Đao Kiếm Thần Hoàng

Lông chim màu đỏ

Loạn Thế Cuồng Đao

2024-07-20 21:09:04

Đám cường giả Yêu tộc vốn vọt tới trước, bao gồm cả đám người Thanh Giao Vương, Cửu Đầu Hổ Vương vừa nghe được âm thanh này, thân thể nhất thời dừng lại, sắc mặt biến đổi lớn.

Mấy đại Yêu Vương nhìn chằm chằm vào này một chiếc lông chim màu đỏ mỹ lệ sáng chói kia, thần sắc thay đổi trong nháy mắt, giống như thấy được vật gì vô cùng bất ngờ. Bộ dạng bọn họ cực kỳ e ngại. Do dự một chút, cuối cùng Cửu Đầu Hổ Vương căm hận khẽ cắn môi, nhưng không tránh khỏi phải giơ cánh tay lên hô to.

- Lui, lập tức rút lui khỏi dãy núi Vấn Kiếm!

Đám Yêu tộc lập tức ồ lên.

Chỉ có điều, tất cả lại không dám chống lại mệnh lệnh của Yêu Vương.

Trong nháy mắt tiếp theo, bất luận là trên bầu trời hay dưới mặt đất, tất cả Yêu tộc lập tức lui về phía sau. Chỉ trong một nháy mắt, bọn họ đã lùi lại hơn mười dặm.

- Lý Kiếm Ý, lần này là do lão nhân gia Tiên Hoàng Đại Thánh có lệnh, bảo ta lui lại. Xem như Vấn Kiếm Tông ngươi may mắn, tránh được một kiếp. Sau này sẽ không có chuyện tốt như vậy đâu!

Cửu Đầu Hổ Vương quay đầu lại, hung hăng rít gào một tiếng, cuối cùng vẫn cùng đám người Thanh Giao Vương, phẫn nộ lui xuống.

Cuối cùng yêu khí trên bầu trời tan hết, Yêu vân biến mất.

Đại quân Yêu tộc giống như thủy triều, trong thời gian vài lần hít thở đã rút lui sạch sẽ.

Bọn họ không chỉ rút lui ra khỏi dãy núi Vấn Kiếm, thậm chí trong một hơi thở đã rút ra mấy trăm dặm, không tiếp tục tập trung hoả lực ở bên ngoài dãy núi Vấn Kiếm nữa. Xem bộ dáng hẳn là trực tiếp rời khỏi n khu vực này.

Tất cả những điều này tới đột nhiên, biến mất càng đột nhiên.

Đám người Lý Kiếm Ý Đường Phật Lệ hai mặt nhìn nhau, không nghĩ tới lại đột nhiên phát sinh biến cố như vậy.

Trong đại trận bảo vệ núi phía dưới, các đệ tử Vấn Kiếm Tông cũng hiểu được, gánh nặng trong lòng liền được giải tỏa.

Tuy rằng bởi vì các đồng môn Vấn Kiếm Sơn Trang chết thảm, trong lòng vẫn bi thương, nhưng có thể tránh được một trận chiến này, vẫn khiến mọi người cảm thấy thả lỏng hơn rất nhiều. Dù sao không ai thật sự muốn chết, chỉ cần lưu lại thân thể hữu dụng, sau này có khi sẽ có cơ hội báo thù!

Trong bầu trời, chiếc lông chim màu đỏ không dừng lại quá lâu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đợi tới khi đại quân Yêu tộc rút ra khỏi dãy núi Vấn Kiếm, chiếc lông chim màu đỏ kia thoáng chấn động, trong nháy mắt cắt phá hư không, biến mất ở chân trời phía xa.

Bầu không khí khiến người ta hít thở không thông, cuối cùng đã tan đi. Một tia mặt trời kim sắc cắt qua mây đen, chậm rãi soi sáng ở trên mặt đất.

- Tiên Hoàng Đại Thánh?

Lý Kiếm Ý dường như có điều suy nghĩ:

- Vị cường giả tuyệt thế này mới xuất hiện trong Yêu tộc Tuyết Châu, tại sao lại đột nhiên hạ lệnh Yêu tộc rút quân? Hơn nữa đám người Thanh Giao Vương, Cửu Đầu Hổ Vương lại có thể không dám chống lại mệnh lệch của nàng? Lẽ nào vị đại yêu này đã thống nhất Yêu tộc Tuyết Châu sao?

- Lúc đầu bên bờ Kính Hồ, đám Yêu tộc Quỳ Ngưu Yêu Vương, đã từng đánh một trận với các thiếu niên thiên tài của các đại môn phái. Ta nhớ Quỳ Ngưu Yêu Vương từng nói, Đinh Hạo từng có ơn cứu mạng đối với vị Tiên Hoàng Đại Thánh này. Thánh Tử Vị của Tiên Hoàng Cung vẫn được giữ lại giành riêng cho Đinh Hạo...

Đường Phật Lệ dường như có điều suy nghĩ nói:

- Chỉ sợ hôm nay Tiên Hoàng Đại Thánh hạ lệnh rút quân, ở trong đó có nguyên nhân là vì Đinh Hạo!

- Mấy ngày nay, chúng ta vẫn bị vây khốn ở trên Vấn Kiếm Sơn, tin tức không thông, không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Xem ra, chỉ sợ Tuyết Châu đã phát sinh biến đổi lớn, tình thế tuyệt đối không phải giống như nửa tháng trước nữa.

La Lan, phong chủ của ngọn núi Thủy Kiếm thở dài nói:

- Chẳng lẽ là Huyền Sương Thần Cung xuất hiện biến cố gì sao? Bằng không những Yêu tộc này sao dám lớn mật như thế, lại dám trắng trợn tiến quân, công hãm Kính Hồ!

Từng nghi vấn được đưa ra, nhưng không nhận được đáp án. Chỉ có điều nói đến Kính Hồ, chân mày mọi người lại nhíu lại.

Vấn Kiếm Sơn Trang xảy ra thảm biến, khiến lửa giận thiêu đốt trong lòng bọn họ.

Tin đám người Hoàng Thế Hùng chết, khiến trong lòng mỗi người đều giống như có một ngọn núi lớn nặng trịch ép xuống.

- Yêu tộc đã lui. Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Phương Tiêu An cũng không dám quay trở lại tấn công. Đây là cơ hội nghỉ ngơi dưỡng sức chúng ta khó có được. Những chuyện khác khi khác bàn lại. Nói đệ tử trong môn tu sửa chấn chỉnh lại một chút, chuẩn bị tái chiến.

Ánh mắt Khí Thanh Sam đảo một vòng ở phía xa, lẳng lặng nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


...

Phía xa.

- Yêu tộc lại có thể rút quân sao?

Đám người Phương Tiêu An quan sát trận chiến từ phía xa, cảm thấy rất khó hiểu đối với tình hình trước mắt.

- Cái lông chim màu đỏ kia… quả nhiên khủng khiếp!

Trên mặt Hàn Dưỡng Kiếm lộ vẻ kinh hãi, lắc đầu nói:

- Chẳng lẽ cũng là đại yêu đến từ bên ngoài Tuyết Châu sao? Loại khí tức này, cho dù là ở trên người tông chưởng môn ta, hình như cũng chưa từng thấy qua. Sao có đại yêu như vậy tồn tại chứ?

Hắn quay đầu nhìn lại Phương Tiêu An một chút, cau mày nói:

- Ngươi có từng nghe nói qua về lai lịch của Tiên Hoàng Đại Thánh này không?

Phương Tiêu An cúi đầu nói:

- Đại khái một năm trước, vị đại yêu này đột nhiên xuất hiện ở Tuyết Châu. Không có ai biết nàng từ đâu đến. Lúc đầu nàng còn chưa khiến cho quá nhiều người chú ý. Nhưng không lâu sau, nàng lại lập ra Tiên Hoàng Cung. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nàng thu phục Quỳ Ngưu Yêu Vương và hơn mười đại Yêu Vương, thế lực tăng vọt. Nửa năm trước, ở trong đại hội luận phẩm tông môn Kính Hồ, nàng từng từ cách xa ngàn vạn đánh một đòn giết chết Tuần sát sứ Huyền Sương Thần Cung lúc đó là Trác Phi Phàm. Sau đó, cũng không biết vì sao, Huyền Sương Thần Cung lại có thể không phái cường giả đối phó với đại yêu này. Trong nửa tháng gần đây, các nơi không ngừng có tin tức truyền ra, nói Tiên Hoàng Đại Thánh muốn thống nhất Yêu tộc Tuyết Châu. Ban đầu, điều này vốn được cho là lời nói vô căn cứ. Nhưng hôm nay xem ra, nàng hình như đã thật sự làm được.

- Cái gì? Nói như vậy, Tiên Hoàng Đại Thánh này cũng không phải đến từ chính Tuyết Châu?

Hàn Dưỡng Kiếm la lên thất thanh. Ba vị kiếm tu khác của Liệt Thiên Kiếm Tông nghe vậy cũng biến sắc. Thống nhất Yêu tộc Tuyết Châu, theo bọn họ, cũng chưa tính là cái gì.

Kiếm Châu bọn họ có thật nhiều cường giả đỉnh cấp Yêu tộc, thực lực cường đại, đạt tới cảnh giới Yêu Hoàng, Yêu Đế. Chỉ cần bọn họ nguyện ý, tới một tiểu châu hẻo lánh, chỉ cần một ý niệm là có thể làm được điểm này. Nhưng ở cách xa ngàn dặm giết chết Tuần sát sứ của Huyền Sương Thần Cung, sau đó lại khiến Huyền Sương Thần Cung không phái người ra truy sát, vị đại yêu này sống thời gian dài như vậy, có thể thật sự có chút khó lường!

Lẽ nào ngay cả Huyền Sương Thần Cung cũng không thể làm gì được vị đại yêu này? Đây rốt cuộc là thế nào?

Thế nào mà một Tuyết Châu nho nhỏ, cằn cỗi tới mức đáng thương, lần đầu tiên lại xuất hiện một Khí Thanh Sam với thực lực khủng khiếp, tiếp đó lại là Tiên Hoàng Đại Thánh càng tăng thêm vài phần khủng bố.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đao Kiếm Thần Hoàng

Số ký tự: 0