Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Tổng Hòa

Nhiệm Vụ Gia Tộ...

2024-09-30 17:26:11

May mắn tiên tổ phù hộ, bây giờ Khương gia có thể có được tộc trưởng cường đại như thế, bọn họ còn có gì phải lo lắng?

Dưới cái nhìn soi mói của mọi người, Khương Đạo Huyền vẫn chưa thỏa mãn với cái này, mặt hướng về phía mọi người.

"Nếu muốn rửa sạch khuất nhục mấy trăm năm qua của Khương gia ta, cái này còn xa xa không đủ, hôm nay, chúng ta muốn cho tất cả mọi người ở Ô Thản thành hiểu, trêu chọc Khương gia ta cần trả giá như thế nào!"

"Hiện tại, tìm kiếm cả tòa Đường phủ, tìm ra tất cả người sống, hoặc súc vật, ta muốn Đường gia chó gà không tha, triệt để đoạn căn!"

Trảm thảo bất trừ căn, xuân phong xuy hựu sinh (Nhổ cỏ không trừ gốc, gió xuân thổi lại mọc).

Nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với gia tộc mình!

Nghe tộc trưởng phát lệnh, tất cả con cháu Khương gia lập tức khom mình hành lễ: "Vâng!"

Trong lòng bọn họ, đối với việc này không có bất kỳ cảm xúc mâu thuẫn nào.

Nghĩ đến cảnh tượng đối phương vừa đến cửa đã chuẩn bị diệt môn, bọn họ liền nhịn không được mà sợ hãi.

Nếu không có tộc trưởng xuất hiện, sợ rằng bọn họ đã sớm thành vong hồn dưới kiếm Đường Chính Dương.

Thù lớn như vậy, há có thể dễ dàng hóa giải?

Vì vậy, ôm trong lòng phẫn nộ, đông đảo con cháu Khương gia cùng nhau tiến lên, bắt đầu rửa sạch các ngõ ngách của Đường gia.

Ngay sau đó, từng tiếng chửi bới, tiếng cầu xin tha thứ, tiếng chó sủa, tiếng vịt kêu liên tiếp vang lên.

Sau đó không lâu.

Toàn bộ Đường gia đều an tĩnh lại.

Đến lúc này, Đường gia đã hoàn toàn xoá tên khỏi Ô Thản thành!

Đợi đến khi từng vị đệ tử Khương gia trở về, một lần nữa hội tụ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khương Đạo Huyền đứng tại chỗ, vẫn chưa có động tác gì khác, giống như đang chờ đợi cái gì.

Thẳng đến khi một tiếng ‘ting’ vang lên, thông báo của hệ thống hiện lên trước mắt.

[Ting! Kiểm tra thấy Đường gia đã bị hủy diệt, nhiệm vụ gia tộc đã hoàn thành, đang trong quá trình tính toán...]

[Ting! Căn cứ vào độ hoàn thành của ngài, điểm nhiệm vụ lần này là: Giáp thượng (điểm tuyệt đối), bắt đầu phát thưởng...]

[Chúc mừng kí chủ thu được 300 điểm khí vận gia tộc.]

[Chúc mừng kí chủ thu được công pháp Địa giai cực phẩm Đại Nhật Luyện Thể Quyết]

[Chúc mừng kí chủ đạt được một tấm thẻ gia tốc tu luyện.]

[Chúc mừng kí chủ thu được một quyển Vô Tự Kiếm Thiếp.]

[Chúc mừng kí chủ thu hoạch được phần thưởng thần bí Nữ Oa Quan Tưởng Đồ】

Nhìn phần thưởng phong phú trước mắt, hai mắt Khương Đạo Huyền sáng ngời.

Đồng thời, hệ thống nhắc nhở cũng có nghĩa là Đường gia quả thật đã triệt để bị diệt vong, lúc này hắn mới thu liễm lại tâm thần.

Sau đó, suất lĩnh mọi người tiến hành xét nhà đối với Đường gia.

Nếu muốn phát triển mạnh gia tộc, các loại tài nguyên tài vật tự nhiên không thể thiếu.

Không bao lâu, rất nhiều đệ tử Khương gia đã mang từng rương gỗ đựng đầy vàng bạc châu báu, công pháp võ kỹ, khế đất cửa hàng ra.

Liên tục xác nhận đã đem Đường gia triệt để móc sạch, không có lưu lại tài nguyên còn thừa, mọi người lập tức hợp lực nâng rương, đi ra Đường phủ, đi tới đường cái trở về.

Trên đường đi, đám người Khương gia gây ra động tĩnh khiến cho rất nhiều quần chúng vây xem chú ý.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Híz-khà-zzz mùi máu tươi thật đậm đặc, bọn họ là ai?"

"Đó là Khương Vĩnh Niên và Khương Vĩnh Ngọc, ta nhận ra bọn họ, bọn họ là người của Khương gia!"

"Thấy bước chân bọn họ trầm xuống, trong những rương này chứa cái gì?"

"Những thứ này cũng không phải trọng điểm chú ý! Trọng điểm là, bọn họ hình như là từ Đường gia đi ra."

"Đường gia? Chẳng lẽ hai nhà..."

Quần chúng vây xem mồm năm miệng mười, nghị luận nhao nhao, nội tâm hiện lên các loại suy đoán.

Lúc này, một người chú ý tới nam tử áo trắng đi đầu.

"Ồ? Người dẫn đầu Khương gia này là ai? Sao ta chưa từng thấy qua, Khương gia khi nào xuất hiện nhân vật này?"

Một ít người trẻ tuổi cùng người ngoại lai tuổi không lớn lắm, chưa từng thấy qua tướng mạo của Khương Đạo Huyền, ngược lại có chút nghi hoặc.

Nhưng mà, rất nhanh đã có một số lão nhân sinh hoạt nhiều năm ở Ô Thản thành nhận ra Khương Đạo Huyền.

Trong đám người, một vị võ giả Hậu Thiên mặc trang phục võ giả bỗng nhiên cả kinh, vẻ mặt không dám tin, thất thanh nói: "Tướng mạo này, hắn là Khương... Khương Đạo Huyền?!"

Vừa dứt lời, có thể nói một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, lập tức dẫn phát toàn trường, gây nên oanh động to lớn!

"Cái gì? Là tộc trưởng Khương gia Khương Đạo Huyền mấy năm trước quét ngang cùng thế hệ, về sau bế quan, từ đó biến mất biệt tích sao?"

"Không phải nghe đồn hắn đã chết sao? Sao đột nhiên lại xuất hiện ở chỗ này? Chờ chút, bọn họ là từ Đường gia đi ra, chẳng lẽ..."

Quần chúng vây xem nhao nhao cảm thấy kinh ngạc.

Ngay sau đó, liền có người gan lớn, đi vào Đường gia xem xét tình huống.

Nhìn cảnh tượng cực kỳ bi thảm trong Đường gia, tất cả mọi người không khỏi bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, cúi đầu nôn mửa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Tổng Hòa

Số ký tự: 0