Đao Kiếm Thần Hoàng

Giờ phút mấu chốt (3).

Loạn Thế Cuồng Đao

2024-07-20 21:09:04

Thật ra người như Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy chưa đến ba trăm tuổi đã tu luyện đến cảnh giới cao giai Võ Đế cảnh nhìn chung là thiên tài tư chất siêu đẳng trong lịch sử võ đạo nhân loại. Nếu Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy có thêm ba trăm tuổi bước vào thánh nhân cảnh hay dư sức trùng kích thần cảnh. Dù sao nhân loại bẩm sinh thế yếu, không như yêu tộc nhờ huyết mạch huyết thống nên bẩm sinh có thần thông, trăm tuổi đã nhập thánh.

Nhưng bây giờ thiên địa lực lượng triều tịch trong Vô Tận đại lục thay đổi, nhiều thiên tài yêu tộc ùa ra. Đám người Thái Thủy Thái, Thái Sơ công chúa đã là thánh nhân cảnh. Trong cuộc chiến lôi đài sinh tử, lực lượng của Cuồng Đao Trương Phàm, Tạ Giải Ngữ kinh sợ các phương. So sánh thì tuổi tác như Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy, lại chiếm địa vị, tài nguyên vẫn chưa nhập thánh thì hơi tuột hậu.

Đám người Đinh Hạo mạnh mẽ nổi tội khiến Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy thấy áp lực rất lớn. Các đại tông môn Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông cảm giác thế giới này biến đổi, là siêu địa phái tuy có nội tình thâm sâu nhưng nếu cứ phong kính mình thì sớm muộn gì sẽ bị thế giới tàn khốc mạnh thắng yếu thua đào thải.

Lần này Độn Thiên Thạch Thi xuất hiện là cơ hội cho các tông môn.

Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông sẽ không bỏ qua cơ hội.

Vốn có người khác vào trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá nhưng Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy quyết định tự mình đi, dù phải trả giá bằng mạng sống cũng quyết liều một phen.

Một khi gặp được tiên duyên, có lẽ Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy sẽ một bước lên mây, từ nay đi trên con đường vĩnh hằng.

Nếu không thì Vô Tận đại lục biến đổi, rồng rắn lẫn lộn, Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy không thể chờ được ba trăm năm tiếp theo đã từ lãnh đạo thiên tài thế hệ trẻ hôm nay thành đá lót chân cho người khác đạp lên, bị lãng quên.

Đinh Hạo chắp tay đưa tiễn:

- Nếu vậy xin mời hai vị huynh trưởng.

Tống Khuyết định hỏi thêm là Đinh Hạo có cùng vào trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá thử kiếm tiên duyên không, nhưng ngẫm nghĩ chỗ này nhiều người nhiều chuyện, lỡ tung tích hắn bị đồn ra ngoài sẽ không có lợi cho sau này Vấn Kiếm tông phát triển. Tống Khuyết không hỏi gì, dặn dò mấy câu rồi xoay người rời đi.

Lúc này mặt trời đã chậm rãi khuất sau núi tuyết phía tây.

Sơn vũ ngân xà, nguyên trì sáp tượng.

Tịch dương huyết như, nhiễm đỏ đại địa.

Chỉ một lúc nữa là trời tối hẳn, đã đến lúc. Đinh Hạo chờ giây lát không thấy ai đến sau núi nữa, thế lực các phương có được Độn Thiên Thạch Thi đều đã vào cánh cửa truyền tống đến tiên giới.

Đinh Hạo quay đầu nhìn Lý Lan đứng bên cạnh.

Lý Lan nghiêng đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn Đinh Hạo.

Nhìn nửa bên mặt đường cong xinh đẹp, khóe môi nữ chưởng môn Vấn Kiếm tông hô mưa gọi gió Bắc Vực hơi giật nhẹ, cố nén cảm xúc không khóc thành tiếng. Lý Lan tưởng tượng người mình yêu sắp ra đi, có lẽ là vĩnh viễn ly biệt, dù là người làm bằng sắt đá cũng không chịu nổi.

Đinh Hạo khẽ nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tiểu Lan, ta đi đây.

Đinh Hạo dứt lời đã biến thành luồng sáng lao xuống địa huyệt thâm uyên.

Lý Lan giơ tay lên, đứng yên tại chỗ không nói một câu.

Một lúc sau có lực lượng nguyên tố không gian từ bên dưới địa huyệt thâm uyên dâng lên, là dấu hiệu trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá bị khởi động. Điều này nói lên Đinh Hạo dùng Độn Thiên Thạch Thi mở trận pháp truyền tống trên bàn cờ đá đã rời đi.

Nhưng lúc này bỗng có biến dị.

Vô số yêu khí cực kỳ cường đại từ phía xa ồ ạt ập đến, mây đen che rợp trời. Yêu khí hùng hồn bạo ngược khiến người hoảng loạn bao phủ nguyên sơn môn Vấn Kiếm tông.

- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo đã đi, nợ máu của Thiên Yêu Điện ta nên thanh toán!

- Còn có Hắc Sơn Ngưu Ma tộc, trả mạng con ta lại!

Tiếng cười điên cuồng phát ra từ mây đen đầy trời, từng thân hình yêu ma dữ tợn khổng lồ như dãyn úi ẩn hiện trong yêu khí mây đen. Có ngàn vạn yêu ma tụ tập, những cặp mắt đỏ rực to như ao máu bắn ra cột sáng đỏ đáng sợ chiếu xuống mặt đất.

Chớp mắt trong thiên địa đã tối đen.

Lý Lan lắc người bước lên hư không, quát to:

- Là ai dám can đảm xông vào Vấn Kiếm tông ta?

Một thanh âm điên cuồng vang lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Không còn Đinh Hạo mà nữ nhân ngu xuẩn nhà ngươi dám huênh hoang như thế? Hôm nay phải huyết tẩy Vấn Kiếm tông!

Một con đại yêu ếch to như dãy núi âm u xuất hiện trong mây đen yêu khí.

Một yêu ma trâu đen khổng lồ khác cũng hiện ra:

- Cuồng Đao Trương Phàm, lăn ra đây chịu chết!

Mắt yêu ma trâu đen khổng lồ bắn ra sát khí, bộ dạng phát điên. Yêu ma trâu đen khổng lồ đáp xuống đất, ầm ầm một tiếng như động đất, dãy núi phía xa lắc lư.

Đây là một yêu thánh của Hắc Sơn Ngưu Ma tộc, là thân tộc của Hắc Sơn Yêu Đến ngày hôm trước chết trên lôi đài sinh tử.

Vang tiếng nổ điếc tai.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một bóng người từ dưới địa huyệt thâm uyên vọt lên, đáp xuống đất, đao khí sắc bén, lực lượng huyền khí khi hùng hồn như biển cả, chính là Cuồng Đao Trương Phàm.

Mặt Lý Lan lạnh băng hét lên:

- Lôi đài sinh tử chiến là ước định của chí tôn hai tộc, sống chết thắng thua do trời, không được ghi hạn truy sát. Hôm nay ngươi xâm phạm Vấn Kiếm tông ta chẳng lẽ muốn làm trái lệnh của chí tôn sao?

- Ha ha ha ha ha ha! Lệnh của chí tôn là những người khác không được quấy nhiễu lôi đài sinh tử chiến, sau cuộc chiến không ràng buộc gì nữa. Ha ha ha ha ha ha! Không còn Đinh Hạo thì Vấn Kiếm tông ngươi yếu ớt không chịu nổi một kích trong mắt ta, dễ dàng đồ sát. Trả mạng con ta đây!

- Đúng vậy. Giết thiếu chủ Thiên Yêu Điện ta, mối thù này dù chí tôn ra mặt cũng không nói được gì.

Cáp Mô Yêu Thánh khổng lồ nổi mấy cục u màu nâu sậm to như dãy núi trên làn da, hoa văn xanh ngạt phức tạp thâm ảo, ngoài người chảy chất lỏng vàng đen tanh hôi là chất độc của nó, trông rất âm u, khủng bố.

Lý Lan lạnh lùng cười:

- Lam thiếu chủ Thiên Yêu Điện vô cớ xâm phạm Vấn Kiếm tông ta, giết đệ tử của ta, chết chưa hết tội.

Hắc Ngưu Ma Yêu Thánh hét to:

- Nữ nhân thối, sắp chết đến nơi còn kiêu căng như vậy? Lát nữa sẽ nhốt ngươi lại, cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.

Lý Lan nở nụ cười nói:

- Người sắp chết không phải ta.

Lý Lan dứt lời . . .

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng cột sáng màu vàng từ bốn phía hoang dã sơn môn Vấn Kiếm tông bắn lên cao như từng sợi dây thừng xuyên toa giao nhau trên bầu trời, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm hợp thành cái lưới to màu vàng chụp ngược mảnh thiên địa này.

Biến cố đột ngột làm ngàn vạn yêu tộc trên bầu trời giật mình không hiểu ra sao.

Càng khiến các cường giả yêu tộc giật mình là một thanh âm quen thuộc bỗng vang lên trong thiên địa.

- Nếu đã đến thì hôm nay các ngươi đừng hòng rời đi.

Kiếm quang ngút trời, đao khí tràn ngập, ánh sáng màu vàng và bạc phóng lên cao. Một người bay lên địa huyệt thâm uyên, tay trái cầm thanh ma đao đen, tay phải nắm thanh kiếm rỉ sét, tóc đen như suối, áo xanh phất phới, không phải đao cuồng kiếm si Đinh Hạo thì là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đao Kiếm Thần Hoàng

Số ký tự: 0