Đan Vũ Càn Khôn

Yêu, vô giá. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Đợi một chút!

Bất quá vào lúc này, thanh âm bình tĩnh của Tần Phàm truyền đến:

- Ngươi không phải mới vừa muốn đan dược sao? Hiện tại có chín trăm ngàn kim nguyên ngươi liền buông tha mục đích ban đầu của mình?

- Thiếu gia. . . Cái này, tuy rằng ta bắt đầu đích thật là muốn cùng ngài trao đổi đan dược, bất quá chín trăm ngàn kim nguyên đích xác làm ta động tâm. Thật là xấu hổ.

Trung niên mại gia vào lúc này cũng có chút khó ăn nói, hắn tuy rằng cũng muốn Linh Vũ đan, nhưng chín trăm ngàn kim nguyên thật sự là nhiều lắm, thế nào cũng đủ cho ngươi lập một cái gia tộc không nhỏ.

- Có nhiều kim nguyên hơn nữa có làm được cái gì, Võ Đạo cảnh giới không thể tăng lên, ngươi thậm chí cũng không thể bảo trụ tài phú của mình.

Tần Phàm nhàn nhạt nói.

- Chuyện này...

Trung niên mại gia lộ ra vẻ do dự, nói đúng ra hắn là một vũ giả, có chấp nhất truy cầu Võ Đạo! Năm trăm ngàn kim nguyên tuy nhiều, thậm chí vượt qua giá trị của Linh Vũ đan. Bất quá phải biết Linh Vũ đan có tiền mà không mua được, ở bên ngoài căn bản khó có thể mua được, muốn mua phải chờ vận may.

- Ta nghĩ cùng ngươi làm một bút giao dịch khác, ta sẽ cho ngươi giá vừa ý, nếu như tin ta thì tới tìm ta.

Tiếp theo Tần Phàm trực tiếp ném ra ngoài một quả boom tấn.

- Ta kháng nghị, chuyện này không công bằng.

Nghe được lời của Tần Phàm, Phong Chu không khỏi nhướng mày, cao giọng kháng nghị đấu giá sư.

- Ha ha, thực xin lỗi, phòng đấu giá chúng ta hoàn toàn cho phép mại gia cùng người mua lén giao dịch, chỉ cần đám người giao cho phòng đấu giá chúng ta đầy đủ tiền thuê.

Bất quá đấu giá sư lại lên tiếng.

- Ngươi cần phải hiểu rõ, đây chính là chín trăm ngàn kim nguyên, tương đương với giá tiền mấy viên Linh Vũ đan.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phong Chu cuối cùng chỉ còn cách dụ hoặc mại gia.

Nghe Phong Chu dụ hoặc như thế, mại gia càng thêm do dự, bất quá vào lúc này, trong tai của hắn bỗng nhiên vang lên một thanh âm khiến cho sắc mặt của hắn lập tức cuồng hỉ, cơ hồ vắt chân lên cổ chạy tới nơi của Tần Phàm lớn tiếng nói:

- Ta nguyện ý cùng vị thiếu gia này tiến hành giao dịch lén.

- Hừ!!!

Nghe vậy, Phong Chu hừ lạnh một tiếng, nặng nề vỗ một chưởng vào chỗ ngồi trên lan can rồi phẩy tay áo bỏ đi. Bất quá cách trước khi đi, hắn lạnh lùng nhìn địa phương của Tần Phàm.

Thấy vậy, Tần Phàm chỉ lộ ra nụ cười thản nhiên, hắn biết rõ Cửu Tinh hoàn cuối cùng sẽ vào tay mình. Về phần gia sự của Phong gia sao? Nếu hắn đã quyết định giúp Cổ gia đoạt lại quyền khống chế Hắc Hỏa Thành thì đắc tội thêm một chút có sao đâu?

Tiếp theo, hắn liền đứng lên, cũng nhanh chóng hướng về thông đạo giao dịch bí mật đi đến. Cửu Tinh hoàn đối với hắn cùng Tần Li mà nói có ý nghĩa đặc biệt, thậm chí hắn còn tính toán ngày sau dùng để làm một chuyện vô cùng có ý nghĩa. Vì thế cho dù hao phí bao nhiêu đan dược cũng không tiếc.

Chỉ là hắn sợ chính mình dùng quá nhiều đan dược để giao dịch làm cho người ta sợ hãi, nên mới không có báo giá trước mặt mọi người, chỉ là lựa chọn cùng kẻ có được Cửu Tinh hoàn tiến hành giao dịch lén.

Hắn cho ra giá cả, tuyệt đối trung niên kia không có cách nào cự tuyệt đấy, thậm chí nói, đây là phúc phận cơ duyên người nọ đã tu luyện cả đời. Nếu như lúc này bỏ lỡ, cả đời hắn khó có khả năng còn có thể gặp lại lần thứ hai.

- Thiếu gia, những gì ngươi vừa mới nói là sự thật a?

Trung niên nam nhân cũng sớm đã đi vào thông đạo bí mật mà lòng nóng như lửa đốt, vừa nhìn thấy Tần Phàm đi tới, lập tức liền không thể chờ đợi được mà hỏi thăm.

- Ngươi có lẽ cũng chứng kiến bên trong đấu giá hội ta hao tốn bao nhiêu đan dược, ngươi phải biết ta có thực lực này.

Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nhàn nhạt. Nói xong hắn trực tiếp đặt mấy chai bằng ngọc lên mặt bàn.

Hai mắt trung niên mại gia không khỏi tỏa sáng.

- Chín viên Linh Vũ đan cùng chín viên Đại Hoàn đan đều ở nơi này, những đan dược này nếu ngươi sử dụng tốt thì giá trị của nó còn vượt xa 10.000 vạn kim nguyên.

Tần Phàm tiếp tục nhàn nhạt nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ta chỉ có một yêu cầu, nội dung hôm nay chúng ta giao dịch không được truyền ra ngoài.

- Điều này ta khẳng định với ngài!

Trung niên nam nhân mở cái chai bạch ngọc ra nhìn, hắn cuồng hỉ nói. Đây là cơ duyên của hắn, nhưng đồng thời hắn cũng tinh tường nếu như chuyện hắn có được số đan dược này truyền ra ngoài, với hắn mà nói cũng là tai nạn. Vì thế cho dù Tần Phàm không nói, hắn cũng chọn giữ kín bí mật đấy.

Tần Phàm lúc này mới gật nhẹ đầu, hắn cầm Cửu Tinh hoàn trong tay, cẩn thận đáng giá một hồi, hoàn toàn chính xác xem như Quỷ Phủ Thần Công, được Thiên Địa chi Tạo Hóa! Thậm chí hắn có thể cảm giác chín viên diệu thạch điêu khắc tinh mỹ tạo thành vòng cổ không bàn mà hợp ý tự nhiên chi đạo, cầm trong tay có một loại khí tức tường hòa làm cho tâm thần người yên tĩnh.

Rất là thần kỳ.

Tịch Mạt Lỵ quả nhiên là không hổ danh xưng Đại sư!

- Tỷ tỷ, có lẽ nàng sẽ thích!

Nhớ tới Tần Li, ánh mắt của Tần Phàm không khỏi toát ra tia sáng dịu dàng. Giá cả chân thực của Cửu Tinh hoàn hoàn toàn không đáng nhiều đan dược như vậy. Nhưng mà tình yêu thì vô giá.

Lần đấu giá này sẽ cứ như vậy đã xong, Tần Phàm thắng lợi trở về.

Võ kỹ, linh dược còn có cổ bảo, trên cơ bản đồ hắn muốn đều đã nhận được.

Trở lại Cổ gia, Tần Phàm liền bắt đầu khẩn trương luyện đan cùng tu luyện. bây giờ còn cách cuộc chiến thành chủ còn có nửa tháng, thật sự không tính là quá lâu. Phong Thiên Hùng có được thực lực bát cấp Võ Tôn, hắn nhất định phải đột phá đến Tam cấp Võ Tôn, khống chế nguyên khí đến phạm vi 300m mới có thể tuyệt đối tin tưởng chiến thắng đối phương.

Huống chi từ lần đấu giá này, Tần Phàm còn biết Phong Thiên Hùng cùng thành chủ Kim Ngọc Thành phụ cận có chút giao tình, theo Cổ Thanh Tuyết giới thiệu, thực lực của Kim Ngọc Phu Nhân coi như không tệ, thậm chí vượt qua Phong Thiên Hùng, hắn không thể không dành nhiều thời gian để chuẩn bị.

Tóm lại hắn đã đáp ứng Cổ Mặc thay hắn giúp hậu nhân hắn đoạt lại Hắc Hỏa Thành thì tuyệt đối sẽ toàn lực ứng phó.

Về phần Phương Tiểu Tình, hắn cũng rút chút thời gian cùng thiếu nữ thần bí này trao đổi một chút, hắn đã biết thiếu nữ có thể chất thú linh này là cô nhi thuộc về Đông Châu Thần Mộc Thành. Bởi vì có một lần yêu thú thân cận của nàng bị Thần Mộc Thành Mộc gia phát hiện bí mật này, liền muốn bắt nàng về thân là Tuần Thú Sư trợ giúp Mộc gia phục tùng một chi đại quân yêu thú.

Mà bởi vì Phương Tiểu Tình kháng cự cho nên dưới sự trợ giúp của một ít yêu thú cao cấp trốn ra khỏi Mộc gia, sau đó lang bạt bốn phía, bị Mộc gia một mực đuổi bắt. Về sau một ngày nào đó nàng bỗng nhiên cảm thấy Tâm Linh Triệu Hoán từ phương xa vì thế nàng tiến về gia tộc thần thú của Đại Khôn Quốc.

Vì vậy mới gặp Tần Phàm, theo như lời Phương Tiểu Tình, nàng càng tới gần Đại Khôn Quốc lại càng là có thể cảm nhận được một ít kêu gọi tâm linh thần bí, thậm chí có thời điểm còn có thể cảm giác được một loại bất an không hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0