Hội Săn Bắn Mùa...
2024-09-01 07:32:02
Kinh thành là một nơi rất náo
nhiệt . Tiếng cười ở khắp mọi nơi , mọi người đi lại đông đúc . Không
khí buổi chiều mùa thu khiến người khác thật dễ chịu , từng tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua kẽ lá cùng làn gió se se lạnh . Trong lúc đó , Dương
Lâm Phong đi đến quán rượu nổi tiếng bậc nhất kinh thành Vân Tâm Quán
gặp Cẩn Trạch .
" Lục Hoàng Tử "
" Không cần đa lễ "
Cẩn Trạch là hộ vệ thân cận của Quách Tướng Quân năm xưa . Hắn lúc nhỏ được Quách Tướng Quân cứu giúp liền quyết trung thành với Quách Gia . Năm đó , sau khi Quách Tướng Quân bị gán cho tội danh mưu nghịch thì hắn may mắn trốn thoát được .
Quách Tướng Quân là cửu phụ của Dương Lâm Phong , sau khi Quách Tướng Quân bị tru di tam tộc , Hiền Phi Quách thị ( mẫu thân của Dương Lâm Phong ) được Hoàng Thượng nể tình phu thê mà không ban tội chết chỉ đày vào lãnh cung . Dương Lâm Phong thì được đưa đến bên cạnh Hoàng Hậu nuôi dưỡng . Những năm nay , Dương Lâm Phong luôn tìm cơ hội tra rõ chân tướng rồi trả thù cho Quách Gia .
" Việc lần trước chúng ta bàn đã tra rõ chưa vậy Cẩn thúc "
" Đã tra ra rồi , năm đó gồm có Uyển Quý Phi , tam Hoàng Tử và một thế lực nào đó nhúng tay vào mưu hại Quách Tướng Quân , chúng làm như thế là vì thế lực của Quách Gia năm đó quá lớn , Hoàng Thượng lại sủng ái Hiền Phi sợ hoàng vị về tay ngài nên đã hãm hại Quách Gia . Còn Tô tướng quân thì chưa thể xác thực nhưng có thể nói Tô Tướng Quân cũng có liên quan đến , trước tiên ngài cứ làm theo kế hoạch , tiếp cận Tô Gia để điều tra trước đã . Còn đây là lời khai của kẻ đó ."
Vừa nói Cẩn Trạch vừa đưa cho Dương Lâm Phong lời khai .
" Quả nhiên là bọn họ , thúc làm tốt lắm . " - Dương Lâm Phong đáp lại sau khi nhìn vào lời khai .
" Lục Hoàng tử , ta còn biết được sắp tới Hoàng Thượng tổ chức hội săn mùa thu , Tam hoàng tử muốn nhân cơ hội ấy để giăng bẫy Tứ Hoàng Tử ."
" Được , vậy chúng ta phái người bảo vệ Tứ hoàng huynh , nhất định không được để hắn đạt được mục đích . "
" Vâng ." - Cẩn Trạch đáp .
***
Trong vườn hoa ở phủ Tướng quân , những bông hoa tỏa hương thơm ngọt ngào , từng chiếc lá vàng thay nhau từ từ rơi xuống mặt đất , cơn gió nhẹ nhàng thổi tán cây rung rinh làm tôn lên vẻ dịu dàng của mùa thu . Tô Cảnh Dao ngồi trên chiếc xích đu đung đưa nhịp nhàng , ánh nắng mùa thu vàng rực rỡ chiếu rọi lên khuôn mặt thanh tú của nàng ta .
Thời hạn cấm túc sắp hết , thế nhưng sau cấm túc Tô Cảnh Dao vẫn không được ra khỏi phủ . Tô Cảnh Dao than thở :
" Haizzzz.. Anh Đào à , ta thật sự muốn ra ngoài đi chơi , ở phủ thật là chán quá đi !!! "
" Tiểu thư , em nghe nói Đại Công Tử sắp về tới rồi , bây giờ chắc cũng đến cổng thành rồi ." - Anh Đào chợt nhớ ra liền nói.
Cảnh Dao bỗng ngồi thẳng người :
" Thật sao , Đại Ca chuẩn bị về rồi , có Đại Ca nói đỡ , phụ thân nhất định sẽ cho ta ra ngoài . Nào Đào Nhi yêu quý của ta , đi giúp tiểu thư nhà em thay y phục nghênh đón Đại Ca trở về . "
Từ nhỏ , Mẫu thân của Tô Cảnh Dao mất sớm , Tô Cảnh Dao cùng Tô Quân Thụy đã đi theo Tô Tướng Quân trấn thủ biên cương nhiều năm trời . Một tháng trước , Tô Cảnh Dao cùng Tô Tướng Quân trở về Kinh Thành trước , Tô Quân Thụy còn phải sắp xếp công vụ nên về trễ một tháng . Vì chỉ có hai huynh muội nên Tô Đại Công tử cũng yêu thương Cảnh Dao không kém gì Tô Tướng Quân .
Sau khi thay xong y phục , Tô Cảnh Dao cùng Đào Nhi ra trước cửa phủ đứng chờ Tô Quân Thụy . Từ xa xa , Tô Quân Thụy ngồi trên lưng ngựa toát lên phong thái nhã nhặn xen chút uy phong của một đại tướng quân , đến cửa phủ hắn từ trên lưng ngựa bước xuống . Tô Cảnh Dao lao ra ôm chầm lấy huynh trưởng .
" Ay yoo Đại Ca , huynh cuối cùng cũng trở về rồi , muội nhớ huynh chết mất !!! "
" Muội lại gây chuyện nữa rồi đúng không , có chuyện gì cứ nói thẳng đi . Hồi nữa , ta giúp muội nói đỡ với Phụ thân . "
Cảnh Dao mặt mày hớn hở , rạng rỡ như hoa nở giữa trời xuân :
" Hehe , chỉ có Đại Ca là hiểu muội , chúng ta vào phủ trước rồi vừa đi vừa nói , Phụ thân đang chờ huynh đấy. "
Tô Quân Thụy quàng tay qua cổ của Tô Cảnh Dao , không hiểu sao Tô Tướng Quân và Tô Quân Thụy đều cao lớn mà Tô Cảnh Dao chỉ cao đến nách của Tô Quân Thụy .
Bước vào Đại Sảnh , Tô Tướng Quân đang đứng chờ Tô Quân Thụy trở về .
" Bái kiến Phụ thân " - Tô Quân Thụy cùng Tô Cảnh Dao cúi gập người .
" Dao Dao với Quân Thụy đều ngồi đi . "
Tô Cảnh Dao và Tô Quân Thụy ngồi lên ghế . Tô Tướng Quân hỏi Quân Thụy :
" Công Vụ đều sắp xếp ổn thỏa rồi đúng không ? "
" Vâng ạ . Đều đã ổn thỏa hết rồi ạ . " - Quân Thụy đáp .
" Được "
Tô Cảnh Dao nhẹ nhàng cất tiếng :
" Phụ Thân , thời hạn cấm túc cũng sắp hết rồi . Sau này con còn có thể xuất phủ nữa không ạ ?? "
" Không phải con đã hứa là không ra ngoài nữa rồi sao , bây giờ còn muốn tiếp tục hả ? " - Tô Tướng Quân trả lời .
" Nghe nói phụ thân phạt Dao Dao cấm túc , con thấy cũng vì Dao Dao đã lâu chưa về Kinh Thành nên muốn đi xem thôi , sau này ra ngoài có chừng mực hơn là được ạ "
" Vậy được , từ nay về sau Dao Dao bớt trốn ra ngoài đi nhé , lần này là có Quân Thụy nói đỡ , lần sau là ta sẽ phạt nặng đấy ."
Tô Tướng Quân nói tiếp :
" À Đúng rồi , Quân Thụy ba ngày sau Hoàng Thượng tổ chức Hội săn bắn mùa thu , con sẽ cùng ta đi ! "
Nghe đến " Hội săn bắn mùa thu " Tô Cảnh Dao đầu liền nhảy số , nhanh nhảu nói :
" Hội săn bắn mùa thu sao , Phụ thân cho con đi cùng với . "
Tô Cảnh Dao nghĩ thầm : " Chắc chắn , Hội Săn bắn này sẽ rất thú vị đây , từ lúc trở về Kinh Thành , ta vẫn chưa có cơ hội xem cái gì náo nhiệt , nhất định phải đi để mở mang tầm mắt Hehehe~~~ ."
" Con đi cùng sao ? Đến cầm cung thôi còn chưa chắc mà cũng muốn đi săn thì chắc không được miếng nào . Hahaha " - Tô Tướng Quân bật cười .
" Phụ thân , người cho con đi cùng đi , con chỉ cưỡi ngựa xung quanh mở mang tầm mắt thôi , ở lại phủ thật sự chán quá đi ." - Tô Cảnh Dao nũng nịu . Rồi quay sang nhìn Tô Quân Thụy bằng ánh mắt cấu cứu .
Tô Quân Thụy ngồi một bên thấy vậy liền nói :
" Phụ Thân , cho Dao Dao đi cùng cũng được , Dao Dao vừa mới về Kinh Thành chưa quen biết ai cả , nhân dịp này Dao Dao vừa có thể làm quen với nhiều người hơn , vừa có thể mở mang tầm mắt . Đó cũng là một cơ hội tốt đấy ạ ! "
" Đúng vậy ,đúng vậy . " - Tô Cảnh Dao
" Được rồi , được rồi . Vậy Dao Dao cũng cùng đi nhưng không được gây sự đâu đấy . " - Tô Tướng Quân trả lời .
" Vâng , cảm ơn phụ thân , Phụ thân là tốt nhất , Đại ca là tốt nhì , hehehe.."
" Lục Hoàng Tử "
" Không cần đa lễ "
Cẩn Trạch là hộ vệ thân cận của Quách Tướng Quân năm xưa . Hắn lúc nhỏ được Quách Tướng Quân cứu giúp liền quyết trung thành với Quách Gia . Năm đó , sau khi Quách Tướng Quân bị gán cho tội danh mưu nghịch thì hắn may mắn trốn thoát được .
Quách Tướng Quân là cửu phụ của Dương Lâm Phong , sau khi Quách Tướng Quân bị tru di tam tộc , Hiền Phi Quách thị ( mẫu thân của Dương Lâm Phong ) được Hoàng Thượng nể tình phu thê mà không ban tội chết chỉ đày vào lãnh cung . Dương Lâm Phong thì được đưa đến bên cạnh Hoàng Hậu nuôi dưỡng . Những năm nay , Dương Lâm Phong luôn tìm cơ hội tra rõ chân tướng rồi trả thù cho Quách Gia .
" Việc lần trước chúng ta bàn đã tra rõ chưa vậy Cẩn thúc "
" Đã tra ra rồi , năm đó gồm có Uyển Quý Phi , tam Hoàng Tử và một thế lực nào đó nhúng tay vào mưu hại Quách Tướng Quân , chúng làm như thế là vì thế lực của Quách Gia năm đó quá lớn , Hoàng Thượng lại sủng ái Hiền Phi sợ hoàng vị về tay ngài nên đã hãm hại Quách Gia . Còn Tô tướng quân thì chưa thể xác thực nhưng có thể nói Tô Tướng Quân cũng có liên quan đến , trước tiên ngài cứ làm theo kế hoạch , tiếp cận Tô Gia để điều tra trước đã . Còn đây là lời khai của kẻ đó ."
Vừa nói Cẩn Trạch vừa đưa cho Dương Lâm Phong lời khai .
" Quả nhiên là bọn họ , thúc làm tốt lắm . " - Dương Lâm Phong đáp lại sau khi nhìn vào lời khai .
" Lục Hoàng tử , ta còn biết được sắp tới Hoàng Thượng tổ chức hội săn mùa thu , Tam hoàng tử muốn nhân cơ hội ấy để giăng bẫy Tứ Hoàng Tử ."
" Được , vậy chúng ta phái người bảo vệ Tứ hoàng huynh , nhất định không được để hắn đạt được mục đích . "
" Vâng ." - Cẩn Trạch đáp .
***
Trong vườn hoa ở phủ Tướng quân , những bông hoa tỏa hương thơm ngọt ngào , từng chiếc lá vàng thay nhau từ từ rơi xuống mặt đất , cơn gió nhẹ nhàng thổi tán cây rung rinh làm tôn lên vẻ dịu dàng của mùa thu . Tô Cảnh Dao ngồi trên chiếc xích đu đung đưa nhịp nhàng , ánh nắng mùa thu vàng rực rỡ chiếu rọi lên khuôn mặt thanh tú của nàng ta .
Thời hạn cấm túc sắp hết , thế nhưng sau cấm túc Tô Cảnh Dao vẫn không được ra khỏi phủ . Tô Cảnh Dao than thở :
" Haizzzz.. Anh Đào à , ta thật sự muốn ra ngoài đi chơi , ở phủ thật là chán quá đi !!! "
" Tiểu thư , em nghe nói Đại Công Tử sắp về tới rồi , bây giờ chắc cũng đến cổng thành rồi ." - Anh Đào chợt nhớ ra liền nói.
Cảnh Dao bỗng ngồi thẳng người :
" Thật sao , Đại Ca chuẩn bị về rồi , có Đại Ca nói đỡ , phụ thân nhất định sẽ cho ta ra ngoài . Nào Đào Nhi yêu quý của ta , đi giúp tiểu thư nhà em thay y phục nghênh đón Đại Ca trở về . "
Từ nhỏ , Mẫu thân của Tô Cảnh Dao mất sớm , Tô Cảnh Dao cùng Tô Quân Thụy đã đi theo Tô Tướng Quân trấn thủ biên cương nhiều năm trời . Một tháng trước , Tô Cảnh Dao cùng Tô Tướng Quân trở về Kinh Thành trước , Tô Quân Thụy còn phải sắp xếp công vụ nên về trễ một tháng . Vì chỉ có hai huynh muội nên Tô Đại Công tử cũng yêu thương Cảnh Dao không kém gì Tô Tướng Quân .
Sau khi thay xong y phục , Tô Cảnh Dao cùng Đào Nhi ra trước cửa phủ đứng chờ Tô Quân Thụy . Từ xa xa , Tô Quân Thụy ngồi trên lưng ngựa toát lên phong thái nhã nhặn xen chút uy phong của một đại tướng quân , đến cửa phủ hắn từ trên lưng ngựa bước xuống . Tô Cảnh Dao lao ra ôm chầm lấy huynh trưởng .
" Ay yoo Đại Ca , huynh cuối cùng cũng trở về rồi , muội nhớ huynh chết mất !!! "
" Muội lại gây chuyện nữa rồi đúng không , có chuyện gì cứ nói thẳng đi . Hồi nữa , ta giúp muội nói đỡ với Phụ thân . "
Cảnh Dao mặt mày hớn hở , rạng rỡ như hoa nở giữa trời xuân :
" Hehe , chỉ có Đại Ca là hiểu muội , chúng ta vào phủ trước rồi vừa đi vừa nói , Phụ thân đang chờ huynh đấy. "
Tô Quân Thụy quàng tay qua cổ của Tô Cảnh Dao , không hiểu sao Tô Tướng Quân và Tô Quân Thụy đều cao lớn mà Tô Cảnh Dao chỉ cao đến nách của Tô Quân Thụy .
Bước vào Đại Sảnh , Tô Tướng Quân đang đứng chờ Tô Quân Thụy trở về .
" Bái kiến Phụ thân " - Tô Quân Thụy cùng Tô Cảnh Dao cúi gập người .
" Dao Dao với Quân Thụy đều ngồi đi . "
Tô Cảnh Dao và Tô Quân Thụy ngồi lên ghế . Tô Tướng Quân hỏi Quân Thụy :
" Công Vụ đều sắp xếp ổn thỏa rồi đúng không ? "
" Vâng ạ . Đều đã ổn thỏa hết rồi ạ . " - Quân Thụy đáp .
" Được "
Tô Cảnh Dao nhẹ nhàng cất tiếng :
" Phụ Thân , thời hạn cấm túc cũng sắp hết rồi . Sau này con còn có thể xuất phủ nữa không ạ ?? "
" Không phải con đã hứa là không ra ngoài nữa rồi sao , bây giờ còn muốn tiếp tục hả ? " - Tô Tướng Quân trả lời .
" Nghe nói phụ thân phạt Dao Dao cấm túc , con thấy cũng vì Dao Dao đã lâu chưa về Kinh Thành nên muốn đi xem thôi , sau này ra ngoài có chừng mực hơn là được ạ "
" Vậy được , từ nay về sau Dao Dao bớt trốn ra ngoài đi nhé , lần này là có Quân Thụy nói đỡ , lần sau là ta sẽ phạt nặng đấy ."
Tô Tướng Quân nói tiếp :
" À Đúng rồi , Quân Thụy ba ngày sau Hoàng Thượng tổ chức Hội săn bắn mùa thu , con sẽ cùng ta đi ! "
Nghe đến " Hội săn bắn mùa thu " Tô Cảnh Dao đầu liền nhảy số , nhanh nhảu nói :
" Hội săn bắn mùa thu sao , Phụ thân cho con đi cùng với . "
Tô Cảnh Dao nghĩ thầm : " Chắc chắn , Hội Săn bắn này sẽ rất thú vị đây , từ lúc trở về Kinh Thành , ta vẫn chưa có cơ hội xem cái gì náo nhiệt , nhất định phải đi để mở mang tầm mắt Hehehe~~~ ."
" Con đi cùng sao ? Đến cầm cung thôi còn chưa chắc mà cũng muốn đi săn thì chắc không được miếng nào . Hahaha " - Tô Tướng Quân bật cười .
" Phụ thân , người cho con đi cùng đi , con chỉ cưỡi ngựa xung quanh mở mang tầm mắt thôi , ở lại phủ thật sự chán quá đi ." - Tô Cảnh Dao nũng nịu . Rồi quay sang nhìn Tô Quân Thụy bằng ánh mắt cấu cứu .
Tô Quân Thụy ngồi một bên thấy vậy liền nói :
" Phụ Thân , cho Dao Dao đi cùng cũng được , Dao Dao vừa mới về Kinh Thành chưa quen biết ai cả , nhân dịp này Dao Dao vừa có thể làm quen với nhiều người hơn , vừa có thể mở mang tầm mắt . Đó cũng là một cơ hội tốt đấy ạ ! "
" Đúng vậy ,đúng vậy . " - Tô Cảnh Dao
" Được rồi , được rồi . Vậy Dao Dao cũng cùng đi nhưng không được gây sự đâu đấy . " - Tô Tướng Quân trả lời .
" Vâng , cảm ơn phụ thân , Phụ thân là tốt nhất , Đại ca là tốt nhì , hehehe.."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro