Yêu nữ hiện thân.
Loạn Thế Cuồng Đao
2024-07-20 21:09:04
Cú đấm này rất chậm, như một người bình thường tập thể dục, dù là người không biết võ đạo cũng thấy rõ động tác của Đinh Hạo.
Nhưng động tác chậm chạp đó tạo thành uy thế khiến người nghẹt thở.
Từng ảo ảnh thiên long màu tím liên tục bay ra khỏi nắm dấm của Đinh Hạo, như bầy long tuần du lao hướng Hắc Thương Vương Cẩu Kim.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Quyền long màu tím va chạm vào thương diễm màu đen.
Khí lưu khựng lại giây lát rồi nổ tung sóng xung kích trong không trung, từng vụ nổ, khí lưu mắt thường trông thấy hùng dũng bạo loạn như sóng thần chớp mắt khuếch tán bốn phương tám hướng.
- Nguy rồi!
Các cao thủ võ giả quanh Hoàng Hạc Lâu lập tức lùi ra sau.
Một số người không phản ứng kịp bị dư âm kình khí đánh trúc, hét lên văng ra ngoài, miệng phun máu tươi.
Những kết giới minh văn chớp lóe trong trời đêm có mấy tầng gần Hoàng Hạc Lâu nhất răng rắc vỡ nát, vòng bảo hộ trong suốt vỡ thành mảnh vụn bắn tung tóe, biến mất trong không trung.
Đám võ giả Trung Thổ Thần Châu tốn nhiều thời gian, công sức cực khổ bày ra kết giới minh văn nhưng không thể ngăn cản kình khí dư âm chiến đấu trùng kích.
Có người kinh kêu:
- Nguy rồi, Hoàng Hạc Lâu sắp sập!
Kình khí màu đen và tím không ngừng mà va chạm, dư âm bắn ra. Hoàng Hạc Lâu dưới chân Đinh Hạo, Hắc Thương Vương Cẩu Kim run run. Có mái ngói vàng rớt xuống, nguyên Hoàng Hạc Lâu run rẩy. Long cốt phát ra tiếng gào thét, cột bên trong lắc lư. Hoàng Hạc Lâu không thể chịu được lực lượng đáng sợ va chạm, tùy thời sẽ sụp xuống.
Hoàng Hạc Lâu sừng sững trong Hoàng Châu mấy ngàn năm nếu bị hủy hoại trong chốc lát thì thấy hơi tiếc.
Chính lúc này . . .
Đinh Hạo hét to một tiếng:
- Lồng lộng Trường Thành, bất động như sơn . . . Định!
Dưới chân Đinh Hạo bỗng bay ra từng minh văn chữ hán như bướm vàng thần dị hóa thành hoa văn lan tràn ra ngoài, rất nhanh bao phủ nguyên Hoàng Hạc Lâu, dễ dàng tiêu trừ lực lượng đáng sợ va chạm.
Trong bóng đêm, Hoàng Hạc Lâu ngừng run rẩy, vững như Thái sơn.
- Trời ạ, trong chiến đấu đẳng cấp nay mà hắn còn có dư sức!
- Đó là minh văn gì? Tại sao chưa từng thấy? Không lẽ cuồng ma giết người Đinh Hạo còn là minh văn sư thiên tài?
Đám người sục sôi kinh kêu.
Bọn họ vốn tưởng Hắc Thương Vương Cẩu Kim đột nhiên bùng nổ buộc cuồng ma giết người đến từ Bắc vực lộ ra thực lực thật sự, ai ngờ ngươi ta đánh chơi, trong kịch chiến còn dư sức bảo vệ Hoàng Hạc Lâu dưới chân.
Cuộc chiến tối nay, kiếm khách cuồng ma giết người đến từ Bắc vực liên tục đổi mới giới hạn tâm lý của mọi người.
Hắc Thương Vương Cẩu Kim vừa kinh vừa giận rống to:
- Ngươi . . .
Đối thủ còn dư sức, đấu với gã như chơi đùa nhưng Hắc Thương Vương Cẩu Kim không thể nói một câu hoàn chỉnh.
Nắm đấm phải của Đinh Hạo chỉ mới đẩy ra một nửa.
Hắc Thương Vương Cẩu Kim tức giận quát:
- Song sát, ám ảnh ma sát thương!
Hắc Thương Vương Cẩu Kim phun ngụm máu lên trường thương, mặt gã từ đen biến thành đỏ như bôi son. Trường thương đen tách làm hai, mũi thương bên kia hóa thành cột khí đen bắn ra, lực công kích tăng gấp đôi.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Dù ngươi có nhờ vào lực lượng yêu ma thì vẫn kém quá xa, cút!
Đinh Hạo quyết định không dây dưa nữa, nắm đấm trái tăng tốc đánh ra một nửa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng rồng ngâm đầy trời.
Hai cột khói đen mắt thường trống thấy bị thiên long màu tím va chạm tan vỡ từng tấc lộ ra trường thương đen. Trường thương bảo khí chế tạo bằng thần liệu hiếm thấy từ từ thành bột phấn.
Toàn quá trình nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, động tác mau lẹ, thắng bại đã rõ.
Lực lượng khói đen quanh đỉnh Hoàng Hạc Lâu như tuyết bị đổ nước sôi tan biến. Hắc Thương Vương Cẩu Kim nhờ trường thương đen nổi danh bị quyền kình chấn vỡ, hóa thành bột phấn tan biến trong không trung.
Đinh Hạo vẫn giữ động tác đánh ra nắm đấm.
Tay phải của Đinh Hạo chỉ đấm một nửa.
Cánh tay chưa hoàn toàn duỗi ra.
Như Đinh Hạo nói, hắn chỉ dùng nửa chiêu đã đập bẹp Hắc Thương Vương Cẩu Kim.
Không ai nghi ngờ nếu Đinh Hạo hoàn toàn đánh ra cú đấm này thì Hắc Thương Vương Cẩu Kim sẽ như một nửa thần thương đen của gã, sớm thành bột phấn tan biến trong không trung.
Mặt Hắc Thương Vương Cẩu Kim xám xịt.
Hắc Thương Vương Cẩu Kim nghĩ đến điều gì, kinh sợ, tuyệt vọng quay người bỏ chạy.
- Bây giờ muốn đi? Muộn rồi!
Đinh Hạo lắc người chặn đường Hắc Thương Vương Cẩu Kim, tới sau mà đến trước vỗ một chưởng. Hắc Thương Vương Cẩu Kim giơ tay đỡ nhưng kình khí đáng sợ như sóng lớn ùa vào người gã, xương cốt kêu răng rắc. Hắc Thương Vương Cẩu Kim xụi lơ trên đỉnh Hoàng Hạc Lâu, máu chảy ròng ròng.
Vang tiếng kinh kêu, Đinh Hạo đáp xuống đạp trên ngực Hắc Thương Vương Cẩu Kim, mắt lạnh lẽo như đao, sát khí bắn ra.
Đinh Hạo nói:
- Nói đi, người cho ngươi yêu lực sương đen đang ở đâu?
- Ta . . . Không biết ngươi đang nói gì.
Hắc Thương Vương Cẩu Kim hộc máu, ánh mắt độc ác nhìn Đinh Hạo.
Răng rắc!
Đinh Hạo dùng sức đạp gãy mười khúc xương sườn của Hắc Thương Vương Cẩu Kim, giọng lạnh lùng vô tình:
- Hỏi ngươi lần cuối, không nói, chết.
- U u, bản thân ngươi khó giữ mạng . . . Thực lực của ngươi đúng là mạnh nhưng còn kém xa . . .
- Vậy ngươi chết đi.
Đinh Hạo nổi sát khí đạp xuống.
Chính lúc này . . .
Một giọng nữ lạnh lùng vang lên:
- Đủ rồi, Đinh Hạo, ngươi còn muốn giết bao nhiêu võ giả Trung Thổ Thần Châu của ta?
Một luồng hỗn độn chi khí như kiếm đánh lén sau lưng Đinh Hạo.
- Ha ha ha ha ha ha! Yêu nữ, rốt cuộc ngươi xuất hiện.
Thanh kiếm rỉ sét màu đỏ chớp mắt nằm trong tay Đinh Hạo, hắn cười to chém ngược một kiếm. Tiếng kim loại trong trẻo va chạm, kiếm hoa bắn ra bốn phía đánh tan hỗn độn chi khí.
Phía đối diện.
Nguyệt hoa ngưng tụ, gió thơm thoang thoảng.
Dưới ánh trăng sáng trong, một thân hình yểu điệu như tiên đứng trong không trung. Thân hình nàng hoàn mỹ, môi son kiều diễm, mắt sáng như sao, da trắng như ngọc. Cơ thể hấp dẫn, tăng một phần là mập, thiếu một phần là gầy, tập trung thần tú trong thiên địa, tịnh hóa trời trăng, mỹ diễm vô song, tuyệt đại phong hoa, nháy mắt cướp đi ánh trăng đầy trời.
Nguyệt Hoa Tiên Nữ.
Người Đinh Hạo chờ đã xuất hiện.
Nguyệt Hoa Tiên Nữ biểu tình từ bi như ngọc Bồ Tát, khổ tâm khuyên nhủ Đinh Hạo:
- Đinh Hạo, hãy mau dừng tay. Ngươi đã tạo ra sát nghiệt vô biên, hai tay dính đầy máu đồng tộc, tội ác chồng chất. Chẳng lẽ ngươi còn muốn giết người nữa? Đêm khuya nằm mơ ngươi có thấy bất an không ngủ yên? Nô gia khuyên ngươi hãy bỏ đồ đao, lập địa thành phật. Ngươi còn trẻ như vậy, có tài hao như thế, chỉ cần ngươi thật sự hối hận thì ta sẽ tìm cách bảo vệ ngươi sống sót.
Lời nói này giành được hảo cảm của vô số người.
Dưới Hoàng Hạc Lâu, đám người rống to tên Nguyệt Hoa Tiên Nữ. Giờ phút này, Nguyệt Hoa Tiên Nữ là hóa thân của hoàn mỹ, thuần khiết, lương thiện. Ở trong lòng nhiều người, Nguyệt Hoa Tiên Nữ là tồn tại trong trắng nhất thế giới.
Nhưng động tác chậm chạp đó tạo thành uy thế khiến người nghẹt thở.
Từng ảo ảnh thiên long màu tím liên tục bay ra khỏi nắm dấm của Đinh Hạo, như bầy long tuần du lao hướng Hắc Thương Vương Cẩu Kim.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Quyền long màu tím va chạm vào thương diễm màu đen.
Khí lưu khựng lại giây lát rồi nổ tung sóng xung kích trong không trung, từng vụ nổ, khí lưu mắt thường trông thấy hùng dũng bạo loạn như sóng thần chớp mắt khuếch tán bốn phương tám hướng.
- Nguy rồi!
Các cao thủ võ giả quanh Hoàng Hạc Lâu lập tức lùi ra sau.
Một số người không phản ứng kịp bị dư âm kình khí đánh trúc, hét lên văng ra ngoài, miệng phun máu tươi.
Những kết giới minh văn chớp lóe trong trời đêm có mấy tầng gần Hoàng Hạc Lâu nhất răng rắc vỡ nát, vòng bảo hộ trong suốt vỡ thành mảnh vụn bắn tung tóe, biến mất trong không trung.
Đám võ giả Trung Thổ Thần Châu tốn nhiều thời gian, công sức cực khổ bày ra kết giới minh văn nhưng không thể ngăn cản kình khí dư âm chiến đấu trùng kích.
Có người kinh kêu:
- Nguy rồi, Hoàng Hạc Lâu sắp sập!
Kình khí màu đen và tím không ngừng mà va chạm, dư âm bắn ra. Hoàng Hạc Lâu dưới chân Đinh Hạo, Hắc Thương Vương Cẩu Kim run run. Có mái ngói vàng rớt xuống, nguyên Hoàng Hạc Lâu run rẩy. Long cốt phát ra tiếng gào thét, cột bên trong lắc lư. Hoàng Hạc Lâu không thể chịu được lực lượng đáng sợ va chạm, tùy thời sẽ sụp xuống.
Hoàng Hạc Lâu sừng sững trong Hoàng Châu mấy ngàn năm nếu bị hủy hoại trong chốc lát thì thấy hơi tiếc.
Chính lúc này . . .
Đinh Hạo hét to một tiếng:
- Lồng lộng Trường Thành, bất động như sơn . . . Định!
Dưới chân Đinh Hạo bỗng bay ra từng minh văn chữ hán như bướm vàng thần dị hóa thành hoa văn lan tràn ra ngoài, rất nhanh bao phủ nguyên Hoàng Hạc Lâu, dễ dàng tiêu trừ lực lượng đáng sợ va chạm.
Trong bóng đêm, Hoàng Hạc Lâu ngừng run rẩy, vững như Thái sơn.
- Trời ạ, trong chiến đấu đẳng cấp nay mà hắn còn có dư sức!
- Đó là minh văn gì? Tại sao chưa từng thấy? Không lẽ cuồng ma giết người Đinh Hạo còn là minh văn sư thiên tài?
Đám người sục sôi kinh kêu.
Bọn họ vốn tưởng Hắc Thương Vương Cẩu Kim đột nhiên bùng nổ buộc cuồng ma giết người đến từ Bắc vực lộ ra thực lực thật sự, ai ngờ ngươi ta đánh chơi, trong kịch chiến còn dư sức bảo vệ Hoàng Hạc Lâu dưới chân.
Cuộc chiến tối nay, kiếm khách cuồng ma giết người đến từ Bắc vực liên tục đổi mới giới hạn tâm lý của mọi người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắc Thương Vương Cẩu Kim vừa kinh vừa giận rống to:
- Ngươi . . .
Đối thủ còn dư sức, đấu với gã như chơi đùa nhưng Hắc Thương Vương Cẩu Kim không thể nói một câu hoàn chỉnh.
Nắm đấm phải của Đinh Hạo chỉ mới đẩy ra một nửa.
Hắc Thương Vương Cẩu Kim tức giận quát:
- Song sát, ám ảnh ma sát thương!
Hắc Thương Vương Cẩu Kim phun ngụm máu lên trường thương, mặt gã từ đen biến thành đỏ như bôi son. Trường thương đen tách làm hai, mũi thương bên kia hóa thành cột khí đen bắn ra, lực công kích tăng gấp đôi.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Dù ngươi có nhờ vào lực lượng yêu ma thì vẫn kém quá xa, cút!
Đinh Hạo quyết định không dây dưa nữa, nắm đấm trái tăng tốc đánh ra một nửa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng rồng ngâm đầy trời.
Hai cột khói đen mắt thường trống thấy bị thiên long màu tím va chạm tan vỡ từng tấc lộ ra trường thương đen. Trường thương bảo khí chế tạo bằng thần liệu hiếm thấy từ từ thành bột phấn.
Toàn quá trình nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, động tác mau lẹ, thắng bại đã rõ.
Lực lượng khói đen quanh đỉnh Hoàng Hạc Lâu như tuyết bị đổ nước sôi tan biến. Hắc Thương Vương Cẩu Kim nhờ trường thương đen nổi danh bị quyền kình chấn vỡ, hóa thành bột phấn tan biến trong không trung.
Đinh Hạo vẫn giữ động tác đánh ra nắm đấm.
Tay phải của Đinh Hạo chỉ đấm một nửa.
Cánh tay chưa hoàn toàn duỗi ra.
Như Đinh Hạo nói, hắn chỉ dùng nửa chiêu đã đập bẹp Hắc Thương Vương Cẩu Kim.
Không ai nghi ngờ nếu Đinh Hạo hoàn toàn đánh ra cú đấm này thì Hắc Thương Vương Cẩu Kim sẽ như một nửa thần thương đen của gã, sớm thành bột phấn tan biến trong không trung.
Mặt Hắc Thương Vương Cẩu Kim xám xịt.
Hắc Thương Vương Cẩu Kim nghĩ đến điều gì, kinh sợ, tuyệt vọng quay người bỏ chạy.
- Bây giờ muốn đi? Muộn rồi!
Đinh Hạo lắc người chặn đường Hắc Thương Vương Cẩu Kim, tới sau mà đến trước vỗ một chưởng. Hắc Thương Vương Cẩu Kim giơ tay đỡ nhưng kình khí đáng sợ như sóng lớn ùa vào người gã, xương cốt kêu răng rắc. Hắc Thương Vương Cẩu Kim xụi lơ trên đỉnh Hoàng Hạc Lâu, máu chảy ròng ròng.
Vang tiếng kinh kêu, Đinh Hạo đáp xuống đạp trên ngực Hắc Thương Vương Cẩu Kim, mắt lạnh lẽo như đao, sát khí bắn ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Hạo nói:
- Nói đi, người cho ngươi yêu lực sương đen đang ở đâu?
- Ta . . . Không biết ngươi đang nói gì.
Hắc Thương Vương Cẩu Kim hộc máu, ánh mắt độc ác nhìn Đinh Hạo.
Răng rắc!
Đinh Hạo dùng sức đạp gãy mười khúc xương sườn của Hắc Thương Vương Cẩu Kim, giọng lạnh lùng vô tình:
- Hỏi ngươi lần cuối, không nói, chết.
- U u, bản thân ngươi khó giữ mạng . . . Thực lực của ngươi đúng là mạnh nhưng còn kém xa . . .
- Vậy ngươi chết đi.
Đinh Hạo nổi sát khí đạp xuống.
Chính lúc này . . .
Một giọng nữ lạnh lùng vang lên:
- Đủ rồi, Đinh Hạo, ngươi còn muốn giết bao nhiêu võ giả Trung Thổ Thần Châu của ta?
Một luồng hỗn độn chi khí như kiếm đánh lén sau lưng Đinh Hạo.
- Ha ha ha ha ha ha! Yêu nữ, rốt cuộc ngươi xuất hiện.
Thanh kiếm rỉ sét màu đỏ chớp mắt nằm trong tay Đinh Hạo, hắn cười to chém ngược một kiếm. Tiếng kim loại trong trẻo va chạm, kiếm hoa bắn ra bốn phía đánh tan hỗn độn chi khí.
Phía đối diện.
Nguyệt hoa ngưng tụ, gió thơm thoang thoảng.
Dưới ánh trăng sáng trong, một thân hình yểu điệu như tiên đứng trong không trung. Thân hình nàng hoàn mỹ, môi son kiều diễm, mắt sáng như sao, da trắng như ngọc. Cơ thể hấp dẫn, tăng một phần là mập, thiếu một phần là gầy, tập trung thần tú trong thiên địa, tịnh hóa trời trăng, mỹ diễm vô song, tuyệt đại phong hoa, nháy mắt cướp đi ánh trăng đầy trời.
Nguyệt Hoa Tiên Nữ.
Người Đinh Hạo chờ đã xuất hiện.
Nguyệt Hoa Tiên Nữ biểu tình từ bi như ngọc Bồ Tát, khổ tâm khuyên nhủ Đinh Hạo:
- Đinh Hạo, hãy mau dừng tay. Ngươi đã tạo ra sát nghiệt vô biên, hai tay dính đầy máu đồng tộc, tội ác chồng chất. Chẳng lẽ ngươi còn muốn giết người nữa? Đêm khuya nằm mơ ngươi có thấy bất an không ngủ yên? Nô gia khuyên ngươi hãy bỏ đồ đao, lập địa thành phật. Ngươi còn trẻ như vậy, có tài hao như thế, chỉ cần ngươi thật sự hối hận thì ta sẽ tìm cách bảo vệ ngươi sống sót.
Lời nói này giành được hảo cảm của vô số người.
Dưới Hoàng Hạc Lâu, đám người rống to tên Nguyệt Hoa Tiên Nữ. Giờ phút này, Nguyệt Hoa Tiên Nữ là hóa thân của hoàn mỹ, thuần khiết, lương thiện. Ở trong lòng nhiều người, Nguyệt Hoa Tiên Nữ là tồn tại trong trắng nhất thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro