Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân

Thiên Đình Thàn...

Phượng Mặc Áo Vàng

2024-11-24 07:47:42

Trong Đông Hoàng Cung, Thái Nhất thấy một phần danh sách, nhẹ nhàng thở dài một hơi.

- Huynh trưởng, đây là danh sách dành cho vị trí Khách Khanh. Miêu Miểu đạo hữu quả nhiên là vẫn không muốn gia nhập Yêu tộc.

Dưới đáy mắt của Đế Tuấn hiện ra biểu cảm thất vọng, chỉ có điều kết quả này cũng nằm trong dự kiến của hắn cho nên cũng không quá thất thố.

- Chỉ có điều Miêu Miểu đạo hữu nói, tuy rằng không thể gia nhập Thiên Đình, nhưng nhân tình thiếu huynh sẽ vẫn còn. Ngày nào đó nếu như huynh ấy có việc muốn nhờ, nàng nhất định sẽ ra tay tương trợ.

Thái Nhất biết Miêu Miểu có thể làm ra hứa hẹn như vậy đã không dễ dàng. Ai bảo huynh trưởng cũng không có suy tính ra được thân phận của Vô Song đâu?

- Thôi! Thế là cũng được rồi! Kết được một thiện duyên với nàng ấy cũng không tồi. Dù sao thì Miêu Miểu đạo hữu cũng có quan hệ không tệ với Tam Thanh, thậm chí còn có Nữ Oa, Trấn Nguyên Tử, Hồng Vân nữa. Không tìm hiểu kỹ thì không biết quan hệ của Miêu Miểu đạo hữu lại rộng đến mức này.

Đế Tuấn nhìn phần danh sách kia, cười nói:

- Nhưng mà cuối cùng chúng ta vẫn có thu hoạch, không phải hay sao?

Trong sự chờ đợi, trông mong của Yêu tộc, ngày Thiên Đình thành lập rốt cuộc tới rồi!

Vào ngày này, Yêu tộc từ khắp các nơi trong Hồng Hoang đều hội tụ đến Thiên Đình, số lượng e rằng đã vượt qua trăm vạn! Cơ hồ tất cả các chủng tộc lớn của Yêu tộc đều cứ đại diện đến đây!

Nhưng mà, chỉ có tộc trưởng cùng với trưởng lão của các tộc là có thể tiến vào Thiên Đình, còn những tiểu yêu cấp thấp thì chỉ có thể canh giữ ở ngoài Thiên Đình, thông qua màn sáng do Thiên Đình thiết lập ở bốn phía để quan sát hiện trường.

Ngay cả Đế Tuấn cùng Thái Nhất cũng chưa nghĩ đến chuyện Thiên Đình thành lập sẽ có lực hấp dẫn như vậy, đây là yêu tâm sở hướng, hoàn toàn đặt vững địa vị của hai anh em ở trong Yêu tộc.

Trên quảng trường thật lớn bên ngoài Linh Tiêu Điện, lúc này đã chen đầy Yêu tộc, liếc mắt nhìn chỉ toàn thấy đầu người, chỉ sợ không dưới mười vạn.

Người càng đứng trước, địa vị ở Yêu tộc càng cao, thực lực cũng càng mạnh mẽ.

Mà ba người Miêu Miểu đứng ở phía trước nhất, đồng hành còn có mấy người Nữ Oa, Trấn Nguyên Tử, Hồng Vân.

Hồng Vân vẻ mặt chấn động, vui vẻ nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hôm nay phô trương thật lớn, không hổ là Yêu Hoàng bệ hạ cùng Đông Hoàng bệ hạ, thật sự là quá hoành tráng.

Trấn Nguyên Tử gật đầu mỉm cười, Thông Thiên lại nói:

- Chính là bởi vì chuyện này, ngươi mới đáp ứng trở thành Khách Khanh của Yêu tộc ư?

- Hắc hắc, trở thành Khách Khanh có chuyện gì không tốt đâu, Yêu tộc sẽ cung cấp cho ta tài nguyên tu luyện tốt nhất. Hơn nữa ngài biết con người của ta thích làm ầm ĩ, nếu như về sau nháo ra chuyện gì, cũng có Yêu tộc ở sau lưng chống đỡ.

Hồng Vân cười một tiếng, ngượng ngùng gãi gãi đầu.

Hai người đang nói, chợt nghe một tiếng thông truyền vang lên:

- Yêu Hoàng bệ hạ đến! Đông Hoàng bệ hạ đến!

Khi quảng trường ồn, ào an tĩnh thì tất cả Yêu tộc ở đây đều đưa ánh mắt nhìn qua.

Và mọi người lập tức thấy được hai bóng người, một vàng một trắng nhanh chóng đi đến, đúng là Đế Tuấn cùng Thái Nhất trong trang phục lộng lẫy tham dự điển lễ.

Hai anh em đều tuấn mỹ như ánh mặt trời, nhưng cũng không kém phầm anh đĩnh quý khí, tựa như Thái Dương Tinh ở phía chân trời. Chỉ là Đế Tuấn càng thêm cực nóng, Thái Nhất thêm ưu nhã ôn hòa.

Ngay khi hai người vừa xuất hiện kia thì tựa như là hai vầng mặt trời nhỏ, chiếu rọi đến mức làm cho toàn bộ Thiên Đình càng thêm sáng ngời.

Không ít nữ yêu nhịn không được hét lên, phần lớn Yêu tộc còn chưa khai hoá, mặc dù tu luyện thành hình người thì chủ yếu cũng là hạng người tục tằng. Người sinh ra đã cao quý lại tuấn mỹ giống như là Đế Tuấn cùng Thái Nhất vậy thực sự không nhiều lắm.

Phía sau hai người còn lại là có mười đại Yêu Soái, mười người này tự giác chia làm hai đội, phân biệt đứng ở hai sườn phía sau Đế Tuấn Thái Nhất.

Đế Tuấn giơ tay đè ép, tiếng thét chói tai lại lớn hơn nữa, hắn mỉm cười nói:

- Hoan nghênh các vị tiến đến nghi thức quan sát Thiên Đình thành lập. Tại hạ là Đế Tuấn, đây là em trai của ta Thái Nhất. Sau khi đại chiến giữa Long cùng Phượng đã tốn thời gian, tìm lại con, Yêu tộc ta tổn thất thảm trọng, sau đó mấy trăm năm mới có thể nghỉ ngơi lấy lại sức, dần dần trưởng thành.

- Ngàn năm trước, ta cùng với Thái Nhất thành lập liên minh Yêu tộc, quảng nạp anh tài, chính là hy vọng Yêu tộc trong Hồng Hoang có thể đoàn kết nhất trí. Cho đến ngày nay, rốt cuộc có chút thành quả, chư vị hôm nay có thể tới đây chính là vinh hạnh của chúng ta.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hôm nay, ở chỗ này, ta đại biểu cho liên minh Yêu tộc tuyên bố ...

Hai tròng mắt màu vàng của Đế Tuấn nhìn qua mấy vạn Yêu tộc ở trên quảng trường, hắn hào khí, cao giọng nói:

- Thiên Đình chính thức thành lập!

Thiên Đình bỗng dưng bộc phát ra ánh sáng màu vàng sáng chói mắt phủ kín mỗi một góc trong Hồng Hoang.

Một khắc kia , tất cả Yêu tộc đều sôi trào.

Tựa hồ là khi Đế Tuấn nói ra câu nói kia thì đồng thời vận mệnh đã chú định có cái gì đó thay đổi. Đó là một loại cảm giác của lòng trung thành, là có nhà, có chỗ dựa vào!

Rất nhiều yêu tộc vốn dĩ chỉ là đến xem náo nhiệt, không có ý định gia nhập liên minh Yêu tộc thì vào lúc này cũng ngo ngoe rục rịch, bắt đầu có suy nghĩ gia nhập Thiên Đình cũng là ý tưởng không tệ.

Trong ngoài Thiên Đình, chúng yêu bỗng nhiên đồng thanh hô to:

- Yêu Hoàng bệ hạ vĩnh tồn! Đông Hoàng bệ hạ vĩnh tồn!

Bọn họ nguyện ý tin tưởng hai vị bệ hạ có thể dẫn dắt Yêu tộc đến một tương lai càng sáng lạn hơn!

- Đế Tuấn tiểu tử này thật là biết cách tạo thế.

Mặc dù ngoài miệng Nguyên Thuỷ nói như vậy, đáy lòng vẫn cảm thấy rất bội phục, thậm chí có ảo tưởng, một ngày kia chính mình có thể cũng sáng tạo ra cục diện như vậy hay không.

Trong lòng của Miêu Miểu có chút chấn động. Một khắc kia, ngay cả nàng đều sinh ra ý tưởng gia nhập liên minh Yêu tộc hoặc trở thành Khách Khanh.

Nhưng mà nàng nhanh chóng lắc đầu, xóa đi ý niệm này, Yêu tộc càng cường đại thì tương lai Vu Yêu chi chiến càng thảm thiết, vũng nước đục này nhưng không dễ lẫn vào.

Qua hồi lâu, Đế Tuấn mới giơ tay đè ép tiếng hô của mọi người rồi tiếp tục nói:

- Thừa dịp Thiên Đình thành lập, ta có vài chuyện muốn tuyên bố.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân

Số ký tự: 0