Bí mật bồ đoàn 2
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Một không gian có gió và nắng, cỏ xanh biếc kỳ dị.
Gió phất vào mặt, mùi cỏ thơm ngát.
Đây là hơi thở mùa xuân.
Vạn vật bừng bừng sức sống, hơi ẩm ướt nhưng không khô nóng bao bọc Đinh Hạo, mọi thứ dào dạt sự sống.
Tâm tình Đinh Hạo trở nên nhẹ nhàng hơn, hắn định vuốt cỏ non dưới đất thì bỗng nhiên trước mắt mất hết màu sắc, như cuộn tranh phai màu. Cỏ xanh trong tầm mắt Đinh Hạo khô vàng, héo rũ cuối cùng trở thành màu như kim loại xám bạc.
- Đây là . . . Kiếm?
Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm, thì ra các cọng cỏ nhỏ hợp thành thảo nguyên chính là từng thanh kiếm bén tinh xảo, nhỏ bé xếp cùng một chỗ, phối hợp màu xanh biếc, sức sống vô tận thành thảo nguyên giả.
Đây là thế giới gì?
Đinh Hạo kinh thán. Đinh Hạo thấy từng cây kiếm nhỏ từ từ biến to, cao hơn cả hắn, thành kiếm lớn dài mấy trăm thước như rừng kiếm, hoàn toàn che phủ hắn. Đinh Hạo ngẩng đầu lên, đập vào mắt toàn là trường kiếm xám bạc, vị trí của hắn đứng giữa khe hở các thanh kiếm.
Ảo trận!
Chắc chắn hắn vào ảo trận nào đó.
Chớp mắt Đinh Hạo có phán đoán.
Chắc là do bồ đoàn rách rưới kia tạo ra.
Không lẽ trong bồ đoàn dây đay ẩn chứa lực lượng nào đó lúc trước Đinh Hạo không phát hiện ra?
Nghĩ cũng đúng, tuy lúc trước Đinh Hạo nghiên cứu bồ đoàn dây đay rách rưới nhiều lần nhưng chưa lần nào ngồi lên nó vận chuyển huyền công. Lần này vì bị thương nên Đinh Hạo mới ngồi lên bồ đoàn dây đay điều dưỡng, gặp chuyện quái dị như vậy.
Bên tai Đinh Hạo nghe giọng Kiếm Tổ run run:
- Đừng nghĩ lung tung, hãy nhìn kỹ rừng kiếm!
Đinh Hạo giật nảy mình, bản năng vận đủ thị lực nhìn. Thân kiếm to mấy trăm thanh gần Đinh Hạo nhất khẽ run, hơi thở kỳ dị phát ra từ thân kiếm. Bỗng nhiên màu xanh nhạt lại lan trên thân kiếm, sóng gợn dao động. Đinh Hạo thấy hao mắt, rừng kiếm trong khoảnh khắc lại biến về cỏ xanh biếc.
Loại cảm giác này giống như bản thân thu nhỏ vô số lần đứng trong rừng cỏ nhỏ.
Nhưng lần này Đinh Hạo không rảnh suy nghĩ lung tung.
Bởi vì Đinh Hạo đã phát hiện ra nguyên nhân tạo thành tất cả điều này.
Đó là lực lượng vừa quen thuộc vừa xa lạ với Đinh Hạo.
Kiếm ý!
Đó là kiếm ý kỳ dị không ngừng diễn hóa, thay đổi mọi thứ.
Nói quen thuộc là bởi vì Đinh Hạo cảm thấy chính mình đã nắm giữ kiếm ý.
Nói xa lạ là do Đinh Hạo chưa từng biết thì ra kiếm ý vượt qua phạm trù đơn giản công kích, sát thương, gai cố, tăng tiến. Kiếm ý có được thần thông uy lực sánh bằng tạo hóa vạn vật.
Đinh Hạo ngạc nhiên, hết thúc thúc giục thần thức cảm giác loại xuân chi kiếm ý.
Từ xưa đến nay, kiếm ý chỉ có thể cảm nhận chứ không nói được. Có thể nắm giữ được kiếm ý hay không dựa vào cơ duyên, lĩnh ngộ thoáng qua một giây của người đó. Có vô số cường giả tuyệt thế đẳng cấp Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh suốt đời không thể nắm giữ kiếm ý. Có võ giả bình thường dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh nhờ cơ duyên xảo hợp có thể nhìn trộm kỳ áo nghĩa.
Như thứ trước mắt Đinh Hạo, cảm nhận, nghiền ngẫm một loại kiếm ý với khoảng cách gần như vậy là cơ duyên hiếm có đối với nhiều người.
Đinh Hạo là đao kiếm song thánh thể lại tu luyện công pháp tuyệt thế như Huyền Chiến Thắng Quyết, trời sinh hiểu biết đao ý và kiếm ý, kiếm pháp, đao pháp siêu phàm nhập thánh, lại có trực giác võ đạo cực kỳ khủng bố. Có đoạn ký ức của hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chỉ dẫn, Đinh Hạo được đao ý và kiếm ý. Lúc này Đinh Hạo nhìn xuân chi kiếm ý không ngừng thay đổi, dần bắt giữ được áo nghĩa, diệu dụng của nó.
Rừng kiếm, rừng cỏ vô tận không ngừng thay đổi trước mắt Đinh Hạo.
Từng tia duy chân ý uẩn chảy xuôi như hít thở không khí, từng chút một thấm vào người Đinh Hạo, dung nhập linh hồn. Dấu ấn áo nghĩa dần sáng tỏ trong lòng Đinh Hạo.
Đinh Hạo từ từ khép mắt, không nhìn phong cảnh bên ngoài thay đổi.
Đinh Hạo dùng tâm bắt giữ kiếm ý tràn đầy trong không khí.
Không biết qua bao lâu, khi Đinh Hạo lại mở mắt ra thì rừng kiếm vô tận đã biến mất.
Đinh Hạo quay về hư không tối tăm lạnh băng vô tận, không chia trên dưới trái phải, không phân biệt bầu trời và mặt đất. Từng vì sao lấp lánh, chỗ này không có khái niệm thời gian và không gian. Vũ trụ hồng hoang, thiên địa huyền hoàng, chỉ mình Đinh Hạo.
Có vẻ Đinh Hạo đã thói quen biến đổi như vậy.
Đinh Hạo cúi đầu, hai lòng bàn tay chĩa lên trên.
Lòng Đinh Hạo máy động, một cây kiếm nhỏ màu bạc chui ra từ dưới lớp da tay trái và phải.
Kiếm nhỏ chậm rãi chuyển động, tràn ngập kỳ dị. Khi kiếm nhỏ hình thành bỗng run lên, từ mũi đến chuôi kiếm bị sắc xanh biếc nhuộm thành cọng cỏ xanh biếc.
Sức sống dào dạt tràn ngập từ cọng cỏ.
xuân chi kiếm ý!
Đinh Hạo đã nắm giữ xuân chi kiếm ý!
Thời gian đảo ngược, cọng cỏ tràn ngập sức sống từ hai tay Đinh Hạo dần lún xuống lớp da, vào đường huyền khí tu sửa vết thương bị huyền khí lạ tổn hại nặng, như mưa xuân đậm đặc âm thầm thấm nhuần vạn vật. Chỉ mấy giây sau vết thương của Đinh Hạo đã lành gần hết.
- Thiên hạ to lớn, thần võ đạo thiên biến vạn hóa, sức người khó thể làm hết. Ta tưởng chính mình đã nắm giữ kiếm ý, hiện tại xem ra chỉ là ếch ngồi đáy giếng, ếch ngồi đáy giếng. Đạo kiếm ý không chỉ tăng lực công kích càng có thể diễn hóa thiên địa vạn vật, nếu có xuân chi kiếm ý thì chắc trên thế giới còn có hạ chi kiếm ý, thu chi kiếm ý, đông chi kiếm ý, thậm chí một năm hai mươi bốn thời tiết cũng có thể diễn hóa kiếm ý.
Đinh Hạo thầm yểu ra.
Ý chính là ý niệm.
Ý niệm động, tâm hướng về là có thể thiên biến vạn hóa.
Vì vậy kiếm ý cũng có thể biến ảo
Chắc đao ý cũng thế.
Trong chớp mắt này Đinh Hạo cảm thấy trước mặt có cánh cửa hắn chưa từng nhận ra đang từ từ mở rộng, thế giới tràn ngập khả năng vô hạn giang vòng tay với hắn.
Gió phất vào mặt, mùi cỏ thơm ngát.
Đây là hơi thở mùa xuân.
Vạn vật bừng bừng sức sống, hơi ẩm ướt nhưng không khô nóng bao bọc Đinh Hạo, mọi thứ dào dạt sự sống.
Tâm tình Đinh Hạo trở nên nhẹ nhàng hơn, hắn định vuốt cỏ non dưới đất thì bỗng nhiên trước mắt mất hết màu sắc, như cuộn tranh phai màu. Cỏ xanh trong tầm mắt Đinh Hạo khô vàng, héo rũ cuối cùng trở thành màu như kim loại xám bạc.
- Đây là . . . Kiếm?
Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm, thì ra các cọng cỏ nhỏ hợp thành thảo nguyên chính là từng thanh kiếm bén tinh xảo, nhỏ bé xếp cùng một chỗ, phối hợp màu xanh biếc, sức sống vô tận thành thảo nguyên giả.
Đây là thế giới gì?
Đinh Hạo kinh thán. Đinh Hạo thấy từng cây kiếm nhỏ từ từ biến to, cao hơn cả hắn, thành kiếm lớn dài mấy trăm thước như rừng kiếm, hoàn toàn che phủ hắn. Đinh Hạo ngẩng đầu lên, đập vào mắt toàn là trường kiếm xám bạc, vị trí của hắn đứng giữa khe hở các thanh kiếm.
Ảo trận!
Chắc chắn hắn vào ảo trận nào đó.
Chớp mắt Đinh Hạo có phán đoán.
Chắc là do bồ đoàn rách rưới kia tạo ra.
Không lẽ trong bồ đoàn dây đay ẩn chứa lực lượng nào đó lúc trước Đinh Hạo không phát hiện ra?
Nghĩ cũng đúng, tuy lúc trước Đinh Hạo nghiên cứu bồ đoàn dây đay rách rưới nhiều lần nhưng chưa lần nào ngồi lên nó vận chuyển huyền công. Lần này vì bị thương nên Đinh Hạo mới ngồi lên bồ đoàn dây đay điều dưỡng, gặp chuyện quái dị như vậy.
Bên tai Đinh Hạo nghe giọng Kiếm Tổ run run:
- Đừng nghĩ lung tung, hãy nhìn kỹ rừng kiếm!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hạo giật nảy mình, bản năng vận đủ thị lực nhìn. Thân kiếm to mấy trăm thanh gần Đinh Hạo nhất khẽ run, hơi thở kỳ dị phát ra từ thân kiếm. Bỗng nhiên màu xanh nhạt lại lan trên thân kiếm, sóng gợn dao động. Đinh Hạo thấy hao mắt, rừng kiếm trong khoảnh khắc lại biến về cỏ xanh biếc.
Loại cảm giác này giống như bản thân thu nhỏ vô số lần đứng trong rừng cỏ nhỏ.
Nhưng lần này Đinh Hạo không rảnh suy nghĩ lung tung.
Bởi vì Đinh Hạo đã phát hiện ra nguyên nhân tạo thành tất cả điều này.
Đó là lực lượng vừa quen thuộc vừa xa lạ với Đinh Hạo.
Kiếm ý!
Đó là kiếm ý kỳ dị không ngừng diễn hóa, thay đổi mọi thứ.
Nói quen thuộc là bởi vì Đinh Hạo cảm thấy chính mình đã nắm giữ kiếm ý.
Nói xa lạ là do Đinh Hạo chưa từng biết thì ra kiếm ý vượt qua phạm trù đơn giản công kích, sát thương, gai cố, tăng tiến. Kiếm ý có được thần thông uy lực sánh bằng tạo hóa vạn vật.
Đinh Hạo ngạc nhiên, hết thúc thúc giục thần thức cảm giác loại xuân chi kiếm ý.
Từ xưa đến nay, kiếm ý chỉ có thể cảm nhận chứ không nói được. Có thể nắm giữ được kiếm ý hay không dựa vào cơ duyên, lĩnh ngộ thoáng qua một giây của người đó. Có vô số cường giả tuyệt thế đẳng cấp Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh suốt đời không thể nắm giữ kiếm ý. Có võ giả bình thường dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh nhờ cơ duyên xảo hợp có thể nhìn trộm kỳ áo nghĩa.
Như thứ trước mắt Đinh Hạo, cảm nhận, nghiền ngẫm một loại kiếm ý với khoảng cách gần như vậy là cơ duyên hiếm có đối với nhiều người.
Đinh Hạo là đao kiếm song thánh thể lại tu luyện công pháp tuyệt thế như Huyền Chiến Thắng Quyết, trời sinh hiểu biết đao ý và kiếm ý, kiếm pháp, đao pháp siêu phàm nhập thánh, lại có trực giác võ đạo cực kỳ khủng bố. Có đoạn ký ức của hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chỉ dẫn, Đinh Hạo được đao ý và kiếm ý. Lúc này Đinh Hạo nhìn xuân chi kiếm ý không ngừng thay đổi, dần bắt giữ được áo nghĩa, diệu dụng của nó.
Rừng kiếm, rừng cỏ vô tận không ngừng thay đổi trước mắt Đinh Hạo.
Từng tia duy chân ý uẩn chảy xuôi như hít thở không khí, từng chút một thấm vào người Đinh Hạo, dung nhập linh hồn. Dấu ấn áo nghĩa dần sáng tỏ trong lòng Đinh Hạo.
Đinh Hạo từ từ khép mắt, không nhìn phong cảnh bên ngoài thay đổi.
Đinh Hạo dùng tâm bắt giữ kiếm ý tràn đầy trong không khí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không biết qua bao lâu, khi Đinh Hạo lại mở mắt ra thì rừng kiếm vô tận đã biến mất.
Đinh Hạo quay về hư không tối tăm lạnh băng vô tận, không chia trên dưới trái phải, không phân biệt bầu trời và mặt đất. Từng vì sao lấp lánh, chỗ này không có khái niệm thời gian và không gian. Vũ trụ hồng hoang, thiên địa huyền hoàng, chỉ mình Đinh Hạo.
Có vẻ Đinh Hạo đã thói quen biến đổi như vậy.
Đinh Hạo cúi đầu, hai lòng bàn tay chĩa lên trên.
Lòng Đinh Hạo máy động, một cây kiếm nhỏ màu bạc chui ra từ dưới lớp da tay trái và phải.
Kiếm nhỏ chậm rãi chuyển động, tràn ngập kỳ dị. Khi kiếm nhỏ hình thành bỗng run lên, từ mũi đến chuôi kiếm bị sắc xanh biếc nhuộm thành cọng cỏ xanh biếc.
Sức sống dào dạt tràn ngập từ cọng cỏ.
xuân chi kiếm ý!
Đinh Hạo đã nắm giữ xuân chi kiếm ý!
Thời gian đảo ngược, cọng cỏ tràn ngập sức sống từ hai tay Đinh Hạo dần lún xuống lớp da, vào đường huyền khí tu sửa vết thương bị huyền khí lạ tổn hại nặng, như mưa xuân đậm đặc âm thầm thấm nhuần vạn vật. Chỉ mấy giây sau vết thương của Đinh Hạo đã lành gần hết.
- Thiên hạ to lớn, thần võ đạo thiên biến vạn hóa, sức người khó thể làm hết. Ta tưởng chính mình đã nắm giữ kiếm ý, hiện tại xem ra chỉ là ếch ngồi đáy giếng, ếch ngồi đáy giếng. Đạo kiếm ý không chỉ tăng lực công kích càng có thể diễn hóa thiên địa vạn vật, nếu có xuân chi kiếm ý thì chắc trên thế giới còn có hạ chi kiếm ý, thu chi kiếm ý, đông chi kiếm ý, thậm chí một năm hai mươi bốn thời tiết cũng có thể diễn hóa kiếm ý.
Đinh Hạo thầm yểu ra.
Ý chính là ý niệm.
Ý niệm động, tâm hướng về là có thể thiên biến vạn hóa.
Vì vậy kiếm ý cũng có thể biến ảo
Chắc đao ý cũng thế.
Trong chớp mắt này Đinh Hạo cảm thấy trước mặt có cánh cửa hắn chưa từng nhận ra đang từ từ mở rộng, thế giới tràn ngập khả năng vô hạn giang vòng tay với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro