Tôi nói thật mà
Tịch Linh
2024-07-19 06:26:56
Diệp Trường Thanh không thể từ chối, những vấn đề mà anh nói Triệu Phong Niên đều giải quyết giúp anh: “Được, tôi sẽ đi thủ đô một chuyến.”
Ba người ngồi trò chuyện một lúc lâu, Diệp Trường Thanh mới về nhà.
Triệu Phong Niên lập tức dặn cháu gái: “Thu Yên, lần này về thủ đô phải nhớ rằng cháu và Diệp Trường Thanh phải tỏ ra yêu nhau hết mực.
Để chú bác anh em biết hai đứa gắn bó như keo sơn nhé.”
Vẻ lo âu hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của Triệu Thu Yên: “Bọn cháu mới quen biết mấy ngày thôi, còn xa lạ lắm, không được đâu ạ.”
Triệu Phong Niên cười bảo: “Diễn, diễn yêu nhau một chút thôi được không?” Triệu Thu Yên tỏ vẻ lo lắng: “Cháu sẽ thử xem.” Ngày hôm sau.
Sau khi Diệp Trường Thanh và Triệu Thu Yên gặp nhau, hai người lên đường tới thủ đô.
Diệp Trường Thanh cứ cảm thấy Triệu Thu Yên hơi là lạ, cô ấy liên tục nhích lại gần, dáng người đầy đặn nóng bỏng kia cách anh rất gần.
Gần đến mức anh có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, có thể cảm nhận được dáng người nóng bỏng của cô ấy.
Nhất là khi sắp tới nhà, Triệu Thu Yên đột nhiên ôm lấy cánh tay của anh.
Diệp Trường Thanh lập tức cảm nhận được cánh tay mình áp sát vào bộ ngực đẫy đà của Triệu Thu Yên, cảm giác mềm mại khiến anh b. Ï
Không biết vì sao hôm nay Triệu Thu Yên lại như vậy, sau khi quan sát, anh càng nhìn càng thấy lo lắng: “Thu Yên, cô đang có vấn đề về sức khoẻ.”
Lần đầu tiên Triệu Thu Yên ôm cánh tay đàn ông nên tim cứ đập thình thịch. Nghe Diệp Trường Thanh nói như vậy, cô ấy hơi lo lắng: “Vấn đề gì?”
Diệp Trường Thanh ho khan một tiếng: “Cô bị đau mỗi khi có kinh nguyệt phải không?”
Triệu Thu Yên lập tức đỏ mặt, khế gật đầu.
Diệp Trường Thanh hỏi tiếp: “Có phải cô thường ủ rũ, mất ngủ, thi thoảng cảm thấy não nề, sẽ khó chịu rất lâu chỉ vì một chuyện rất nhỏ không?”
Triệu Thu Yên gật đầu: “Hình như là vậy, có gì sao?” Diệp Trường Thanh hơi xấu hổ: “Tôi trả lời cô đừng giận nhé.” Triệu Thu Yên cười đáp: “Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không giận đâu.”
Cô ấy ghi nhớ lời dặn của ông nội, bất kể thế nào đi chăng nữa cũng phải diễn như một cặp đôi.
Cô ấy làm thân còn không kịp nữa kìa, sao có thể giận được. Diệp Trường Thanh mỉm cười: “Cô... đang cần đàn ông à ừm...”
Đôi lông mày thanh tú của Triệu Thu Yên hơi chau lại, cô ấy càng thêm khó hiểu: “Cái gì, anh nói rõ hơn xem, đừng có ậm ờ nữa.”
Mặt Diệp Trường Thanh bắt đầu đỏ bừng, anh cắn răng, quyết định nói thẳng: “Cô đang cần đàn ông tưới tắm ấy mà.”
Triệu Thu Yên ngạc nhiên, sau đó chợt hiểu ra, giận đến mức đôi mắt hạnh trợn to lên, lông mày dựng thẳng: “Này tên họ Diệp, anh... đồ háo sắc, anh lại bại lộ bản tính nữa đấy à!”
Diệp Trường Thanh vội giải thích: “Tôi nói thật mà...”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Không đợi anh dứt lời, Triệu Thu Yên đã thở phì phò quay lưng bỏ đi.
Đáng ghét thật, lại đi nói cô ấy thiếu... Chỉ có cầm thú mới có thể nói ra những lời này.
Diệp Trường Thanh rất bất đắc dĩ, phụ nữ đến tuổi cần điều hoà âm dương, nếu không sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khoẻ.
Anh biết được những điều này sau khi học Trung y. Hiển nhiên Triệu Thu Yên đã hiểu lầm.
Anh sải bước đuổi theo: “Cô nghe tôi giải thích đã, không phải như cô nghĩ đâu.”
Khi đi tới chỗ cách cổng chính nhà họ Triệu khoảng chừng bốn đến năm mét, Triệu Thu Yên sực nhớ lại lời dặn của ông nội.
Nhưng đó là một tên háo sắc, làm sao để hoà thuận được đây? Ken két! Cổng nhà họ Triệu hé mở, một người đàn ông bước từ trong cửa ra.
Vừa thấy anh họ Triệu Thu Sơn, nhân lúc chưa bị nhìn thấy, Triệu Thu Yên nhanh chóng chủ động khoác tay Diệp Trường Thanh.
Cô ấy giả vờ như rất thân mật chào hỏi Triệu Thu Sơn: “Anh họ, anh đi đâu vậy?”
Khi thấy Triệu Thu Yên, Triệu Thu Sơn nhíu mày: “Sao em lại về rồi? Đây là ai thế?”
Triệu Thu Yên cười giới thiệu: “Đây là bạn trai em, tên là Diệp Trường Thanh, ông nội chọn cho em đấy.”
Triệu Thu Sơn nhíu mày, anh ta ghét nhất khi ông nội thiên vị Triệu Thu Yên: *Ồ, tôi là con trai cả của nhà họ Triệu, cũng là anh cả của Thu Yên.
Tất cả mọi chuyện ở nhà họ Triệu đều do tôi quyết định, nếu sau này cậu có vấn đề gì ở nhà họ Triệu thì cứ nói với tôi, tôi sẽ giải quyết giúp cậu.”
Tự giới thiệu đơn giản, đồng thời nói thẳng địa vị của mình ở nhà họ Triệu. Trong lời nói thoang thoảng mùi thuốc súng.
Diệp Trường Thanh làm bộ không hiểu, cười đáp: “Dạ vâng.”
Anh lễ phép chào hỏi, sau đó dắt Triệu Thu Yên đi vào nhà.
Nhìn theo hai người đi vào nhà, nụ cười trên mặt Triệu Thu Sơn lập tức biến mất.
Thay vào đó là vẻ thù hăn, anh ta lấy điện thoại ra gọi vào một dãy số: “A lô, anh Lưu, anh điều tra Diệp Trường Thanh giúp tôi nhé.
Tôi muốn có tất tần tật thông tin về cậu ta, bao gồm cả việc có mấy cô bạn gái, tài sản bao nhiêu, thích ăn gì uống gì, ba mẹ gia đình gồm những ai, có lai lịch gì.
Điều tra rõ hết cho tôi."
Ba người ngồi trò chuyện một lúc lâu, Diệp Trường Thanh mới về nhà.
Triệu Phong Niên lập tức dặn cháu gái: “Thu Yên, lần này về thủ đô phải nhớ rằng cháu và Diệp Trường Thanh phải tỏ ra yêu nhau hết mực.
Để chú bác anh em biết hai đứa gắn bó như keo sơn nhé.”
Vẻ lo âu hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của Triệu Thu Yên: “Bọn cháu mới quen biết mấy ngày thôi, còn xa lạ lắm, không được đâu ạ.”
Triệu Phong Niên cười bảo: “Diễn, diễn yêu nhau một chút thôi được không?” Triệu Thu Yên tỏ vẻ lo lắng: “Cháu sẽ thử xem.” Ngày hôm sau.
Sau khi Diệp Trường Thanh và Triệu Thu Yên gặp nhau, hai người lên đường tới thủ đô.
Diệp Trường Thanh cứ cảm thấy Triệu Thu Yên hơi là lạ, cô ấy liên tục nhích lại gần, dáng người đầy đặn nóng bỏng kia cách anh rất gần.
Gần đến mức anh có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, có thể cảm nhận được dáng người nóng bỏng của cô ấy.
Nhất là khi sắp tới nhà, Triệu Thu Yên đột nhiên ôm lấy cánh tay của anh.
Diệp Trường Thanh lập tức cảm nhận được cánh tay mình áp sát vào bộ ngực đẫy đà của Triệu Thu Yên, cảm giác mềm mại khiến anh b. Ï
Không biết vì sao hôm nay Triệu Thu Yên lại như vậy, sau khi quan sát, anh càng nhìn càng thấy lo lắng: “Thu Yên, cô đang có vấn đề về sức khoẻ.”
Lần đầu tiên Triệu Thu Yên ôm cánh tay đàn ông nên tim cứ đập thình thịch. Nghe Diệp Trường Thanh nói như vậy, cô ấy hơi lo lắng: “Vấn đề gì?”
Diệp Trường Thanh ho khan một tiếng: “Cô bị đau mỗi khi có kinh nguyệt phải không?”
Triệu Thu Yên lập tức đỏ mặt, khế gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Trường Thanh hỏi tiếp: “Có phải cô thường ủ rũ, mất ngủ, thi thoảng cảm thấy não nề, sẽ khó chịu rất lâu chỉ vì một chuyện rất nhỏ không?”
Triệu Thu Yên gật đầu: “Hình như là vậy, có gì sao?” Diệp Trường Thanh hơi xấu hổ: “Tôi trả lời cô đừng giận nhé.” Triệu Thu Yên cười đáp: “Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ không giận đâu.”
Cô ấy ghi nhớ lời dặn của ông nội, bất kể thế nào đi chăng nữa cũng phải diễn như một cặp đôi.
Cô ấy làm thân còn không kịp nữa kìa, sao có thể giận được. Diệp Trường Thanh mỉm cười: “Cô... đang cần đàn ông à ừm...”
Đôi lông mày thanh tú của Triệu Thu Yên hơi chau lại, cô ấy càng thêm khó hiểu: “Cái gì, anh nói rõ hơn xem, đừng có ậm ờ nữa.”
Mặt Diệp Trường Thanh bắt đầu đỏ bừng, anh cắn răng, quyết định nói thẳng: “Cô đang cần đàn ông tưới tắm ấy mà.”
Triệu Thu Yên ngạc nhiên, sau đó chợt hiểu ra, giận đến mức đôi mắt hạnh trợn to lên, lông mày dựng thẳng: “Này tên họ Diệp, anh... đồ háo sắc, anh lại bại lộ bản tính nữa đấy à!”
Diệp Trường Thanh vội giải thích: “Tôi nói thật mà...”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Không đợi anh dứt lời, Triệu Thu Yên đã thở phì phò quay lưng bỏ đi.
Đáng ghét thật, lại đi nói cô ấy thiếu... Chỉ có cầm thú mới có thể nói ra những lời này.
Diệp Trường Thanh rất bất đắc dĩ, phụ nữ đến tuổi cần điều hoà âm dương, nếu không sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khoẻ.
Anh biết được những điều này sau khi học Trung y. Hiển nhiên Triệu Thu Yên đã hiểu lầm.
Anh sải bước đuổi theo: “Cô nghe tôi giải thích đã, không phải như cô nghĩ đâu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi đi tới chỗ cách cổng chính nhà họ Triệu khoảng chừng bốn đến năm mét, Triệu Thu Yên sực nhớ lại lời dặn của ông nội.
Nhưng đó là một tên háo sắc, làm sao để hoà thuận được đây? Ken két! Cổng nhà họ Triệu hé mở, một người đàn ông bước từ trong cửa ra.
Vừa thấy anh họ Triệu Thu Sơn, nhân lúc chưa bị nhìn thấy, Triệu Thu Yên nhanh chóng chủ động khoác tay Diệp Trường Thanh.
Cô ấy giả vờ như rất thân mật chào hỏi Triệu Thu Sơn: “Anh họ, anh đi đâu vậy?”
Khi thấy Triệu Thu Yên, Triệu Thu Sơn nhíu mày: “Sao em lại về rồi? Đây là ai thế?”
Triệu Thu Yên cười giới thiệu: “Đây là bạn trai em, tên là Diệp Trường Thanh, ông nội chọn cho em đấy.”
Triệu Thu Sơn nhíu mày, anh ta ghét nhất khi ông nội thiên vị Triệu Thu Yên: *Ồ, tôi là con trai cả của nhà họ Triệu, cũng là anh cả của Thu Yên.
Tất cả mọi chuyện ở nhà họ Triệu đều do tôi quyết định, nếu sau này cậu có vấn đề gì ở nhà họ Triệu thì cứ nói với tôi, tôi sẽ giải quyết giúp cậu.”
Tự giới thiệu đơn giản, đồng thời nói thẳng địa vị của mình ở nhà họ Triệu. Trong lời nói thoang thoảng mùi thuốc súng.
Diệp Trường Thanh làm bộ không hiểu, cười đáp: “Dạ vâng.”
Anh lễ phép chào hỏi, sau đó dắt Triệu Thu Yên đi vào nhà.
Nhìn theo hai người đi vào nhà, nụ cười trên mặt Triệu Thu Sơn lập tức biến mất.
Thay vào đó là vẻ thù hăn, anh ta lấy điện thoại ra gọi vào một dãy số: “A lô, anh Lưu, anh điều tra Diệp Trường Thanh giúp tôi nhé.
Tôi muốn có tất tần tật thông tin về cậu ta, bao gồm cả việc có mấy cô bạn gái, tài sản bao nhiêu, thích ăn gì uống gì, ba mẹ gia đình gồm những ai, có lai lịch gì.
Điều tra rõ hết cho tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro