Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân

Hồng Hoang Chấn...

Phượng Mặc Áo Vàng

2024-11-24 07:47:42

Giọng nói của Hồng Quân truyền đến khắp mọi nơi trong Hồng Hoang. Chỉ một thoáng, toàn bộ Hồng Hoang đều sôi trào!

Thiên Đình, trải qua thời gian trầm mặc ngắn ngủi, những Yêu tộc ở phía dưới lập tức bộc phát ra những tiếng hô lên kinh hãi, mọi người sôi nổi nghị luận.

Thành thánh!

Hai chữ này quá mức xa lạ, thế cho nên không người nào từng nghe qua, nhưng hai chữ này ẩn chứa độ cao khó có thể với tới, đây nhất định là cảnh giới lợi hại hơn Đại La Kim Tiên đại viên mãn gấp trăm lần, ngàn lần!

Những Yêu tộc ở phía dưới vừa mừng vừa sợ, mừng chính là Đại La Kim Tiên còn có thể tiếp tục tu luyện lên trên, sợ chính là trong Hồng Hoang xuất hiện nhân vật lớn mà bọn họ chưa bao giờ nghe qua.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của mấy người Nguyên Thủy, Thông Thiên, Đế Tuấn, Thái Nhất đều là không ngừng thay đổi. Lúc trước, bọn họ mới suy đoán trong Hồng Hoang còn cất dấu nhân vật lợi hại hơn bản thân, không nghĩ tới hiện tại đã được chứng thực.

- Hồng Quân ư?

- Tử Tiêu Cung trên tầng trời thứ ba mươi ba ư?

- Khai đàn giảng đạo sao? Chẳng lẽ là giảng thành thánh chi đạo hay sao?

- Vậy còn chờ cái gì nữa? Chúng ta mau đi thôi!

- Cũng không vội với nhất thời, rốt cuộc ngàn năm sau mới bắt đầu giảng đạo.

- Ngươi ngốc sao? Ngươi biết Tử Tiêu Cung trên tầng trời thứ ba mươi ba ở nơi nào? Đương nhiên là muốn lập tức đi, lập tức đi! Đến lúc đó cũng có thể xếp hạng phía trước, nghe được càng cẩn thận, rõ ràng hơn một chút.

Những lời nghị luận như thế nhanh chóng trải rộng Thiên Đình. Trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, vạn yêu đã lập tức giải tán, tranh nhau rời khỏi Thiên Đình, đi về hướng tầng trời thứ ba mươi ba trong truyền thuyết.

Chỉ trong chốc lát, quảng trường to như vậy của Thiên Đình đã trở nên trống trải. Đế Tuấn đứng trong gió có chút hỗn độn, hào khí khi vừa mới thành lập Thiên Đình tựa như là thành một trò cười.

Nguyên Thủy cùng Thông Thiên cũng kích động, đưa ra lời cáo từ.

- Đế Tuấn đạo hữu, Thái Nhất đạo hữu, chúng ta có việc đi trước một bước, Tử Tiêu Cung thấy.

Nguyên Thủy nói xong liền vươn tay túm Thông Thiên, một tay còn lại túm lấy Miêu Miểu còn đang ngẩn người bay vọt xuống rồi nhanh chóng rời đi.

- Hai vị bệ hạ, chúng ta cũng cáo từ trước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phục Hy cùng Nữ Oa thấy vậy cũng đưa ra lời cáo từ. Hồng Vân thậm chí còn không nói lời nào đã cùng Trấn Nguyên Tử chạy.

Khóe miệng của Đế Tuấn run rẩy, Thái Nhất khóc cười không được, tỷ muội Hi Hòa liếc nhìn nhau, hiển nhiên cũng rất muốn đi Tử Tiêu Cung.

Thái Nhất mỉm cười nói:

- Huynh trưởng, may mà Thiên Đình mới vừa thành lập, sự vụ không nhiều lắm, không bằng chúng ta cũng đi Tử Tiêu Cung nhìn xem. Nói không chừng thực sự có biện pháp thành thánh. Đến lúc đó, thực lực của Thiên Đình chúng ta sẽ nâng cao một bước.

- Ân, chờ ta an bài sự vụ của Thiên Đình xong, chúng ta sẽ cùng đi.

Đế Tuấn nói xong, lại nhìn thoáng qua vẻ mặt chờ đợi của Côn Bằng cùng mười đại Yêu Soái, nói:

- Phàm là người có rảnh đều đi xem đi.

Mười đại Yêu Soái lập tức hoan hô một tiếng, từng người rời đi, muốn nhanh chóng giải quyết việc dưới tay để còn đi nghe giảng.

Dưới chân Bất Chu Sơn, mười hai Tổ Vu tự nhiên cũng nghe tới giọng nói của Hồng Quân, tất cả đều không khỏi có chút động tâm.

Chỉ có điều, bọn họ không có nguyên thần, phương thức tu luyện đều không giống với các chủng tộc khác, cho nên không xác định đi nghe đạo có tác dụng hay không.

- Đại ca, không bằng tiểu muội đi trước nhìn xem, nếu như hữu dụng, lại trở về giảng cho mọi người nghe.

So với việc chế tạo hậu đại của Vu tộc, Hậu Thổ đương nhiên là cảm thấy hứng thú với việc nghe đạo hơn!

Đây chính là người đầu tiên siêu việt cảnh giới Đại La Kim Tiên, là nhân vật lớn trong Hồng Hoang, thứ hắn giảng khẳng định đều hữu dụng.

Đế Giang nói:

- Tâm tư của muội tỉ mỉ, đi một chuyến cũng tốt. Chỉ có điều việc này cũng không vội với nhất thời, rốt cuộc ngàn năm sau mới bắt đầu bài giảng, muội có thể tạo thêm mấy Vu rồi lại đi.

- Tốt.

Hậu Thổ nhanh chóng đáp ứng, dù không thích việc tạo Vu nhưng nàng cũng không thể không để ý đến được.

Trong Tam Thanh Cung, Lão Tử đang luyện đan cũng bị đánh gãy, ánh mắt nhìn về phía tầng trời thứ ba mươi ba ở xa xa. Hắn có dự cảm, đây là kỳ ngộ của Tam Thanh bọn họ, tuyệt đối không thể bỏ qua!

Mới vừa luyện xong một lò đan, Lão Tử liền thấy Thông Thiên hấp tấp vọt vào Tam Thanh Cung, hô lớn:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Đại ca ... Đại ca, huynh có nghe hay không? Có người tên Hồng Quân kia thành thánh, còn nói ngàn năm sau sẽ ở Tử Tiêu Cung trên tầng trời thứ ba mươi ba khai đàn giảng đạo, người có duyên đều có thể đi nghe.

Lão Tử thu đan dược vừa luyện xong, phất phất tay áo, thong thả ung dung đi ra.

- Đương nhiên là nghe thấy được, lần này là cơ duyên của Tam Thanh chúng ta, các đệ nhanh chóng sửa sang lại hết thảy, chúng ta sẽ tiến về Tử Tiêu Cung.

Tam Thanh cùng Miêu Miểu kỳ thật cũng không có gì gì cần sửa sang lại. Nguyên Thủy, Thông Thiên cùng Miêu Miểu trở về chủ yếu là vì muốn đi cùng Lão Tử. Tuy rằng khoảng cách bắt đầu bài giảng còn có hơn một ngàn năm, nhưng chính như lời những Yêu tộc kia đã nói, ai cũng không biết Tử Tiêu Cung rốt cuộc ở nơi nào.

Cho nên, bọn họ cần xuất phát sớm, tìm kiếm Tử Tiêu Cung kia đã.

Miêu Miểu rất rõ ràng, chỉ những người có duyên với Hồng Quân mới có thể tìm được Tử Tiêu Cung, giống Tam Thanh chính là có duyên nhất, hơn nữa là người tới sớm nhất.

Hồng Quân lưu lại sáu cái đệm hương bồ, cũng chính là danh ngạch thành thánh, Tam Thanh liền chiếm một nửa. Hiện tại, Miêu Miểu thầm cảm thấy chính mình vô cùng may mắn vì đã sớm kết giao với Tam Thanh. Kể từ đó, chỉ cần đi theo Tam Thanh, nàng khẳng định có thể đi tới Tử Tiêu Cung, nói không chừng còn có thể chiếm cứ một cái đệm hương bồ!

Đến lúc đó, nàng có thể trở thành đồ đệ của Hồng Quân, được đến Hồng Mông Tử Khí thành thánh!

Bốn người lại không chần chờ, lập tức chạy đến trên tầng trời thứ ba mươi ba.

Tầng trời thứ ba mươi ba là một trong những nơi hung hiểm nhất của Hồng Hoang, mặc dù là Đại La Kim Tiên đặt chân nơi đây cũng phải cực kỳ cẩn thận. Dưới Đại La Kim Tiên thì càng không cần phải nói, nói không chừng vừa đến bên cạnh đã bị hoàn cảnh ác liệt giết chết.

Lúc bốn người đi tới tầng trời thứ ba mươi ba thì cũng không biết là đã qua bao nhiêu năm.

Mắt thấy phía trước, gió lốc thổi từng cơn, loạn thạch lởm chởm, Lão Tử dặn dò:

- Mọi người nhất định phải cẩn thận. Miêu Miểu, ngươi gắt gao đi theo phía sau chúng ta, không cần tụt lại.

- Cảm ơn Lão Tử đạo hữu nhắc nhở, ta sẽ theo sát các ngài.

Tuy rằng đi theo Tam Thanh là có thể nằm thắng, nhưng Miêu Miểu vẫn không có thả lỏng cảnh giác, thậm chí lấy ra Phượng Linh.

Lão Tử ở phía trước mở đường, khởi động một cái vòng bảo hộ bao phủ cả bốn người vào rồi nhanh chóng xuất phát.

Gió lóc áo ào thổi, cuốn theo từng lưỡi dao gió sắc bén, không ngừng cắt lên trên vòng bảo hộ. Chỉ có điều thực lực của Lão Tử cường hãn, đã đạt tới Đại La Kim Tiên đại viên mãn, lưỡi dao gió còn không làm gì được hắn.

Càng đi về trước, lưỡi dao gió càng mạnh, đánh trúng vòng bảo hộ phát ra từng tiếng vang lớn, thậm chí mang theo một tia lửa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân

Số ký tự: 0