Phất Lan Đức 2
Tối Ái Thượng Tằng Lâu
2024-11-20 00:15:35
Bởi vì sân đấu hồn khác nhau, nên lúc này đám người Đới Mộc Bạch đã ở trên các sân đấu khác nhau.
"Huynh muốn mang ta đi đâu?" Chu Trúc Thanh nhẹ giọng hỏi.
"Mang muội đi đăng ký 2 đấu 2." Lâm Kiệt vừa nói vừa kéo Chu Trúc Thanh đi tới bàn đăng kí.
Bởi vì hai người một người là Đại hồn sư cấp 28, một người là Hôn tôn cấp 32, chỉ có thể đăng ký đẳng cấp Hôn tôn, Lâm Kiệt cũng không để ý lắm.
Ngay từ đầu Chu Trúc Thanh dường như có chút do dự, nhưng không lay chuyển được Lâm Kiệt, chỉ có thể mặc kệ hắn.
Đăng ký 2 đấu 2 xong, lúc này đã đến lượt Chu Trúc Thanh đấu với Đường Tam.
Người dẫn chương trình giới thiệu đơn giản tên và võ hồn của hai bên, liền ra hiệu hai người có thể bắt đầu trận đấu rồi.
"Mời." Đường Tam có chút khách khí làm một động tác mời với Chu Trúc Thanh.
Bởi vì không biết thực lực của Đường Tam, nên Chu Trúc Thanh cũng không chút khách khí, nói với Đường Tam: "Bắt đầu đi."
Vừa bắt đầu chiến đấu, hai bên liền đều phóng ra võ hồn của mình, hai mắt Chu Trúc Thanh, mắt trái biến thành màu xanh đậm, mắt phải biến thành màu lam, đôi tai mèo đáng yêu trên đầu hơi dựng thẳng lên, hai tay mọc ra móng vuốt sắc bén. Thân thể hơi hơi cúi xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Đường Tam, giống như đang nhìn con mồi của mình. Hai hồn hoàn màu vàng đồng thời xuất hiện ở trên người, trên người tản ra một luồng hơi thở lạnh như băng.
Trên người Đường Tam cũng xuất hiện hồn hoàn giống vậy, Lam Ngân Thảo lan ra sát mặt đất, giống như là một con rắn lớn đang uốn lượn ở trên sân đấu, bao trùm hơn phân nửa sân đấu.
Đường Tam nhìn Chu Trúc Thanh, cậu ta cũng không sốt ruột, mặc dù còn chưa bắt đầu, nhưng Đường Tam biết, mình đã đạt được thắng lợi.
Hắn là chiến hồn sư hệ khống chế, bản thân khắc chế Chu Trúc Thanh hệ mẫn công, hơn nữa ở trên lôi đài, Chu Trúc Thanh không thể phát huy tốc độ đến mức tận cùng. Trận chiến này ngay từ đầu đã không có sự hồi hộp, đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ trong nội tâm Đường Tam.
Mắt thấy Lam Ngân Thảo lan tới hướng mình, Chu Trúc Thanh biết, mình không thể tiếp tục đợi nữa. Thân hình chợt nhảy lên, thậm chí mang theo một loạt ảo ảnh, từ chính diện đánh tới Đường Tam.
Phát động U Minh đột kích, giữa không trung, móng vuốt của Chu Trúc Thanh chợt duỗi ra, thân thể nhanh chóng biến đổi, tốc độ trong nháy mắt tăng lên gấp đôi, đánh về phía sườn của Đường Tam.
Mắt thấy cô đến, Đường Tam chỉ làm một động tác đơn giản. Nghiêng người đi.
Lâm Kiệt nhìn thấy trong mắt Đường Tam hiện lên một tia sáng màu tím, kia hẳn chính là Tử Cực Ma Đồng.
Kết quả rất hiển nhiên, Chu Trúc Thanh không địch lại, bị Đường Tam đánh bại.
Không lâu liền tới thời gian hồn đấu 2 đấu 2.
Số ghế bên khán phòng 2 đấu 2 này được ngồi ít nhất hơn một nửa, nhân khí tốt hơn một chút so với bên 1 đấu 1. Đối thủ của bọn họ đã đợi ở trên đài hồn đấu.
Lúc này ở trên đài, người dẫn chương trình đang tuyên bố tổ tội hồn sư.
"Trận thứ ba 2 đấu 2, Tổ đội Đao Chuy đánh với Tổ đội Dạ Trúc."
Đúng vậy, tổ đội bọn họ tên là Tổ đội Dạ Trúc, là tên Lâm Kiệt đặt, lúc ấy suýt chút nữa bị Chu Trúc Thanh ghét bỏ.
Lâm Kiệt lấy hai cái mặt nạ từ trong nhẫn ra, sau khi đưa cho Chu Trúc Thanh, thì mình cũng đeo một cái. Lúc này, cả người Lâm Kiệt giống như tăng thêm một chút cảm giác tà mị và thần bí, về phần vì sao Trúc Thanh phải đeo cái mặt nạ kia, thì đó là một chút tâm tư cẩn thận của Lâm Kiệt.
Người dẫn chương trình ở trên đài hô lớn: "Sau đây cho mời Tổ đội Dạ Trúc, Tổ đội Dạ Trúc của chúng ta là tổ đội được tạo thành từ một vị Hồn tôn cấp 32 và một vị Đại hồn sư cấp 28, và tổ đội mà bọn họ sẽ đối trận chính là hai vị Hồn tôn cấp 33 của Tổ đội Đao Chuy, như vậy kết quả thắng bại sẽ như thế nào đây, chúng ta hãy chờ xem."
Hai người Tổ đội Đao Chuy nhìn thấy hai người trên đài tuy rằng đeo mặt nạ, nhưng mà có thể nhìn ra được đó là hai đứa trẻ, đều có hơi khó tin mà xoa xoa hai mắt của mình. Người dẫn chương trình cũng sửng sốt một chút, nhưng hồn đấu còn phải tiếp tục, có thể đứng ở chỗ này, hiển nhiên là có được võ hồn cấp bậc tương ứng.
"Xem ra, Tổ đội Dạ Trúc của chúng ta thật đúng là tuổi trẻ tài cao. Trận đấu bắt đầu."
Lâm Kiệt nói với Chu Trúc Thanh: "Đợi lát nữa ta phụ trợ muội, muội phụ trách công kích, đây là cơ hội rất tốt để rèn luyện thực lực của muội."
Chu Trúc Thanh nhíu mày "Ừ” một tiếng.
Vẻ kinh ngạc trên mặt của hai anh em Tổ đội Đao Chuy chỉ xuất hiện trong thời gian rất ngắn, bọn họ nhanh chóng khôi phục bình thường, không tiến mà lui, đồng thời bình tĩnh lui về phía sau một bước. Lại đồng thời phát ra một tiếng gầm nhẹ, động tác của hai người đều đặn giống như là cùng một người vậy.
Ánh sáng màu xám dày đặc mãnh liệt tràn ra từ trong tay phải bọn họ, đồng thời vũ khí cũng xuất hiện ở trong lòng bàn tay bọn họ, một người là một thanh đao lớn bản rộng, một người là một thanh chùy sắt màu đen.
Tuy rằng Khí võ hồn sẽ không thay đổi hình dáng bên ngoài của hồn sư, nhưng hai người đàn ông vạm vỡ đồng thời rống to lên, vẫn tràn đầy lực áp bách mạnh mẽ. Bước chân của bọn họ gần như là giống nhau, giống như sấm vang chớp giật vọt về phía Lâm Kiệt và Chu Trúc Thanh. Trường đao và chùy sắt trong tay hai người đã được giơ lên cao.
Tuy rằng hình thể của bọn họ rất khổng lồ, nhưng mà tốc độ không chậm chút nào, trong chớp mắt liền đi tới trước mặt Lâm Kiệt.
"Huynh muốn mang ta đi đâu?" Chu Trúc Thanh nhẹ giọng hỏi.
"Mang muội đi đăng ký 2 đấu 2." Lâm Kiệt vừa nói vừa kéo Chu Trúc Thanh đi tới bàn đăng kí.
Bởi vì hai người một người là Đại hồn sư cấp 28, một người là Hôn tôn cấp 32, chỉ có thể đăng ký đẳng cấp Hôn tôn, Lâm Kiệt cũng không để ý lắm.
Ngay từ đầu Chu Trúc Thanh dường như có chút do dự, nhưng không lay chuyển được Lâm Kiệt, chỉ có thể mặc kệ hắn.
Đăng ký 2 đấu 2 xong, lúc này đã đến lượt Chu Trúc Thanh đấu với Đường Tam.
Người dẫn chương trình giới thiệu đơn giản tên và võ hồn của hai bên, liền ra hiệu hai người có thể bắt đầu trận đấu rồi.
"Mời." Đường Tam có chút khách khí làm một động tác mời với Chu Trúc Thanh.
Bởi vì không biết thực lực của Đường Tam, nên Chu Trúc Thanh cũng không chút khách khí, nói với Đường Tam: "Bắt đầu đi."
Vừa bắt đầu chiến đấu, hai bên liền đều phóng ra võ hồn của mình, hai mắt Chu Trúc Thanh, mắt trái biến thành màu xanh đậm, mắt phải biến thành màu lam, đôi tai mèo đáng yêu trên đầu hơi dựng thẳng lên, hai tay mọc ra móng vuốt sắc bén. Thân thể hơi hơi cúi xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Đường Tam, giống như đang nhìn con mồi của mình. Hai hồn hoàn màu vàng đồng thời xuất hiện ở trên người, trên người tản ra một luồng hơi thở lạnh như băng.
Trên người Đường Tam cũng xuất hiện hồn hoàn giống vậy, Lam Ngân Thảo lan ra sát mặt đất, giống như là một con rắn lớn đang uốn lượn ở trên sân đấu, bao trùm hơn phân nửa sân đấu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Tam nhìn Chu Trúc Thanh, cậu ta cũng không sốt ruột, mặc dù còn chưa bắt đầu, nhưng Đường Tam biết, mình đã đạt được thắng lợi.
Hắn là chiến hồn sư hệ khống chế, bản thân khắc chế Chu Trúc Thanh hệ mẫn công, hơn nữa ở trên lôi đài, Chu Trúc Thanh không thể phát huy tốc độ đến mức tận cùng. Trận chiến này ngay từ đầu đã không có sự hồi hộp, đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ trong nội tâm Đường Tam.
Mắt thấy Lam Ngân Thảo lan tới hướng mình, Chu Trúc Thanh biết, mình không thể tiếp tục đợi nữa. Thân hình chợt nhảy lên, thậm chí mang theo một loạt ảo ảnh, từ chính diện đánh tới Đường Tam.
Phát động U Minh đột kích, giữa không trung, móng vuốt của Chu Trúc Thanh chợt duỗi ra, thân thể nhanh chóng biến đổi, tốc độ trong nháy mắt tăng lên gấp đôi, đánh về phía sườn của Đường Tam.
Mắt thấy cô đến, Đường Tam chỉ làm một động tác đơn giản. Nghiêng người đi.
Lâm Kiệt nhìn thấy trong mắt Đường Tam hiện lên một tia sáng màu tím, kia hẳn chính là Tử Cực Ma Đồng.
Kết quả rất hiển nhiên, Chu Trúc Thanh không địch lại, bị Đường Tam đánh bại.
Không lâu liền tới thời gian hồn đấu 2 đấu 2.
Số ghế bên khán phòng 2 đấu 2 này được ngồi ít nhất hơn một nửa, nhân khí tốt hơn một chút so với bên 1 đấu 1. Đối thủ của bọn họ đã đợi ở trên đài hồn đấu.
Lúc này ở trên đài, người dẫn chương trình đang tuyên bố tổ tội hồn sư.
"Trận thứ ba 2 đấu 2, Tổ đội Đao Chuy đánh với Tổ đội Dạ Trúc."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đúng vậy, tổ đội bọn họ tên là Tổ đội Dạ Trúc, là tên Lâm Kiệt đặt, lúc ấy suýt chút nữa bị Chu Trúc Thanh ghét bỏ.
Lâm Kiệt lấy hai cái mặt nạ từ trong nhẫn ra, sau khi đưa cho Chu Trúc Thanh, thì mình cũng đeo một cái. Lúc này, cả người Lâm Kiệt giống như tăng thêm một chút cảm giác tà mị và thần bí, về phần vì sao Trúc Thanh phải đeo cái mặt nạ kia, thì đó là một chút tâm tư cẩn thận của Lâm Kiệt.
Người dẫn chương trình ở trên đài hô lớn: "Sau đây cho mời Tổ đội Dạ Trúc, Tổ đội Dạ Trúc của chúng ta là tổ đội được tạo thành từ một vị Hồn tôn cấp 32 và một vị Đại hồn sư cấp 28, và tổ đội mà bọn họ sẽ đối trận chính là hai vị Hồn tôn cấp 33 của Tổ đội Đao Chuy, như vậy kết quả thắng bại sẽ như thế nào đây, chúng ta hãy chờ xem."
Hai người Tổ đội Đao Chuy nhìn thấy hai người trên đài tuy rằng đeo mặt nạ, nhưng mà có thể nhìn ra được đó là hai đứa trẻ, đều có hơi khó tin mà xoa xoa hai mắt của mình. Người dẫn chương trình cũng sửng sốt một chút, nhưng hồn đấu còn phải tiếp tục, có thể đứng ở chỗ này, hiển nhiên là có được võ hồn cấp bậc tương ứng.
"Xem ra, Tổ đội Dạ Trúc của chúng ta thật đúng là tuổi trẻ tài cao. Trận đấu bắt đầu."
Lâm Kiệt nói với Chu Trúc Thanh: "Đợi lát nữa ta phụ trợ muội, muội phụ trách công kích, đây là cơ hội rất tốt để rèn luyện thực lực của muội."
Chu Trúc Thanh nhíu mày "Ừ” một tiếng.
Vẻ kinh ngạc trên mặt của hai anh em Tổ đội Đao Chuy chỉ xuất hiện trong thời gian rất ngắn, bọn họ nhanh chóng khôi phục bình thường, không tiến mà lui, đồng thời bình tĩnh lui về phía sau một bước. Lại đồng thời phát ra một tiếng gầm nhẹ, động tác của hai người đều đặn giống như là cùng một người vậy.
Ánh sáng màu xám dày đặc mãnh liệt tràn ra từ trong tay phải bọn họ, đồng thời vũ khí cũng xuất hiện ở trong lòng bàn tay bọn họ, một người là một thanh đao lớn bản rộng, một người là một thanh chùy sắt màu đen.
Tuy rằng Khí võ hồn sẽ không thay đổi hình dáng bên ngoài của hồn sư, nhưng hai người đàn ông vạm vỡ đồng thời rống to lên, vẫn tràn đầy lực áp bách mạnh mẽ. Bước chân của bọn họ gần như là giống nhau, giống như sấm vang chớp giật vọt về phía Lâm Kiệt và Chu Trúc Thanh. Trường đao và chùy sắt trong tay hai người đã được giơ lên cao.
Tuy rằng hình thể của bọn họ rất khổng lồ, nhưng mà tốc độ không chậm chút nào, trong chớp mắt liền đi tới trước mặt Lâm Kiệt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro