Đấu Phá Thương Khung Chi Đại Thiên Thế Giới Dịch Chuẩn
Thánh Ma Nhị Sứ
2024-11-21 20:52:53
Vực ngoại chi địa!
Trong vùng đất hoang vu của vực ngoại, nơi vô tận ma viêm cuồn cuộn sôi trào, Thánh Ma Tộc trưởng đứng đó, giữa biển ma viêm khi thì toát ra thánh khiết chi quang, khi lại đen tối như mực. Trong ma viêm ấy, vô số linh hồn Khô Lâu ai oán gào rít, tựa như một Hỏa Diễm Địa Ngục vô tận.
Trong Thánh Ma đại điện, trên vương tọa thiêu đốt ngọn lửa, một Đạo Ma Ảnh mờ ảo trong Thánh Ma viêm dần dần hiện hữu. Từ ma viêm phát ra một đôi mắt không chứa bất kỳ tia cảm tình nào, lướt nhìn qua đại điện, ánh mắt đi đến đâu, không gian đại điện bốc cháy rừng rực đến đó.
“Phệ Thiên đã dám đến Thánh Uyên, lại còn có cả Viêm Đế và Võ Tổ, thật là thú vị.”
Giọng nói lạnh nhạt cất lên, không thể hiện ra bất kỳ biến hóa cảm xúc nào. Ngồi cao trên vương tọa lửa, đôi ngón tay thon dài của hắn nhẹ nhàng gõ hai lần lên Hỏa Diễm vương tọa.
Thùng, thùng! Một trận không gian ba động nhỏ bé từ đó tản ra, không gian trong đại điện dường như nhuyễn đi và bắt đầu chuyển động. Khi không gian ba động dần dần bình ổn lại, hai Đạo Ma Ảnh xuất hiện giữa đại điện.
“Băng Thiên, Địa Tuyết, gặp qua Thánh Ma đại nhân!”
Hai Đạo Ma Ảnh vừa xuất hiện trong đại điện thì băng lãnh thấu xương khí tức ngập trời liền tràn ngập không gian, băng sương lạnh lẽo nhanh chóng bao phủ khắp nơi, trừ một tia ấm áp duy nhất còn sót lại ở nơi Thánh Ma viêm bao phủ.
Thánh Thiên Ma Đế bất đắc dĩ vung tay, Thánh Ma viêm từ vương tọa bùng nổ, nháy mắt quét sạch toàn bộ hàn băng trong đại điện. Ánh mắt lười biếng, hắn nói: “Thánh Uyên có chút dị động, hai người các ngươi lập tức đến đó một chuyến. Nếu gặp Viêm Đế và Võ Tổ, tận lực tránh tranh phong cùng họ!”
“Vâng!” Hai Đạo Ma Ảnh cúi đầu đáp, sau đó toàn thân ẩn vào hư không, băng lãnh thấu xương khí tức đông kết không gian, tạo nên một thông đạo băng lạnh, dẫn đến cuối lối đi đen kịt chính là Thánh Uyên.
Trong Hắc Ám Thánh Uyên, ba vệt sáng lao vút qua bầu trời. Hai đạo ma quang dũng động cường đại ma khí, những nơi chúng đi qua đều trở thành Ma vực. Phía sau, một đạo ánh sáng xanh theo sát, một trảo dài cắt không gian đuổi theo hai đạo ma quang phía trước.
**Ầm ầm!**
Không gian đen tối đột ngột vỡ nát, không gian mảnh vỡ hóa thành phong bạo từ hư vô cọ rửa. Tại chỗ không gian sụp đổ, một Thanh Long cự trảo khổng lồ phá không lao tới, xuyên qua dòng chảy hỗn loạn của không gian và phong bạo, đánh thẳng vào hai đạo ma quang.
**“Phốc phốc!”**
Thanh Long cự trảo sáng xanh lưu động, mạnh mẽ đập tan ma vụ quanh hai đạo ma quang. Chu Thiên Ma Đế và Hạt Thiên Ma Đế phun ra một ngụm ma huyết, chân thân Ma Đế đã vỡ, nguyên khí tổn thương trầm trọng, khó lòng địch lại Lâm Động Thanh Long xé thiên thủ.
“Võ Tổ, ngươi thật sự muốn cùng chúng ta không chết không thôi sao?” Hạt Thiên Ma Đế gầm lên, toàn thân ma khí bốc lên, đuôi bọ cạp sau lưng trở nên khổng lồ, đâm xuyên qua hư không, đâm mạnh vào ánh sáng xanh trước mặt.
**“Viêm Lôi Chỉ!”**
Lâm Động cười nhạt, ngón tay cong lại, một tia chớp đan xen với một đạo Hỏa Diễm hóa thành xích quang, đánh thẳng vào đuôi bọ cạp.
**Xùy!**
Xích quang xuyên thủng đuôi bọ cạp, hóa thành Lôi Đình ánh lửa, nổ tung trong không gian. Sắc mặt Hạt Thiên Ma Đế càng thêm trắng bệch, ma khí toàn thân rung rẩy.
Thân ảnh Lâm Động hiện ra trong ánh sáng xanh, quanh thân lăn lộn mênh mông linh lực, khi thì hóa thành biển lửa, Lôi Đình, hắc ám. Hắn lạnh lùng nói: “Từ khi thành Tổ, ta đã thề bình định thế gian khỏi mọi tà ma vực ngoại. Các ngươi đã đến Thánh Uyên, vậy hãy lưu lại nơi này mãi mãi.”
“Bình định vực ngoại tà ma? Khẩu khí thật lớn!”
Một đạo ma âm hùng vĩ vang vọng hư không, trong âm thanh mang theo khí tức băng lãnh. Ngay sau đó, toàn bộ thế giới đen tối bay lên bông tuyết, không gian nhúc nhích, hai đạo băng tiễn đột ngột bắn ra.
Lâm Động hai mắt ngưng lại, linh lực mênh mông hóa thành Lôi Đình từ trên trời giáng xuống, đánh nát băng tiễn thành vụn băng. Nhưng trong đầy trời vụn băng, bộc phát ra càn quét hàn khí, đông kết toàn bộ hư không. Bông tuyết màu trắng rơi xuống, băng phong Lâm Động trong chớp mắt.
Bông tuyết tiếp tục rơi, chỉ trong mấy giây đã hình thành một thế giới băng phong phong bế, một thân ảnh áo bào trắng từ hư không bước ra, ánh mắt tán dương nhìn kiệt tác băng phong hoàn mỹ.
“Thật là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, Đại Thiên Võ Tổ không hơn không kém!”
Thân ảnh áo bào trắng đứng giữa không gian, bông tuyết nhẹ nhàng rơi xung quanh, gào thét xoay tròn. Hắn nhìn hai đạo Ma Ảnh hư nhược và lạnh lùng nói: “Khặc khặc, các ngươi lại để Võ Tổ bức đến mức này, thật ném mặt mũi của vực ngoại đại tộc.”
“Ngươi nói gì?” Chu Thiên Ma Đế lạnh lùng đáp lại, nhưng Hạt Thiên Ma Đế nhanh chóng kéo lại hắn, khẽ lắc đầu.
“Làm sao? Bây giờ ngươi có tư cách phản bác sao?” Thân ảnh áo bào trắng cười âm lãnh, ma khí kinh khủng khiến cả phiến thiên địa bông tuyết tụ thành một cường đại hàn băng phong bạo.
Chu Thiên Ma Đế và Hạt Thiên Ma Đế sắc mặt âm hàn, nếu ở đỉnh phong, họ không ngại hắn. Nhưng giờ chân thân Ma Đế đã vỡ, thực lực chỉ còn một phần mười, tự nhiên kiêng kỵ người trước mắt.
Ở một bên khác trong Hỏa Diễm Thế Giới, Tiêu Viêm Viêm Đế đánh mạnh vào thân thể Ma Đế của Thiên Ma Đế Phệ Linh, Hỏa Diễm lộng lẫy trút xuống, Ma Đế chân thân hóa thành một quả cầu lửa khổng lồ rơi vào bóng tối.
**Ầm ầm!**
Hỏa Diễm phong bạo nổ tung từ vực sâu, một đạo ma quang xen lẫn ma khí vút lên khỏi không gian. Tiêu Viêm nhướng mày, Viêm Đế chân thân bước ra, nâng Hỏa Diễm phong bạo, to lớn bàn tay chộp tới ma quang.
“Viêm Đế, ngươi dám!” Một tiếng gầm giận dữ vang lên, Cốt Dực Thiên Ma Đế cầm tàn cốt đao đối Viêm Đế chém xuống, Vạn Trượng phong mang gào thét, muốn ngăn Tiêu Viêm.
“Cút!” Viêm Đế chân thân đấm ra một quyền, hai Hỏa Diễm cự long phóng lên, đánh nát Vạn Trượng phong mang. Đáng sợ Hỏa Diễm kình phong xuyên thấu không gian, ngàn vạn hỏa chủng ngưng tụ thành Thải Sắc Hỏa Liên.
“Không được!” Cốt Dực Thiên Ma Đế nhìn ngàn vạn Hỏa Liên, biến sắc, vội vàng thoát thân.
Phệ Thiên Ma Đế giữa biển Hỏa Liên, mặt xám như tro, khi Hỏa Liên sắp nở, một khe nứt to lớn hiện ra, từ đó hàn phong thổi tới, băng tinh rơi xuống.
Băng tinh rơi lên Hỏa Liên, đông kết tất cả, hư không đầy ngàn vạn Băng Liên. Phía sau, một thân ảnh áo lam chậm rãi bước ra từ hư không.
“Ngươi là ai?” Tiêu Viêm nhìn chằm chằm thân ảnh áo lam, lạnh lùng hỏi.
Thân ảnh áo lam liếc Tiêu Viêm, mày lam nhạt nhướng lên, cười nhạt: “Ta là Băng Thiên, ngươi có thể gọi ta là Băng Thiên Ma Sứ!”
Trong vùng đất hoang vu của vực ngoại, nơi vô tận ma viêm cuồn cuộn sôi trào, Thánh Ma Tộc trưởng đứng đó, giữa biển ma viêm khi thì toát ra thánh khiết chi quang, khi lại đen tối như mực. Trong ma viêm ấy, vô số linh hồn Khô Lâu ai oán gào rít, tựa như một Hỏa Diễm Địa Ngục vô tận.
Trong Thánh Ma đại điện, trên vương tọa thiêu đốt ngọn lửa, một Đạo Ma Ảnh mờ ảo trong Thánh Ma viêm dần dần hiện hữu. Từ ma viêm phát ra một đôi mắt không chứa bất kỳ tia cảm tình nào, lướt nhìn qua đại điện, ánh mắt đi đến đâu, không gian đại điện bốc cháy rừng rực đến đó.
“Phệ Thiên đã dám đến Thánh Uyên, lại còn có cả Viêm Đế và Võ Tổ, thật là thú vị.”
Giọng nói lạnh nhạt cất lên, không thể hiện ra bất kỳ biến hóa cảm xúc nào. Ngồi cao trên vương tọa lửa, đôi ngón tay thon dài của hắn nhẹ nhàng gõ hai lần lên Hỏa Diễm vương tọa.
Thùng, thùng! Một trận không gian ba động nhỏ bé từ đó tản ra, không gian trong đại điện dường như nhuyễn đi và bắt đầu chuyển động. Khi không gian ba động dần dần bình ổn lại, hai Đạo Ma Ảnh xuất hiện giữa đại điện.
“Băng Thiên, Địa Tuyết, gặp qua Thánh Ma đại nhân!”
Hai Đạo Ma Ảnh vừa xuất hiện trong đại điện thì băng lãnh thấu xương khí tức ngập trời liền tràn ngập không gian, băng sương lạnh lẽo nhanh chóng bao phủ khắp nơi, trừ một tia ấm áp duy nhất còn sót lại ở nơi Thánh Ma viêm bao phủ.
Thánh Thiên Ma Đế bất đắc dĩ vung tay, Thánh Ma viêm từ vương tọa bùng nổ, nháy mắt quét sạch toàn bộ hàn băng trong đại điện. Ánh mắt lười biếng, hắn nói: “Thánh Uyên có chút dị động, hai người các ngươi lập tức đến đó một chuyến. Nếu gặp Viêm Đế và Võ Tổ, tận lực tránh tranh phong cùng họ!”
“Vâng!” Hai Đạo Ma Ảnh cúi đầu đáp, sau đó toàn thân ẩn vào hư không, băng lãnh thấu xương khí tức đông kết không gian, tạo nên một thông đạo băng lạnh, dẫn đến cuối lối đi đen kịt chính là Thánh Uyên.
Trong Hắc Ám Thánh Uyên, ba vệt sáng lao vút qua bầu trời. Hai đạo ma quang dũng động cường đại ma khí, những nơi chúng đi qua đều trở thành Ma vực. Phía sau, một đạo ánh sáng xanh theo sát, một trảo dài cắt không gian đuổi theo hai đạo ma quang phía trước.
**Ầm ầm!**
Không gian đen tối đột ngột vỡ nát, không gian mảnh vỡ hóa thành phong bạo từ hư vô cọ rửa. Tại chỗ không gian sụp đổ, một Thanh Long cự trảo khổng lồ phá không lao tới, xuyên qua dòng chảy hỗn loạn của không gian và phong bạo, đánh thẳng vào hai đạo ma quang.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
**“Phốc phốc!”**
Thanh Long cự trảo sáng xanh lưu động, mạnh mẽ đập tan ma vụ quanh hai đạo ma quang. Chu Thiên Ma Đế và Hạt Thiên Ma Đế phun ra một ngụm ma huyết, chân thân Ma Đế đã vỡ, nguyên khí tổn thương trầm trọng, khó lòng địch lại Lâm Động Thanh Long xé thiên thủ.
“Võ Tổ, ngươi thật sự muốn cùng chúng ta không chết không thôi sao?” Hạt Thiên Ma Đế gầm lên, toàn thân ma khí bốc lên, đuôi bọ cạp sau lưng trở nên khổng lồ, đâm xuyên qua hư không, đâm mạnh vào ánh sáng xanh trước mặt.
**“Viêm Lôi Chỉ!”**
Lâm Động cười nhạt, ngón tay cong lại, một tia chớp đan xen với một đạo Hỏa Diễm hóa thành xích quang, đánh thẳng vào đuôi bọ cạp.
**Xùy!**
Xích quang xuyên thủng đuôi bọ cạp, hóa thành Lôi Đình ánh lửa, nổ tung trong không gian. Sắc mặt Hạt Thiên Ma Đế càng thêm trắng bệch, ma khí toàn thân rung rẩy.
Thân ảnh Lâm Động hiện ra trong ánh sáng xanh, quanh thân lăn lộn mênh mông linh lực, khi thì hóa thành biển lửa, Lôi Đình, hắc ám. Hắn lạnh lùng nói: “Từ khi thành Tổ, ta đã thề bình định thế gian khỏi mọi tà ma vực ngoại. Các ngươi đã đến Thánh Uyên, vậy hãy lưu lại nơi này mãi mãi.”
“Bình định vực ngoại tà ma? Khẩu khí thật lớn!”
Một đạo ma âm hùng vĩ vang vọng hư không, trong âm thanh mang theo khí tức băng lãnh. Ngay sau đó, toàn bộ thế giới đen tối bay lên bông tuyết, không gian nhúc nhích, hai đạo băng tiễn đột ngột bắn ra.
Lâm Động hai mắt ngưng lại, linh lực mênh mông hóa thành Lôi Đình từ trên trời giáng xuống, đánh nát băng tiễn thành vụn băng. Nhưng trong đầy trời vụn băng, bộc phát ra càn quét hàn khí, đông kết toàn bộ hư không. Bông tuyết màu trắng rơi xuống, băng phong Lâm Động trong chớp mắt.
Bông tuyết tiếp tục rơi, chỉ trong mấy giây đã hình thành một thế giới băng phong phong bế, một thân ảnh áo bào trắng từ hư không bước ra, ánh mắt tán dương nhìn kiệt tác băng phong hoàn mỹ.
“Thật là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, Đại Thiên Võ Tổ không hơn không kém!”
Thân ảnh áo bào trắng đứng giữa không gian, bông tuyết nhẹ nhàng rơi xung quanh, gào thét xoay tròn. Hắn nhìn hai đạo Ma Ảnh hư nhược và lạnh lùng nói: “Khặc khặc, các ngươi lại để Võ Tổ bức đến mức này, thật ném mặt mũi của vực ngoại đại tộc.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ngươi nói gì?” Chu Thiên Ma Đế lạnh lùng đáp lại, nhưng Hạt Thiên Ma Đế nhanh chóng kéo lại hắn, khẽ lắc đầu.
“Làm sao? Bây giờ ngươi có tư cách phản bác sao?” Thân ảnh áo bào trắng cười âm lãnh, ma khí kinh khủng khiến cả phiến thiên địa bông tuyết tụ thành một cường đại hàn băng phong bạo.
Chu Thiên Ma Đế và Hạt Thiên Ma Đế sắc mặt âm hàn, nếu ở đỉnh phong, họ không ngại hắn. Nhưng giờ chân thân Ma Đế đã vỡ, thực lực chỉ còn một phần mười, tự nhiên kiêng kỵ người trước mắt.
Ở một bên khác trong Hỏa Diễm Thế Giới, Tiêu Viêm Viêm Đế đánh mạnh vào thân thể Ma Đế của Thiên Ma Đế Phệ Linh, Hỏa Diễm lộng lẫy trút xuống, Ma Đế chân thân hóa thành một quả cầu lửa khổng lồ rơi vào bóng tối.
**Ầm ầm!**
Hỏa Diễm phong bạo nổ tung từ vực sâu, một đạo ma quang xen lẫn ma khí vút lên khỏi không gian. Tiêu Viêm nhướng mày, Viêm Đế chân thân bước ra, nâng Hỏa Diễm phong bạo, to lớn bàn tay chộp tới ma quang.
“Viêm Đế, ngươi dám!” Một tiếng gầm giận dữ vang lên, Cốt Dực Thiên Ma Đế cầm tàn cốt đao đối Viêm Đế chém xuống, Vạn Trượng phong mang gào thét, muốn ngăn Tiêu Viêm.
“Cút!” Viêm Đế chân thân đấm ra một quyền, hai Hỏa Diễm cự long phóng lên, đánh nát Vạn Trượng phong mang. Đáng sợ Hỏa Diễm kình phong xuyên thấu không gian, ngàn vạn hỏa chủng ngưng tụ thành Thải Sắc Hỏa Liên.
“Không được!” Cốt Dực Thiên Ma Đế nhìn ngàn vạn Hỏa Liên, biến sắc, vội vàng thoát thân.
Phệ Thiên Ma Đế giữa biển Hỏa Liên, mặt xám như tro, khi Hỏa Liên sắp nở, một khe nứt to lớn hiện ra, từ đó hàn phong thổi tới, băng tinh rơi xuống.
Băng tinh rơi lên Hỏa Liên, đông kết tất cả, hư không đầy ngàn vạn Băng Liên. Phía sau, một thân ảnh áo lam chậm rãi bước ra từ hư không.
“Ngươi là ai?” Tiêu Viêm nhìn chằm chằm thân ảnh áo lam, lạnh lùng hỏi.
Thân ảnh áo lam liếc Tiêu Viêm, mày lam nhạt nhướng lên, cười nhạt: “Ta là Băng Thiên, ngươi có thể gọi ta là Băng Thiên Ma Sứ!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro