Chương 30
Bạch Miểu Miểu
2024-11-05 02:24:40
Càng ngày càng nhiều vắt hút máu tràn vào tử cung, không ngừng vặn vẹo thân mình trơn tuột bên trong, làm tử cung liên tục đau nhói.
"Ư quá nhiều... căng quá..." Càng ngày càng nhiều vắt hút máu bám vào, ngay cả lỗ vú cũng bị chặn lại, toàn thân Vân Hi ngoại trừ phần cổ vẫn còn trên mặt nước, không còn một chỗ da lành lặn nào, đều bị vắt hút máu chiếm giữ nhưng cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ khiến hắn dần dần chìm đắm vào đó...
Thịt mềm trong tử cung và huyệt đạo không ngừng bị cắt xé gặm nhấm ngày càng mỏng nhưng vắt hút máu lại càng ngày càng căng, khiến bụng và huyệt thịt của Vân Hi sắp nổ tung...
Xa xa, một người đàn ông nhìn thấy Vân Hi dâm đãng như vậy đã không thể nhìn nổi nữa, không nhịn được chuẩn bị ra tay giải quyết những con vắt hút máu này thì những con vắt hút máu lớn nhất, vặn vẹo dữ dội nhất và nhiều nhất cũng nổ tung từng con một, bắn ra những đóa hoa máu màu hồng tươi trong nước và trong cơ thể Vân Hi.
Cùng lúc đó, Vân Hi mở mắt, đợi đến khi những con vắt hút máu trong cơ thể hóa thành nước máu chảy hết mới đứng dậy khỏi hồ nước.
Lúc người đàn ông đó muốn ra tay đã để lộ linh lực, đã bị Vân Hi phát hiện.
Vân Hi không muốn quanh co lòng vòng, dường như người vừa bị vắt hút máu hút đến đầy mặt dâm dục kia không phải là mình, lạnh lùng hỏi: "Ngươi đã nhìn thấy gì."
"Sư thúc Vân Hi! Ta, ta không có gì..." Vân Bằng còn chưa nói hết lời, kiếm của Vân Hi đã kề lên cổ hắn, hắn chỉ có thể miễn cưỡng đổi lời: "Chỉ thấy sư thúc gặp phải một đàn vắt hút máu, ta, ta sợ sư thúc gặp nguy hiểm, muốn tới giúp đỡ! Nhưng sư thúc tu vi quá cao, ta còn chưa kịp ra tay, sư thúc đã tự giải quyết xong..."
Vân Bằng nói xong liền cẩn thận nhìn Vân Hi, không biết lời giải thích này có được không, hắn không thể nói mình thấy sư thúc bỗng dưng mọc ra một đôi vú lớn như vậy, toàn thân bị vắt hút máu bám vào mà còn lộ ra vẻ sung sướng chứ!
Vân Hi nhàn nhạt liếc Vân Bằng một cái, cảnh cáo nói: "Quên hết những gì ngươi nhìn thấy ở đây, tất cả."
"Biết rồi sư thúc, ta sẽ không nói ư ư ư..." Vân Bằng đột nhiên bị bịt miệng, không nói nên lời.
Vân Hi vẫn chưa có khả năng sửa đổi ký ức của người khác, chỉ có thể tạm thời bịt miệng Vân Bằng, hy vọng có thể cảnh tỉnh hắn.
Nhưng hắn vẫn hối hận, lúc đầu mình quá bất cẩn, không phát hiện ra Vân Bằng cũng ở đây.
Nhưng Vân Bằng nhiều nhất chỉ nhìn thấy bí mật trên cơ thể mình, còn chuyện mình lợi dụng vắt hút máu để thanh trừ tinh rắn trong cơ thể, hắn hẳn là không nghĩ ra được.
Nhưng chuyện thân thể Vân Hi có dị trạng vẫn bị truyền ra ngoài, trong tông môn càng ngày càng nhiều người biết chuyện thân thể hắn, gặp hắn đều nhìn chằm chằm vào ngực hắn.
Thậm chí, ngay cả sư phụ cũng biết, triệu hắn đến hỏi.
Vân Hi đối mặt với sư phụ nuôi dưỡng mình lớn lên căn bản không thể nói dối, cuối cùng, dưới ánh mắt của sư phụ, hắn không nói gì đã giải trừ ngụy trang trên người.
Một đôi dù cách lớp áo cũng khó mà che giấu được sự tròn trịa và nhô cao của bầu ngực lớn treo trước ngực của đồ đệ có khuôn mặt thanh thuần, thoang thoảng còn truyền ra một mùi hương sữa.
Vân Phong không dám tin, đồ đệ của mình rõ ràng là nam nhân, sao lại biến thành thân thể của nữ nhân!
Thân thể của Vân Hi không phải do đan dược đơn giản gây ra, Vân Phong thử mấy lần dùng năng lực của mình cũng không thể thay đổi được, hai người im lặng hồi lâu, Vân Phong mới mở miệng nói: "Sư phụ sẽ nghĩ cách giải quyết cho con."
"Sư phụ..." Vân Hi nhìn đôi mắt rũ xuống của sư phụ, không giống như vô tình với mình, dục vọng dâng cao hắn rất muốn xông động một lần, đem thân thể yêu kiều của mình hoàn toàn bại lộ trước mắt sư phụ, hỏi sư phụ có thể tiếp nhận mình không, mình có thể mãi mãi nằm dưới thân người, cho dù là lò đỉnh, mình cũng cam tâm tình nguyện.
"Ư quá nhiều... căng quá..." Càng ngày càng nhiều vắt hút máu bám vào, ngay cả lỗ vú cũng bị chặn lại, toàn thân Vân Hi ngoại trừ phần cổ vẫn còn trên mặt nước, không còn một chỗ da lành lặn nào, đều bị vắt hút máu chiếm giữ nhưng cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ khiến hắn dần dần chìm đắm vào đó...
Thịt mềm trong tử cung và huyệt đạo không ngừng bị cắt xé gặm nhấm ngày càng mỏng nhưng vắt hút máu lại càng ngày càng căng, khiến bụng và huyệt thịt của Vân Hi sắp nổ tung...
Xa xa, một người đàn ông nhìn thấy Vân Hi dâm đãng như vậy đã không thể nhìn nổi nữa, không nhịn được chuẩn bị ra tay giải quyết những con vắt hút máu này thì những con vắt hút máu lớn nhất, vặn vẹo dữ dội nhất và nhiều nhất cũng nổ tung từng con một, bắn ra những đóa hoa máu màu hồng tươi trong nước và trong cơ thể Vân Hi.
Cùng lúc đó, Vân Hi mở mắt, đợi đến khi những con vắt hút máu trong cơ thể hóa thành nước máu chảy hết mới đứng dậy khỏi hồ nước.
Lúc người đàn ông đó muốn ra tay đã để lộ linh lực, đã bị Vân Hi phát hiện.
Vân Hi không muốn quanh co lòng vòng, dường như người vừa bị vắt hút máu hút đến đầy mặt dâm dục kia không phải là mình, lạnh lùng hỏi: "Ngươi đã nhìn thấy gì."
"Sư thúc Vân Hi! Ta, ta không có gì..." Vân Bằng còn chưa nói hết lời, kiếm của Vân Hi đã kề lên cổ hắn, hắn chỉ có thể miễn cưỡng đổi lời: "Chỉ thấy sư thúc gặp phải một đàn vắt hút máu, ta, ta sợ sư thúc gặp nguy hiểm, muốn tới giúp đỡ! Nhưng sư thúc tu vi quá cao, ta còn chưa kịp ra tay, sư thúc đã tự giải quyết xong..."
Vân Bằng nói xong liền cẩn thận nhìn Vân Hi, không biết lời giải thích này có được không, hắn không thể nói mình thấy sư thúc bỗng dưng mọc ra một đôi vú lớn như vậy, toàn thân bị vắt hút máu bám vào mà còn lộ ra vẻ sung sướng chứ!
Vân Hi nhàn nhạt liếc Vân Bằng một cái, cảnh cáo nói: "Quên hết những gì ngươi nhìn thấy ở đây, tất cả."
"Biết rồi sư thúc, ta sẽ không nói ư ư ư..." Vân Bằng đột nhiên bị bịt miệng, không nói nên lời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vân Hi vẫn chưa có khả năng sửa đổi ký ức của người khác, chỉ có thể tạm thời bịt miệng Vân Bằng, hy vọng có thể cảnh tỉnh hắn.
Nhưng hắn vẫn hối hận, lúc đầu mình quá bất cẩn, không phát hiện ra Vân Bằng cũng ở đây.
Nhưng Vân Bằng nhiều nhất chỉ nhìn thấy bí mật trên cơ thể mình, còn chuyện mình lợi dụng vắt hút máu để thanh trừ tinh rắn trong cơ thể, hắn hẳn là không nghĩ ra được.
Nhưng chuyện thân thể Vân Hi có dị trạng vẫn bị truyền ra ngoài, trong tông môn càng ngày càng nhiều người biết chuyện thân thể hắn, gặp hắn đều nhìn chằm chằm vào ngực hắn.
Thậm chí, ngay cả sư phụ cũng biết, triệu hắn đến hỏi.
Vân Hi đối mặt với sư phụ nuôi dưỡng mình lớn lên căn bản không thể nói dối, cuối cùng, dưới ánh mắt của sư phụ, hắn không nói gì đã giải trừ ngụy trang trên người.
Một đôi dù cách lớp áo cũng khó mà che giấu được sự tròn trịa và nhô cao của bầu ngực lớn treo trước ngực của đồ đệ có khuôn mặt thanh thuần, thoang thoảng còn truyền ra một mùi hương sữa.
Vân Phong không dám tin, đồ đệ của mình rõ ràng là nam nhân, sao lại biến thành thân thể của nữ nhân!
Thân thể của Vân Hi không phải do đan dược đơn giản gây ra, Vân Phong thử mấy lần dùng năng lực của mình cũng không thể thay đổi được, hai người im lặng hồi lâu, Vân Phong mới mở miệng nói: "Sư phụ sẽ nghĩ cách giải quyết cho con."
"Sư phụ..." Vân Hi nhìn đôi mắt rũ xuống của sư phụ, không giống như vô tình với mình, dục vọng dâng cao hắn rất muốn xông động một lần, đem thân thể yêu kiều của mình hoàn toàn bại lộ trước mắt sư phụ, hỏi sư phụ có thể tiếp nhận mình không, mình có thể mãi mãi nằm dưới thân người, cho dù là lò đỉnh, mình cũng cam tâm tình nguyện.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro