Thế giới băng tuyết
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Đinh Hạo vận chuyển ngục băng huyền khí, từ trong không trung chế tạo ra một khối huyền băng. Băng tuyết bình thường ở môi trường như vậy, chỉ
chốc lát sẽ bị tan ra. Nhưng Đinh Hạo lấy huyền khí ngưng kết thành
huyền băng, có thể chống đỡ được thời gian lâu hơn một chút. Tà Nguyệt
và Manh Manh lè lưỡi ôm khối băng, vẫn không ngừng kêu nóng!
Giữa thiên địa, vô số linh khí nguyên tố hỏa diễm nho nhỏ điên cuồng dũng mãnh lao về phía bên trong cơ thể Đinh Hạo.
Đây là thiên địa do pháp tắc thượng cổ chế tạo ra. Nguyên tố huyền khí triều tịch cũng giống hệt với thời đại thượng cổ, cực kỳ đặc biệt. Đối với Đinh Hạo mà nói, chính là vật đại bổ để tu luyện thiên hỏa huyền khí. Trong môi trường nóng bức như vậy, hắn cũng có thể luyện thể.
Trong thời gian qua, Đinh Hạo đã từng cắn nuốt rất nhiều thần thảo, bảo dược. Hiện tại, hắn đang mượn nhiệt lực trong không khí thượng cổ, tới kích phát ép ra từng chút dược lực một!
Dọc theo đường đi, Đinh Hạo đã nhìn thấy dấu hiệu chiến đấu.
Đây cũng là nhóm Tống Khuyết và các thế lực lớn Yêu Hoàng trên đường đi gặp phải các dị chủng hồng hoang cường đại trong sa mạc, xảy ra cuộc chiến đấu cực kỳ kinh người. Theo một vài dấu vết của chiến đấu còn lại, Đinh Hạo còn có thể cảm nhận được rõ ràng, các loại khí tức lực lượng và yêu khí vẫn còn sót lại trong không trung!
Trong sa mạc không phải không có sinh vật tồn tại,
Một vài sinh vật di chuyển qua lại trong cát giống như cá bơi ở trong biển rộng đầy tự do như bò cạp, rắn và kiến cát. Tất cả đều là các di chủng hồng hoang thượng cổ mang thuộc tính hỏa. Chúng hoặc đi lại một mình, hoặc đi thành đoàn, cực kỳ khủng khiếp.
Đinh Hạo gặp được một con bò cạp vương, từ trong lớp cát xông ra. Toàn thân nó dài chừng vài trăm thước, thân màu đen như mực. Bên ngoài thân có lớp vỏ màu đen ánh lên tinh thép. Phần độc châm có thể trong nháy mắt xuyên thủng thân thể cường giả cấp Vũ Vương...
Sau một phen khổ chiến, Đinh Hạo đánh chết con bò cạp vương này, nhận được một viên tinh nguyên hỏa diễm hoàn mỹ. Lớp xác của bò cạp vương cũng bị bóc ra. Sau này có thể dùng nó để tạo ra bộ áo giáp cấp huyền khí đỉnh cấp trở nên. Một thiên câu độc châm này lại càng hiếm lạ. Nếu chế luyện thoả đáng, cũng không phải không có khả năng trở thành bảo khí!
Đinh Hạo có một cảm giác, trong không gian sa mạc này hẳn còn tồn tại một thần thú cấp vương cực kỳ khủng khiếp. Hơn nữa còn là Thiên Sát Thần Thú có trong ba mươi sáu thiên cương... Loại trực giác này đến từ chính Kỷ Thân Thiên Địa, tầng thứ sáu của Thắng Tự Quyết, hoàn toàn không có chút đạo lý nào, nhưng lại khiến trong lòng tin tưởng vững chắc.
Chỉ có điều trên đường đi tới, Đinh Hạo cũng không gặp thần thú như vậy.
Dọc theo vết tích của đám người Tống Khuyết đi phía trước để lại, Đinh Hạo một đường rốt cuộc tìm được cửa lớn của đoạn Cổ Lộ thứ năm.
Đoạn Cổ Lộ thứ năm là một thế giới băng tuyết.
Phóng tầm mắt nhìn lại, tuyết trắng tung bay trong thiên địa. Hàn băng bao trùm vạn dặm trên mặt đất. Khắp nơi đều là đỉnh băng mỹ lệ, giống như từng cột thủy tinh cực lớn hình lăng trụ cắm hướng lên bầu trời. Những băng tuyết này chí ít cũng đã tồn tại mấy vạn năm. Ngoại trừ màu trắng lóa mắt ra, thế giới này không tồn tại bất kỳ màu sắc nào khác.
Đinh Hạo đi ở trong băng tuyết.
Không giống với không gian sa mạc cực nóng lúc trước. Ở đây tràn ngập nguyên tố hàn khí thời đại thượng cổ. Không thể nghi ngờ, nó có tác dụng thúc đẩy cực lớn tới mức khó có thể hình dung đối với việc Đinh Hạo tu luyện ngục băng huyền khí. Loại hàn khí này và thuộc tính hàn băng huyền khí biến dị của Đinh Hạo, quả thực chính là cùng một loại.
Đinh Hạo lấy thần thông Kỷ Thân Thiên Địa, hoàn toàn thả lỏng, không ngừng thông qua các lỗ chân lông để nguyên tố băng trong thiên địa thông qua thân thể, hấp thu tiến vào thông đạo huyền khí, dung nhập hạt giống huyền khí, tinh lọc huyền khí.
- Đây quả thật là một không gian kỳ dị. Trong nguyên tố băng, không ngờ lại ẩn chứa tinh phách lực!
Đinh Hạo kinh ngạc phát hiện, trong băng tuyết tại đoạn tây du Cổ Lộ thứ năm có ẩn chứa băng tuyết tinh phách. Đây là một loại lực lượng nguyên tố thủy biến dị vô cùng tinh thuần. Đối với việc tu luyện ngục băng huyền khí của mình, có sự trợ giúp cực lớn.
Đinh Hạo suy đoán, đây là kết quả của cấu trúc không gian kỳ dị thượng cổ này cũng là pháp tắc lực còn sót lại, không ngừng pha loãng dung nhập vào trong nguyên tố tự nhiên.
Người bình thường mặc dù có thể phát hiện loại tuyết tinh phách này, cũng khó có thể dẫn vào trong cơ thể.
Nhưng Đinh Hạo nắm giữ Huyền Chiến Thắng Quyết trong Thắng Tự Quyết lại có thể thoải mái làm được.
Cảnh giới Kỷ Thân Thiên Địa có thể khiến thân thể mình hóa thành một tiểu vũ trụ, năng lượng tuần hoàn. Thân thể hai tay, hai chân ngũ tạng đã bắt đầu biến hóa. Thân thể thông qua da thịt lỗ chân lông, ngũ quan hút năng lượng vào trong cơ thể, có thể tuần hoàn ở trong người cuối cùng chuyển hóa cho mình sử dụng. Đây là một trong nhiều ý nghĩa sâu xa chứ trong Kỷ Thân Thiên Địa.
Gió bắc gào thét, hoa tuyết tung bay.
Đinh Hạo đi từng bước một ở trên băng nguyên, không nhanh không chậm. Dường như hắn đang thưởng thức phong cảnh gió tuyết mịt mờ này. Nhưng trên thực tế hắn đang vận chuyển Thắng Tự Quyết. Toàn bộ thân thể của con người giống như một cái động không đáy, không ngừng hấp thu lực lượng tuyết tinh phách trong thiên địa, luyện hóa chiết xuất thành ngục băng huyền khí của chính mình, đồng thời khiến thân thể mình dễ chịu, lấy loại lực lượng lạnh lẽo tới vô cùng cường hóa thông đạo huyền khí và khiếu huyệt.
- Ha ha ha!
Cá heo nhỏ Manh Manh đang hoan hô.
Cuối cùng bọn họ đã đi hết sa mạc lớn mênh mông, không còn phải chịu cái nóng oi bức của mùa hè nữa. Manh Manh cảm thấy mình quả thực giống như từ địa ngục đến thiên đường. Tuy rằng hàn băng hoa tuyết không phải là chất lỏng, nhưng dù sao cũng thuộc về hệ thủy trong ngũ hành. Đối với nó mà nói, trời sinh thân cận, cũng là môi trường cực kỳ thoải mái. Nó hưng phấn bay lượn ở trong bầu trời, còn vẫy đuôi trượt ở trên băng nguyên.
So sánh với nó, mèo mập Tà Nguyệt lại giống như đang chịu tội hơn.
- Hắt xì... Đông chết ta…. meo...
Thân thể mèo mập cuộn thành một đống. Lớp lông màu trắng xù lên như một bông tuyết. Chòm râu đã đông lạnh tới mức thành cột băng màu trắng. Nó lạnh run người nói:
- Quá lạnh, quá lạnh. Để ta trở lại đoạn Cổ Lộ thứ tư đi thôi. Ta tình nguyện bị chết nóng... Chuyện gì xảy ra vậy? Trước đây chúng ta ở trong khe băng tại Tuyết Long Sơn cũng không lạnh như vậy. Cái lạnh giá này có chút tà môn!
Đinh Hạo cười ha ha.
Trong khe băng dưới lòng đất của Tuyết Long Sơn tuy rằng cũng có hàn băng vạn dăm, chỉ có điều đó là do tự nhiên hình thành. Ở đây là thế giới hàn băng, cũng là một cấu trúc pháp tắc thiên địa thượng cổ còn sót lại trên thế giới này. Đây chính là tác dụng của pháp tắc lực. Tất nhiên băng tuyết bình thường không thể so sánh được. Bằng không với lớp lông và mỡ dày của mèo mập như vậy, tuyệt đối sẽ không cảm giác lạnh được.
Thiên địa này chỉ có một mảnh trắng xóa.
Giữa thiên địa, vô số linh khí nguyên tố hỏa diễm nho nhỏ điên cuồng dũng mãnh lao về phía bên trong cơ thể Đinh Hạo.
Đây là thiên địa do pháp tắc thượng cổ chế tạo ra. Nguyên tố huyền khí triều tịch cũng giống hệt với thời đại thượng cổ, cực kỳ đặc biệt. Đối với Đinh Hạo mà nói, chính là vật đại bổ để tu luyện thiên hỏa huyền khí. Trong môi trường nóng bức như vậy, hắn cũng có thể luyện thể.
Trong thời gian qua, Đinh Hạo đã từng cắn nuốt rất nhiều thần thảo, bảo dược. Hiện tại, hắn đang mượn nhiệt lực trong không khí thượng cổ, tới kích phát ép ra từng chút dược lực một!
Dọc theo đường đi, Đinh Hạo đã nhìn thấy dấu hiệu chiến đấu.
Đây cũng là nhóm Tống Khuyết và các thế lực lớn Yêu Hoàng trên đường đi gặp phải các dị chủng hồng hoang cường đại trong sa mạc, xảy ra cuộc chiến đấu cực kỳ kinh người. Theo một vài dấu vết của chiến đấu còn lại, Đinh Hạo còn có thể cảm nhận được rõ ràng, các loại khí tức lực lượng và yêu khí vẫn còn sót lại trong không trung!
Trong sa mạc không phải không có sinh vật tồn tại,
Một vài sinh vật di chuyển qua lại trong cát giống như cá bơi ở trong biển rộng đầy tự do như bò cạp, rắn và kiến cát. Tất cả đều là các di chủng hồng hoang thượng cổ mang thuộc tính hỏa. Chúng hoặc đi lại một mình, hoặc đi thành đoàn, cực kỳ khủng khiếp.
Đinh Hạo gặp được một con bò cạp vương, từ trong lớp cát xông ra. Toàn thân nó dài chừng vài trăm thước, thân màu đen như mực. Bên ngoài thân có lớp vỏ màu đen ánh lên tinh thép. Phần độc châm có thể trong nháy mắt xuyên thủng thân thể cường giả cấp Vũ Vương...
Sau một phen khổ chiến, Đinh Hạo đánh chết con bò cạp vương này, nhận được một viên tinh nguyên hỏa diễm hoàn mỹ. Lớp xác của bò cạp vương cũng bị bóc ra. Sau này có thể dùng nó để tạo ra bộ áo giáp cấp huyền khí đỉnh cấp trở nên. Một thiên câu độc châm này lại càng hiếm lạ. Nếu chế luyện thoả đáng, cũng không phải không có khả năng trở thành bảo khí!
Đinh Hạo có một cảm giác, trong không gian sa mạc này hẳn còn tồn tại một thần thú cấp vương cực kỳ khủng khiếp. Hơn nữa còn là Thiên Sát Thần Thú có trong ba mươi sáu thiên cương... Loại trực giác này đến từ chính Kỷ Thân Thiên Địa, tầng thứ sáu của Thắng Tự Quyết, hoàn toàn không có chút đạo lý nào, nhưng lại khiến trong lòng tin tưởng vững chắc.
Chỉ có điều trên đường đi tới, Đinh Hạo cũng không gặp thần thú như vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dọc theo vết tích của đám người Tống Khuyết đi phía trước để lại, Đinh Hạo một đường rốt cuộc tìm được cửa lớn của đoạn Cổ Lộ thứ năm.
Đoạn Cổ Lộ thứ năm là một thế giới băng tuyết.
Phóng tầm mắt nhìn lại, tuyết trắng tung bay trong thiên địa. Hàn băng bao trùm vạn dặm trên mặt đất. Khắp nơi đều là đỉnh băng mỹ lệ, giống như từng cột thủy tinh cực lớn hình lăng trụ cắm hướng lên bầu trời. Những băng tuyết này chí ít cũng đã tồn tại mấy vạn năm. Ngoại trừ màu trắng lóa mắt ra, thế giới này không tồn tại bất kỳ màu sắc nào khác.
Đinh Hạo đi ở trong băng tuyết.
Không giống với không gian sa mạc cực nóng lúc trước. Ở đây tràn ngập nguyên tố hàn khí thời đại thượng cổ. Không thể nghi ngờ, nó có tác dụng thúc đẩy cực lớn tới mức khó có thể hình dung đối với việc Đinh Hạo tu luyện ngục băng huyền khí. Loại hàn khí này và thuộc tính hàn băng huyền khí biến dị của Đinh Hạo, quả thực chính là cùng một loại.
Đinh Hạo lấy thần thông Kỷ Thân Thiên Địa, hoàn toàn thả lỏng, không ngừng thông qua các lỗ chân lông để nguyên tố băng trong thiên địa thông qua thân thể, hấp thu tiến vào thông đạo huyền khí, dung nhập hạt giống huyền khí, tinh lọc huyền khí.
- Đây quả thật là một không gian kỳ dị. Trong nguyên tố băng, không ngờ lại ẩn chứa tinh phách lực!
Đinh Hạo kinh ngạc phát hiện, trong băng tuyết tại đoạn tây du Cổ Lộ thứ năm có ẩn chứa băng tuyết tinh phách. Đây là một loại lực lượng nguyên tố thủy biến dị vô cùng tinh thuần. Đối với việc tu luyện ngục băng huyền khí của mình, có sự trợ giúp cực lớn.
Đinh Hạo suy đoán, đây là kết quả của cấu trúc không gian kỳ dị thượng cổ này cũng là pháp tắc lực còn sót lại, không ngừng pha loãng dung nhập vào trong nguyên tố tự nhiên.
Người bình thường mặc dù có thể phát hiện loại tuyết tinh phách này, cũng khó có thể dẫn vào trong cơ thể.
Nhưng Đinh Hạo nắm giữ Huyền Chiến Thắng Quyết trong Thắng Tự Quyết lại có thể thoải mái làm được.
Cảnh giới Kỷ Thân Thiên Địa có thể khiến thân thể mình hóa thành một tiểu vũ trụ, năng lượng tuần hoàn. Thân thể hai tay, hai chân ngũ tạng đã bắt đầu biến hóa. Thân thể thông qua da thịt lỗ chân lông, ngũ quan hút năng lượng vào trong cơ thể, có thể tuần hoàn ở trong người cuối cùng chuyển hóa cho mình sử dụng. Đây là một trong nhiều ý nghĩa sâu xa chứ trong Kỷ Thân Thiên Địa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gió bắc gào thét, hoa tuyết tung bay.
Đinh Hạo đi từng bước một ở trên băng nguyên, không nhanh không chậm. Dường như hắn đang thưởng thức phong cảnh gió tuyết mịt mờ này. Nhưng trên thực tế hắn đang vận chuyển Thắng Tự Quyết. Toàn bộ thân thể của con người giống như một cái động không đáy, không ngừng hấp thu lực lượng tuyết tinh phách trong thiên địa, luyện hóa chiết xuất thành ngục băng huyền khí của chính mình, đồng thời khiến thân thể mình dễ chịu, lấy loại lực lượng lạnh lẽo tới vô cùng cường hóa thông đạo huyền khí và khiếu huyệt.
- Ha ha ha!
Cá heo nhỏ Manh Manh đang hoan hô.
Cuối cùng bọn họ đã đi hết sa mạc lớn mênh mông, không còn phải chịu cái nóng oi bức của mùa hè nữa. Manh Manh cảm thấy mình quả thực giống như từ địa ngục đến thiên đường. Tuy rằng hàn băng hoa tuyết không phải là chất lỏng, nhưng dù sao cũng thuộc về hệ thủy trong ngũ hành. Đối với nó mà nói, trời sinh thân cận, cũng là môi trường cực kỳ thoải mái. Nó hưng phấn bay lượn ở trong bầu trời, còn vẫy đuôi trượt ở trên băng nguyên.
So sánh với nó, mèo mập Tà Nguyệt lại giống như đang chịu tội hơn.
- Hắt xì... Đông chết ta…. meo...
Thân thể mèo mập cuộn thành một đống. Lớp lông màu trắng xù lên như một bông tuyết. Chòm râu đã đông lạnh tới mức thành cột băng màu trắng. Nó lạnh run người nói:
- Quá lạnh, quá lạnh. Để ta trở lại đoạn Cổ Lộ thứ tư đi thôi. Ta tình nguyện bị chết nóng... Chuyện gì xảy ra vậy? Trước đây chúng ta ở trong khe băng tại Tuyết Long Sơn cũng không lạnh như vậy. Cái lạnh giá này có chút tà môn!
Đinh Hạo cười ha ha.
Trong khe băng dưới lòng đất của Tuyết Long Sơn tuy rằng cũng có hàn băng vạn dăm, chỉ có điều đó là do tự nhiên hình thành. Ở đây là thế giới hàn băng, cũng là một cấu trúc pháp tắc thiên địa thượng cổ còn sót lại trên thế giới này. Đây chính là tác dụng của pháp tắc lực. Tất nhiên băng tuyết bình thường không thể so sánh được. Bằng không với lớp lông và mỡ dày của mèo mập như vậy, tuyệt đối sẽ không cảm giác lạnh được.
Thiên địa này chỉ có một mảnh trắng xóa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro