Đầu Giường Cãi, Lên Giường Hòa
Nhẹ nhàng câu dẫn
Vương Khiết Băng (Yu)
2024-07-19 19:07:33
Niên Cầm Bách giật mình với câu hỏi của cô, nhưng rồi sau đó anh liền hôn nhẹ một cái lên môi cô, nói:
- Tại sao anh phải ghen?
- Thật sao? Anh thật sự không có ghen với đồng nghiệp của em à?
- Không có!
- Thật hả? Không ghen thật sao?
Cuối cùng Niên Cầm Bách cũng đã không nhịn được, anh tạm thời dừng rửa bát, trực tiếp hôn lấy môi cô, thậm chí là còn cắn nhẹ lên môi cô một cái. Nụ hôn dây dưa một lúc rồi tách ra, nhưng chia cách chưa được bao lâu thì Trịnh Tương Hảo lại ôm lấy anh rồi lại quấn quýt lấy nhau.
Nụ hôn này kéo dài được thêm một lúc thì Niên Cầm Bách cũng chủ động rời khỏi bờ môi ngọt ngào của cô, sau đó liền nói:
- Ghen! Anh ghen muốn chết rồi đây nè!
Trịnh Tương Hảo chỉ nhìn anh rồi phì cười, sau đó cô cũng hôn một cái lên môi anh, nói:
- Đồ ngốc, em chỉ yêu anh thôi.
- Trịnh Tương Hảo, em có biết em bây giờ là đang có ý đồ câu dẫn anh không?
- Anh không thích sao?
Niên Cầm Bách thật sự chịu thua rồi mà, nếu Tiểu Ngọt Ngào của anh cứ tấn công như vậy thì bảo anh làm sao mà chịu được đây? Cuối cùng anh cũng chỉ biết mặc kệ cho cô làm loạn rồi vẫn tiếp tục xử lý xong việc của mình.
Đến khi anh đã rửa xong bát liền dùng một tay ôm lấy Trịnh Tương Hảo rồi đi ra khóa cửa lại, tiếp theo đó là tắt đèn và đưa cô về phòng.
Đặt cô nhẹ nhàng xuống giường, rồi lại hôn một cái thật nhẹ lên môi cô, nói:
- Ngủ sớm đi.
Trịnh Tương Hảo cảm thấy anh bạn cùng giường có vẻ như đang cố gắng nhịn xuống thì phải, quả nhiên Lưu Thiên Mộc nói rất đúng... Nam nhân bình thường làm sao có thể chịu được khi ở bên cạnh bạn gái của mình chứ? Hơn nữa bây giờ cô cũng đã đủ tuổi để làm chuyện người lớn rồi mà?
Nghĩ đến đây, Trịnh Tương Hảo liền kéo anh lại, còn đè anh xuống giường, ngồi lên người anh khiến cho Niên Cầm Bách giật mình. Cơ mà anh còn chưa kịp mở miệng thì Trịnh Tương Hảo đã hôn lên môi anh, nụ hôn này so với nụ hôn vừa rồi ở nhà bếp thật sự đã khiến anh khó khăn nhẫn nhịn mà.
Cảm xúc bùng nổ, Niên Cầm Bách càng hôn thì càng hăng máu, thậm chí anh còn cảm thấy nếu như cứ tiếp tục hôn cô như vậy thì anh nhất định... Nhất định... Nhất định sẽ không nhịn được nữa!
Khi anh thấy sắp không xong rồi liền đẩy cô ra, nhưng Trịnh Tương Hảo lại nhìn anh, còn chạm tay lên ngực anh, nhỏ giọng nói:
- Niên Cầm Bách, anh có muốn thử một chút không?
- Bé cưng, em có biết em đang làm gì không?
- Biết chứ... Em đang làm một việc để người yêu của em yên tâm!
Lúc này đại não của anh đã sắp chạy không kịp theo những gì cô nói rồi, nếu còn tiếp tục như thế này thì chắc chắn anh sẽ phát điên lên mất.
Nhưng Trịnh Tương Hảo không đợi anh nghĩ xong, cầm lấy tay của anh đặt lên eo mình, còn mình thì cúi xuống hôn lên môi anh, đưa tay sờ lên yết hầu của anh, tà mị nói:
- Cầm Bách... Anh có muốn... Chiếm đoạt em không?
Ngay bây giờ!
Ngay tại đây!
Đầu của Niên Cầm Bách đã phát nổ một cái *BÙM* rồi!
Tiểu Ngọt Ngào của anh vừa nói gì cơ? Cô vừa hỏi anh có muốn "chiếm đoạt" cô hay không á?
Chiếm đoạt... Ý "chiếm đoạt" ở đây là theo cách anh hiểu đúng không?
Tiểu Ngọt Ngào thật sự muốn cùng anh... Ở trên giường... Hòa làm một sao?
Dù rằng bây giờ Niên Cầm Bách đã sắp không thể cầm cự được dưới sự tấn công của Trịnh Tương Hảo, nhưng anh vẫn đủ tỉnh táo để nói:
- Bé cưng, không nên chơi với lửa anh thật sự không thể chịu được đâu!
- Vậy... Anh không muốn nếm thử một chút sao? Tư vị của em... Rất thơm đó!
Với lời dụ hoặc này thì đố thằng đàn ông nào mà chịu nổi, hiển nhiên Niên Cầm Bách cũng biết Trịnh Tương Hảo rất thơm rồi, mỗi lần ôm cô đi ngủ đều khiến anh rạo rực, nhưng vì lời hứa trước kia với Trịnh Hoài, lại thêm việc anh sợ cô sẽ ghét việc này... Nên những năm nay anh vẫn luôn một mình chịu đựng.
Bây giờ! Ngay tại đây! Trịnh Tương Hảo đã mời gọi anh, thì anh cũng không ngần ngại nữa vậy, tới đâu thì tới!
- Cầm Bách... Anh có muốn khô...
- Muốn! Ngu gì mà không muốn!
Chữ "không" còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì anh đã trả lời rồi, lúc này Trịnh Tương Hảo cũng chỉ phì cười. Bạn trai của cô vẫn đáng yêu như ngày nào... Nhưng mà nói thật thì cô cũng có hơi lo lắng một chút... Liệu rằng cô có thể thỏa mãn được người nam nhân dục cầu bất mãn này hay không đây?
Đến đây Niên Cầm Bách cũng chuyển từ thế bị động sang thế chủ động, đem Trịnh Tương Hảo nè xuống giường rồi liên tục hôn, một tay thì bắt giữ hai tay của cô, một tay thì lần mò khắp cơ thể của cô.
Phía trên thì hôn điên cuồng, phía dưới thì có cảm giác như sắp phát điên...
Đêm nay Trịnh Tương Hảo thật sự sẽ khó mà chạy rồi.
Cơ mà hình như... Trịnh Tương Hảo cũng không có ý định sẽ chạy trốn!
#Yu~
- Tại sao anh phải ghen?
- Thật sao? Anh thật sự không có ghen với đồng nghiệp của em à?
- Không có!
- Thật hả? Không ghen thật sao?
Cuối cùng Niên Cầm Bách cũng đã không nhịn được, anh tạm thời dừng rửa bát, trực tiếp hôn lấy môi cô, thậm chí là còn cắn nhẹ lên môi cô một cái. Nụ hôn dây dưa một lúc rồi tách ra, nhưng chia cách chưa được bao lâu thì Trịnh Tương Hảo lại ôm lấy anh rồi lại quấn quýt lấy nhau.
Nụ hôn này kéo dài được thêm một lúc thì Niên Cầm Bách cũng chủ động rời khỏi bờ môi ngọt ngào của cô, sau đó liền nói:
- Ghen! Anh ghen muốn chết rồi đây nè!
Trịnh Tương Hảo chỉ nhìn anh rồi phì cười, sau đó cô cũng hôn một cái lên môi anh, nói:
- Đồ ngốc, em chỉ yêu anh thôi.
- Trịnh Tương Hảo, em có biết em bây giờ là đang có ý đồ câu dẫn anh không?
- Anh không thích sao?
Niên Cầm Bách thật sự chịu thua rồi mà, nếu Tiểu Ngọt Ngào của anh cứ tấn công như vậy thì bảo anh làm sao mà chịu được đây? Cuối cùng anh cũng chỉ biết mặc kệ cho cô làm loạn rồi vẫn tiếp tục xử lý xong việc của mình.
Đến khi anh đã rửa xong bát liền dùng một tay ôm lấy Trịnh Tương Hảo rồi đi ra khóa cửa lại, tiếp theo đó là tắt đèn và đưa cô về phòng.
Đặt cô nhẹ nhàng xuống giường, rồi lại hôn một cái thật nhẹ lên môi cô, nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngủ sớm đi.
Trịnh Tương Hảo cảm thấy anh bạn cùng giường có vẻ như đang cố gắng nhịn xuống thì phải, quả nhiên Lưu Thiên Mộc nói rất đúng... Nam nhân bình thường làm sao có thể chịu được khi ở bên cạnh bạn gái của mình chứ? Hơn nữa bây giờ cô cũng đã đủ tuổi để làm chuyện người lớn rồi mà?
Nghĩ đến đây, Trịnh Tương Hảo liền kéo anh lại, còn đè anh xuống giường, ngồi lên người anh khiến cho Niên Cầm Bách giật mình. Cơ mà anh còn chưa kịp mở miệng thì Trịnh Tương Hảo đã hôn lên môi anh, nụ hôn này so với nụ hôn vừa rồi ở nhà bếp thật sự đã khiến anh khó khăn nhẫn nhịn mà.
Cảm xúc bùng nổ, Niên Cầm Bách càng hôn thì càng hăng máu, thậm chí anh còn cảm thấy nếu như cứ tiếp tục hôn cô như vậy thì anh nhất định... Nhất định... Nhất định sẽ không nhịn được nữa!
Khi anh thấy sắp không xong rồi liền đẩy cô ra, nhưng Trịnh Tương Hảo lại nhìn anh, còn chạm tay lên ngực anh, nhỏ giọng nói:
- Niên Cầm Bách, anh có muốn thử một chút không?
- Bé cưng, em có biết em đang làm gì không?
- Biết chứ... Em đang làm một việc để người yêu của em yên tâm!
Lúc này đại não của anh đã sắp chạy không kịp theo những gì cô nói rồi, nếu còn tiếp tục như thế này thì chắc chắn anh sẽ phát điên lên mất.
Nhưng Trịnh Tương Hảo không đợi anh nghĩ xong, cầm lấy tay của anh đặt lên eo mình, còn mình thì cúi xuống hôn lên môi anh, đưa tay sờ lên yết hầu của anh, tà mị nói:
- Cầm Bách... Anh có muốn... Chiếm đoạt em không?
Ngay bây giờ!
Ngay tại đây!
Đầu của Niên Cầm Bách đã phát nổ một cái *BÙM* rồi!
Tiểu Ngọt Ngào của anh vừa nói gì cơ? Cô vừa hỏi anh có muốn "chiếm đoạt" cô hay không á?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiếm đoạt... Ý "chiếm đoạt" ở đây là theo cách anh hiểu đúng không?
Tiểu Ngọt Ngào thật sự muốn cùng anh... Ở trên giường... Hòa làm một sao?
Dù rằng bây giờ Niên Cầm Bách đã sắp không thể cầm cự được dưới sự tấn công của Trịnh Tương Hảo, nhưng anh vẫn đủ tỉnh táo để nói:
- Bé cưng, không nên chơi với lửa anh thật sự không thể chịu được đâu!
- Vậy... Anh không muốn nếm thử một chút sao? Tư vị của em... Rất thơm đó!
Với lời dụ hoặc này thì đố thằng đàn ông nào mà chịu nổi, hiển nhiên Niên Cầm Bách cũng biết Trịnh Tương Hảo rất thơm rồi, mỗi lần ôm cô đi ngủ đều khiến anh rạo rực, nhưng vì lời hứa trước kia với Trịnh Hoài, lại thêm việc anh sợ cô sẽ ghét việc này... Nên những năm nay anh vẫn luôn một mình chịu đựng.
Bây giờ! Ngay tại đây! Trịnh Tương Hảo đã mời gọi anh, thì anh cũng không ngần ngại nữa vậy, tới đâu thì tới!
- Cầm Bách... Anh có muốn khô...
- Muốn! Ngu gì mà không muốn!
Chữ "không" còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì anh đã trả lời rồi, lúc này Trịnh Tương Hảo cũng chỉ phì cười. Bạn trai của cô vẫn đáng yêu như ngày nào... Nhưng mà nói thật thì cô cũng có hơi lo lắng một chút... Liệu rằng cô có thể thỏa mãn được người nam nhân dục cầu bất mãn này hay không đây?
Đến đây Niên Cầm Bách cũng chuyển từ thế bị động sang thế chủ động, đem Trịnh Tương Hảo nè xuống giường rồi liên tục hôn, một tay thì bắt giữ hai tay của cô, một tay thì lần mò khắp cơ thể của cô.
Phía trên thì hôn điên cuồng, phía dưới thì có cảm giác như sắp phát điên...
Đêm nay Trịnh Tương Hảo thật sự sẽ khó mà chạy rồi.
Cơ mà hình như... Trịnh Tương Hảo cũng không có ý định sẽ chạy trốn!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro