Truy sát.
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Diệu Âm là thiếu nữ diện mạo rất đẹp, lúc trước mặc áo tăng, đội mũ tròn nên chưa có gì kinh diễm. Giờ phút này, gió đêm thổi mái tóc ngắn ngang tai của Diệu Âm, vạt áo phất phơ. Khuôn mặt trắng như trứng gà bóc lộ biểu tình mừng rỡ, khiến người bị hút hồn.
Diệu Âm chưa lây lại tinh thần kinh ngạc nói:
- Đinh . . . Đinh đại ca? Thật sự là ngươi?
Diệu Âm dụi mắt, lao vào ngực Đinh Hạo. Diệu Âm như nai con yếu đuối bất lực. Đinh Hạo cảm nhận thân hình lạnh lẽo qua lớp vải đen mỏng, tim Diệu Âm đập nhanh.
Đinh Hạo ngẩn người, nhẹ nhàng vỗ lưng Diệu Âm.
Tuy Diệu Âm là một trong các đệ tử xuất sắc nhất Vô Niệm phái nhưng chỉ là một thiếu nữ mười bảy tuổi, có thể tưởng tượng nàng truyền tống ra khỏi chiến trường bách thánh bị lạc đường, rơi vào tay Diệu Dục Trai, bị rút đi lực lượng căn nguyên. Chắc đó là ký ức rất đau khổ, khủng khiếp, khi ấy Diệu Âm cô độc, bất lực cỡ nào.
Một lúc sau Diệu Âm tỉnh táo lại, đỏ mặt kêu lên, vội vàng tránh ra.
Đinh Hạo lấy một bộ đồ màu xanh ra khỏi trữ vật giới chỉ khoác lên người Diệu Âm, chỉ hướng Kim Thiền ngồi một bên đang vận công trị thương.
Đinh Hạo nói:
- Vị đại sư này đến từ Tây Mạc Đại Lôi Âm Tự, hôm nay là hắn cứu nàng.
Mắt Diệu Âm lóe tia kỳ dị.
Kim Thiền trị thương xong từ từ đứng dậy:
- A di đà phật. Diệu Âm đã tỉnh rồi?
Diệu Âm trả lễ:
- Đa tạ thánh tăng cứu mạng.
Từ trước hi vào chiến trường bách thánh Diệu Âm đã biết vì mấy bài phật kệ mà thánh địa phật môn Đại Lôi Âm Tự chấn động, phái thánh tăng xác nhận sự việc. Sau này cảnh ngộ của Diệu Âm ly kỳ, không thể quay về Vô Niệm phái. Thì ra thánh tăng Đại Lôi Âm Tự đã đến và cứu Diệu Âm.
Kim Thiền lắc đầu, cười khổ nói:
- Nếu không có Đinh thí chủ thì hôm nay có lẽ hai chúng ta không sống nổi.
Kim Thiền chưa hoàn toàn lành lặn.
Đinh Hạo, Diệu Âm, Kim Thiền ngồi bên đống lửa.
Đinh Hạo tò mò hỏi:
- Phải rồi, sao Diệu Âm sư phụ lưu lạc đến Trung Thổ Thần Châu, còn bị người Diệu Dục Trai nhốt?
Diệu Âm thở dài kể.
Thì ra hôm Diệu Âm bị khe nứt thời không chiến trường bách thánh truyền tống ra tuy cách Tuyết Châu hơi xa nhưng không rời khỏi Bắc Vực, rớt xuống một câu tận cùng phía nam Bắc Vực. Khi Diệu Âm định thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn các châu truyền tống về thì ai ngờ gặp nữ nhân tự xưng là Nguyệt Hoa Tiên Nữ, sau đó không hiểu sao bị khống chế, mơ hồ bị mang đi Trung Thổ Thần Châu, bị rút lực lượng căn nguyên.
Sau đó Nguyệt Hoa Tiên Nữ nhận ra lực lượng phật tính đẳng câp thần linh trong người Diệu Âm nên luôn muốn cắn nuốt chiếm làm của riêng nhưng vẫn không thành công.
Diệu Âm kể tỉ mỉ chuyện mình gặp:
- Ta luôn bị người Diệu Dục Trai khống chế, không tìm thấy cách trốn thoát.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Diệu Dục Trai là thế lực Trung Thổ Thần Châu, nhiều người trong Bắc Vực chưa từng nghe tên này. Tại sao Nguyệt Hoa Tiên Nữ xuất hiện trong Bắc Vực? Không lẽ thế lực Diệu Dục Trai đã âm thầm xâm nhập vào Bắc Vực?
- Thế lực này tính toán không nhỏ.
Kim Thiền trầm ngâm nói:
- Thế lực của bọn họ tuyệt đối không chỉ có một chút như mặt ngoài. Yêu ma đêm qua có thực lực kinh người nhưng bỏ mạng vì bọn họ, thế lực nhân tộc và yêu ma cấu kết làm chuyện cấm kỵ nhất này trừ phi có ích lợi kinh người, nếu không thì người bình thường tuyệt đối sẽ không làm.
- Dùng nữ sắc chăn dắt cao thủ trẻ tuổi cho mình dùng, mấy năm nay kim thuyền của Diệu Dục Trai đi khắp đất Trung Thổ Thần Châu, được đến ích lợi người bình thường không dám tưởng tượng. Chắc Nguyệt Hoa Tiên Nữ có bí thuật nào đó dễ dàng mê hoặc tâm trí cao thủ trẻ tuổi.
Đinh Hạo nhớ đến trong tửu lâu đêm đó xa xa đối diện Nguyệt Hoa Tiên Nữ, lý trí của hắn suýt xa đọa.
Kim Thiền nói:
- Luôn có vài kẻ dã tâm không thích tình trạng hòa bình, muốn thông qua loạn thế đục nước béo cò.
Đinh Hạo hỏi:
- Vết thương của ngươi sao rồi?
- Tệ hơn tưởng tượng. Loại yêu khí này rất hiếm thấy, ta tạm thời không thể loại trừ nó hoàn toàn.
Kim Thiền cười khổ nói:
- Chỉ có thể áp chế nó, trong thời gian ngắn không thể giao đấu với người.
Nghiêm trọng như vậy?
Đinh Hạo ngạc nhiên.
- Ta phải tìm cách quay về Đại Lôi Âm Tự.
Kim Thiền nói:
- Muốn Diệu Âm hoàn toàn hồi phục thực lực cần thánh giả Đại Lôi Âm Tự ra tay mới được. Đinh tihs chủ, sợ là tiểu tăng không thể cùng ngươi đi Nam Vực.
Đinh Hạo cười nói:
- Không sao, ta tự mình đi được. Nhưng hiện giờ đại sư bị thương, thực lực của Diệu Âm sư phụ chưa hồi phục. Đường đi Tây Mạc xa xôi, trên đường có nhiều nguy hiểm, hay ta đưa hai vị lên đường?
Kim Thiền cảmo nư:
- Không cần rắc rối. Đinh thí chủ chỉ cần đưa hai chúng ta đến Tương Châu, sẽ có người đến tiếp ứng.
- Vậy càng tốt, dù sao đến Nam Vực vừa lúc ngang qua Tương Châu.
Đinh Hạo không miễn cương. Đại Lôi Âm Tự là một ỏng năm lực lượng mạnh nhất Vô Tận đại lục, thế lực trải rộng không chỉ giới hạn trong Tây Mạc. Chắc Tương Châu có lực lượng của Đại Lôi Âm Tự.
Ba người bàn bạc, cuối cùng quyết định Đinh Hạo đưa Kim Thiền, Diệu Âm đi Tương Châu rồi hắn tự đi Nam Vực.
…
Một đêm qua nhanh.
Đinh Hạo ngừng tu luyện, chậm rãi đứng dậy, duỗi eo. Đinh Hạo cảm ứng được điều gì, biến sắc mặt.
