Cổ công tử.
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Lệ Thính Thiền bị nhốt trong phủ thành chủ Bắc Địa thành gần một năm, khoảng thời gian này nàng hoàn toàn không biết tin tức bên ngoài, càng không biết nửan ăm qua có nhiều ma tinh chuyển thế đến thế giới này.
Đinh Hạo suy đoán vì lý do nào đó mà Lệ Thính Thiền cố ý bị nhốt trong Bắc Địa thành, tự chuyện chịu khổ hình khủng khiếp đó. Nếu không thì thực lực cảnh giới Võ Đế cảnh như Lệ Thính Thiền không đến nỗi bị thành chủ Mạc Vân Thông Bắc Địa thành giam giữ.
Nói đến hơi vớ vẩn nhưng hợp tình hợp lý.
Đinh Hạo không gặn hỏi thêm.
Đinh Hạo kể lại nguyên nhân đầu đuôi việc mình đến Thần Ân đại lục.
Mắt Lệ Thính Thiền sáng lên hỏi:
- Nói vậy là có ít nhất mấy trăm thiên tài võ đạo của Vô Tận đại lục đến thế giới này? Vậy có thể tìm được đường về không?
Cô đơn phiêu bạt tha hương, không muốn dung nhập vào thế giới này, chỉ có thể dựa vào tu luyện tiêu phí thời gian khiến phật lý, thực lực của Lệ Thính Thiền tăng tiến, nàng cũng càng lúc càng cô độc. Lệ Thính Thiền chợt nghe có nhiều 'cố nhân' đến, trong lòng có cảm giác tìm dược gốc, không còn là bèo dạt mây trôi.
Đinh Hạo nói:
- Số lượng thì nhiều nhưng vấn đề là ta cũng không biết bọn họ đi đâu.
Lệ Thính Thiền trầm ngâm nói:
- Nếu là người bình thường thi thôi, nhưng các nhân vật như Bắc Vực, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần đều là kiêu hùng vạn cổ, đi đến đâu cũng tỏa sáng rực rỡ, không khó nghe tin tức của bọn họ.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Nói thì nói vậy nhưng vấn đề là tìm đến bọn họ rồi làm sao? Chúng ta không thể phỏng đoán suy nghĩ của mấy lão quái vật đó, chưa biết có đồng ý nhận chúng ta không. Hơn nữa bây giờ chưa biết chừng bọn họ cũng không có cách trở về.
Lệ Thính Thiền hỏi:
- Vậy theo ý của Đinh sư huynh thì tiếp theo chúng ta nên làm sao?
Đáp án của Đinh Hạo chỉ có một chữ:
- Chờ.
Lệ Thính Thiền nhíu mày hỏi lại:
- Chờ?
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Phải chờ, vì Thần Đình hiệu lệnh thiên hạ truy nã ma tinh chuyển thế chắc là có lý do gì, chúng ta chỉ cần yên lặng theo dõi biến cố là sẽ phát hiện ra điều gì.
Lệ Thính Thiền trầm ngâm nói:
- Tạm thời cũng chỉ có cách đó, chúng ta sẽ chờ ở đây sao?
Đinh Hạo gật gù.
* * *
Chớp mắt đã qua hai tháng trời.
Tuy đại quân Thần Đình sưu tầm khắp nơi, lật tung quanh Bắc Địa thành nhưng không tìm được chút dấu vết. Mấy người tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác miêu tả như đã biến mất khỏi trần gian.
Qua một đoạn thời gian giới nghiêm Bắc Địa thành trở về bình tĩnh ngày xưa.
Thành chủ mới của Bắc Địa thành rất nhanh tới nhận việc.
Nhân tuyển là người lúc trước không ai ngờ, Mạc Tâm Lam, nữ nhi của thành chủ Mạc Vân Thông cũ. Tuy Mạc Tâm Lam có tiếng xấu trong Bắc Địa thành, nhiều người không phục nàng làm thành chủ nhưng Thần Đình đã ra quyết định, không phục cũng chỉ có thể nhịn.
Đinh Hạo như mọi khi sáng sớm nhàn nhã ra cửa, đi dạo trong phố chợ.
Không ai ngờ trọng phạm bị Thần Đình truy nã luôn ở trong Bắc Địa thành, không hề bỏ trốn. Đinh Hạo chỉ cần thay một bộ đồ, dùng bí pháp huyền công thay đổi chút mặt mũi, trong hai tháng qua mỗi ngày hắn đi dạo, bộ dáng nhàn nhã rảnh rỗi vậy mà không bị ai nhận ra.
Bây giờ Đinh Hạo đã học rành tiếng địa phương Bắc Địa thành, quen khá nhiều bằng hữu. Trên đường từ xa đã có người chào, Đinh Hạo cười dùng giọng địa phương khó nghe đáp lại.
Đinh Hạo giống như dân bản xứ sinh ra ở Bắc Địa thành.
Các binh sĩ Hắc Giáp Quân tuần tra trên đường cái cũng có người quen với Đinh Hạo.
Một giáo quan Hắc Giáp Quân cười chào hỏi:
- Ô, Cổ công tử lại ra ngoài đi phơi nắng?
Đinh Hạo cười nói:
- Đúng vậy. Mỗi ngày phơi nắng người cũng thoải mái hơn.
Bây giờ Đinh Hạo đóng vai người tên Cổ Nhân, là cậu ấm không nên thân.
Đinh Hạo tùy tay ném mười mấy viên cực phẩm huyền tinh thạch, nói:
- Mời mấy vị ca ca uống rượu, khi nào Chu đại ca đổi ban thì chúng ta cùng đi uống một bữa?
Chu giáo quan Hắc Giáp Quân nhận lấy cực phẩm huyền tinh thạch, cười tươi:
- Được, làm Cổ Nhân huynh đệ tiêu pha.
Đinh Hạo cười bảo:
- Là huynh đệ thì đừng khách sáo.
Trên đường đi Đinh Hạo xuyên qua mấy con phô đi vào thị trường giao dịch phồn hoa và hỗn loạn nhất Bắc Địa thành, từ xa đã có mấy thanh niên công tử ca kêu gọi hắn.
- Cổ đại ca đến rồi, quy tắc cũ, vị trí tốt nhất chuẩn bị cho ngươi đây.
- Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay Cổ đại ca đến hơi muộn.
Mấy thanh niên vây quanh Đinh Hạo đi tới góc đường phía bắc mặt trời chiếu ấm áp nhất, nhường vị trí tốt nhất trên đường đá cho Đinh Hạo, trải da thú Bạch Hổ. Cả đám vừa ngồi vừa tán nhảm nhìn người qua đường.
Đám thanh niên này là hồ bằng cẩu hữu Đinh Hạo mới quen mấy hôm nay.
Khác với Lệ Thính Thiền không muốn hiểu biết thế giới này, lòng Đinh Hạo đầy tò mò về Thần Ân đại lục. Nơi này dù gì là quê hương thứ nhất với Đinh Hạo, có ý nghĩa rất đặc biệt.
Đinh Hạo thích dùng ánh mắt tầng thấp nhất nhìn thế giới này.
Nên Đinh Hạo kết bạn với đám người này, suốt ngày xen lẫn trong phố phường bụi đời. Nơi này có đủ các tin vỉa hè, mọi hạng người, tin tức nhanh nhạy nhất. Rất nhiều tin tức bỏ tiền cũng không thu được nhưng tại đây chỉ cần ngươi có tai thính, mắt giỏi quan sát là sẽ có được.
Mỗi ngày khi không tu luyện Đinh Hạo sẽ đến đây.
Giờ Đinh Hạo đã là người quen trong khu phố, ai cũng biết mặt, mấy tiểu thương đều qun thân. Mọi người rất có hảo cảm với thanh niên luôn cười tủm tỉm, ra tay khoát xước.
Trong hai tháng qua Đinh Hạo đào được khá nhiều bảo bối trong nội thành.
Đương nhiên thu hoạch lớn nhất là Đinh Hạo đã hoàn toàn hòa nhập vào thế giới mới, mỗi một tế bào của hắn đồng hóa cùng Thần Ân đại lục. Chỉ cần Đinh Hạo muốn, cách nói chuyện, tư thế đi đường, thói quen ăn uống đều giống y dân bản xứ.
Mỗi ngày Đinh Hạo càng hiểu sâu thêm về thế giới này.
Đinh Hạo lường biếng nằm phơi nắng trên gạch đá, híp mắt lên kế hoạch.
Nếu không có biến cố gì lớn thì giờ là lúc Đinh Hạo phải đi, chậm trễ lâu hơn cũng không được thu hoạch mới. Có lẽ Bắc Địa thành quá nhỏ, xa xôi, trong khoảng thời gian này tuy lục tục có tin tức liên quan ma tinh chuyển thế nhưng không có ý nghĩa thực tế.
Trạm tiếp theo Đinh Hạo chọn Thiên Thủy thành cách chỗ này ba trăm vạn dặm.
Thiên Thủy thành là thành phố lớn trong vài tòa thành Thần Đình phương đông thống trị, quy mô lớn hơn Bắc Địa thành gấp mấy lần. Có lẽ tại Thiên Thủy thành Đinh Hạo sẽ có được nhiều tin tức hơn.
Đương nhiên thành phố lớn như vậy càng nguy hiểm hơn.
Một khi thân phận của đám người Đinh Hạo,Lệ Thính Thiền bị nhìn thấu thì sẽ bị cao thủ Thần Đình truy sát.
Đây là vì sao hai tháng nay Đinh Hạo ở lại Bắc Địa thành. Tại đây Đinh Hạo tạo ra tin tức thân phận hoàn chỉnh, thông qua chút quan hệ lấy được hộ tịch nha môn Thần Đình, nói theo cách địa cầu kiếp trước thì hắn có giấy chứng minh nhân dân. Tương lai người nào điều tra Đinh Hạo cũng không ra cái gì.
Đinh Hạo suy đoán vì lý do nào đó mà Lệ Thính Thiền cố ý bị nhốt trong Bắc Địa thành, tự chuyện chịu khổ hình khủng khiếp đó. Nếu không thì thực lực cảnh giới Võ Đế cảnh như Lệ Thính Thiền không đến nỗi bị thành chủ Mạc Vân Thông Bắc Địa thành giam giữ.
Nói đến hơi vớ vẩn nhưng hợp tình hợp lý.
Đinh Hạo không gặn hỏi thêm.
Đinh Hạo kể lại nguyên nhân đầu đuôi việc mình đến Thần Ân đại lục.
Mắt Lệ Thính Thiền sáng lên hỏi:
- Nói vậy là có ít nhất mấy trăm thiên tài võ đạo của Vô Tận đại lục đến thế giới này? Vậy có thể tìm được đường về không?
Cô đơn phiêu bạt tha hương, không muốn dung nhập vào thế giới này, chỉ có thể dựa vào tu luyện tiêu phí thời gian khiến phật lý, thực lực của Lệ Thính Thiền tăng tiến, nàng cũng càng lúc càng cô độc. Lệ Thính Thiền chợt nghe có nhiều 'cố nhân' đến, trong lòng có cảm giác tìm dược gốc, không còn là bèo dạt mây trôi.
Đinh Hạo nói:
- Số lượng thì nhiều nhưng vấn đề là ta cũng không biết bọn họ đi đâu.
Lệ Thính Thiền trầm ngâm nói:
- Nếu là người bình thường thi thôi, nhưng các nhân vật như Bắc Vực, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần đều là kiêu hùng vạn cổ, đi đến đâu cũng tỏa sáng rực rỡ, không khó nghe tin tức của bọn họ.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Nói thì nói vậy nhưng vấn đề là tìm đến bọn họ rồi làm sao? Chúng ta không thể phỏng đoán suy nghĩ của mấy lão quái vật đó, chưa biết có đồng ý nhận chúng ta không. Hơn nữa bây giờ chưa biết chừng bọn họ cũng không có cách trở về.
Lệ Thính Thiền hỏi:
- Vậy theo ý của Đinh sư huynh thì tiếp theo chúng ta nên làm sao?
Đáp án của Đinh Hạo chỉ có một chữ:
- Chờ.
Lệ Thính Thiền nhíu mày hỏi lại:
- Chờ?
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Phải chờ, vì Thần Đình hiệu lệnh thiên hạ truy nã ma tinh chuyển thế chắc là có lý do gì, chúng ta chỉ cần yên lặng theo dõi biến cố là sẽ phát hiện ra điều gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lệ Thính Thiền trầm ngâm nói:
- Tạm thời cũng chỉ có cách đó, chúng ta sẽ chờ ở đây sao?
Đinh Hạo gật gù.
* * *
Chớp mắt đã qua hai tháng trời.
Tuy đại quân Thần Đình sưu tầm khắp nơi, lật tung quanh Bắc Địa thành nhưng không tìm được chút dấu vết. Mấy người tiểu thư phủ thành chủ kiêu ngạo, độc ác miêu tả như đã biến mất khỏi trần gian.
Qua một đoạn thời gian giới nghiêm Bắc Địa thành trở về bình tĩnh ngày xưa.
Thành chủ mới của Bắc Địa thành rất nhanh tới nhận việc.
Nhân tuyển là người lúc trước không ai ngờ, Mạc Tâm Lam, nữ nhi của thành chủ Mạc Vân Thông cũ. Tuy Mạc Tâm Lam có tiếng xấu trong Bắc Địa thành, nhiều người không phục nàng làm thành chủ nhưng Thần Đình đã ra quyết định, không phục cũng chỉ có thể nhịn.
Đinh Hạo như mọi khi sáng sớm nhàn nhã ra cửa, đi dạo trong phố chợ.
Không ai ngờ trọng phạm bị Thần Đình truy nã luôn ở trong Bắc Địa thành, không hề bỏ trốn. Đinh Hạo chỉ cần thay một bộ đồ, dùng bí pháp huyền công thay đổi chút mặt mũi, trong hai tháng qua mỗi ngày hắn đi dạo, bộ dáng nhàn nhã rảnh rỗi vậy mà không bị ai nhận ra.
Bây giờ Đinh Hạo đã học rành tiếng địa phương Bắc Địa thành, quen khá nhiều bằng hữu. Trên đường từ xa đã có người chào, Đinh Hạo cười dùng giọng địa phương khó nghe đáp lại.
Đinh Hạo giống như dân bản xứ sinh ra ở Bắc Địa thành.
Các binh sĩ Hắc Giáp Quân tuần tra trên đường cái cũng có người quen với Đinh Hạo.
Một giáo quan Hắc Giáp Quân cười chào hỏi:
- Ô, Cổ công tử lại ra ngoài đi phơi nắng?
Đinh Hạo cười nói:
- Đúng vậy. Mỗi ngày phơi nắng người cũng thoải mái hơn.
Bây giờ Đinh Hạo đóng vai người tên Cổ Nhân, là cậu ấm không nên thân.
Đinh Hạo tùy tay ném mười mấy viên cực phẩm huyền tinh thạch, nói:
- Mời mấy vị ca ca uống rượu, khi nào Chu đại ca đổi ban thì chúng ta cùng đi uống một bữa?
Chu giáo quan Hắc Giáp Quân nhận lấy cực phẩm huyền tinh thạch, cười tươi:
- Được, làm Cổ Nhân huynh đệ tiêu pha.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hạo cười bảo:
- Là huynh đệ thì đừng khách sáo.
Trên đường đi Đinh Hạo xuyên qua mấy con phô đi vào thị trường giao dịch phồn hoa và hỗn loạn nhất Bắc Địa thành, từ xa đã có mấy thanh niên công tử ca kêu gọi hắn.
- Cổ đại ca đến rồi, quy tắc cũ, vị trí tốt nhất chuẩn bị cho ngươi đây.
- Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay Cổ đại ca đến hơi muộn.
Mấy thanh niên vây quanh Đinh Hạo đi tới góc đường phía bắc mặt trời chiếu ấm áp nhất, nhường vị trí tốt nhất trên đường đá cho Đinh Hạo, trải da thú Bạch Hổ. Cả đám vừa ngồi vừa tán nhảm nhìn người qua đường.
Đám thanh niên này là hồ bằng cẩu hữu Đinh Hạo mới quen mấy hôm nay.
Khác với Lệ Thính Thiền không muốn hiểu biết thế giới này, lòng Đinh Hạo đầy tò mò về Thần Ân đại lục. Nơi này dù gì là quê hương thứ nhất với Đinh Hạo, có ý nghĩa rất đặc biệt.
Đinh Hạo thích dùng ánh mắt tầng thấp nhất nhìn thế giới này.
Nên Đinh Hạo kết bạn với đám người này, suốt ngày xen lẫn trong phố phường bụi đời. Nơi này có đủ các tin vỉa hè, mọi hạng người, tin tức nhanh nhạy nhất. Rất nhiều tin tức bỏ tiền cũng không thu được nhưng tại đây chỉ cần ngươi có tai thính, mắt giỏi quan sát là sẽ có được.
Mỗi ngày khi không tu luyện Đinh Hạo sẽ đến đây.
Giờ Đinh Hạo đã là người quen trong khu phố, ai cũng biết mặt, mấy tiểu thương đều qun thân. Mọi người rất có hảo cảm với thanh niên luôn cười tủm tỉm, ra tay khoát xước.
Trong hai tháng qua Đinh Hạo đào được khá nhiều bảo bối trong nội thành.
Đương nhiên thu hoạch lớn nhất là Đinh Hạo đã hoàn toàn hòa nhập vào thế giới mới, mỗi một tế bào của hắn đồng hóa cùng Thần Ân đại lục. Chỉ cần Đinh Hạo muốn, cách nói chuyện, tư thế đi đường, thói quen ăn uống đều giống y dân bản xứ.
Mỗi ngày Đinh Hạo càng hiểu sâu thêm về thế giới này.
Đinh Hạo lường biếng nằm phơi nắng trên gạch đá, híp mắt lên kế hoạch.
Nếu không có biến cố gì lớn thì giờ là lúc Đinh Hạo phải đi, chậm trễ lâu hơn cũng không được thu hoạch mới. Có lẽ Bắc Địa thành quá nhỏ, xa xôi, trong khoảng thời gian này tuy lục tục có tin tức liên quan ma tinh chuyển thế nhưng không có ý nghĩa thực tế.
Trạm tiếp theo Đinh Hạo chọn Thiên Thủy thành cách chỗ này ba trăm vạn dặm.
Thiên Thủy thành là thành phố lớn trong vài tòa thành Thần Đình phương đông thống trị, quy mô lớn hơn Bắc Địa thành gấp mấy lần. Có lẽ tại Thiên Thủy thành Đinh Hạo sẽ có được nhiều tin tức hơn.
Đương nhiên thành phố lớn như vậy càng nguy hiểm hơn.
Một khi thân phận của đám người Đinh Hạo,Lệ Thính Thiền bị nhìn thấu thì sẽ bị cao thủ Thần Đình truy sát.
Đây là vì sao hai tháng nay Đinh Hạo ở lại Bắc Địa thành. Tại đây Đinh Hạo tạo ra tin tức thân phận hoàn chỉnh, thông qua chút quan hệ lấy được hộ tịch nha môn Thần Đình, nói theo cách địa cầu kiếp trước thì hắn có giấy chứng minh nhân dân. Tương lai người nào điều tra Đinh Hạo cũng không ra cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro