Chương 24
Bạch Miểu Miểu
2024-11-05 02:24:40
Vân Hi sửng sốt một chút, trước đây những người đàn ông chỉ cho hắn ăn tinh dịch của họ, đây là lần đầu tiên có sinh vật ăn tinh dịch của hắn, cảm giác đó khiến hắn cảm thấy như có lông vũ nhẹ nhàng lướt qua trong lòng, tê tê dại dại.
Tất nhiên con trăn rừng chỉ đơn thuần cảm thấy ngon thôi! Tu vi cao hơn những con sói yêu quái kia nhiều, nó có thể cảm nhận được dương tinh chính là đại bổ, không nhịn được muốn nhiều hơn, đâm đầu lưỡi dài và mảnh vào lỗ mắt ngựa ở đỉnh dương vật, hút sạch tinh dịch trong ống dẫn tinh.
"Ưm a! Thật kích thích! Ngươi ư... đừng... kỳ lạ quá ưm ư... hơi chịu không nổi... a ưm... con rắn dâm đãng này!" Lần đầu tiên Vân Hi được phục vụ dương vật của mình tử tế như vậy, hương vị tuyệt vời đó khiến hắn không nhịn được lưu luyến quên cả lối về, dựa vào thân rắn chống bụng bầu thở hổn hển.
"A a!! Chướng quá không chịu nổi muốn tè rồi... ư... a... sướng quá... thoải mái quá..." Vào khoảnh khắc con trăn rừng rút đầu lưỡi ra, toàn thân Vân Hi run rẩy, trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, bàng quang dâng lên một luồng nước tiểu cuồn cuộn, hét lên tè ra một dòng nước tiểu màu vàng.
Con trăn rừng còn tưởng là dương tinh đại bổ, kích động lắc lư đuôi rắn, rung toàn bộ vảy trên người, hấp thụ sạch sẽ nước tiểu mà Vân Hi bắn lên người nó nhưng hình như... mùi vị không ổn lắm?
Nhưng con trăn rừng chưa hoàn toàn khai trí không thể suy nghĩ nhiều vấn đề như vậy, bây giờ nó rất hứng thú với cái huyệt thịt dâm đãng không ngừng tràn ra nước dâm của Vân Hi.
Vân Hi vốn vì mang thai con sói yêu quái nên bụng to không có hứng thú nhưng sau một hồi giày vò, mày mắt hắn ửng hồng, đôi mắt đẹp long lanh, nhìn hai cái dương vật thô to vô cùng của con trăn rừng, trong lòng vô cùng nóng bỏng.
"Con rắn dâm đãng này... thật quá đáng..." Đuôi rắn vốn đang cọ xát giữa hai chân hắn, vừa ngứa vừa tê, Vân Hi không nhịn được kẹp chặt hai chân, cố định đuôi rắn ở giữa hai chân mình nhưng như vậy vẫn chưa đủ sướng, liền thi triển phép thuật ấn đuôi rắn đang ngọ nguậy xuống, đỡ lấy bụng bầu tròn vo của mình từ từ bò lên người con trăn, để những vảy lồi cọ xát qua lại hai cái huyệt dâm dâm đãng của mình, nước dâm trong suốt bôi đầy người con trăn rừng.
Con trăn rừng phát hiện thân thể mình bị định hình không thể động đậy thì vô cùng tức giận, tưởng mình đã trúng bẫy, vảy dựng đứng lên nhưng khi chạm vào cái huyệt dâm mềm mại, lại cảm thấy thoải mái kỳ lạ, không nỡ làm tổn thương nó chút nào, thậm chí còn muốn nhiều hơn, muốn miếng thịt mềm mại kia trượt qua toàn thân mình, để nước dâm trong suốt thấm vào thân thể mình.
Nước dâm tràn lan theo khe hở giữa các vảy trượt xuống, con trăn rừng hấp thụ xong không ngừng phát ra tiếng "Hiss hiss", đôi mắt dựng đứng càng thêm sâu thẳm.
"Ưm... a..." Cái huyệt thịt đỏ tươi vì vảy rắn thô ráp cứng rắn, cọ xát đến mức đỏ bừng và sưng tấy, cánh hoa bên ngoài đều sưng lên một vòng, hương thơm lạnh lẽo độc đáo cũng theo nước dâm tràn lan mà ngày càng nồng đậm.
Hai vật khổng lồ có thể nhìn thấy bằng mắt thường ở bụng dưới của con trăn rừng ngày càng nhô ra, Vân Hi nhìn vật khổng lồ không thua gì cánh tay mình, tiểu huyệt điên cuồng co giật vài cái, dường như đã chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận bữa tiệc thịnh soạn này.
Lúc này, Vân Hi mới phát hiện ra, có lẽ bản thân trước đây luôn kìm nén bản tính của mình.
Tất nhiên con trăn rừng chỉ đơn thuần cảm thấy ngon thôi! Tu vi cao hơn những con sói yêu quái kia nhiều, nó có thể cảm nhận được dương tinh chính là đại bổ, không nhịn được muốn nhiều hơn, đâm đầu lưỡi dài và mảnh vào lỗ mắt ngựa ở đỉnh dương vật, hút sạch tinh dịch trong ống dẫn tinh.
"Ưm a! Thật kích thích! Ngươi ư... đừng... kỳ lạ quá ưm ư... hơi chịu không nổi... a ưm... con rắn dâm đãng này!" Lần đầu tiên Vân Hi được phục vụ dương vật của mình tử tế như vậy, hương vị tuyệt vời đó khiến hắn không nhịn được lưu luyến quên cả lối về, dựa vào thân rắn chống bụng bầu thở hổn hển.
"A a!! Chướng quá không chịu nổi muốn tè rồi... ư... a... sướng quá... thoải mái quá..." Vào khoảnh khắc con trăn rừng rút đầu lưỡi ra, toàn thân Vân Hi run rẩy, trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, bàng quang dâng lên một luồng nước tiểu cuồn cuộn, hét lên tè ra một dòng nước tiểu màu vàng.
Con trăn rừng còn tưởng là dương tinh đại bổ, kích động lắc lư đuôi rắn, rung toàn bộ vảy trên người, hấp thụ sạch sẽ nước tiểu mà Vân Hi bắn lên người nó nhưng hình như... mùi vị không ổn lắm?
Nhưng con trăn rừng chưa hoàn toàn khai trí không thể suy nghĩ nhiều vấn đề như vậy, bây giờ nó rất hứng thú với cái huyệt thịt dâm đãng không ngừng tràn ra nước dâm của Vân Hi.
Vân Hi vốn vì mang thai con sói yêu quái nên bụng to không có hứng thú nhưng sau một hồi giày vò, mày mắt hắn ửng hồng, đôi mắt đẹp long lanh, nhìn hai cái dương vật thô to vô cùng của con trăn rừng, trong lòng vô cùng nóng bỏng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Con rắn dâm đãng này... thật quá đáng..." Đuôi rắn vốn đang cọ xát giữa hai chân hắn, vừa ngứa vừa tê, Vân Hi không nhịn được kẹp chặt hai chân, cố định đuôi rắn ở giữa hai chân mình nhưng như vậy vẫn chưa đủ sướng, liền thi triển phép thuật ấn đuôi rắn đang ngọ nguậy xuống, đỡ lấy bụng bầu tròn vo của mình từ từ bò lên người con trăn, để những vảy lồi cọ xát qua lại hai cái huyệt dâm dâm đãng của mình, nước dâm trong suốt bôi đầy người con trăn rừng.
Con trăn rừng phát hiện thân thể mình bị định hình không thể động đậy thì vô cùng tức giận, tưởng mình đã trúng bẫy, vảy dựng đứng lên nhưng khi chạm vào cái huyệt dâm mềm mại, lại cảm thấy thoải mái kỳ lạ, không nỡ làm tổn thương nó chút nào, thậm chí còn muốn nhiều hơn, muốn miếng thịt mềm mại kia trượt qua toàn thân mình, để nước dâm trong suốt thấm vào thân thể mình.
Nước dâm tràn lan theo khe hở giữa các vảy trượt xuống, con trăn rừng hấp thụ xong không ngừng phát ra tiếng "Hiss hiss", đôi mắt dựng đứng càng thêm sâu thẳm.
"Ưm... a..." Cái huyệt thịt đỏ tươi vì vảy rắn thô ráp cứng rắn, cọ xát đến mức đỏ bừng và sưng tấy, cánh hoa bên ngoài đều sưng lên một vòng, hương thơm lạnh lẽo độc đáo cũng theo nước dâm tràn lan mà ngày càng nồng đậm.
Hai vật khổng lồ có thể nhìn thấy bằng mắt thường ở bụng dưới của con trăn rừng ngày càng nhô ra, Vân Hi nhìn vật khổng lồ không thua gì cánh tay mình, tiểu huyệt điên cuồng co giật vài cái, dường như đã chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận bữa tiệc thịnh soạn này.
Lúc này, Vân Hi mới phát hiện ra, có lẽ bản thân trước đây luôn kìm nén bản tính của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro