Khách đến chơi đêm trăng.
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Chiến hạm nhanh chóng tiến tới, cách Thiên Chi đảo vài dặm thì mặt nước bắn lên từng sóng to. Vòng bảo hộ vô hình hiện ra, sóng nước đập vào không trung, ánh nắng phản chiếu mặt nước hình thành cầu vồng tuyệt đẹp. Các chiến hạm màu bạc từ vịnh phía xa lướt nhanh ra, cờ bay phấp phới như giao long bay khỏi nước rất là uy vũ đến nghênh đón đoàn người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng.
Mạc Hoàng Anh thầm thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc mang đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương đến Thiên Chi đảo. Nói thật là Mạc Hoàng Anh rất sợ nửa đường nhóm Đinh Hạo bỏ chạy, tính nặng của chiến hạm số hiệu Viễn Phàm làm gã giật mình, thực lực hắn thì cao thâm khó dò. Nếu Đinh Hạo muốn đi, đoàn người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng có ngăn cản cũng không được.
Bây giờ đến Thiên Chi đảo, tất cả nằm trong lòng bàn tay Mạc Hoàng thế gia.
Cao thủ Mạc Hoàng thế gia hưng phấn hò reo.
Đối với mỗi người trong Thiên phủ thì lúc còn sống có thể đến Thiên Chi đảo một lần đã là chuyện khao khát ước mơ.
Mấy trăm chiếc chiến hạm trắng nghênh đón chớp mắt đã đến gần, chia làm hai hàng vạch hình vòng cung trên mặt nước lướt qua hai bên đám người Đinh Hạo. Chiến hạm đánh vòng bao bọc mọi người vào trong, hộ tống hướng hải cảng.
Hải cảng ven bờ thiết kế rất nghệ thuật, từng bến cảng bị sóng biển vỗ xâm thực nhiều năm biến thành màu đen, cột mốc hải tháp màu trắng dựng thẳng, pho tượng to vài trăm thước bị nước biển nhấn chìm nhưng vẫn ló ra khỏi mặt nước, tràn ngập hơi thở mộng ảo năm tháng.
Hạm đội cập cảng.
Sau khi chiến hạm số hiệu Viễn Phàm cập bờ, đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng yêu cầu đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, thể tu Hãn Hải sâm lâm đều lên bờ. Thủy thủ Mạc Hoàng thế gia sẽ tạm thời trông chừng chiến hạm số hiệu Viễn Phàm. Đoàn người từ bến cảng đi vài trăm thước, chiến sĩ xếp hai hàng mặc giáp cầm thuẫn. Bến cnagr này thuộc về Mạc Hoàng thế gia, Đinh Hạo nhanh chóng trông thấy cao tầng Mạc Hoàng thế gia đến nghênh đón.
Chỉ có một người, không phải gian thương Thiên Xu đại gia mà Đinh Hạo mong chờ.
Đó là một nam nhân trung niên gầy gò.
Nam nhân trung niên gầy gò mặc áo ngắn màu trắng, có vẻ ngoài đặc biệt của nhân loại Nam Hoang. Vóc người nam nhân trung niên không cao, da đen nhẻm như người đánh cá khô csằn quanh năm ra biển bắt cá, không chút phong độ cao thủ. Nhưng mắt nam nhân trung niên bắn ra tia sáng chất chứa nguy hiểm cực độ, biến ảo khó dò như bão biển.
Tim Đinh Hạo run lên, thầm nghĩ:
- Một vị tam khiếu cường giả thần cảnh.
Đinh Hạo nhớ lúc trước Đinh Hồng Lệ từng nói tổng số cường giả thần cảnh trên Vô Tận đại lục có hạn, mấy ngàn năm qua chỉ dược một vài người, không hề thay đổi. Cường giả như Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng nói dễ nghe chút là nửa bước thần cảnh, nói khó nghe là ngụy thần cảnh. Thực lực của Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng chưa bước vào cảnh giới Võ Thần cảnh, không hoàn toàn nắm giữ lực lượng quy tắc. Có lẽ suốt đời Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng cũng không thể vào Võ Thần cảnh nên đương nhiên không nằm trong số tồn tại đỉnh cao mà Đinh Hồng Lệ nói.
Nam nhân trung niên giống người đánh cá khắc khổ tuyệt đối xếp vào hàng cường giả thần cảnh.
Một chí tôn thần cảnh thật sự.
Thấy nam nhân trung niên kia, đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng giật mình, bộ dạng vinh hạnh muốn chết. Tập thể quỳ hai gối dưới đất hành lễ.
- Không ngờ là Thiên Linh lão tổ tự mình đến nghênh tiếp, chúng thuộc hạ khủng hoảng.
Hiển nhiên nam nhân trung niên có địa vị rất cao cả trong lòng bọn họ, là nhân vật đầu sỏ trong Mạc Hoàng thế gia.
Các giáp sĩ cầm thuẫn cũng quỳ một gối xuống đất hành lễ.
Trong phút chốc chỉ mình đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, thể tu Hãn Hải sâm lâm là đứng yên tại chỗ.
Thiên Linh lão tổ?
Lại một lão già có hàng chữ thiên. Người lúc trước mang Đinh Khả Nhi đi tên là Mạc Hoàng Thiên Cơ, gian thương Thiên Xu đại gia tên là Mạc Hoàng Thiên Xu. Nam nhân trung niên chắc là Mạc Hoàng Thiên Linh. Ba người là cường giả cùng một thời, nếu địa vị của Mạc Hoàng Thiên Linh cao như chắc Mạc Hoàng Thiên Cơ, Mạc Hoàng Thiên Xu cũng gần như thế, tức là nói . . .
Đinh Hạo chợt nhận ra một điều, thầm chửi thề.
Gian thương Thiên Xu đại gia chắc chắn là cường giả chí tôn Võ Thần cảnh, trước kia lão gụy trang quá khéo, thật giỏi giả bộ. Thì ra Thiên Xu đại gia luôn giữ thực lực.
Mạc Hoàng Thiên Linh như không thấy đám người quỳ dưới đất, ánh mắt lạnh lùng không dao động như vật chết nhìn hướng Đinh Hạo. Ánh mắt như hai tia chớp muốn nhìn thấu Đinh Hạo, đầy tính xâm lược, công kích.
Đinh Hạo hừ lạnh, tiến tới một bước.
Hiện tượng kỳ lạ xảy ra, cảnh tượng sau lưng Đinh Hạo biến đổi. Trông như Đinh Hạo vào biển cả phía xa, thế kỳ dị sinh ra. Đinh Hạo như là biển cả sâu không thấy đáy, dù đối thủ quan sát, thăm dò cỡ nào cũng không thể nhìn ra tu vi cảnh giới thật của hắn.
Mạc Hoàng Thiên Linh ngây người, ánh mắt như trông thấy biển cả vô ngần.
Mạc Hoàng Thiên Linh thầm đánh giá:
- Tiểu tử này đúng là bất phàm.
Mạc Hoàng Thiên Linh lại nghĩ nếu mọi thứ như phỏng đoán, thực lực của tiểu tử này không phải chuyện tốt cho Mạc Hoàng thế gia.
Mạc Hoàng Thiên Linh suy tính trong lòng, phất tay nói:
- Đứng lên hết đi.
Đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng đứng dậy ngay, thái độ cực kỳ cung kính.
Mạc Hoàng Thiên Linh cười nói:
- Vị này là Đinh Hạo tiểu huynh đệ? Quả nhiên là thiếu niên anh tài, rồng trong cõi người, khiến người tán thán.
Đinh Hạo bắt giữ tin tức trong lời nói của Mạc Hoàng Thiên Linh, hỏi:
- Tiền bối từng nghe nói về ta?
- Ha ha ha ha ha ha! Tam ca Mạc Hoàng Thiên Xu không thích bị trói buộc của ta đã từng du lịch đại lục, mấy năm trước khi trở về từng nhắc gặp một vị thiếu niên thiên tài tuyệt thế ở Bắc Vực, tên là Đinh Hạo, có thiên phú xuất sắc vô song, có thể nói là thiên tài đệ nhất võ đạo nhân tộc từ nhiều ngàn năm nay. Ta nghe không tin, hôm nay thấy thật là khiến lão già ta đây giật mình. Nếu tam ca không nói sai thì năm nay ngươi chưa đầy ba mươi đúng không? Vậy mà đã bước lên thần cảnh . . .
Mạc Hoàng Thiên Linh kiềm không được than thở.
Thật ra ban đầu Mạc Hoàng Thiên Linh không nghĩ đến điều này nhưng nói đến đây trong lòng lão rất giật mình. Giờ nghĩ lại Mạc Hoàng Thiên Linh nhận ra Đinh Hạo đúng là chưa đến ba mươi tuổi đã thành tựu Võ Thần cảnh, thật là khủng khiếp.
Đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng nghe vậy thấy khó tin, Đinh Hạo bước vào thần cảnh rồi?
Nếu không phải Thiên Linh lão tổ nói thì đúng là hoang đường rởn tóc gáy, đánh chết bọn họ cũng không tin.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Tiền bối hiểu lầm, ta cách thần cảnh còn rất xa, chẳng qua ta tu luyện công pháp hơi đặc biệt nên mới tạo thành biểu hiện giả dối.
Mạc Hoàng Anh thầm thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc mang đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương đến Thiên Chi đảo. Nói thật là Mạc Hoàng Anh rất sợ nửa đường nhóm Đinh Hạo bỏ chạy, tính nặng của chiến hạm số hiệu Viễn Phàm làm gã giật mình, thực lực hắn thì cao thâm khó dò. Nếu Đinh Hạo muốn đi, đoàn người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng có ngăn cản cũng không được.
Bây giờ đến Thiên Chi đảo, tất cả nằm trong lòng bàn tay Mạc Hoàng thế gia.
Cao thủ Mạc Hoàng thế gia hưng phấn hò reo.
Đối với mỗi người trong Thiên phủ thì lúc còn sống có thể đến Thiên Chi đảo một lần đã là chuyện khao khát ước mơ.
Mấy trăm chiếc chiến hạm trắng nghênh đón chớp mắt đã đến gần, chia làm hai hàng vạch hình vòng cung trên mặt nước lướt qua hai bên đám người Đinh Hạo. Chiến hạm đánh vòng bao bọc mọi người vào trong, hộ tống hướng hải cảng.
Hải cảng ven bờ thiết kế rất nghệ thuật, từng bến cảng bị sóng biển vỗ xâm thực nhiều năm biến thành màu đen, cột mốc hải tháp màu trắng dựng thẳng, pho tượng to vài trăm thước bị nước biển nhấn chìm nhưng vẫn ló ra khỏi mặt nước, tràn ngập hơi thở mộng ảo năm tháng.
Hạm đội cập cảng.
Sau khi chiến hạm số hiệu Viễn Phàm cập bờ, đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng yêu cầu đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, thể tu Hãn Hải sâm lâm đều lên bờ. Thủy thủ Mạc Hoàng thế gia sẽ tạm thời trông chừng chiến hạm số hiệu Viễn Phàm. Đoàn người từ bến cảng đi vài trăm thước, chiến sĩ xếp hai hàng mặc giáp cầm thuẫn. Bến cnagr này thuộc về Mạc Hoàng thế gia, Đinh Hạo nhanh chóng trông thấy cao tầng Mạc Hoàng thế gia đến nghênh đón.
Chỉ có một người, không phải gian thương Thiên Xu đại gia mà Đinh Hạo mong chờ.
Đó là một nam nhân trung niên gầy gò.
Nam nhân trung niên gầy gò mặc áo ngắn màu trắng, có vẻ ngoài đặc biệt của nhân loại Nam Hoang. Vóc người nam nhân trung niên không cao, da đen nhẻm như người đánh cá khô csằn quanh năm ra biển bắt cá, không chút phong độ cao thủ. Nhưng mắt nam nhân trung niên bắn ra tia sáng chất chứa nguy hiểm cực độ, biến ảo khó dò như bão biển.
Tim Đinh Hạo run lên, thầm nghĩ:
- Một vị tam khiếu cường giả thần cảnh.
Đinh Hạo nhớ lúc trước Đinh Hồng Lệ từng nói tổng số cường giả thần cảnh trên Vô Tận đại lục có hạn, mấy ngàn năm qua chỉ dược một vài người, không hề thay đổi. Cường giả như Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng nói dễ nghe chút là nửa bước thần cảnh, nói khó nghe là ngụy thần cảnh. Thực lực của Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng chưa bước vào cảnh giới Võ Thần cảnh, không hoàn toàn nắm giữ lực lượng quy tắc. Có lẽ suốt đời Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng cũng không thể vào Võ Thần cảnh nên đương nhiên không nằm trong số tồn tại đỉnh cao mà Đinh Hồng Lệ nói.
Nam nhân trung niên giống người đánh cá khắc khổ tuyệt đối xếp vào hàng cường giả thần cảnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một chí tôn thần cảnh thật sự.
Thấy nam nhân trung niên kia, đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng giật mình, bộ dạng vinh hạnh muốn chết. Tập thể quỳ hai gối dưới đất hành lễ.
- Không ngờ là Thiên Linh lão tổ tự mình đến nghênh tiếp, chúng thuộc hạ khủng hoảng.
Hiển nhiên nam nhân trung niên có địa vị rất cao cả trong lòng bọn họ, là nhân vật đầu sỏ trong Mạc Hoàng thế gia.
Các giáp sĩ cầm thuẫn cũng quỳ một gối xuống đất hành lễ.
Trong phút chốc chỉ mình đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, thể tu Hãn Hải sâm lâm là đứng yên tại chỗ.
Thiên Linh lão tổ?
Lại một lão già có hàng chữ thiên. Người lúc trước mang Đinh Khả Nhi đi tên là Mạc Hoàng Thiên Cơ, gian thương Thiên Xu đại gia tên là Mạc Hoàng Thiên Xu. Nam nhân trung niên chắc là Mạc Hoàng Thiên Linh. Ba người là cường giả cùng một thời, nếu địa vị của Mạc Hoàng Thiên Linh cao như chắc Mạc Hoàng Thiên Cơ, Mạc Hoàng Thiên Xu cũng gần như thế, tức là nói . . .
Đinh Hạo chợt nhận ra một điều, thầm chửi thề.
Gian thương Thiên Xu đại gia chắc chắn là cường giả chí tôn Võ Thần cảnh, trước kia lão gụy trang quá khéo, thật giỏi giả bộ. Thì ra Thiên Xu đại gia luôn giữ thực lực.
Mạc Hoàng Thiên Linh như không thấy đám người quỳ dưới đất, ánh mắt lạnh lùng không dao động như vật chết nhìn hướng Đinh Hạo. Ánh mắt như hai tia chớp muốn nhìn thấu Đinh Hạo, đầy tính xâm lược, công kích.
Đinh Hạo hừ lạnh, tiến tới một bước.
Hiện tượng kỳ lạ xảy ra, cảnh tượng sau lưng Đinh Hạo biến đổi. Trông như Đinh Hạo vào biển cả phía xa, thế kỳ dị sinh ra. Đinh Hạo như là biển cả sâu không thấy đáy, dù đối thủ quan sát, thăm dò cỡ nào cũng không thể nhìn ra tu vi cảnh giới thật của hắn.
Mạc Hoàng Thiên Linh ngây người, ánh mắt như trông thấy biển cả vô ngần.
Mạc Hoàng Thiên Linh thầm đánh giá:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tiểu tử này đúng là bất phàm.
Mạc Hoàng Thiên Linh lại nghĩ nếu mọi thứ như phỏng đoán, thực lực của tiểu tử này không phải chuyện tốt cho Mạc Hoàng thế gia.
Mạc Hoàng Thiên Linh suy tính trong lòng, phất tay nói:
- Đứng lên hết đi.
Đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng đứng dậy ngay, thái độ cực kỳ cung kính.
Mạc Hoàng Thiên Linh cười nói:
- Vị này là Đinh Hạo tiểu huynh đệ? Quả nhiên là thiếu niên anh tài, rồng trong cõi người, khiến người tán thán.
Đinh Hạo bắt giữ tin tức trong lời nói của Mạc Hoàng Thiên Linh, hỏi:
- Tiền bối từng nghe nói về ta?
- Ha ha ha ha ha ha! Tam ca Mạc Hoàng Thiên Xu không thích bị trói buộc của ta đã từng du lịch đại lục, mấy năm trước khi trở về từng nhắc gặp một vị thiếu niên thiên tài tuyệt thế ở Bắc Vực, tên là Đinh Hạo, có thiên phú xuất sắc vô song, có thể nói là thiên tài đệ nhất võ đạo nhân tộc từ nhiều ngàn năm nay. Ta nghe không tin, hôm nay thấy thật là khiến lão già ta đây giật mình. Nếu tam ca không nói sai thì năm nay ngươi chưa đầy ba mươi đúng không? Vậy mà đã bước lên thần cảnh . . .
Mạc Hoàng Thiên Linh kiềm không được than thở.
Thật ra ban đầu Mạc Hoàng Thiên Linh không nghĩ đến điều này nhưng nói đến đây trong lòng lão rất giật mình. Giờ nghĩ lại Mạc Hoàng Thiên Linh nhận ra Đinh Hạo đúng là chưa đến ba mươi tuổi đã thành tựu Võ Thần cảnh, thật là khủng khiếp.
Đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng nghe vậy thấy khó tin, Đinh Hạo bước vào thần cảnh rồi?
Nếu không phải Thiên Linh lão tổ nói thì đúng là hoang đường rởn tóc gáy, đánh chết bọn họ cũng không tin.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Tiền bối hiểu lầm, ta cách thần cảnh còn rất xa, chẳng qua ta tu luyện công pháp hơi đặc biệt nên mới tạo thành biểu hiện giả dối.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro