Thất nguyệt thất nhật trường sinh điện.
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Lão nhân tóc bạc Trần bá lạnh lùng nói:
- Mời các vị quay về.
Lão nhân tóc bạc Trần bá xoay người đi vào đại điện.
Đám người Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện ngẩn ngơ nhưng không dám hỏi gì, kiềm chế nghi hoặc, suy đoán rời đi.
Sau khi trở về Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo lại bế quan.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý không tủy hỏi trong đại điện xảy ra chuyện gì, không hỏi tại sao Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ đơn độc kêu hắn. Nếu chưởng môn không hỏi thì mấy đại nhân vật khác trong Vấn Kiếm tông không tiện hỏi nhiều, ánh mắt nhìn Đinh Hạo tăng phần bí hiểm và kính sợ.
Nhiều người, bao gồm Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong phát hiện bọn họ càng lúc càng không thể nhìn thấu Đinh Hạo.
Đinh Hạo thật sự chỉ là cô nhi xuất thân từ khu rác sau núi Vấn Kiếm tông sao?
Đinh Hạo không thể giải thích chuyện này.
Bởi vì bản thân Đinh Hạo cũng không hiểu chuyện này hôm nay có ý nghĩa gì.
Đinh Hạo ngồi trong phòng luyện tập, hắn không vội vã tu luyện mà cầm ngọc bội nho nhỏ ra ngắm nghĩa. Xúc giác hơi lạnh làm tinh thần người bình tĩnh, khi sờ có cảm giác trơn trượt. Hai hàng chữ nhỏ rất đẹp, chắc do nữ nhân viết. Tuy Đinh Hạo hiểu ý hai câu thơ nhưng không biết nghĩa của chúng là gì.
Đinh Hạo lặp đi lặp lại hai câu:
- Thất nguyệt thất nhật trường sinh điện, nửa đêm vô nhân tư ngữ thì.
Trong lòng Đinh Hạo phức tạp.
Mõi khi Đinh Hạo nhỏ giọng ngâm nga hai hàng thơ là hắn có cảm ngộ mới, như có một nữ nhân phong hoa tuyệt đại thì thầm bên tai. Đây là bài thơ tình ẩn chứa ý ngọt ngào, tình cảnh hai người yêu nhau tha thiết ước hẹn dưới trăng sao. Thoạt trông không có nhiều ẩn ý cao sâu nhưng hai câu thơ có ma lực nào đó làm Đinh Hạo khó thể bình tĩnh.
Trừ hai hàng chữ đó là khối ngọc bội không có điểm nào đặc biệt, ngọc chất trong suốt tinh khiết nhưng không phải bảo ngọc siêu đẳng. Đinh Hạo thả thần thức thăm dò trong ngọc thạch không thấy cấm chế hay dao động hơi thở nào, nó không phải huyền khí hay bảo khí.
Đây mới là chỗ kỳ lạ.
Đinh Hồng Lệ là đại nhân vật cao cao tại thượng của Huyền Sương Thần Cung, chưởng môn các đại môn phái ở trong mắt nàng chỉ là đám nhà quê lòng tham không đáy. Tại sao Đinh Hồng Lệ một mình gặp mặt Đinh Hạo, còn tặng cho hắn một cái ngọc bội? Không lẽ Đinh Hồng Lệ nổi hứng?
Hành động của Đinh Hồng Lệ đúng là quái.
Đinh Hạo càng nghĩ càng không hiểu được lý do, đành cất ngọc bội vào trữ vật giới chỉ.
Đinh Hạo đeo trữ vật giới chỉ là tác phẩm lần đầu hắn luyện khí, không gian bên trong chỉ cỡ mấy chục thước vuông, khả năng lưu trữ có hạn. Mấy ngày nay Đinh Hạo sưu tầm được nhiều thứ thú vị trong các cửa hàng, quầy nhỏ chất đầy trong trữ vật giới chỉ.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Phải tìm thời gian rảnh luyện chế trữ vật giới chỉ mới. Tuy giới chỉ hắc xà dư sức nhưng lai lịch của nó không nhỏ, lỡ gây ra rắc rối không cần thiết thì không hay.
Đinh Hạo bỏ suy nghĩ sử dụng giới chỉ hắc xà.
Hôm nay trong đại điện Tuần Mục Sử gặp Đinh Hồng Lệ đánh tỉnh Đinh Hạo. Thế giới Vô Tận đại lục rộng lớn vô biên, có vô số cường giả, thành tựu hiện tại của hắn chỉ là khởi đầu. Thân phận đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện tôn quý biết bao nhưng chỉ bá chủ một phương Tuyết Châu. Ra khỏi Tuyết Châu thì người hầu của Đinh Hồng Lệ, lão nhân tóc bạc Trần bá không thèm để mắt các chư hầu Tuyết Châu.
- Tiếp tục tu luyện.
Đinh Hạo ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, ý thức chìm vào đan điền nhanh chóng vào cảnh giới không minh.
* * *
Theo hành trình Vấn Kiếm tông đã đặt sẵn, đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý quay về từ phủ đệ Tuần Mục Sử sẽ rời Vấn Kiếm sơn trang ngay, trở về sơn môn Vấn Kiếm tông. Chuyện còn lại các đại môn phái tiếp tục tranh cãi trong nửa năm. Theo như quá trình đại hội luận phẩm tông môn nhiều lần trước thì cuối năm có thể phân chia rõ ràng phạm vi lãnh thổ thế lực mới đã là rất nhanh.
Ai ngờ lúc giữa trưa, đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý trở về nói cho Đinh Hạo biết một tin tức rất bất ngờ.
- Xảy ra chuyện lớn, chiến trường bách thánh Bắc vực mở ra, toàn Bắc vực có lẽ chỉ Tuyết Châu chúng ta là châu vực cuối cùng được tin. Tuần Mục Sử khâm điểm một đám thiên tài Tuyết Châu đi Thanh Châu vào chiến trường bách thánh tôi luyện. Đinh sư đệ, ngươi ở trong danh sách.
Biểu tình chưởng môn Lý Kiếm Ý kỳ cục không biết là hưng phấn hay lo lắng.
- Mười ngày sau xuất phát, Huyền Sương Thần Cung sẽ phái Thanh Châu tự mình hộ tống các ngươi đi Thanh Châu.
Chiến trường bách thánh?
Đinh Hạo ngẩn ngơ, lòng thầm giật mình.
Đây đúng là tin tức lớn, trong truyền thuyết chiến trường bách thánh Bắc vực đã năm mươi năm chưa mở ra nhưng lúc này lại mở? Đinh Hồng Lệ điểm danh kêu Đinh Hạo đi.
Nhưng đây là chuyện tốt.
Trong lịch sử gần vạn năm nay chứng minh những thiên tài muốn bước lên đỉnh con đường võ đạo có ai không hướng về chiến trường bách thánh? Tuy chiến trường bách thánh là nơi chôn xương cực kỳ nguy hiểm, bí ẩn, đi vào rồi rất có thể chín chết mười sống. Nhưng ai sống sót bước ra khỏi chiến trường bách thánh thì cuối cùng đều là siêu cường giả tung hoành một phương, thành tựu địa vị Võ Vương cảnh, Võ Hoàng cảnh.
Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Trong danh sách còn có ai?
- Năm mươi thanh niên tài tuấn trong Bảng tiềm long Tuyết Châu đều có mặt. Bất ngờ là danh ngạch chiến trường bách thánh kỳ này hơi nhiều. Tuần Mục Sử đại nhân đặc biệt ban mười danh ngạch cho các đại tông môn, từ các tông đề cử thiên tài tông môn và . . .
Nói đến đây biểu tình chưởng môn Lý Kiếm Ý càng kỳ lạ:
- Tuần Mục Sử đại nhân đặc biệt cho ngươi một danh ngạch, cho phép ngươi chính mình tuyển chọn người đi theo vào chiến trường, đây là ưu đãi chưa từng xuất hiện.
- Cho ta một danh ngạch?
Đinh Hạo hiểu ngay tại sao vẻ mặt chưởng môn Lý Kiếm Ý kỳ lạ. Đúng vậy, Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ một lần nữa ưu đãi Đinh Hạo thật khiến người khó hiểu. Đừng nói là chưởng môn Lý Kiếm Ý, bản thân Đinh Hạo cũng không hiểu tại sao Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ đối xử khác biệt với hắn.
Đinh Hạo trầm ngâm, thử hỏi:
- Nói vậy là hôm nay chưởng môn sư huynh đã gặp Tuần Mục Sử đại nhân?
Chưởng môn Lý Kiếm Ý lắc đầu, cười khổ nói:
- Không, chắc toàn Tuyết Châu chỉ có mình người gặp Tuần Mục Sử mới này. Ta và chưởng môn tám môn phái khác cho rằng hôm nay có thể gặp người, ai biết vẫn như trước mọi chuyện do lão bộc Trần bá truyền lời. Hôm nay ở trước mặt nhiều chưởng môn, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện một lần nữa xin gặp nhưng bị không chút nể mặt quở trách. Nói đến cũng kỳ, Đinh Hồng Lệ đại nhân đã chủ động xin đi đến Tuyết Châu nhưng không muốn gặp các đại chưởng môn, thật là lạ.
Đinh Hạo im lặng.
Nữ nhân kiêu ngạo kia quả nhiên từ đầu đến cuối đô không để mắt chư hầu võ đạo Tuyết Châu.
- Mời các vị quay về.
Lão nhân tóc bạc Trần bá xoay người đi vào đại điện.
Đám người Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện ngẩn ngơ nhưng không dám hỏi gì, kiềm chế nghi hoặc, suy đoán rời đi.
Sau khi trở về Vấn Kiếm tông, Đinh Hạo lại bế quan.
Chưởng môn Lý Kiếm Ý không tủy hỏi trong đại điện xảy ra chuyện gì, không hỏi tại sao Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ đơn độc kêu hắn. Nếu chưởng môn không hỏi thì mấy đại nhân vật khác trong Vấn Kiếm tông không tiện hỏi nhiều, ánh mắt nhìn Đinh Hạo tăng phần bí hiểm và kính sợ.
Nhiều người, bao gồm Đường Phật Lệ phong chủ Thiên Kiếm phong phát hiện bọn họ càng lúc càng không thể nhìn thấu Đinh Hạo.
Đinh Hạo thật sự chỉ là cô nhi xuất thân từ khu rác sau núi Vấn Kiếm tông sao?
Đinh Hạo không thể giải thích chuyện này.
Bởi vì bản thân Đinh Hạo cũng không hiểu chuyện này hôm nay có ý nghĩa gì.
Đinh Hạo ngồi trong phòng luyện tập, hắn không vội vã tu luyện mà cầm ngọc bội nho nhỏ ra ngắm nghĩa. Xúc giác hơi lạnh làm tinh thần người bình tĩnh, khi sờ có cảm giác trơn trượt. Hai hàng chữ nhỏ rất đẹp, chắc do nữ nhân viết. Tuy Đinh Hạo hiểu ý hai câu thơ nhưng không biết nghĩa của chúng là gì.
Đinh Hạo lặp đi lặp lại hai câu:
- Thất nguyệt thất nhật trường sinh điện, nửa đêm vô nhân tư ngữ thì.
Trong lòng Đinh Hạo phức tạp.
Mõi khi Đinh Hạo nhỏ giọng ngâm nga hai hàng thơ là hắn có cảm ngộ mới, như có một nữ nhân phong hoa tuyệt đại thì thầm bên tai. Đây là bài thơ tình ẩn chứa ý ngọt ngào, tình cảnh hai người yêu nhau tha thiết ước hẹn dưới trăng sao. Thoạt trông không có nhiều ẩn ý cao sâu nhưng hai câu thơ có ma lực nào đó làm Đinh Hạo khó thể bình tĩnh.
Trừ hai hàng chữ đó là khối ngọc bội không có điểm nào đặc biệt, ngọc chất trong suốt tinh khiết nhưng không phải bảo ngọc siêu đẳng. Đinh Hạo thả thần thức thăm dò trong ngọc thạch không thấy cấm chế hay dao động hơi thở nào, nó không phải huyền khí hay bảo khí.
Đây mới là chỗ kỳ lạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hồng Lệ là đại nhân vật cao cao tại thượng của Huyền Sương Thần Cung, chưởng môn các đại môn phái ở trong mắt nàng chỉ là đám nhà quê lòng tham không đáy. Tại sao Đinh Hồng Lệ một mình gặp mặt Đinh Hạo, còn tặng cho hắn một cái ngọc bội? Không lẽ Đinh Hồng Lệ nổi hứng?
Hành động của Đinh Hồng Lệ đúng là quái.
Đinh Hạo càng nghĩ càng không hiểu được lý do, đành cất ngọc bội vào trữ vật giới chỉ.
Đinh Hạo đeo trữ vật giới chỉ là tác phẩm lần đầu hắn luyện khí, không gian bên trong chỉ cỡ mấy chục thước vuông, khả năng lưu trữ có hạn. Mấy ngày nay Đinh Hạo sưu tầm được nhiều thứ thú vị trong các cửa hàng, quầy nhỏ chất đầy trong trữ vật giới chỉ.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
- Phải tìm thời gian rảnh luyện chế trữ vật giới chỉ mới. Tuy giới chỉ hắc xà dư sức nhưng lai lịch của nó không nhỏ, lỡ gây ra rắc rối không cần thiết thì không hay.
Đinh Hạo bỏ suy nghĩ sử dụng giới chỉ hắc xà.
Hôm nay trong đại điện Tuần Mục Sử gặp Đinh Hồng Lệ đánh tỉnh Đinh Hạo. Thế giới Vô Tận đại lục rộng lớn vô biên, có vô số cường giả, thành tựu hiện tại của hắn chỉ là khởi đầu. Thân phận đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện tôn quý biết bao nhưng chỉ bá chủ một phương Tuyết Châu. Ra khỏi Tuyết Châu thì người hầu của Đinh Hồng Lệ, lão nhân tóc bạc Trần bá không thèm để mắt các chư hầu Tuyết Châu.
- Tiếp tục tu luyện.
Đinh Hạo ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, ý thức chìm vào đan điền nhanh chóng vào cảnh giới không minh.
* * *
Theo hành trình Vấn Kiếm tông đã đặt sẵn, đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý quay về từ phủ đệ Tuần Mục Sử sẽ rời Vấn Kiếm sơn trang ngay, trở về sơn môn Vấn Kiếm tông. Chuyện còn lại các đại môn phái tiếp tục tranh cãi trong nửa năm. Theo như quá trình đại hội luận phẩm tông môn nhiều lần trước thì cuối năm có thể phân chia rõ ràng phạm vi lãnh thổ thế lực mới đã là rất nhanh.
Ai ngờ lúc giữa trưa, đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý trở về nói cho Đinh Hạo biết một tin tức rất bất ngờ.
- Xảy ra chuyện lớn, chiến trường bách thánh Bắc vực mở ra, toàn Bắc vực có lẽ chỉ Tuyết Châu chúng ta là châu vực cuối cùng được tin. Tuần Mục Sử khâm điểm một đám thiên tài Tuyết Châu đi Thanh Châu vào chiến trường bách thánh tôi luyện. Đinh sư đệ, ngươi ở trong danh sách.
Biểu tình chưởng môn Lý Kiếm Ý kỳ cục không biết là hưng phấn hay lo lắng.
- Mười ngày sau xuất phát, Huyền Sương Thần Cung sẽ phái Thanh Châu tự mình hộ tống các ngươi đi Thanh Châu.
Chiến trường bách thánh?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hạo ngẩn ngơ, lòng thầm giật mình.
Đây đúng là tin tức lớn, trong truyền thuyết chiến trường bách thánh Bắc vực đã năm mươi năm chưa mở ra nhưng lúc này lại mở? Đinh Hồng Lệ điểm danh kêu Đinh Hạo đi.
Nhưng đây là chuyện tốt.
Trong lịch sử gần vạn năm nay chứng minh những thiên tài muốn bước lên đỉnh con đường võ đạo có ai không hướng về chiến trường bách thánh? Tuy chiến trường bách thánh là nơi chôn xương cực kỳ nguy hiểm, bí ẩn, đi vào rồi rất có thể chín chết mười sống. Nhưng ai sống sót bước ra khỏi chiến trường bách thánh thì cuối cùng đều là siêu cường giả tung hoành một phương, thành tựu địa vị Võ Vương cảnh, Võ Hoàng cảnh.
Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Trong danh sách còn có ai?
- Năm mươi thanh niên tài tuấn trong Bảng tiềm long Tuyết Châu đều có mặt. Bất ngờ là danh ngạch chiến trường bách thánh kỳ này hơi nhiều. Tuần Mục Sử đại nhân đặc biệt ban mười danh ngạch cho các đại tông môn, từ các tông đề cử thiên tài tông môn và . . .
Nói đến đây biểu tình chưởng môn Lý Kiếm Ý càng kỳ lạ:
- Tuần Mục Sử đại nhân đặc biệt cho ngươi một danh ngạch, cho phép ngươi chính mình tuyển chọn người đi theo vào chiến trường, đây là ưu đãi chưa từng xuất hiện.
- Cho ta một danh ngạch?
Đinh Hạo hiểu ngay tại sao vẻ mặt chưởng môn Lý Kiếm Ý kỳ lạ. Đúng vậy, Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ một lần nữa ưu đãi Đinh Hạo thật khiến người khó hiểu. Đừng nói là chưởng môn Lý Kiếm Ý, bản thân Đinh Hạo cũng không hiểu tại sao Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ đối xử khác biệt với hắn.
Đinh Hạo trầm ngâm, thử hỏi:
- Nói vậy là hôm nay chưởng môn sư huynh đã gặp Tuần Mục Sử đại nhân?
Chưởng môn Lý Kiếm Ý lắc đầu, cười khổ nói:
- Không, chắc toàn Tuyết Châu chỉ có mình người gặp Tuần Mục Sử mới này. Ta và chưởng môn tám môn phái khác cho rằng hôm nay có thể gặp người, ai biết vẫn như trước mọi chuyện do lão bộc Trần bá truyền lời. Hôm nay ở trước mặt nhiều chưởng môn, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện một lần nữa xin gặp nhưng bị không chút nể mặt quở trách. Nói đến cũng kỳ, Đinh Hồng Lệ đại nhân đã chủ động xin đi đến Tuyết Châu nhưng không muốn gặp các đại chưởng môn, thật là lạ.
Đinh Hạo im lặng.
Nữ nhân kiêu ngạo kia quả nhiên từ đầu đến cuối đô không để mắt chư hầu võ đạo Tuyết Châu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro