Để Ngươi Tu Tiên, Không Có Để Ngươi Tai Họa Tu Tiên Giới A! (Bản Dịch)

Tiểu Lục

2024-11-20 17:04:21

"Vô địch là cỡ nào ~ ~ cỡ nào tịch mịch..."

Tần Vũ ngâm nga hát, nện bước nhịp chân vui vẻ về đến động phủ.

Đầu tiên lấy ra kim thêu đã mua, dùng nến nung đỏ nó sau đó chỉ cần nhẹ nhàng đè ép lên mặt đất, kim thêu liền cong thành lưỡi câu chuyên nghiệp 'số 5 không có ngạnh'.

Từ thẳng đến cong chính là đơn giản như vậy.

Sau đó, Tần Vũ lấy ra dây câu đã chuẩn bị sẵn.

Loại dây câu này chính là tơ linh thú loại nhện phun ra, thường dùng để khâu trang phục tu sĩ.

Tơ này trong suốt không màu, có tính bền dẻo cực cao, nghe nói ngay cả Long đầu la vạn cân cũng không thể kéo đứt, dùng để làm dây câu quả thực là hoàn mỹ.

Cuối cùng cột lên trên dây câu một khối gỗ nhỏ làm phao nổi, tìm gốc trúc làm cần câu, trang bị liền đầy đủ.

Làm xong công cụ, Tần Vũ vui vẻ chạy đến bên cạnh bờ sông, bắt đầu một ngày thả câu.

"Trộm đến phù du nửa ngày nhàn a ~"

Tần Vũ nằm trên bãi cỏ mềm mại, phơi ánh mặt trời dịu dàng ấm áp của mùa thu, nhìn phao nổi phập phồng trên dưới theo sóng nước, vô cùng mãn ý.

'Nếu hiện tại ta trở thành Tần Vũ Đại Đế, như vậy nhân sinh liền hoàn mỹ!

Nghĩ đến đây, Tần Hà lấy ra cuốn sổ nhỏ mang theo bên người, 《 Con đường thành tiên bắt đầu từ xúc phân 》, đổi thành 《 Con đường thành tiên bắt đầu từ câu cá 》!

Dòng tên phía trước mặc dù càng có sức hút, nhưng quá mức thấp kém, có thể không qua được xét duyệt.

Đột nhiên, phao nổi thình lình chìm xuống.

"Cắn câu!"

Tần Vũ dùng sức lôi kéo, một con cá nặng hai cân liền bị câu lên.

Con cá này toàn thân hiện lên màu sắc kim hoàng, ngoại hình có chút giống cá trích.

"Sống trong một nơi tràn ngập linh khí, ngay cả cá lớn lên cũng khác biệt, không biết mùi vị thế nào."

Móc giun lên lưỡi câu, Tần Vũ lại tiếp tục thả lưỡi câu vào trong nước.

"Hai ngày này có chút lười biếng, ngày mai phải tiếp tục bế quan!"

Tần Vũ thầm tính toán trong lòng.

'Một đêm tu luyện mình tiến bộ 3%, tu luyện cả ngày có thể tăng trưởng chừng sáu đến bảy phần trăm.'

'Muốn đạt tới luyện khí tầng hai, liền yêu cầu tu luyện ròng rã mười sáu ngày.'

Tần Vũ có chút nhức đầu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chịu tiểu thuyết tu tiên kiếp trước ảnh hưởng, Tần Vũ vẫn luôn cho rằng tu tiên giả động một chút là bế quan mấy năm, vài chục năm.

Nhưng sau khi tiến vào tông môn Tần Vũ mới hiểu, tu giả phàm là bế quan thời gian dài đều có thể tiến nhập vào một loại trạng thái tu luyện sâu, dưới trạng thái này mười năm như một ngày, là không cảm nhận được sự biến hóa của ngoại giới.

Nhưng đối với tu sĩ luyện khí kỳ, trúc cơ kỳ mà nói, rất khó tiến nhập vào trạng thái tu luyện sâu như vậy.

Đối với bọn họ mà nói, tu luyện thật sự vô cùng khô khan tẻ nhạt, lần trước bế quan mười ngày, mấy ngày sau cùng hắn đều dựa vào lực ý chí chống đỡ.

Lần này một lần bế quan nửa tháng, có thể tẩu hỏa nhập ma hay không!

Tần Vũ có chút bận tâm vấn đề tinh thần của mình, quyết định tu luyện mười ngày sau đó nghỉ ngơi một ngày.

Suy cho cùng tu tiên cũng cần chú ý tiến hành theo chất lượng, khổ nhàn kết hợp.

Tần Vũ âm thầm oán hận: 'Vì sao hệ thống ta có được không phải là loại hệ thống đó, đinh một cái, trực tiếp đạt được năm trăm năm tu vi.'

'Dù sao đều đã bật hack, không thể mở lợi hại hơn chút à?

Tũm ~

Lại một con cá mắc câu.

....

Đến thời điểm chạng vạng tối!

Tần Vũ đã câu được hơn mười con cá.

Chẳng qua bao lâu, đám người Lý Chính Thông, Tiểu Trí đúng hẹn đi tới.

"Thông Tử, ngươi cùng ta đem những con cá ngày đi mở ngực mổ bụng, Tiểu Trí, ngươi mang theo bọn họ đi nhặt chút củi khô đi!"

"Tốt!"

Mọi người tứ tán lu bù lên.

Tần Vũ nhắc nhở: "Cá chỉ cần lấy nội tạng ra là được, không cần cạo vảy cá!"

"Ngươi hạ đao nhẹ chút, đừng làm rách mật cá."

"Móa, lại cắt rách, câu được mấy con cá còn chưa đủ ngươi tai họa, cút sang một bên, ngươi vẫn là đi nhặt củi đi!"

Tần Vũ ở tiểu trấn thường xuyên tự giết cá nướng cá ăn, đã hết sức quen thuộc trình tự làm việc.

Đánh cá bất tỉnh, sau đó xử lý cá, bỏ đi nội tạng cá, khều ra sợi tinh tuyến trên lưng cá, cuối cùng vạch đường hoa lên hai bên thân cá, rắc đều hương liệu lên trên nữa là được.

Chẳng mấy chốc, lửa lớn rừng rực đã bốc cháy lên.

"Không nên đốt lửa quá lớn, cá phải thường xuyên trở mặt."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đợi đến mặt ngoài cá bị nướng cháy, Tần Vũ cầm lấy dao nhẹ nhàng tách lớp vảy bên ngoài cá ra, thịt cá thơm ngon liền xuất hiện trước mặt mọi người.

Chỉ rải thêm một chút muối ăn, bột ớt, liền trở thành một món mỹ thực sắc hương vị đều đủ.

Một đám đệ tử tạp dịch ngồi vây quanh đống lửa, tay bưng cá nướng, ăn như gió cuốn.

"Vũ ca, cá nướng huynh làm quả thực ăn quá ngon."

"Quả thực chính là Huyền Thiên nhất tuyệt a!"

"Vũ ca, ta đề nghị huynh mở một tiệm cá nướng trong chợ phiên, chắc chắn mỗi ngày thu đấu vàng!"

Tần Vũ khiêm tốn của xua tay, "Đây coi là cái gì, đậu phụ thối Tần mỗ nhân ta làm mới là món ngon nhất."

"Đậu phụ thối, đó là cái gì?"

"Chờ sau này rảnh rỗi ta sẽ làm cho các ngươi mỗi người một phần, tuyệt đối là mỹ thực khiến các ngươi cả đời khó quên!"

"Thật là khiến người ta chờ mong a!"

Tần Vũ nhìn mọi người tán gẫu nói: "Ta còn chưa biết hết mấy người các ngươi, tất cả giới thiệu một chút đi!"

"Vũ ca, ta tên là Vương XX!"

"Vũ ca, ta tên là Mạnh X!"

"Vũ ca, ta tên là Triệu XX!"

Tần Vũ: "Tên gọi đều quá phức tạp, không nhớ được không nhớ được!"

"Như vậy đi!" Tần Vũ chỉ vào Vương XX, "Sau này ngươi lấy biệt hiệu Tiểu Tam đi!"

"Ngươi là Tiểu Tứ, ngươi là Tiểu Ngũ, như vậy dễ nhớ hơn nhiều!"

"Vũ ca, ta không muốn là Tiểu Tam, cái tên này thật khó nghe."

"Vậy ta lấy cho ngươi tên khác dễ nghe hơn." Tần Vũ sờ sờ cằm suy nghĩ, trải qua một hồi đắn đo suy nghĩ, nói ra:

"Vậy liền gọi ngươi là Tiểu Lục đi!"

Tiểu Lục: "Vũ ca, gọi là Lão Lục được không, ta muốn mình có vẻ trưởng thành chút!"

Tần Vũ lập tức bác bỏ: "Tiểu Lục này, cấp bậc của ngươi còn chưa đủ!"

Sau khi ăn uống no đủ mọi người tán gẫu một hồi lâu, trước khi tan cuộc Tần Vũ nói với mọi người:

"Sắp tới ta muốn bế quan một đoạn thời gian, nếu Ngự Thú Phong lại có thêm động tác gì khác, hoặc là có đại sự gì, mọi người có thể tới động phủ 666 tìm ta."

Tần Vũ để lại những lời này, chủ yếu là sợ chuyện lúc trước bại lộ, bị Ngự Thú Phong tìm phiền phức.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Để Ngươi Tu Tiên, Không Có Để Ngươi Tai Họa Tu Tiên Giới A! (Bản Dịch)

Số ký tự: 0