Đấu La Chi Võ Hồn Lôi Điện

Nhân Diện Ma Ch...

Tối Ái Thượng Tằng Lâu

2024-11-20 00:15:35

Trong vòng kiểm tra thứ tư, tuy rằng Triệu Vô Cực không có làm Đường Tam bị thương quá nặng, nhưng mà dựa vào tính bao che con của Đường Hạo, vẫn đi tìm Triệu Vô Cực, chẳng qua không có đánh Triệu Vô Cực mặt mũi bầm dập thôi.

Lúc này Lâm Kiệt muốn ngả bài với Mạnh Thục, dùng thân phận của Đường Tam để ngăn cản, bọn họ nhất định sẽ kiêng kị thân phận Đường Tam không dám ra tay.

Lúc này, Lâm Kiệt lớn tiếng nói với Mạnh Thục: "Mạnh Thục tiền bối, chỉ cần ngài tặng hồn thú này cho chúng ta, vãn bối nguyện ý dùng đồ vật đồng dạng để trao đổi với ngài, vãn bối cam đoan giá trị của thứ này còn cao hơn so với hồn thú này, chẳng biết có thể dời bước không?"

Mạnh Thục nói: "Nhóc con, có chuyện gì không thể nói ở đây?"

Lâm Kiệt nói: "Mạnh Thục tiền bối, chuyện này rất quan trọng vãn bối cũng không dám lừa gạt ngài, có thể dời bước để thương lượng một chút không?"

"Có cho ngươi cũng không dám."

Nói xong hai người liền đi ra ngoài.

Triệu Vô Cực và những người khác có chút nôn nóng bất an, cũng đúng, ai kêu hiện tại bọn họ là bên yếu thế chứ, hiện tại đã không có khí phách như lúc đánh với Học viện Thương Huy nữa.

Chỉ nghe thấy phương hướng chỗ Lâm Kiệt và Mạnh Thục đi đến truyến đến âm thanh nổ vang: "Ầm~ Ầm."

Triệu Vô Cực nghe được âm thanh này liền không quản gì nữa. Trực tiếp chạy về phía Lâm Kiệt, nhưng mà Xà bà Triều Thiên Hương chặn đường đi của ông ta.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngay vào lúc hai người sắp phát sinh xung đột, hai người Lâm Kiệt và Mạnh Thục trở về.

Triệu Vô Cực nhìn thấy Lâm Kiệt không có việc gì, trong lòng cũng bình tĩnh lại, có chút quan tâm hỏi: "Lâm Kiệt, ngươi không sao chứ?"

Lâm Kiệt lắc lắc đầu với Triệu Vô Cực.

Lâm Kiệt làm động tác tay với Mạnh Thục, nói: "Mạnh Thục tiền bối, chúng ta cứ định như vậy đi."

Mạnh Thục nhìn về phía đám người Triệu Vô Cực, rồi nhìn Lâm Kiệt: "Nhóc con, định như vậy đi, hi vọng ngươi không đổi ý." Nói xong liền kêu Xà bà và cháu gái mình rời đi, Mạnh Y Nhiên vốn là không thuận theo, nhưng vẫn bị Mạnh Thục liên tục dỗ dành lừa gạt mang đi.

Đám người Triệu Vô Cực hỏi Lâm Kiệt đã dùng biện pháp gì thuyết phục Mạnh Thục, Lâm Kiệt chỉ mỉm cười, không nói ra nguyên nhân, chỉ nói là mình và Mạnh Thục đã giao ước không được nói cho người khác biết.

Lúc này Áo Tư Tạp trêu ghẹo Lâm Kiệt nói: "Không phải là Lâm Kiệt đồng ý làm cháu rể của ông ta chứ, cho nên mới ngại nói ở đây. . . . . . Vừa rồi người ta còn kêu ngươi gia nhập gia tộc của người ta."

Lúc này Chu Trúc Thanh đưa qua một ánh mắt chất vấn.

Lâm Kiệt mỉm cười không trả lời, nói với Chu Trúc Thanh: "Khí tức thô bạo của Nhân Diện Ma Chu này hơi lớn, nhưng mà dựa vào thể chất hiện tại của muội, ta tin rằng muội hoàn toàn có thể hấp thu được."

Nói xong, đám người Triệu Vô Cực tránh ra cách Chu Trúc Thanh mấy mét để giúp cô hộ pháp, Chu Trúc Thanh liền bắt đầu hấp thu.

Chỉ thấy một hồn hoàn màu tím chụp xuống thân thể Chu Trúc Thanh, lệ khí Nhân Diện Ma Chu lưu lại tràn vào trong thân thể Chu Trúc Thanh, khuôn mặt xinh đẹp vốn luôn bình tĩnh của Chu Trúc Thanh hơi nhíu lại, phát ra vài tiếng kêu gào đau đớn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chu Trúc Thanh vẫn đang hấp thu hồn hoàn, đây là chuyện mà người khác không thể giúp được, cho nên mặc kệ đau đớn bao nhiêu thì cô cũng đều phải chịu đựng một mình.

Mọi người có hơi lo lắng nhìn Chu Trúc Thanh, muốn hỗ trợ nhưng lại không thể giúp. Lúc này một bóng người đột nhiên đi ra.

Vậy mà lại là Tiểu Vũ, lúc này Tiểu Vũ thoạt nhìn có hơi chật vật, quần áo trên người bị rách một chút, tóc cũng có hơi lộn xộn. Nhưng mà sắc mặt thoạt nhìn vô cùng hồng hào, có vẻ càng trưởng thành hơn so với trước kia.

"Tiểu Vũ, cô không chết?" Áo Tư Tạp theo bản năng nói ra câu kia, sau khi nói ra xong mới phát hiện có hơi không đúng, liền nhanh chóng bịt miệng lại.

Lúc này Tiểu Vũ nói một chút tình huống của mình cho mọi người, còn nói cho bọn họ hiện tại mình đã đột phá cấp 30, đạt tới cấp 31, mọi người nghe vậy đều có vẻ mặt không dám tin. Lúc này Tiểu Vũ nhìn thấy Đường Tam đang té xỉu trên đất thì hơi lo lắng, hỏi cậu ta làm sao vậy. Áo Tư Tạp lên tiếng giải thích chỉ là bất tỉnh mà thôi.

Tiểu Vũ nghe được Đường Tam không có việc gì, vốn vẻ mặt đang lo lắng lại trở nên hoạt bát hơn, tiếp đó lại hỏi tình huống Chu Trúc Thanh, rồi đi đến đỡ Đường Tam đứng lên.

Lâm Kiệt biết Tiểu Vũ nhất định là được Thái Thản Cự Viên đưa về. Lúc sau mọi người có hỏi Tiểu Vũ một vài vấn đề, Tiểu Vũ đều tìm chút lý do để lướt qua vấn đề của mọi người.

Không lâu sau Đường Tam liền tỉnh lại, phát hiện là Tiểu Vũ đang đỡ mình, trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng cũng buông xuống, hỏi han ân cần Tiểu Vũ một hồi.

Lúc này Lâm Kiệt nhìn về phía thân thể Tiểu Vũ càng thêm thành thục mềm mại, lại nhìn Đường Tam hỏi han ân cần Tiểu Vũ một hồi, trong lòng không biết vì sao lại cảm thấy có chút kỳ lạ.

Sau khi bình tĩnh lại, Đường Tam đột nhiên phát hiện thân thể mình có sự thay đổi, đột nhiên tìm được một tia cơ hội đột phá, liền ngồi xuống tu luyện ngay tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu La Chi Võ Hồn Lôi Điện

Số ký tự: 0