Đan Vũ Càn Khôn

Vấn đề xưng hô

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Ha ha, khả năng ngươi còn không quá tin tưởng.

Mộ Chấn chứng kiến bộ dáng này của Tần Phàm, tựa hồ là xem thấu suy nghĩ trong lòng của hắn, lúc này hắn chậm rãi về phía trước duỗi ra một tay.

Bồng…

Nháy mắt sau đó một vòng hỏa diễm màu đen ở trong bàn tay bay lên, lập tức độ ấm trong phòng cấp tốc kéo lên, sau đó thấy Mộ Chấn vung tay, hỏa diễm màu đen kia liền hóa thành một đầu hỏa tuyến xuyên qua chiếc bàn lớn phía trước.

Lập tức, cái bàn kia ở chém ra làm hai, nhưng hỏa này lại bị khống chế cực kỳ tinh chuẩn, dĩ nhiên là không có ngay sau đó thiêu đốt cái bàn kia. Cái bàn kia thật giống như chỉ là bị đao sắc bén chém ra .

- Hắc Hỏa của Lão sư, có độ ấm cực cao, uy lực tập trung hơn nữa lực điều khiển rất mạnh, ta nghĩ ngươi có lẽ thập phần tinh tường. Nếu như không có lão nhân gia chỉ điểm, người bình thường là học không được.

Vung tay lên, Mộ Chấn lại mỉm cười thu Hắc Hỏa kia trở lại, chuyển hướng Tần Phàm mỉm cười nói.

- Sư huynh quả nhiên đã nhận được sư phụ chân truyền, so với sư đệ không nên thân ta thì tốt hơn rất nhiều.

Tần Phàm chứng kiến Mộ Chấn lộ ra chiêu thức ấy, trong lòng đã hoàn toàn tin tưởng xuống. Đối với Hắc Hỏa mà Cổ Mặc dựa vào thành danh, tuy hắn không sử dụng nhiều lắm, nhưng vẫn là thập phần hiểu rõ.

Mà thời điểm hắn kích hoạt huyết mạch Bất Tử Chu Tước, kỳ thật có đôi khi cũng sẽ đem Niết Bàn Hắc Viêm cùng loại Hắc Hỏa này dung hợp, như vậy lực sát thương sẽ có vẻ càng cường đại hơn.

- Ha ha, Tần Phàm sư đệ chỉ đột phá đến Bán Thần chi cảnh không lâu liền là có thể cùng Ngũ kiếp Bán Thần kích đấu. Tiềm lực của ngươi so với ta cao nhiều hơn, sư phụ lão nhân gia cũng đối với ngươi khen không dứt miệng đây này.

Lúc này Mộ Chấn lại cởi mở cười nói, từ ánh mắt của hắn nhìn ra được, hắn đối với Tần Phàm đích thật là thập phần coi trọng.

- Sư huynh quá khen.

Tần Phàm khiêm tốn nói ra, dừng một chút, hắn lại nói:

- Đúng rồi, không biết sư huynh phải chăng biết rõ lão... Sư phụ lão nhân gia hiện tại ở chỗ nào không?

Hắn vốn muốn gọi Cổ Mặc là lão đầu, nhưng nghĩ đến lại cảm thấy có chút không ổn liền sửa lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ha ha... Không sao, nói thực ra, sư đệ chúng ta cũng không cần khách khí, dù sao sư phụ lão nhân gia cũng không khách khí, kêu hắn lão đầu tử là tốt rồi.

Mộ Chấn nghe vậy lại ngửa mặt lên trời cười sang sảng một tiếng, sau đó nói:

- Nói tới lão đầu tử, hắn gần đây đều là xuất quỷ nhập thần, lần trước thất tung là một hai trăm năm, ta cũng đã quen rồi. Lúc này đây, hình như là nói muốn đi dò xét manh mối một đại sự gì đó, đến hiện tại đi nơi nào ta cũng không biết.

- Lão đầu tử? Ta luôn trực tiếp gọi hắn là lão đầu đấy.

Tần Phàm cũng không khỏi cười cười, tựa hồ nhớ tới thời gian dĩ vãng cùng Cổ Mặc sớm chiều tương đối, trong nội tâm ẩn ẩn có chút hoài niệm, sau đó lại mỉm cười nói:

- Bất quá lúc này đây lão đầu hắn nói với ta là bị người đuổi giết, cũng không biết câu nào của hắn mới là thật. Hoặc là lão nhân này cũng không có ít sự tình gạt chúng ta.

- Ha ha, lão đầu cũng không tệ, bất quá ta cảm thấy gọi lão đầu tử so sánh thân thiết hơn một ít, ta đã nói với ngươi, ở trước kia hắn...

Nói lên Cổ Mặc, Mộ Chấn tựa hồ cũng cảm thấy hưng phấn, bắt đầu cùng Tần Phàm nói chuyện cũ không ngừng, tựa hồ thoáng cái mở ra kỹ niệm, thao thao bất tuyệt.

- Còn để cho ta tôn sư trọng đạo gọi sư thúc, chính mình lại...

Nghe hai người này đối thoại, lúc này Mộ Thanh Thanh tựa hồ có chút bất mãn, có chút hừ lạnh một tiếng rời khỏi phòng.

Nếu như lúc này Tần Phàm chứng kiến nét mặt của nàng, nhất định sẽ phát hiện nàng cũng không lạnh lùng như ở bên ngoài vậy.

- Ách, Mộ tiểu thư nàng...

Mà thấy Mộ Thanh Thanh nhìn như tức giận đột nhiên rời đi, Tần Phàm có chút xấu hổ.

- Không cần lý đến nàng, nàng gần đây đều như vậy, người lãnh tâm nhiệt, chờ các ngươi quen thuộc thì tốt rồi. Kỳ thật đoạn thời gian ngươi hôn mê này nàng cũng không biết lo lắng bao nhiêu, mỗi ngày đều muốn xem ngươi vài chục lần.

Mộ Chấn khẽ cười nói.

...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Phàm cùng Mộ Chấn nói chuyện, ngoài ý muốn lộ ra thập phần hợp ý.

Ở bên trong nói chuyện, Mộ Chấn cũng chỉ điểm cho Tần Phàm không ít kinh nghiệm võ đạo, nói tóm lại, sư huynh này của hắn xác thực càng được Cổ Mặc chân truyền, tạo nghệ ở võ đạo cực cao, chỉ là nói chuyện một buổi, liền để cho Tần Phàm có rất nhiều lợi ích, tâm cảnh rộng mở trong sáng không thôi.

Đếm đến, cảnh ban đêm lặng im như hồ nước.

Lúc này Tần Phàm một người ngồi xếp bằng trong phòng.

Ở trước mặt của hắn có Đan Vũ Thần Đỉnh, còn đan dược cùng tài liệu Linh Dược, những vật này ở ban ngày Hạ gia đưa tới Mộ gia, bồi thường cho Tần Phàm dùng để chữa thương, Mộ Chấn toàn bộ đều giao cho hắn.

Ngoài ra, Mộ gia thân là một trong hai đại khống giả Hoàng Hôn Thành, Mộ Chấn lại là thành chủ, Linh Dược tài liệu trân quý tự nhiên cũng có không ít, sau khi biết rõ Tần Phàm là Luyện Đan Sư, liền đưa tới một đám.

Có thể nói, hiện tại Tần Phàm có thể tận hứng luyện chế đan dược.

Trên thực tế lần trước đạt được Cổ Mặc mang đến một đám tư liệu, hắn cũng đã muốn sớm tăng lên thuật luyện đan của mình, dù sao thuật luyện đan của hắn tuy ở Vũ Thiên đại lục được xưng là tuyệt đỉnh, nhưng đến sau này hắn mới phát hiện đan đạo đồng dạng cũng còn có một đoạn đường rất dài.

Chỉ là, đoạn thời gian trước hắn không có tài liệu, hơn nữa vội tìm cách đột phá đến Bán Thần cường giả, cho nên mới tạm thời buông xuống tâm tư kia.

Hiện tại tài liệu đã có, hắn lại trở thành Bán Thần cường giả, dĩ nhiên là phải về lại luyện đan chi đạo.

- Lần trước ta đã miễn cưỡng luyện chế ra đan dược chữa thương Bán Thần cấp, chỉ là dược hiệu hơi kém, hiện tại ta đã đột phá đến Bán Thần chi cảnh, lực cảm ứng kia tăng cường, số lượng đan mạch cảm ứng từ bốn mươi chín đã đạt tới một trăm lẻ tám, có thể đủ luyện chế ra đan dược phẩm chất đạt tới Cực phẩm.

Tần Phàm nhìn Linh Dược tài liệu phong phú trước mắt, âm thầm nói:

- Đáng tiếc hiện tại còn kém một vị dược tài, nếu không thậm chí ta còn có thể nếm thử luyện chế Dẫn Kiếp đan một chút.

Ở bên trong Bán Thần chi cảnh, mỗi tăng lên một trọng cảnh giới sẽ gặp một lần Bán Thần Kiếp, cái này ý nghĩa, chỉ có đưa tới Bán Thần Kiếp, mới có thể tăng cảnh giới lên.

Danh như ý nghĩa, Dẫn Kiếp đan này là dùng cho công dụng này, tỷ như đạt đến nhất kiếp Bán Thần đỉnh phong, chậm chạp không có thể cảm giác được Bán Thần Kiếp đến, liền có thể sử dụng Dẫn Kiếp đan, trợ giúp đưa tới Bán Thần Kiếp, từ đó vượt qua cửa khẩu.

Mà hiện tại trên người Tần Phàm có không ít đan dược Đan thú lấy được từ bên trong Truyền Thừa Bí Cảnh, trong đó nhất kiếp đan hắn tổng cộng có ba khỏa, những đan dược này dược tính ôn hòa, cho dù khí lực không quá cường cũng có thể thừa nhận ba khỏa trở lên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0