Chân trời mới ló vệt trắng có mây trăm luồng sáng bay nhanh hướng này.
Đinh Hạo nhíu mày, hắn đoán được cái gì.
Kim Thiền, Diệu Âm cất lều, thu dọn đồ đạc.
Chớp mắt mây trăm luồng sáng đến gần, hàng trăm võ giả nhân loại võ trang đầy đủ bao vây trong không trung.
Một người hét to:
- Là bọn họ, chính là bọn họ, rốt cuộc đã tìm được! Phong tỏa bốn phía, đừng để bọn họ chạy!
Mấy trăm người hùng hổ bao vây, trong đó óc minh văn trận pháp sư phất tay bắn ra công cụ minh văn bày kết giới phong ấn bốn phía.
- Ác tặc, để xem các ngươi còn chạy trốn đi đâu được?
Các võ giả đủ lứa tuổi, thực lực thấp nhất từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên. Ai nấy mắt đầy giận dữ như thây kẻ thù giết cha cướp vợ, bao vây bốn phía, rút vũ khí ra phản chiếu ánh sáng lạnh lùng trong bình minh.
- Chúng ta gặp rắc rối rồi.
Kim Thiền niệm phật hiệu, trêu chọc nói:
- Đinh thí chủ, nhờ vào ngươi.
Khó khăn lắm hòa thượng này mới nghiêm túc một đêm, bây giờ lại lộ bản tính.
Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua mặt đám võ giả, nhìn hướng lão nhân cơ thể uy mãnh như sư tử, tóc vàng kim.
Đinh Hạo hỏi:
- Các vị hùng hổ đến đây có chuyện gì?
- Ác tặc, trả mạng cho con ta!
Lão nhân là cường giả cảnh giới tam khiếu Võ Hoàng cảnh, thực lực không tầm thường. Lão nhân ánh mắt căm hận muốn chém nát Đinh Hạo, Kim Thiền thành mảnh vụn.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, đã hiểu.
Lão nhân này chắc là có nhi tử đêm qua vào Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, chết trong vụ nổ.
Đám hồ đồ quả nhiên tìm sai kẻ thù.
Diệu Âm chưa lây lại tinh thần kinh ngạc nói:
- Đinh . . . Đinh đại ca? Thật sự là ngươi?
Diệu Âm dụi mắt, lao vào ngực Đinh Hạo. Diệu Âm như nai con yếu đuối bất lực. Đinh Hạo cảm nhận thân hình lạnh lẽo qua lớp vải đen mỏng, tim Diệu Âm đập nhanh.
Đinh Hạo ngẩn người, nhẹ nhàng vỗ lưng Diệu Âm.
Tuy Diệu Âm là một trong các đệ tử xuất sắc nhất Vô Niệm phái nhưng chỉ là một thiếu nữ mười bảy tuổi, có thể tưởng tượng nàng truyền tống ra khỏi chiến trường bách thánh bị lạc đường, rơi vào tay Diệu Dục Trai, bị rút đi lực lượng căn nguyên. Chắc đó là ký ức rất đau khổ, khủng khiếp, khi ấy Diệu Âm cô độc, bất lực cỡ nào.
Một lúc sau Diệu Âm tỉnh táo lại, đỏ mặt kêu lên, vội vàng tránh ra.
Đinh Hạo lấy một bộ đồ màu xanh ra khỏi trữ vật giới chỉ khoác lên người Diệu Âm, chỉ hướng Kim Thiền ngồi một bên đang vận công trị thương.
Đinh Hạo nói:
- Vị đại sư này đến từ Tây Mạc Đại Lôi Âm Tự, hôm nay là hắn cứu nàng.
Mắt Diệu Âm lóe tia kỳ dị.
Kim Thiền trị thương xong từ từ đứng dậy:
- A di đà phật. Diệu Âm đã tỉnh rồi?
Diệu Âm trả lễ:
- Đa tạ thánh tăng cứu mạng.
Từ trước hi vào chiến trường bách thánh Diệu Âm đã biết vì mấy bài phật kệ mà thánh địa phật môn Đại Lôi Âm Tự chấn động, phái thánh tăng xác nhận sự việc. Sau này cảnh ngộ của Diệu Âm ly kỳ, không thể quay về Vô Niệm phái. Thì ra thánh tăng Đại Lôi Âm Tự đã đến và cứu Diệu Âm.
Kim Thiền lắc đầu, cười khổ nói:
- Nếu không có Đinh thí chủ thì hôm nay có lẽ hai chúng ta không sống nổi.
Kim Thiền chưa hoàn toàn lành lặn.
Đinh Hạo, Diệu Âm, Kim Thiền ngồi bên đống lửa.
Đinh Hạo tò mò hỏi:
- Phải rồi, sao Diệu Âm sư phụ lưu lạc đến Trung Thổ Thần Châu, còn bị người Diệu Dục Trai nhốt?
Diệu Âm thở dài kể.
Thì ra hôm Diệu Âm bị khe nứt thời không chiến trường bách thánh truyền tống ra tuy cách Tuyết Châu hơi xa nhưng không rời khỏi Bắc Vực, rớt xuống một câu tận cùng phía nam Bắc Vực. Khi Diệu Âm định thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn các châu truyền tống về thì ai ngờ gặp nữ nhân tự xưng là Nguyệt Hoa Tiên Nữ, sau đó không hiểu sao bị khống chế, mơ hồ bị mang đi Trung Thổ Thần Châu, bị rút lực lượng căn nguyên.
Sau đó Nguyệt Hoa Tiên Nữ nhận ra lực lượng phật tính đẳng câp thần linh trong người Diệu Âm nên luôn muốn cắn nuốt chiếm làm của riêng nhưng vẫn không thành công.
Diệu Âm kể tỉ mỉ chuyện mình gặp:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ta luôn bị người Diệu Dục Trai khống chế, không tìm thấy cách trốn thoát.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Diệu Dục Trai là thế lực Trung Thổ Thần Châu, nhiều người trong Bắc Vực chưa từng nghe tên này. Tại sao Nguyệt Hoa Tiên Nữ xuất hiện trong Bắc Vực? Không lẽ thế lực Diệu Dục Trai đã âm thầm xâm nhập vào Bắc Vực?
- Thế lực này tính toán không nhỏ.
Kim Thiền trầm ngâm nói:
- Thế lực của bọn họ tuyệt đối không chỉ có một chút như mặt ngoài. Yêu ma đêm qua có thực lực kinh người nhưng bỏ mạng vì bọn họ, thế lực nhân tộc và yêu ma cấu kết làm chuyện cấm kỵ nhất này trừ phi có ích lợi kinh người, nếu không thì người bình thường tuyệt đối sẽ không làm.
- Dùng nữ sắc chăn dắt cao thủ trẻ tuổi cho mình dùng, mấy năm nay kim thuyền của Diệu Dục Trai đi khắp đất Trung Thổ Thần Châu, được đến ích lợi người bình thường không dám tưởng tượng. Chắc Nguyệt Hoa Tiên Nữ có bí thuật nào đó dễ dàng mê hoặc tâm trí cao thủ trẻ tuổi.
Đinh Hạo nhớ đến trong tửu lâu đêm đó xa xa đối diện Nguyệt Hoa Tiên Nữ, lý trí của hắn suýt xa đọa.
Kim Thiền nói:
- Luôn có vài kẻ dã tâm không thích tình trạng hòa bình, muốn thông qua loạn thế đục nước béo cò.
Đinh Hạo hỏi:
- Vết thương của ngươi sao rồi?
- Tệ hơn tưởng tượng. Loại yêu khí này rất hiếm thấy, ta tạm thời không thể loại trừ nó hoàn toàn.
Kim Thiền cười khổ nói:
- Chỉ có thể áp chế nó, trong thời gian ngắn không thể giao đấu với người.
Nghiêm trọng như vậy?
Đinh Hạo ngạc nhiên.
- Ta phải tìm cách quay về Đại Lôi Âm Tự.
Kim Thiền nói:
- Muốn Diệu Âm hoàn toàn hồi phục thực lực cần thánh giả Đại Lôi Âm Tự ra tay mới được. Đinh tihs chủ, sợ là tiểu tăng không thể cùng ngươi đi Nam Vực.
Đinh Hạo cười nói:
- Không sao, ta tự mình đi được. Nhưng hiện giờ đại sư bị thương, thực lực của Diệu Âm sư phụ chưa hồi phục. Đường đi Tây Mạc xa xôi, trên đường có nhiều nguy hiểm, hay ta đưa hai vị lên đường?
Kim Thiền cảmo nư:
- Không cần rắc rối. Đinh thí chủ chỉ cần đưa hai chúng ta đến Tương Châu, sẽ có người đến tiếp ứng.
- Vậy càng tốt, dù sao đến Nam Vực vừa lúc ngang qua Tương Châu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hạo không miễn cương. Đại Lôi Âm Tự là một ỏng năm lực lượng mạnh nhất Vô Tận đại lục, thế lực trải rộng không chỉ giới hạn trong Tây Mạc. Chắc Tương Châu có lực lượng của Đại Lôi Âm Tự.
Ba người bàn bạc, cuối cùng quyết định Đinh Hạo đưa Kim Thiền, Diệu Âm đi Tương Châu rồi hắn tự đi Nam Vực.
…
Một đêm qua nhanh.
Đinh Hạo ngừng tu luyện, chậm rãi đứng dậy, duỗi eo. Đinh Hạo cảm ứng được điều gì, biến sắc mặt.
Chân trời mới ló vệt trắng có mây trăm luồng sáng bay nhanh hướng này.
Đinh Hạo nhíu mày, hắn đoán được cái gì.
Kim Thiền, Diệu Âm cất lều, thu dọn đồ đạc.
Chớp mắt mây trăm luồng sáng đến gần, hàng trăm võ giả nhân loại võ trang đầy đủ bao vây trong không trung.
Một người hét to:
- Là bọn họ, chính là bọn họ, rốt cuộc đã tìm được! Phong tỏa bốn phía, đừng để bọn họ chạy!
Mấy trăm người hùng hổ bao vây, trong đó óc minh văn trận pháp sư phất tay bắn ra công cụ minh văn bày kết giới phong ấn bốn phía.
- Ác tặc, để xem các ngươi còn chạy trốn đi đâu được?
Các võ giả đủ lứa tuổi, thực lực thấp nhất từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên. Ai nấy mắt đầy giận dữ như thây kẻ thù giết cha cướp vợ, bao vây bốn phía, rút vũ khí ra phản chiếu ánh sáng lạnh lùng trong bình minh.
- Chúng ta gặp rắc rối rồi.
Kim Thiền niệm phật hiệu, trêu chọc nói:
- Đinh thí chủ, nhờ vào ngươi.
Khó khăn lắm hòa thượng này mới nghiêm túc một đêm, bây giờ lại lộ bản tính.
Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua mặt đám võ giả, nhìn hướng lão nhân cơ thể uy mãnh như sư tử, tóc vàng kim.
Đinh Hạo hỏi:
- Các vị hùng hổ đến đây có chuyện gì?
- Ác tặc, trả mạng cho con ta!
Lão nhân là cường giả cảnh giới tam khiếu Võ Hoàng cảnh, thực lực không tầm thường. Lão nhân ánh mắt căm hận muốn chém nát Đinh Hạo, Kim Thiền thành mảnh vụn.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, đã hiểu.
Lão nhân này chắc là có nhi tử đêm qua vào Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, chết trong vụ nổ.
Đám hồ đồ quả nhiên tìm sai kẻ thù.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro