Ta muốn trở về Bắc Vực.
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Mắt Đinh Hạo mơ màng, hắn cúi đầu ngẫm nghĩ, dứt khoát nói:
- Ta không đi Nam Hoang.
Thiên Xu đại gia kinh ngạc hỏi:
- Không đi?
- Ừm! Thánh chiến mở ra, thiên hạ đại loạn, Bắc Vực gần Trung Thổ Thần Châu e rằng lúc này đã bị lan đến, ta phải trở về Vấn Kiếm tông . . .
Nói đến đây Đinh Hạo lấy một cái áo bông nhỏ màu đỏ ra khỏi trữ vật giới chỉ đưa cho Thiên Xu đại gia.
- Áo này là y phục muội muội ta lúc nhỏ thích nhất, là thứ duy nhất nàng để lại trước khi đi. Nếu muội muội thấy cái áo đỏ này sẽ nhớ đến chuyện khi còn nhỏ. Lão già, giờ ta giao nó cho lão, nếu lão ở Nam Hoang thấy thiếu nữ nào tên Đinh Khả Nhi thì chăm sóc nàng giúp ta.
Thiên Xu đại gia lầm bầm:
- Tiểu tử thật biết tìm công việc cho ta, ngươi không nói mặt mũi nàng ra sao thì bảo ta tìm như thế nào?
Thiên Xu đại gia nói vậy nhưng vẫn cẩn thận cất áo bông đỏ.
- Lúc muội muội mất tích mới có ba, bốn tuổi, ta cũng không biết nàng lớn lên như thế nào nhưng chắc rất đẹp.
Khi Đinh Hạo nói câu này khóe môi cong lên sau đó hắn nhìn chằm chằm Thiên Xu đại gia, gằn từng chữ:
- Người mang muội muội đi tên là Mạc Hoàng Thiên Cơ, tên lão là Mạc Hoàng Thiên Xu, có lẽ lão biết người đó?
Mặt Thiên Xu đại gia không đổi sắc nói:
- Sao có thể? Trong Nam Hoang có rất nhiều người họ kép Nam Hoàng, sao ta quen biết hết được?
Đinh Hạo không thấy biểu tình khác lạ nào trên mặt Thiên Xu đại gia, tiếp tục dò hỏi:
- Đúng là có nhiều người họ Mạc Hoàng nhưng cao thủ rảnh rỗi chạy đến Vấn Kiếm tông Tuyết Châu Bắc Vực lại có họ Mạc Hoàng, tên chỉ thiếu một chữ thì không bao nhiêu. Hay Mạc Hoàng Thiên Cơ là một trong các trò biến thân của lão?
Thiên Xu đại gia chính nghĩa nghiêm túc nói:
- Tuyệt đối không phải, ta bảo đảm với nhân cách của mình!
Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng:
- Lão cáo già như vậy còn có thứ gọi là nhân cách sao?
Thiên Xu đại gia:
- . . .
- Được rồi, ta tin lão một lần.
Đinh Hạo không trêu Thiên Xu đại gia nữa, nghiêm túc nói:
- Tóm lại kính nhờ lão chú ý giùm chuyện này, về sau nếu tìm được Khả Nhi thì Đinh Hạo sẽ hậu tạ.
Thiên Xu đại gia gật đầu, nói:
- Được rồi.
Giây sau Thiên Xu đại gia ngộ ra, tức giận quát:
- Bà nội nó, rõ ràng là ngươi cầu ta làm việc tại sao cảm giác như ngươi đang thi xá cho ta?
Đinh Hạo cười to, chút tối tăm, sát ý trong lòng hắn tan biến.
Đinh Hạo rất muốn đi Nam Hoang tìm muội muội Đinh Khả Nhi nhưng hắn lo các bằng hữu, người thân ở Vấn Kiếm tông. Một khi thần hồn đại loạn, thánh chiến mở ra, tuy Vấn Kiếm tông có nội tình nhưng trong thời gian ngắn chưa kịp phản triển. Dù gì Vấn Kiếm tông là môn phái nhỏ, nếu không có cao thủ tọa trấn thì khó thể may mắn sống sót.
Đinh Hạo tạm gác lại ý nghĩ đi Nam Hoang.
Ngày xưa Mạc Hoàng Thiên Cơ mang Đinh Khả Nhi đi có để lại vài câu ẩn chứa thực lực cực kỳ cường đại, khi Đinh Hạo hơi có thành tựu thử xem mấy chữ kia vẫn cảm thấy sâu không lường được. Có thể thấy thực lực của Mạc Hoàng Thiên Cơ không nhỏ, cũng cỡ thánh nhân.
Có sư phụ thánh nhân cảnh che chở, Đinh Khả Nhi sẽ không gặp nguy hiểm.
Tuy Thiên Xu đại gia không chịu nói nhưng giữa lão và Mạc Hoàng Thiên Cơ nhất định có quan hệ gì. Đinh Hạo không muốn ép hỏi, mới rồi hắn dặn dò Thiên Xu đại gia, nếu lão thật sự biết manh mối thì với thực lực cảnh giới Võ Thánh cảnh của lão có thể ở một bên che chở Đinh Khả Nhi.
Không biết vì sao Đinh Hạo rất tin tưởng Thiên Xu đại gia.
Đinh Hạo đứng trên cao nhìn ra xa.
Hội Ninh thành đã hoang tàn, thành thị từng dưỡng dục mấy trăm vạn nhân loại giờ không còn chút sự sống. Vô số thi thể giống như bao tải chất thành đống dưới đất, đa số là xác yêu tộc, máu chảy thành sông. Xác nhân loại sớm bị yêu tộc ăn mất.
Hội Ninh thành như chiến trường Tu La khủng bố.
Sương xám bao phủ thiên địa như oan hồn oán niệm của của người chết.
Nơi này không cần tồn tại nữa.
Lòng Đinh Hạo máy động giơ tay phóng lửa của Tất Phương lên cao, nổ tung giữa không trung thành vô số đổm lửa rơi xuống pehé tích thành cổ.
Đốm lửa đốt cháy Hội Ninh thành.
Biển lửa lan tràn, ngọn lửa bao phủ máu, xương, xác chết, gột rửa mảnh đất mới vừa đồ sát.
Trong lòng Đinh Hạo lĩnh ngộ, hắn thúc giục Luân Hồi Thiên Bàn trong thức hải.
Ánh sáng sáu màu chớp lóe trên đầu Đinh Hạo như mộng ảo.
Ánh sáng màu xám đại biểu cho cánh cửa ánh sáng màu xám khổng lồ là rực rỡ nhất, tuy lần này nó không tách rời khỏi năm phần khác như lúc đối diện đại quân thi hồn vạn năm, tự hình thành cánh cửa ánh sáng màu xám khổng lồ nhưng mắt thươngf thấy rõ từng luồng khói xám trong thiên địa dần tụ tập hướng cánh cửa xám nhỏ.
Mơ hồ thấy trong thiên địa có tiếng thì thầm khóc than, như đang hao hô, thút thít, cảm ơn.
Quá trình này kéo dài một nén nhang.
Cuối cùng sương khói xám tràn ngập trong thiên địa bị Luân Hồi Thiên Bàn hút lấy. Trên bầu trời dần trong sáng hơn, không khí mát mẻ, mơ hồ có sức sống mới tràn ngập trong không trung.
Những tiếng thì thầm kỳ dị cũng biến mất.
Biển lửa bao phủ, Hội Ninh thành trở nên mông lung.
Thiên Xu đại gia đề nghị:
- Cách chỗ này ngàn vạn dặm là Càn thành thủ phu Càn Châu, nếu chỗ đó chưa luân hãm thì chúng ta có thể nhờ vào vực môn trong Càn thành rời khỏi Trung Thổ Thần Châu.
- Lập tức xuất phát.
Đinh Hạo không muốn chậm trễ.
Mới rồi Đinh Hạo mơ hồ cảm giác Luân Hồi Thiên Bàn hơi thay đổi, trong óc hắn có chút tin tức liên quan đến thần khí này. Nếu có thể bế quan nghiên cứu thì Đinh Hạo sẽ tìm hiểu được bí mật liên quan Luân Hồi Thiên Bàn.
Nhưng bây giờ Đinh Hạo cần nhất là thời gian.
Đinh Hạo quyết định chờ ổn định trở về Tuyết Châu rồi mới từ từ lĩnh ngộ.
* * *
Trên đường đi tới Đinh Hạo thấy nhiều cảnh thê thảm.
Trong châu vực Lan Châu tất cả thành thị nhân loại cư trú đều bị đánh chiếm, nhân loại nguyên châu vực bị yêu tộc tàn sát sạch, máu chảy thành sông, xác xếp đống trong phế tích thành hoang toàn. Khắp nơi là yêu khí cuồn cuộn, Lan Châu như khu vui chơi của yêu tộc.
Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia giết rất nhiều cường giả yêu tộc, tiếc rằng điều đó không thể thay đổi được cục diện.
Đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt đi hướng bắc mấy chục vạn dặm, mở con đường máu xuyên qua khu vực yêu tộc chiếm cứ. Không biết Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia giết bao nhiêu cường giả yêu tộc, trong đó bao gồm một cường giả đỉnh yêu đế, làm yêu tộc trong châu vực Lan Châu nghe tên biến sắc, thần hồn nát thần tính.
Năm tháng ngắn ngủi, Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia thành lập danh tiếng nổi như côn chuyên giết cường giả yêu tộc có tiếng tăm. Sau này thế lực yêu tộc lớn nhỏ nghe Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia đi qua là sẽ lùi bước, ngoan ngoãn co rút.
Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia bị yêu tộc đặt biệt danh là 'già trẻ song sát thần'.
- Ta không đi Nam Hoang.
Thiên Xu đại gia kinh ngạc hỏi:
- Không đi?
- Ừm! Thánh chiến mở ra, thiên hạ đại loạn, Bắc Vực gần Trung Thổ Thần Châu e rằng lúc này đã bị lan đến, ta phải trở về Vấn Kiếm tông . . .
Nói đến đây Đinh Hạo lấy một cái áo bông nhỏ màu đỏ ra khỏi trữ vật giới chỉ đưa cho Thiên Xu đại gia.
- Áo này là y phục muội muội ta lúc nhỏ thích nhất, là thứ duy nhất nàng để lại trước khi đi. Nếu muội muội thấy cái áo đỏ này sẽ nhớ đến chuyện khi còn nhỏ. Lão già, giờ ta giao nó cho lão, nếu lão ở Nam Hoang thấy thiếu nữ nào tên Đinh Khả Nhi thì chăm sóc nàng giúp ta.
Thiên Xu đại gia lầm bầm:
- Tiểu tử thật biết tìm công việc cho ta, ngươi không nói mặt mũi nàng ra sao thì bảo ta tìm như thế nào?
Thiên Xu đại gia nói vậy nhưng vẫn cẩn thận cất áo bông đỏ.
- Lúc muội muội mất tích mới có ba, bốn tuổi, ta cũng không biết nàng lớn lên như thế nào nhưng chắc rất đẹp.
Khi Đinh Hạo nói câu này khóe môi cong lên sau đó hắn nhìn chằm chằm Thiên Xu đại gia, gằn từng chữ:
- Người mang muội muội đi tên là Mạc Hoàng Thiên Cơ, tên lão là Mạc Hoàng Thiên Xu, có lẽ lão biết người đó?
Mặt Thiên Xu đại gia không đổi sắc nói:
- Sao có thể? Trong Nam Hoang có rất nhiều người họ kép Nam Hoàng, sao ta quen biết hết được?
Đinh Hạo không thấy biểu tình khác lạ nào trên mặt Thiên Xu đại gia, tiếp tục dò hỏi:
- Đúng là có nhiều người họ Mạc Hoàng nhưng cao thủ rảnh rỗi chạy đến Vấn Kiếm tông Tuyết Châu Bắc Vực lại có họ Mạc Hoàng, tên chỉ thiếu một chữ thì không bao nhiêu. Hay Mạc Hoàng Thiên Cơ là một trong các trò biến thân của lão?
Thiên Xu đại gia chính nghĩa nghiêm túc nói:
- Tuyệt đối không phải, ta bảo đảm với nhân cách của mình!
Đinh Hạo hừ lạnh một tiếng:
- Lão cáo già như vậy còn có thứ gọi là nhân cách sao?
Thiên Xu đại gia:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- . . .
- Được rồi, ta tin lão một lần.
Đinh Hạo không trêu Thiên Xu đại gia nữa, nghiêm túc nói:
- Tóm lại kính nhờ lão chú ý giùm chuyện này, về sau nếu tìm được Khả Nhi thì Đinh Hạo sẽ hậu tạ.
Thiên Xu đại gia gật đầu, nói:
- Được rồi.
Giây sau Thiên Xu đại gia ngộ ra, tức giận quát:
- Bà nội nó, rõ ràng là ngươi cầu ta làm việc tại sao cảm giác như ngươi đang thi xá cho ta?
Đinh Hạo cười to, chút tối tăm, sát ý trong lòng hắn tan biến.
Đinh Hạo rất muốn đi Nam Hoang tìm muội muội Đinh Khả Nhi nhưng hắn lo các bằng hữu, người thân ở Vấn Kiếm tông. Một khi thần hồn đại loạn, thánh chiến mở ra, tuy Vấn Kiếm tông có nội tình nhưng trong thời gian ngắn chưa kịp phản triển. Dù gì Vấn Kiếm tông là môn phái nhỏ, nếu không có cao thủ tọa trấn thì khó thể may mắn sống sót.
Đinh Hạo tạm gác lại ý nghĩ đi Nam Hoang.
Ngày xưa Mạc Hoàng Thiên Cơ mang Đinh Khả Nhi đi có để lại vài câu ẩn chứa thực lực cực kỳ cường đại, khi Đinh Hạo hơi có thành tựu thử xem mấy chữ kia vẫn cảm thấy sâu không lường được. Có thể thấy thực lực của Mạc Hoàng Thiên Cơ không nhỏ, cũng cỡ thánh nhân.
Có sư phụ thánh nhân cảnh che chở, Đinh Khả Nhi sẽ không gặp nguy hiểm.
Tuy Thiên Xu đại gia không chịu nói nhưng giữa lão và Mạc Hoàng Thiên Cơ nhất định có quan hệ gì. Đinh Hạo không muốn ép hỏi, mới rồi hắn dặn dò Thiên Xu đại gia, nếu lão thật sự biết manh mối thì với thực lực cảnh giới Võ Thánh cảnh của lão có thể ở một bên che chở Đinh Khả Nhi.
Không biết vì sao Đinh Hạo rất tin tưởng Thiên Xu đại gia.
Đinh Hạo đứng trên cao nhìn ra xa.
Hội Ninh thành đã hoang tàn, thành thị từng dưỡng dục mấy trăm vạn nhân loại giờ không còn chút sự sống. Vô số thi thể giống như bao tải chất thành đống dưới đất, đa số là xác yêu tộc, máu chảy thành sông. Xác nhân loại sớm bị yêu tộc ăn mất.
Hội Ninh thành như chiến trường Tu La khủng bố.
Sương xám bao phủ thiên địa như oan hồn oán niệm của của người chết.
Nơi này không cần tồn tại nữa.
Lòng Đinh Hạo máy động giơ tay phóng lửa của Tất Phương lên cao, nổ tung giữa không trung thành vô số đổm lửa rơi xuống pehé tích thành cổ.
Đốm lửa đốt cháy Hội Ninh thành.
Biển lửa lan tràn, ngọn lửa bao phủ máu, xương, xác chết, gột rửa mảnh đất mới vừa đồ sát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lòng Đinh Hạo lĩnh ngộ, hắn thúc giục Luân Hồi Thiên Bàn trong thức hải.
Ánh sáng sáu màu chớp lóe trên đầu Đinh Hạo như mộng ảo.
Ánh sáng màu xám đại biểu cho cánh cửa ánh sáng màu xám khổng lồ là rực rỡ nhất, tuy lần này nó không tách rời khỏi năm phần khác như lúc đối diện đại quân thi hồn vạn năm, tự hình thành cánh cửa ánh sáng màu xám khổng lồ nhưng mắt thươngf thấy rõ từng luồng khói xám trong thiên địa dần tụ tập hướng cánh cửa xám nhỏ.
Mơ hồ thấy trong thiên địa có tiếng thì thầm khóc than, như đang hao hô, thút thít, cảm ơn.
Quá trình này kéo dài một nén nhang.
Cuối cùng sương khói xám tràn ngập trong thiên địa bị Luân Hồi Thiên Bàn hút lấy. Trên bầu trời dần trong sáng hơn, không khí mát mẻ, mơ hồ có sức sống mới tràn ngập trong không trung.
Những tiếng thì thầm kỳ dị cũng biến mất.
Biển lửa bao phủ, Hội Ninh thành trở nên mông lung.
Thiên Xu đại gia đề nghị:
- Cách chỗ này ngàn vạn dặm là Càn thành thủ phu Càn Châu, nếu chỗ đó chưa luân hãm thì chúng ta có thể nhờ vào vực môn trong Càn thành rời khỏi Trung Thổ Thần Châu.
- Lập tức xuất phát.
Đinh Hạo không muốn chậm trễ.
Mới rồi Đinh Hạo mơ hồ cảm giác Luân Hồi Thiên Bàn hơi thay đổi, trong óc hắn có chút tin tức liên quan đến thần khí này. Nếu có thể bế quan nghiên cứu thì Đinh Hạo sẽ tìm hiểu được bí mật liên quan Luân Hồi Thiên Bàn.
Nhưng bây giờ Đinh Hạo cần nhất là thời gian.
Đinh Hạo quyết định chờ ổn định trở về Tuyết Châu rồi mới từ từ lĩnh ngộ.
* * *
Trên đường đi tới Đinh Hạo thấy nhiều cảnh thê thảm.
Trong châu vực Lan Châu tất cả thành thị nhân loại cư trú đều bị đánh chiếm, nhân loại nguyên châu vực bị yêu tộc tàn sát sạch, máu chảy thành sông, xác xếp đống trong phế tích thành hoang toàn. Khắp nơi là yêu khí cuồn cuộn, Lan Châu như khu vui chơi của yêu tộc.
Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia giết rất nhiều cường giả yêu tộc, tiếc rằng điều đó không thể thay đổi được cục diện.
Đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt đi hướng bắc mấy chục vạn dặm, mở con đường máu xuyên qua khu vực yêu tộc chiếm cứ. Không biết Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia giết bao nhiêu cường giả yêu tộc, trong đó bao gồm một cường giả đỉnh yêu đế, làm yêu tộc trong châu vực Lan Châu nghe tên biến sắc, thần hồn nát thần tính.
Năm tháng ngắn ngủi, Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia thành lập danh tiếng nổi như côn chuyên giết cường giả yêu tộc có tiếng tăm. Sau này thế lực yêu tộc lớn nhỏ nghe Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia đi qua là sẽ lùi bước, ngoan ngoãn co rút.
Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia bị yêu tộc đặt biệt danh là 'già trẻ song sát thần'.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro