Dạo Một Vòng, Rồi Về Lại Bên Anh
Kết Thúc
Thy Uyển
2024-07-11 01:49:27
Châu Minh Nguyệt là một đứa cứng đầu, tính cách này của nó người làm cha như Minh Quyền đương nhiên hiểu rõ. Nhưng tất nhiên ông không giống người cha quá cố của mình sẽ dung túng cho nó làm càn. Ngày hôm nay Minh Nguyệt dám công khai chống đối, ngày mai ai biết nó dám làm ra chuyện gì? Quả nhiên như Châu Minh Quyền quan niệm, quyền lực vốn không nên giao quá nhiều vào tay phụ nữ.
- Đây không phải chuyện mày có thể từ chối.
Như thêm dầu vào lửa từng câu của Gia Ly, Nhật Quang và Minh Khôi càng khiến ông tức điên. Nhân có tách trà trên bàn, Minh Quyền không ngần ngại cầm lấy đập mạnh xuống đất. Mảnh sứ vỡ bắn xung quanh, ông nhặt lấy một mảnh lớn tiến lại gần Nhật Quang. Hỏi ông có dám giết thằng con này không? Dám chứ, những kẻ chống đối, ngáng đường ông dù là ai đi chăng nữa cũng nhất định phải bị loại bỏ.
- Sao, ánh mắt đó là gì? Đứa con trai phản phúc này lại đòi ăn thịt cả người đẻ ra nó cơ à? Mày nên nhớ, nếu tao chết ở đây thì mày sẽ mất tất cả, người mày yêu thương nhất cũng không sống được yên đâu.
Minh Quyền thừa biết Nhật Quang rất thương mẹ, không thể vì chút cáu giận mà khiến mẹ mình rơi vào nguy hiểm. Và đây cũng chính là lời cảnh cáo mà ông dành cho vợ mình. Trái với sự hà khắc từ Minh Quyền, Nhật Quang trước giờ được Gia Ly hết mực yêu thương, nuông chiều, chiều đến mức nó chẳng coi ai ra gì. Còn đối với Minh Khôi, ông không mấy để tâm đến lời của hắn bởi ông biết anh trai sinh đôi sẽ rất thương em gái, ông lại càng rõ Minh Khôi là một đứa con ngoan, sẽ nghe theo răm rắp những gì người cha là ông sắp đặt.
Sau lời nói Minh Nguyệt trầm mặc chứng kiến một loạt hành động của người mang danh cha đẻ. Đến tận lúc bình trà chạm vào nền đất lạnh, rồi mảnh vỡ vô dụng được ông cầm để đe doạ con trai mình Minh Nguyệt vốn là không muốn tiếp tục nhẫn nhịn toan đứng lên thì bị Phan Ngọc Gia Ly giữ lại. Ngọn sóng đầu tiên của Châu Gia dường như đã bắt đầu cuộn trào nếu như còn khiến Châu Minh Quyền nổi giận bà e rằng không chỉ riêng Minh Nguyệt mà ngay cả Nhật Quang mà Gia Ly thương nhất cũng sẽ gặp nguy.
- Đủ rồi Minh Nguyệt đừng chọc giận cha con nữa, Minh Khôi đưa em gái về phòng đi con.
- Nhưng mẹ...
- Không nhưng nhị gì cả.
Phu Nhân nghiêm mặt, Minh Khôi hiểu ý quay người đỡ Minh Nguyệt đứng dậy rồi dìu cô rời khỏi phòng. Châu Phúc Vinh im lặng từ đầu đến cuối thấy mọi việc đã lắng xuống mới chậm rãi rời chỗ tiến về phía Gia Chủ.
- Cha, Minh Nguyệt còn trẻ khó tránh suy nghĩ nông cạn người đừng tức giận. Dạo này tập đoàn có vài chuyện khó giải quyết, cha cùng con lên thư phòng bàn bạc được không?
Minh Quyền gật đầu, ném mảnh sành trên tay sang một bên, trước khi rời đi cũng không quên liếc qua Gia Ly một cái. Tiếp sau đó, Hoàng Ly, Nhật Ninh và Lam Anh đồng loạt cúi đầu chào Phu Nhân để về phòng. Thanh Mỹ lúc này mới hoàn hồn, giây phút thấy Gia Chủ đe doạ chồng mình, cô gần như tức điên chỉ hận không thể lao tới đẩy ông ta ra. Nhưng cô đủ tỉnh táo để kiểm soát hành động của mình trước khi nó vượt quá giới hạn. Châu Nhị Thiếu bỏ qua sự ngỡ ngàng của vợ tiến tới đỡ Phan Ngọc Gia Ly giọng nói cũng khác hoàn toàn.
- Mẹ không sao chứ?
Phu Nhân vịn tay con trai đứng thẳng, cũng không quên đưa lời trách móc.
- Con đó, đến bao giờ mới thôi hành động cảm tính, có biết ban nãy mẹ sợ thế nào không?
- Cũng đâu phải lần đầu ông ta tức giận, lão già đó cũng không giết được con.
- Đừng nói linh tinh.
- Rồi rồi, con biết rồi. Không còn sớm nữa để con đưa mẹ về nghỉ. Thanh Mỹ, em lên phòng đợi anh.
Sau tiếng “Dạ” từ vợ Nhật Quang yên tâm đưa mẹ mình rời khỏi đống hỗn độn. Châu Điềm Yên chứng kiến từng người rời đi rồi nhìn lại cảnh tượng trước mặt khoé môi bất giác cong lên, có lẽ trò chơi mà cô mong chờ cuối cùng cũng đã bước vào vòng đầu rồi.
- Đây không phải chuyện mày có thể từ chối.
Như thêm dầu vào lửa từng câu của Gia Ly, Nhật Quang và Minh Khôi càng khiến ông tức điên. Nhân có tách trà trên bàn, Minh Quyền không ngần ngại cầm lấy đập mạnh xuống đất. Mảnh sứ vỡ bắn xung quanh, ông nhặt lấy một mảnh lớn tiến lại gần Nhật Quang. Hỏi ông có dám giết thằng con này không? Dám chứ, những kẻ chống đối, ngáng đường ông dù là ai đi chăng nữa cũng nhất định phải bị loại bỏ.
- Sao, ánh mắt đó là gì? Đứa con trai phản phúc này lại đòi ăn thịt cả người đẻ ra nó cơ à? Mày nên nhớ, nếu tao chết ở đây thì mày sẽ mất tất cả, người mày yêu thương nhất cũng không sống được yên đâu.
Minh Quyền thừa biết Nhật Quang rất thương mẹ, không thể vì chút cáu giận mà khiến mẹ mình rơi vào nguy hiểm. Và đây cũng chính là lời cảnh cáo mà ông dành cho vợ mình. Trái với sự hà khắc từ Minh Quyền, Nhật Quang trước giờ được Gia Ly hết mực yêu thương, nuông chiều, chiều đến mức nó chẳng coi ai ra gì. Còn đối với Minh Khôi, ông không mấy để tâm đến lời của hắn bởi ông biết anh trai sinh đôi sẽ rất thương em gái, ông lại càng rõ Minh Khôi là một đứa con ngoan, sẽ nghe theo răm rắp những gì người cha là ông sắp đặt.
Sau lời nói Minh Nguyệt trầm mặc chứng kiến một loạt hành động của người mang danh cha đẻ. Đến tận lúc bình trà chạm vào nền đất lạnh, rồi mảnh vỡ vô dụng được ông cầm để đe doạ con trai mình Minh Nguyệt vốn là không muốn tiếp tục nhẫn nhịn toan đứng lên thì bị Phan Ngọc Gia Ly giữ lại. Ngọn sóng đầu tiên của Châu Gia dường như đã bắt đầu cuộn trào nếu như còn khiến Châu Minh Quyền nổi giận bà e rằng không chỉ riêng Minh Nguyệt mà ngay cả Nhật Quang mà Gia Ly thương nhất cũng sẽ gặp nguy.
- Đủ rồi Minh Nguyệt đừng chọc giận cha con nữa, Minh Khôi đưa em gái về phòng đi con.
- Nhưng mẹ...
- Không nhưng nhị gì cả.
Phu Nhân nghiêm mặt, Minh Khôi hiểu ý quay người đỡ Minh Nguyệt đứng dậy rồi dìu cô rời khỏi phòng. Châu Phúc Vinh im lặng từ đầu đến cuối thấy mọi việc đã lắng xuống mới chậm rãi rời chỗ tiến về phía Gia Chủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cha, Minh Nguyệt còn trẻ khó tránh suy nghĩ nông cạn người đừng tức giận. Dạo này tập đoàn có vài chuyện khó giải quyết, cha cùng con lên thư phòng bàn bạc được không?
Minh Quyền gật đầu, ném mảnh sành trên tay sang một bên, trước khi rời đi cũng không quên liếc qua Gia Ly một cái. Tiếp sau đó, Hoàng Ly, Nhật Ninh và Lam Anh đồng loạt cúi đầu chào Phu Nhân để về phòng. Thanh Mỹ lúc này mới hoàn hồn, giây phút thấy Gia Chủ đe doạ chồng mình, cô gần như tức điên chỉ hận không thể lao tới đẩy ông ta ra. Nhưng cô đủ tỉnh táo để kiểm soát hành động của mình trước khi nó vượt quá giới hạn. Châu Nhị Thiếu bỏ qua sự ngỡ ngàng của vợ tiến tới đỡ Phan Ngọc Gia Ly giọng nói cũng khác hoàn toàn.
- Mẹ không sao chứ?
Phu Nhân vịn tay con trai đứng thẳng, cũng không quên đưa lời trách móc.
- Con đó, đến bao giờ mới thôi hành động cảm tính, có biết ban nãy mẹ sợ thế nào không?
- Cũng đâu phải lần đầu ông ta tức giận, lão già đó cũng không giết được con.
- Đừng nói linh tinh.
- Rồi rồi, con biết rồi. Không còn sớm nữa để con đưa mẹ về nghỉ. Thanh Mỹ, em lên phòng đợi anh.
Sau tiếng “Dạ” từ vợ Nhật Quang yên tâm đưa mẹ mình rời khỏi đống hỗn độn. Châu Điềm Yên chứng kiến từng người rời đi rồi nhìn lại cảnh tượng trước mặt khoé môi bất giác cong lên, có lẽ trò chơi mà cô mong chờ cuối cùng cũng đã bước vào vòng đầu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro