Đan Vũ Càn Khôn

Vô cùng hung hiểm. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Rống…

Cũng ngay thời điểm Tần Phàm vừa mới khẽ động, Minh Diễm Kim Hổ cùng Xích Vân Lôi Báo kia cũng lập tức hét lớn một tiếng, cơ hồ đồng thời hướng về Tần Phàm mãnh liệt lao đi, khoảng cách hơn trăm mét, lập tức liền đến!

Răng rắc!

Một kim một tím, hai đạo tàn ảnh vừa mới xẹt qua ở trên bầu trời, sau đó liền nghe được một tiếng vang thanh thúy truyền đến, cây đại thụ mà Tần Phàm vừa mới nhảy tới đã gãy làm hai!

Tốc độ kia cực nhanh, không thể tưởng tượng nổi!

Lúc này Tần Phàm vừa mới lao tới một cây khác, thân hình mạnh mẽ sáng ngời thoáng một phát, may mắn cũng vừa vào lúc đó, Chu Tước Chi Dực phía sau hắn đã bắt đầu triển khai, khẽ vỗ động một cái, đơn giản đem thân hình hắn bắn lên cao, mới không có ngã rơi xuống mặt đất.

Rống…

Hai đầu Bát cấp trung giai yêu thú kia thấy Tần Phàm cũng không có rơi xuống mặt đất, không khỏi lần nữa phát ra gầm lên giận dữ, sau đó liền thấy đầu Xích Vân Lôi Báo mạnh mẽ mở ra cái miệng lớn răng nanh um tùm khủng bố của nó, một đạo Lôi Bạo ẩn chứa năng lượng cự đại, trực tiếp như là đạn pháo bắn về phía thân hình của Tần Phàm trên bầu trời!

- Thanh Phong!

Lúc này Tần Phàm vừa mới thi triển ra Chu Tước Chi Dực, thân hình vẫn chưa hoàn toàn ổn định lại, chưa tiến vào trạng thái phi hành, gặp phải Lôi Bạo điện cầu kia bắn đến, hắn căn bản là không kịp né tránh, chỉ phải trực tiếp khống chế Bán Thần Khôi Lỗi phi thân tới, ngăn cản ở trước Lôi Bạo điện cầu kia.

Oanh!

Bán Thần Khôi Lỗi kia bị Lôi Bạo điện cầu này đánh trúng, trực tiếp oanh đến trên không trung. Mà ở thời điểm bị đánh trúng, trên người Bán Thần Khôi Lỗi dần hiện ra một màn sáng kim sắc, giúp hắn ngăn cản năng lượng Lôi Bạo trùng kích thoáng một phát.

- Trước ly khai đây nói sau.

Tần Phàm một tay bắt lấy Bán Thần Khôi Lỗi, trực tiếp đưa vào trong không gian Lôi Viêm, sau đó Chu Tước Chi Dực sau lưng thừa dịp cơ hội này, cực kỳ nhanh vỗ mạnh, thẳng lên Vân Tiêu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Nhân loại đáng giận, đừng chạy!

Vào lúc này, hai tứ cấp Cốt Thánh kia cũng đồng thời hướng về Tần Phàm bổ ra một đạo liêm đao đao khí, nguyên khí cuồn cuộn làm cho thiên sắc cũng trở nên âm trầm đi một ít, giống như trời muốn sụp đổ xuống.

May mắn tốc độ Chu Tước Chi Dực của Tần Phàm coi như không tệ, lúc này cách mặt đất đã có mấy trăm mét, hai đạo đao khí kia đều không có đánh trúng hắn.

Nhưng ngay lúc Tần Phàm vừa mới muốn buông lỏng một hơi, hai mắt của hắn bỗng nhiên ngưng tụ lại, là vì vào lúc này hắn chứng kiến đầu Minh Diễm Kim Hổ kia hai chân đạp trên hắc sắc hỏa diễm, vậy mà mạnh mẽ từ đất bằng nhảy lên cao mấy trăm mét, cái móng vuốt kia cơ hồ là bắt được hắn!

Khủng bố!

Ở bên trong Yêu thú, coi như là Bát cấp hậu giai, phàm là lục sinh yêu thú đều không thể phi hành, nhưng đầu Minh Diễm Kim Hổ này lại có thể có sức bật biến thái đến kinh người, hơn nữa vẫn là liên tục nhảy mấy lần, làm cho Tần Phàm nhìn xem mà cảm thấy run như cầy sấy, vội vàng tăng thêm tốc độ thoát đi!

- Không tốt, phi tại giữa không trung như vậy, rất dễ dàng sẽ trở thành tiêu điểm!

Mà Tần Phàm bay một hồi, hắn lập tức liền phát hiện ở trong rừng cây bắt đầu phát sinh trận trận động tĩnh, tựa hồ là hắn đã trở thành tiêu điểm của tất cả yêu thú.

Hai đầu Bát cấp trung giai yêu thú kia đã khủng bố như vậy, nếu lại kinh động thêm vài đầu, hắn đoán chừng mình còn chưa tìm được ma chủng đã chết trước rồi.

Không có cách nào khác, sau khi lướt ngang một đoạn khoảng cách, Tần Phàm liền nhanh chóng hướng về phía dưới rừng rậm đáp xuống. Mà vừa xuống tới mặt đất, hắn phóng xuất Bán Thần Khôi Lỗi lần nữa, để cho hắn ở phía sau mình, sau đó bắt đầu cấp tốc bôn tẩu.

Bán Thần Khôi Lỗi này vừa rồi tuy thay Tần Phàm cứng rắn ngăn cản một kích Lôi Bạo của Xích Vân Lôi Báo, nhưng mà không có tổn hao gì, nhìn ra được thân thể của nó cực kỳ cứng cỏi, dù sao cũng từng là Bán Thần! Hơn nữa trong thân thể còn có vô số trận pháp gia trì.

Một bên chạy trốn, một bên cảm ứng bốn phía liên tiếp truyền đến trận trận chấn động, Tần Phàm cảm giác được kinh hồn táng đảm.

Hắn đã thật lâu không có đem mình đặt vào trong hoàn cảnh hung hiểm như thế này, thậm chí là mới vừa rồi ở bên trong tầng thứ ba đem tam hệ hỗn hợp nguyên khí tăng lên tới cảnh giới tiểu thành mang đến tự tin, cũng là không còn tồn tại, hoặc là nói vào lúc đó căn bản không có chỗ trống phát huy!

Hiện tại trừ những Tam cấp Cốt Thánh bốn phía kia, hắn vẫn có tin tưởng có thể đối phó, còn lại vô luận là Bát cấp trung giai yêu thú hay là tứ cấp Cốt Thánh, chỉ là tùy tiện đến một đầu đã đầy đủ để cho hắn ăn đau khổ, đến hai đầu hắn khó có thể ứng phó, nếu như đến ba đầu trở lên, nhất định cũng chỉ có cục diện chạy trốn. Hơn nữa ven đường còn phải phòng ngừa tùy thời xuất hiện yêu thú Thực Vật Hệ!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Loại tình huống này để cho Tần Phàm cũng cảm giác được có chút biệt khuất.

- Mẹ nó, nếu như lấy được viên ma chủng thứ tư, những thứ này đến mười đầu tám đầu ta cũng dám liều mạng cùng chúng!

Tần Phàm một bên chạy trốn, một bên trong nội tâm âm thầm chửi bới nói. Hắn biết rõ luyện hóa viên ma chủng thứ tư, khí lực cùng lực lượng sẽ sâu sắc tăng cường không ngớt, mặt khác các phương diện tổng hợp cũng đều sẽ đề cao thật lớn, nhất định có thể để cho hắn thoát thai hoán cốt.

Điều kiện tiên quyết là phải lấy được viên ma chủng thứ tư kia mới được!

Ở loại hoàn cảnh này, muốn lấy được viên ma chủng thứ tư kia là ngàn khó muôn vàn khó khăn! Nếu như tâm trí cùng tinh thần ý chí không đủ kiên định, có lẽ vào lúc này sẽ không khỏi sinh ra dao động, thậm chí là bị sợ lui, nhưng Tần Phàm lại y nguyên vô cùng kiên định.

- Đúng, sao lại quên nó chứ!

Bởi vì vừa rồi Tần Phàm một mực ở vào trong hoàn cảnh xấu, lại quên lấy ra hộp sắt quan sát, lúc này nhớ tới mới vội vàng lấy ra.

Ở phía trên hư ảnh địa đồ mini của Cửu Long tháp, lúc này tầng thứ tư đã xuất hiện rất nhiều điểm nhỏ màu đỏ. Tần Phàm biết rõ những điểm nhỏ màu đỏ này đại biểu là những cốt linh kia, bởi vì trên cốt linh đều có được hài cốt Chư Thần, kỳ thật đối với võ giả mà nói cũng là tồn tại thuộc về bảo vật, cho nên biểu hiện ở phía trên.

Mà Bát cấp yêu thú thì không có biểu hiện, Tần Phàm chỉ có thể bằng vào ngũ giác nhạy cảm của bản thân đi cảm ứng.

- Ở nơi có điểm màu đỏ thẫm kia, cùng vị trí ta cảm ứng được ma chủng không sai biệt lắm, nếu như không có gì bất ngờ, ma chủng kia hẳn là ở chỗ đó!

Xem một hồi, hai mắt Tần Phàm tỏa sáng, có thể tìm được vị trí cụ thể của ma chủng này, thì sẽ có con đường cụ thể đi tới đó.

- Hiện tại nơi này quá mức hung hiểm, ta phải nhanh đuổi tới chỗ ma chủng lại làm tiếp ý định.

Lập tức Tần Phàm xác định một đường nhỏ tương đối không có nhiều nguy hiểm, trực tiếp hướng về phương hướng kia chạy như điên.

Ở chỗ này, thậm chí không có địa phương gì có thể tạm thời tránh né!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0