Đầu Giường Cãi, Lên Giường Hòa
Sẽ bảo vệ anh
Vương Khiết Băng (Yu)
2024-07-19 19:07:33
Không cần nhà hàng sang trọng, chẳng cần du thuyền xa hoa, cũng không phải khung cảnh lãng mạn ngập đầy hoa tươi... Nhưng Trịnh Tương Hảo vẫn chấp nhận gả cho Niên Cầm Bách.
Vì đơn giản là những năm qua anh đã làm rất nhiều việc vì cô, đủ để cô tin rằng... Mình và người đàn ông này có thể cùng nhau viết tiếp hành trình của cuộc đời mình.
Từ sau khi Trịnh Tương Hảo chấp nhận lời cầu hôn của anh thì Niên Cầm Bách lại có một thói quen mới, thay vì mỗi ngày anh về sớm cùng cô ăn cơm, thì bây giờ anh chẳng những về sớm mà mỗi lần về còn mua một bông hoa tặng cho cô, khi thì là một đóa hoa hồng, khi thì là một ít hoa tử đẳng, một chùm hoa lưu ly, có lúc lại là một cây hoa hướng dương rất tươi mới. Và đặc biệt hơn chính là những loài hoa anh tặng đều mang ý nghĩa là "Tình yêu vĩnh cửu".
Với một chuyện đơn giản là tặng hoa thôi mà Trịnh Tương Hảo có thể nhìn thấy Niên Cẩm Bách rất dụng tầm, anh thật sự khiến cho cô cảm thấy rất hạnh phúc, cô cũng rất an tâm khi gả cho anh.
Mỗi ngày Niên Cầm Bách đều đặn về sớm, cùng vợ nấu ăn rồi cùng nhau ăn cơm, sau khi ăn xong anh còn tự mình rửa bát. Ngoài ra những việc vặt khác đều có giúp việc bán thời gian rồi, nên Trịnh Tương Hảo cũng chẳng phải làm gì thêm cả.
Khi xong hết mọi việc, cô và Niên Cẩm Bách cũng đi về phòng, anh thì nằm trên giường chăm chú nhìn vợ mình đang dưỡng da, sau đó anh liền bước đến ôm cô từ phía sau, nhỏ giọng nói:
- Bé cưng, ngày mai là có thể ra tòa để chấm dứt việc anh và Niên gia rồi.
Trịnh Tương Hảo nhìn anh, nếu để nói thật thì cô cũng có hi vọng Niên Cầm Bách sẽ chấm dứt với nhà họ Niên, dù sao thì nhiều năm qua họ cũng đâu xem anh là thành viên trong gia đình. Nhưng mà... Nếu xét về mặt huyết thống, thì chuyện cắt đứt đâu thể nói là có thể cắt đứt được.
- Cầm Bách, anh có thấy buồn không?
Niên Cầm Bách lắc đầu, ngay từ đầu anh đã không cảm thấy buồn rồi. Vì có lẽ cảm xúc của anh, nó đã sớm bị chai sạn kể từ khi anh còn nhỏ... Cho nên việc đoạn tuyệt quan hệ này cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều tới anh, thậm chí... Anh còn có chút thoải mái nữa kìa.
Ít nhất thì bây giờ anh đã có thể tự tin khi cầu hôn Trịnh Tương Hảo, thậm chí trong tương lai gần anh còn có thể kết hôn với cô. Với chuyện thận lợi như thế thì ngu gì mà anh bỏ qua cơ hội chứ?
(...)
Buổi tối đó Trịnh Tương Hảo vẫn đang ngủ say, nhưng Niên Cẩm Bách lại không thể nào chợp mắt được. Không phải là anh lo lắng, mà là anh đang cảm thấy trong đầu mình có hơi trống rỗng một chút.
Lúc này, anh nhìn qua người mình yêu đang nằm ngủ ngay bên cạnh, nhẹ nhàng kéo chăn đắp lại cho cô, sau đó còn hồn một cái lên môi cô.
Nhưng mà có vẻ như nụ hôn đó không đủ thỏa mãn anh lắm.
Cuối cùng Niên Cầm Bách cứ hôn rồi lại hôn, sau đó còn tham lam hôn thêm mấy cái, đợi tới khi Trịnh Tương Hảo bị anh hôn đến phải mở mắt.
Cầm Bách?Anh làm em tỉnh giấc à?Anh không ngủ được sao?Niên Cầm Bách cũng gật đầu. Nhưng rồi sau đó cô lại chỉnh lại tư thế, thay vì bình thường là anh sẽ ôm cô vào lòng thì bây giờ cô lại dang hai tay ra, mỉm cười nói:
- Đêm nay em sẽ bảo vệ anh.
Niên Cẩm Bách nghe xong cũng chỉ phì cười, anh lại hôn nhẹ lên môi cô, nói:
- Em định sẽ bảo vệ anh như vậy sao?
Cô liền ra sức gật đầu, hiển nhiên Niên Cầm Bách cũng chiều theo ý cô, anh liền tiến đến một chút. Trịnh Tương Hảo nhìn anh, sau đó cũng đưa tay ôm lấy anh, ôm anh vào lòng, lại nhỏ giọng nói:
- Anh mau ngủ đi, như vậy thì ngày mai mới có tinh thần tỉnh táo chứ.
Niên Cầm Bách cũng chỉ phì cười, sau đó anh ôm lấy cô, giống như là anh đã tìm được hơi ấm cho riêng mình nên cứ chui rúc vào trong lòng cô, hít lấy mùi hương vừa dịu dàng, vừa ngọt ngào đó, tự mình đốc thúc bản thân phải cố lên. Vì tương lai của cả hai đứa, anh nhất định không được đề Tiều Ngọt Ngào nhà phải phiền lòng.
Cầm Bách, ngủ ngon.Bé cưng, ngủ ngon, anh yêu em!Buổi tối hôm đó có lẽ là buổi tối hiếm hoi mà Niên Cầm Bách có thể ngủ ngon sau những ngày tháng lập nghiệp, quả nhiên Tiểu Ngọt Ngào vẫn là Tiểu Ngọt Ngào của anh... Vẫn rất ngọt ngào và tinh tế, anh thật sự có cảm giác bản thân sắp chết chìm trong sự ngọt ngào của cô rồi.
Dù rắng Trịnh Tương Hảo không biết rằng việc Niên Cầm Bách cắt đứt quan hệ với Niên gia là đúng hay sai, nhưng có lẽ như vậy sẽ khiến anh thoải mái hơn. Mà việc gì làm cho mình thoải mái thì mình cứ làm thôi.
Tương lai phía trước còn dài, Trịnh Tương Hảo và Niên Cầm Bách nhất định còn nhiều chuyện cần phải vượt qua, đây chỉ mới là khởi đầu... Nên không sao cả!
Vì đơn giản là những năm qua anh đã làm rất nhiều việc vì cô, đủ để cô tin rằng... Mình và người đàn ông này có thể cùng nhau viết tiếp hành trình của cuộc đời mình.
Từ sau khi Trịnh Tương Hảo chấp nhận lời cầu hôn của anh thì Niên Cầm Bách lại có một thói quen mới, thay vì mỗi ngày anh về sớm cùng cô ăn cơm, thì bây giờ anh chẳng những về sớm mà mỗi lần về còn mua một bông hoa tặng cho cô, khi thì là một đóa hoa hồng, khi thì là một ít hoa tử đẳng, một chùm hoa lưu ly, có lúc lại là một cây hoa hướng dương rất tươi mới. Và đặc biệt hơn chính là những loài hoa anh tặng đều mang ý nghĩa là "Tình yêu vĩnh cửu".
Với một chuyện đơn giản là tặng hoa thôi mà Trịnh Tương Hảo có thể nhìn thấy Niên Cẩm Bách rất dụng tầm, anh thật sự khiến cho cô cảm thấy rất hạnh phúc, cô cũng rất an tâm khi gả cho anh.
Mỗi ngày Niên Cầm Bách đều đặn về sớm, cùng vợ nấu ăn rồi cùng nhau ăn cơm, sau khi ăn xong anh còn tự mình rửa bát. Ngoài ra những việc vặt khác đều có giúp việc bán thời gian rồi, nên Trịnh Tương Hảo cũng chẳng phải làm gì thêm cả.
Khi xong hết mọi việc, cô và Niên Cẩm Bách cũng đi về phòng, anh thì nằm trên giường chăm chú nhìn vợ mình đang dưỡng da, sau đó anh liền bước đến ôm cô từ phía sau, nhỏ giọng nói:
- Bé cưng, ngày mai là có thể ra tòa để chấm dứt việc anh và Niên gia rồi.
Trịnh Tương Hảo nhìn anh, nếu để nói thật thì cô cũng có hi vọng Niên Cầm Bách sẽ chấm dứt với nhà họ Niên, dù sao thì nhiều năm qua họ cũng đâu xem anh là thành viên trong gia đình. Nhưng mà... Nếu xét về mặt huyết thống, thì chuyện cắt đứt đâu thể nói là có thể cắt đứt được.
- Cầm Bách, anh có thấy buồn không?
Niên Cầm Bách lắc đầu, ngay từ đầu anh đã không cảm thấy buồn rồi. Vì có lẽ cảm xúc của anh, nó đã sớm bị chai sạn kể từ khi anh còn nhỏ... Cho nên việc đoạn tuyệt quan hệ này cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều tới anh, thậm chí... Anh còn có chút thoải mái nữa kìa.
Ít nhất thì bây giờ anh đã có thể tự tin khi cầu hôn Trịnh Tương Hảo, thậm chí trong tương lai gần anh còn có thể kết hôn với cô. Với chuyện thận lợi như thế thì ngu gì mà anh bỏ qua cơ hội chứ?
(...)
Buổi tối đó Trịnh Tương Hảo vẫn đang ngủ say, nhưng Niên Cẩm Bách lại không thể nào chợp mắt được. Không phải là anh lo lắng, mà là anh đang cảm thấy trong đầu mình có hơi trống rỗng một chút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, anh nhìn qua người mình yêu đang nằm ngủ ngay bên cạnh, nhẹ nhàng kéo chăn đắp lại cho cô, sau đó còn hồn một cái lên môi cô.
Nhưng mà có vẻ như nụ hôn đó không đủ thỏa mãn anh lắm.
Cuối cùng Niên Cầm Bách cứ hôn rồi lại hôn, sau đó còn tham lam hôn thêm mấy cái, đợi tới khi Trịnh Tương Hảo bị anh hôn đến phải mở mắt.
Cầm Bách?Anh làm em tỉnh giấc à?Anh không ngủ được sao?Niên Cầm Bách cũng gật đầu. Nhưng rồi sau đó cô lại chỉnh lại tư thế, thay vì bình thường là anh sẽ ôm cô vào lòng thì bây giờ cô lại dang hai tay ra, mỉm cười nói:
- Đêm nay em sẽ bảo vệ anh.
Niên Cẩm Bách nghe xong cũng chỉ phì cười, anh lại hôn nhẹ lên môi cô, nói:
- Em định sẽ bảo vệ anh như vậy sao?
Cô liền ra sức gật đầu, hiển nhiên Niên Cầm Bách cũng chiều theo ý cô, anh liền tiến đến một chút. Trịnh Tương Hảo nhìn anh, sau đó cũng đưa tay ôm lấy anh, ôm anh vào lòng, lại nhỏ giọng nói:
- Anh mau ngủ đi, như vậy thì ngày mai mới có tinh thần tỉnh táo chứ.
Niên Cầm Bách cũng chỉ phì cười, sau đó anh ôm lấy cô, giống như là anh đã tìm được hơi ấm cho riêng mình nên cứ chui rúc vào trong lòng cô, hít lấy mùi hương vừa dịu dàng, vừa ngọt ngào đó, tự mình đốc thúc bản thân phải cố lên. Vì tương lai của cả hai đứa, anh nhất định không được đề Tiều Ngọt Ngào nhà phải phiền lòng.
Cầm Bách, ngủ ngon.Bé cưng, ngủ ngon, anh yêu em!Buổi tối hôm đó có lẽ là buổi tối hiếm hoi mà Niên Cầm Bách có thể ngủ ngon sau những ngày tháng lập nghiệp, quả nhiên Tiểu Ngọt Ngào vẫn là Tiểu Ngọt Ngào của anh... Vẫn rất ngọt ngào và tinh tế, anh thật sự có cảm giác bản thân sắp chết chìm trong sự ngọt ngào của cô rồi.
Dù rắng Trịnh Tương Hảo không biết rằng việc Niên Cầm Bách cắt đứt quan hệ với Niên gia là đúng hay sai, nhưng có lẽ như vậy sẽ khiến anh thoải mái hơn. Mà việc gì làm cho mình thoải mái thì mình cứ làm thôi.
Tương lai phía trước còn dài, Trịnh Tương Hảo và Niên Cầm Bách nhất định còn nhiều chuyện cần phải vượt qua, đây chỉ mới là khởi đầu... Nên không sao cả!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro