnh thu hồi thần chỉ, nhìn Tần Phàm cùng Tần Khải ở trước mắt, nhàn nhạt nói.
- Năm năm?
Tần Phàm không khỏi nhướng mày, hôm nay hắn mới là cảnh giới Linh Vũ sư, năm năm thời gian, theo Cổ Mặc nói, hắn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn phải phí bảy tám năm! Mà Càn Kinh Tần gia còn có Võ Thánh cường giả! Đến lúc đó hắn dựa vào cái gì tới đánh nhau?
- Hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà Tần Khải kia vốn cau mày, sắc mặt khó coi, lúc này lại không khỏi có chút giãn ra một tí! Vốn cho rằng Thánh chủ sẽ trực tiếp mở miệng muốn Càn Kinh Tần gia mình buông tha Tần Phàm, nhưng hôm nay là ước hẹn năm năm, xem như so với suy đoán của hắn thì tốt hơn nhiều.
Năm năm mà thôi!
Dù Tần Phàm ngươi thiên tài như thế nào, hôm nay ngươi chỉ là Linh Vũ sư! Làm sao có thể ở trong năm năm đột phá đến Võ Thánh! Đừng nói Võ Thánh, có thể đột phá đến cảnh giới Võ Tôn hay không cũng là không biết!
- Có phải đến lúc đó cho dù Càn Kinh Tần gia ta hướng toàn bộ Nam Phong Tần gia báo thù, Thánh chủ đại nhân cùng Chân Vũ Thánh điện cũng sẽ không can thiệp hay không?
Vào lúc này Tần Khải ngẩng đầu lên, trầm giọng hướng Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh hỏi.
- Không sai! Đến lúc đó mối thù của các ngươi, Chân Vũ Thánh điện sẽ không can thiệp!
Tiêu Tĩnh nhàn nhạt đáp, đối với thần chỉ của Thánh chủ, hắn cũng có chút ít ngoài ý muốn, tuy hắn thưởng thức Tần Phàm, nhưng vào lúc này cũng phải bảo trì thái độ siêu nhiên công bình.
- Đã như vầy, tiểu tạp chủng, ta cho ngươi sống nhiều hơn năm năm! Đến lúc đó ta nhất định sẽ cho ngươi cùng cả Nam Phong Tần gia đều tan thành mây khói!
Nghe được Tiêu Tĩnh trả lời khẳng định, Tần Khải ác độc mà nhìn Tần Phàm, âm lãnh nói.
- Hẹn nhau năm năm, bất luận sinh tử?
- Năm năm thời gian quá ngắn a?
- Tuy hiện tại Tần Phàm đã là cảnh giới Linh Vũ sư, nhưng võ đạo chi lộ càng là sau này càng gian nan, đặc biệt là hai cảnh giới Võ Tôn, Võ Thánh này, khó như lên trời! Năm năm thời gian này thậm chí còn chưa đủ để Tần Phàm đột phá đến cảnh giới Võ Tôn a!
- Đúng vậy, Càn Kinh Tần gia này là có Võ Thánh cường giả đấy, đây đối với Tần Phàm mà nói quá không công bình!
- Coi như là Võ Thánh thiên tài trẻ tuổi nhất của Đại Ly quốc Vân Phi Dương kia, hình như cũng phải 38 tuổi mới đột phá đến cảnh giới Võ Thánh a! Hiện tại Tần Phàm mới mười tám tuổi, năm năm sau mới 23 tuổi mà thôi!
- Chậc chậc, chẳng qua nếu như Đại Càn quốc chúng ta thật sự ra một Võ Thánh 23 tuổi, cái kia đích thị là khiếp sợ toàn bộ Vũ Thiên đại lục!
- Cái này đừng suy nghĩ, Võ Thánh Vân Phi Dương kia năm đó cũng là chưa đủ hai mươi tuổi đột phá cảnh giới Linh Vũ sư, nói cách khác hắn từ Linh Vũ sư đến Võ Thánh tổng cộng dùng mười tám năm thời gian! Nghe nói từ Linh Vũ sư đột phá đến cảnh giới Võ Tôn cũng dùng bảy năm, từ Võ Tôn đột phá đến Võ Thánh là dùng mười một năm!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro