Đập Vỡ Chậu Hoa Cướp Nam Chính
Nam nữ chính đâ...
2024-08-24 02:06:31
- Cậu đang tìm gì vậy?
Hú cái hồn à?
Dương Hạo Hiên bước đến chỗ tôi đang ngồi mà hạ giọng nói. Không biết có quạo quọ vì tôi tự ý lục lọi đồ đạc không nữa.
- Cầu đi ra khi nào thế?
Đủ để thấy có ai đó đang ngắm nhìn tờ giấy mà cười.Tớ không có cười nhé!Cũng đâu cần phải nói thẳng ra thế chứ!
Tôi quay mặt về bàn học, nhìn những tờ giấy khác nằm khắp nơi trên đó tôi liền lấy hết can đảm xoay người lại hỏi thẳng Hạo Hiên một câu.
Phiếu này có phải của cậu không?Phải!Ngạc nhiên chưa, cậu ấy đáp nhanh mà không cần suy nghĩ gì luôn.
- Câu thật sự bầu cho tớ à?
Lúc này Dương Hạo Hiên mới chậm lại vài giây, cẩm lấy tờ giấy trên tay tôi nhìn qua nhìn lại rồi gom hết mẫu giấy khác đặt vào trong ngăn bàn.
- Đã biết rồi còn hỏi.
Trả lời như thế là đúng rồi. Nam chính à có phải từ lúc đó cậu cũng bắt đầu để ý tôi rồi không hả?!
Thật sự rất muốn hỏi luôn, nhưng mà phải giữ giá cho bản thân đã chứ.
Tại sao cậu không chọn Lưu Thảo Ly?Chẳng vì sao cả. Tôi chỉ là muốn cho cậu cơ hội để tỏa sáng thôi! 2Chỉ như vậy?Mặc dù biết tên mặt lạnh trước mắt sẽ không nói được gì nhiều hơn nhưng mà với đáp án đó tôi thấy hơi hụt hằng nhẹ.
Chấp nhận thôi, dù sao cũng là kẻ đến sau mà đâu dễ dàng chiếm lấy tình cảm của người ta được. Vả lại Lưu Thảo Ly còn là nữ chính....
Lại suy nghĩ gì nữa thế?Đâu có đâu.Miệng thì chối nhưng lại thở dài một tiếng có dại lắm mới tin lời tôi nói. Vì thế, Dương Hạo Hiên cư nhiên duỗi tay ra chậm vào khuôn mặt hồng hào này của tôi, nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên và xoay về hướng đối diện mặt cậu ấy.
Trong phút chốc tôi ngỡ ngàng mở to mắt lên nhìn mà đầu trống rỗng không biết mình vừa suy nghĩ tới đầu rồi nữa.
Ở khoảng cách khá gần đó, tôi nhìn thấy rất rõ từng cử chỉ hành động và nghe rõ từng lời của Dương Hạo Hiên nói.
- Nhìn xem, bảo không có mà bộ dạng của cậu vậy là sao đây?
"...." Bây giờ, tôi vẫn chưa kịp hoàn hồn để trả lời cậu ấy. Chỉ ngồi bất động tại chỗ với hành động đó của nam chính.
Cho đến khi, cậu ta tiến gần lại hơn nữa, mùi hương ấy lại xộc vào mũi tôi khiến tôi kịp thời thức tỉnh.
- K..Không có thật mà.
Bây giờ, Hạo Hiên mới buông tay ra khỏi mặt tôi. Cả không khí bỗng trở nên ngại ngùng khó tả, tôi cảm nhận được mặt mình bắt đầu đỏ lên theo tiếng tim đập trong lòng ngực. @
Đường nét trên gương mặt Hạo Hiên hiện rõ trong tâm trí tôi. Một lần nữa tôi không kiềm lòng được mà nói thẳng.
- Hạo Hiên, cậu nghĩ sao về việc nam nữ chính nếu không thể thành đôi?
Nghe câu hỏi kì lạ như vậy nhưng Hạo Hiên vẫn bình tĩnh mà từ tốn suy luận rồi trả lời.
- Đã gọi là nam nữ chính rồi sao có thể không thành đôi.
Quả nhiên, cậu ấy cũng nghĩ thế. Tức là trong lòng cậu ta trước giờ vẫn không có ý định từ bỏ nữ chính Lưu Thảo Ly à!
Từ hụt hẫng tôi chuyển sang thất vọng, muốn trở về thế giới bên ngoài ngay lập tức, cảm thấy sự cố gắng nỗ lực bấy lâu nay đều là vô nghĩa.
Bờ vai bé nhỏ của tôi liền trùng xuống, tâm trạng cũng vì thế mà rơi vào hỗn loạn. Nếu có Lâm Tuệ Mẫn ở đây thì tốt biết mấy, nhất định nhỏ sẽ làm trò để khiến tôi vui vẻ hơn.
- Nhưng mà nếu như một trong hai có đối tượng mình thích khác vì vẫn có thể chấp nhận được.
Câu nói ấy vang lên bên tai tôi cứ như tia sáng vừa cứu lấy một cuộc đời tối tăm vậy. Tôi nhìn thẳng vào mặt
Dương Hạo Hiên mà hỏi lại lần nữa.
Cậu chắc chứ?Chắc! Nam nữ chính đâu nhất thiết phải thành đôi!Tôi vui mừng khồn siết, tảng đá trong lòng vừa được vỡ thành trăm mảnh khi nghe thấy chính miệng nam chính nói câu đó.
Đúng thế! Nam nữ chính đâu phải thành đôi mới được, dù sao bây giờ họ đã có nhưng suy nghĩ của riêng mình, nhận ra cảm xúc thật của trái tim rồi. Họ không thể thành đôi thì ta đành thôi chứ ép duyên là chuyện không tốt tí nào!
Dương Hạo Hiên là cậu nói đấy nhé! Sau này không được hối hận!Hửm tại sao tôi phải hối hận?Vui quá mà tôi quên mất, nói ra mấy lời đó thì cậu ta lại bảo tôi điên khùng nữa thì khổ.
Không có gì đâu, tớ chỉ thuận mồm nói thế. Vì dù sao mỗi chúng ta chính là nhân vật chính trong cuộc đời riêng mình mà.Vậy thì càng không thể ép buộc vì người tôi chọn mới là nữ chính của riêng tôi!Ngàn like cho sự thẳng tính này. Thế thì quá tốt rồi, nếu nam chính đã mở lời thì tôi đây sẽ không ngại nữa, đối tượng phù hợp với cậu nhất sẽ không thể nào có ai khác ngoài Huỳnh An Nhi này đâu!
Nếu là ban đầu thì tôi không chắc về ý nghĩ táo bạo đó. Chỉ vì một phần tôi không dám mạo hiểm đánh cược tình cảm vào đây, tôi rất sợ khi thành công thoát khỏi thể giới này thì Huỳnh An Nhi và Dương Hạo Hiên mãi mãi chỉ là cái tền ngủ sâu trong kí ức của Lý An Nhiên mà thôi......
Khi trở về thế giới thực rồi thì tôi sẽ cảm thấy bơ vơ lạc lõng. Nhưng sau khi nói chuyện với nam chính xong. Tôi tin chắc dù là ở thế giới này hay ngoài đời thực thì chúng tôi cũng sẽ tìm thấy nhau thôi.
Bởi lẽ định mệnh đã cho ta gặp nhau!
Hú cái hồn à?
Dương Hạo Hiên bước đến chỗ tôi đang ngồi mà hạ giọng nói. Không biết có quạo quọ vì tôi tự ý lục lọi đồ đạc không nữa.
- Cầu đi ra khi nào thế?
Đủ để thấy có ai đó đang ngắm nhìn tờ giấy mà cười.Tớ không có cười nhé!Cũng đâu cần phải nói thẳng ra thế chứ!
Tôi quay mặt về bàn học, nhìn những tờ giấy khác nằm khắp nơi trên đó tôi liền lấy hết can đảm xoay người lại hỏi thẳng Hạo Hiên một câu.
Phiếu này có phải của cậu không?Phải!Ngạc nhiên chưa, cậu ấy đáp nhanh mà không cần suy nghĩ gì luôn.
- Câu thật sự bầu cho tớ à?
Lúc này Dương Hạo Hiên mới chậm lại vài giây, cẩm lấy tờ giấy trên tay tôi nhìn qua nhìn lại rồi gom hết mẫu giấy khác đặt vào trong ngăn bàn.
- Đã biết rồi còn hỏi.
Trả lời như thế là đúng rồi. Nam chính à có phải từ lúc đó cậu cũng bắt đầu để ý tôi rồi không hả?!
Thật sự rất muốn hỏi luôn, nhưng mà phải giữ giá cho bản thân đã chứ.
Tại sao cậu không chọn Lưu Thảo Ly?Chẳng vì sao cả. Tôi chỉ là muốn cho cậu cơ hội để tỏa sáng thôi! 2Chỉ như vậy?Mặc dù biết tên mặt lạnh trước mắt sẽ không nói được gì nhiều hơn nhưng mà với đáp án đó tôi thấy hơi hụt hằng nhẹ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chấp nhận thôi, dù sao cũng là kẻ đến sau mà đâu dễ dàng chiếm lấy tình cảm của người ta được. Vả lại Lưu Thảo Ly còn là nữ chính....
Lại suy nghĩ gì nữa thế?Đâu có đâu.Miệng thì chối nhưng lại thở dài một tiếng có dại lắm mới tin lời tôi nói. Vì thế, Dương Hạo Hiên cư nhiên duỗi tay ra chậm vào khuôn mặt hồng hào này của tôi, nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên và xoay về hướng đối diện mặt cậu ấy.
Trong phút chốc tôi ngỡ ngàng mở to mắt lên nhìn mà đầu trống rỗng không biết mình vừa suy nghĩ tới đầu rồi nữa.
Ở khoảng cách khá gần đó, tôi nhìn thấy rất rõ từng cử chỉ hành động và nghe rõ từng lời của Dương Hạo Hiên nói.
- Nhìn xem, bảo không có mà bộ dạng của cậu vậy là sao đây?
"...." Bây giờ, tôi vẫn chưa kịp hoàn hồn để trả lời cậu ấy. Chỉ ngồi bất động tại chỗ với hành động đó của nam chính.
Cho đến khi, cậu ta tiến gần lại hơn nữa, mùi hương ấy lại xộc vào mũi tôi khiến tôi kịp thời thức tỉnh.
- K..Không có thật mà.
Bây giờ, Hạo Hiên mới buông tay ra khỏi mặt tôi. Cả không khí bỗng trở nên ngại ngùng khó tả, tôi cảm nhận được mặt mình bắt đầu đỏ lên theo tiếng tim đập trong lòng ngực. @
Đường nét trên gương mặt Hạo Hiên hiện rõ trong tâm trí tôi. Một lần nữa tôi không kiềm lòng được mà nói thẳng.
- Hạo Hiên, cậu nghĩ sao về việc nam nữ chính nếu không thể thành đôi?
Nghe câu hỏi kì lạ như vậy nhưng Hạo Hiên vẫn bình tĩnh mà từ tốn suy luận rồi trả lời.
- Đã gọi là nam nữ chính rồi sao có thể không thành đôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quả nhiên, cậu ấy cũng nghĩ thế. Tức là trong lòng cậu ta trước giờ vẫn không có ý định từ bỏ nữ chính Lưu Thảo Ly à!
Từ hụt hẫng tôi chuyển sang thất vọng, muốn trở về thế giới bên ngoài ngay lập tức, cảm thấy sự cố gắng nỗ lực bấy lâu nay đều là vô nghĩa.
Bờ vai bé nhỏ của tôi liền trùng xuống, tâm trạng cũng vì thế mà rơi vào hỗn loạn. Nếu có Lâm Tuệ Mẫn ở đây thì tốt biết mấy, nhất định nhỏ sẽ làm trò để khiến tôi vui vẻ hơn.
- Nhưng mà nếu như một trong hai có đối tượng mình thích khác vì vẫn có thể chấp nhận được.
Câu nói ấy vang lên bên tai tôi cứ như tia sáng vừa cứu lấy một cuộc đời tối tăm vậy. Tôi nhìn thẳng vào mặt
Dương Hạo Hiên mà hỏi lại lần nữa.
Cậu chắc chứ?Chắc! Nam nữ chính đâu nhất thiết phải thành đôi!Tôi vui mừng khồn siết, tảng đá trong lòng vừa được vỡ thành trăm mảnh khi nghe thấy chính miệng nam chính nói câu đó.
Đúng thế! Nam nữ chính đâu phải thành đôi mới được, dù sao bây giờ họ đã có nhưng suy nghĩ của riêng mình, nhận ra cảm xúc thật của trái tim rồi. Họ không thể thành đôi thì ta đành thôi chứ ép duyên là chuyện không tốt tí nào!
Dương Hạo Hiên là cậu nói đấy nhé! Sau này không được hối hận!Hửm tại sao tôi phải hối hận?Vui quá mà tôi quên mất, nói ra mấy lời đó thì cậu ta lại bảo tôi điên khùng nữa thì khổ.
Không có gì đâu, tớ chỉ thuận mồm nói thế. Vì dù sao mỗi chúng ta chính là nhân vật chính trong cuộc đời riêng mình mà.Vậy thì càng không thể ép buộc vì người tôi chọn mới là nữ chính của riêng tôi!Ngàn like cho sự thẳng tính này. Thế thì quá tốt rồi, nếu nam chính đã mở lời thì tôi đây sẽ không ngại nữa, đối tượng phù hợp với cậu nhất sẽ không thể nào có ai khác ngoài Huỳnh An Nhi này đâu!
Nếu là ban đầu thì tôi không chắc về ý nghĩ táo bạo đó. Chỉ vì một phần tôi không dám mạo hiểm đánh cược tình cảm vào đây, tôi rất sợ khi thành công thoát khỏi thể giới này thì Huỳnh An Nhi và Dương Hạo Hiên mãi mãi chỉ là cái tền ngủ sâu trong kí ức của Lý An Nhiên mà thôi......
Khi trở về thế giới thực rồi thì tôi sẽ cảm thấy bơ vơ lạc lõng. Nhưng sau khi nói chuyện với nam chính xong. Tôi tin chắc dù là ở thế giới này hay ngoài đời thực thì chúng tôi cũng sẽ tìm thấy nhau thôi.
Bởi lẽ định mệnh đã cho ta gặp nhau!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro