Đế Quân

Chung gia. (2)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Những lời này tựa hồ cho người trẻ tuổi lực lượng lớn lao, hắn thoáng cái tức giận quát lên:

- Nếu biết ta là người của Chung gia, ngươi còn không nhanh rời đi, nếu không mà nói chắc chắn để cho ngươi chết không có chỗ chôn.

- Chung gia, rất giỏi sao?

Thần Dạ hiện tại thế nhưng xác định đầu óc của người trẻ tuổi này nhất định có vấn đề, chớ nói Chung gia thật có thể hoành hành cả đông vực, liền là dõi mắt toàn thiên hạ, Chung gia hắn cũng là thế lực cường đại có số, hiện tại đã là quan hệ đối địch, đổi thành bất cứ người nào cũng không thể cho mình lưu lại nửa điểm tai họa.

Mà người trẻ tuổi kia lại còn dám đến uy hiếp, hắn không chết cũng là thiên địa không tha rồi!

Tâm thần vừa động, Quỷ thi dữ dội lướt ra, sau một thoáng liền là lấy đi tính mạng của người trẻ tuổi.

- Uy lực của gia hỏa này càng ngày càng lớn mạnh rồi!

Giữa không trung, Tử Huyên dữ dội lướt xuống, ngay sau đó lại là một cỗ thi thể rơi xuống, chính là người trung niên kia.

- Cao thủ đại chiến ngang cấp, ngươi cư nhiên liền giết đối phương nhanh như vậy, thực lực của ngươi cũng để cho người ta vì thế mà thở dài rồi.

Thần Dạ hài hước nói với Tử Huyên một tiếng, chợt liền là đi lại giữa mỗi cỗ thi thể, bọn họ là người chết rồi nhưng vật tùy thân mang theo không thể lãng phí.

Sau khi thấy Thần Dạ làm xong những thứ này, Tử Huyên mới cười nói:

- Ngươi thật là một kẻ tham tiền... Bất quá nói thật Chung gia này quả thật là rất không tệ.

- Ân?

Mày kiếm của Thần Dạ giương lên, sau khi thu hồi Cổ Đế điện cùng Quỷ thi, nói:

- Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện!

Kế tiếp lên đường nhanh hơn, càng thêm cẩn thận.

Đối mặt với địch nhân, Thần Dạ cũng không sợ, nhưng không cần thiết mà nói, tận lực ít xuất hiện một chút phiền toái là tốt nhất, cả trong sơn mạch đều có người của Chung gia, hiển nhiên đối phương là đang trù tính một cái hành động lớn.

Lúc này nếu như là bị bọn họ phát hiện, một cuộc ác chiến là không thể tránh được, cứ như vậy thế tất sẽ ảnh hưởng tới hành động sau này của mình.

- Tử Huyên, hiện tại có thể nói một chút về Chung gia rồi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi rời đi vô cùng xa, Thần Dạ mới lần nữa hỏi.

Tử Huyên nói:

- Bay qua ngọn núi này, ngoài mười dặm có một tòa thành trì khổng lồ, bởi vì gần tới Vô Tận chi hải cho nên được gọi là Hải vực Phong thành, mà Chung gia chính là một trong mấy cái thế lực cường đại nhất của Hải vực Phong thành!

Thần Dạ nhàn nhạt cười một tiếng nói:

- Nói như vậy chúng ta là không tránh được phải cùng Chung gia lần nữa giao thiệp rồi.

- Đó là tự nhiên!

Tử Huyên nói:

- Thân là địa đầu xà, Chung gia nếu so với rất nhiều người ngoại lai càng thêm hiểu được tình huống của Chúng Thần chi mộ. Năm đó có một lần Khiếu Lôi tông cũng muốn đánh một chút chủ ý tới Chúng Thần chi mộ, cùng với người của Chung gia có tiếp xúc qua.

- Chung gia gia chủ tên là Chung Khiếu! Mấy năm trước tu vi của hắn đã đạt đến Lực Huyền bát trọng đỉnh phong, hôm nay nghĩ đến hẳn là bước vào cảnh giới Địa Huyền rồi đi!

- Người trẻ tuổi kia lớn lối bá đạo như thế, nghĩ đến hẳn là con trai độc nhất của Chung Khiếu, chúng ta coi như là chọc vào một cái đại phiền toái rồi!

- Cảnh giới Địa Huyền? A, cao thủ vừa mới bước vào tầng thứ này cũng không coi là có bao nhiêu uy hiếp.

Bên trong Khiếu Lôi tông, ngay cả loại cao thủ như Đại trưởng lão cũng bị bức phải tự thiêu hồn phách, tuy nói đây là hiệu quả của Thần Dạ tiên phát chế nhân, nhưng ở bên trong Hải vực Phong thành cũng không chỉ có một cái Chung gia mà thôi.

Mà mặc dù ở bên trong Hải vực Phong thành chỉ có Chung gia là lớn nhất, tiểu tử kia giết cũng đã giết rồi, Thần Dạ sẽ không có nửa điểm hối hận, hắn dám vô lễ với Tử Huyên cùng Linh nhi, đáng chết!

Lúc nói chuyện, tốc độ đi tới của hai người càng nhanh, nhưng đột nhiên lúc này Thần Dạ phát hiện khuôn mặt nhỏ bé của Linh nhi vô cùng tái nhợt, mơ hồ ở bên trong hai cái đồng tử linh động kia của nàng tràn đầy.... Sợ hãi thật sâu!

Sau khi bóng người rời xa, vị đạo huyết tinh ở nơi này cũng là từ từ ở trong không gian phiêu đãng, cuối cùng dù chưa khuếch tán đến cả núi non, nhưng cũng bao trùm phạm vi không nhỏ, nhất thời dẫn đến từng trận xôn xao.

Liền ở sau khi ba người Thần Dạ rời đi đại khái hơn mười phú, hai đạo thân ảnh từ trên sơn lâm thiểm lướt mà qua, thật nhanh rơi vào phiến sát lục chi địa kia.

Thân ảnh hiện ra, một người trong đó chính là một vị hán tử tinh tráng, ước chừng bộ dáng hơn 40 tuổi, nhìn qua cũng biết là một người sống ở địa vị cao, nhìn khuôn mặt không giận tự uy, một thân khí thế cũng là vô cùng cường đại.

Nhìn thi thể đầy đất kia cùng với một cỗ thi thể chết càng là thảm thiết ở bên trong đám thi thể, người trung niên hán tử kia nhất thời ở rong miệng phát ta tiếng kêu thê lương giống như thú loại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Là người nào, đến tột cùng là người nào làm?

Một đạo thân ảnh khác là nữ tử trẻ tuổi, nàng chậm rãi đi tới trước mặt cỗ thi thể kia chăm chú nhìn, sau một thời gain đột nhiên hai tay nhẹ nhàng đặt ở trên đỉnh đầu của thi thể, chợt một khỏa hạt châu trong suốt thật nhanh thẩm thấ vào.

Ước chừng một phút sau, hạt châu trở lại, lọt vào trong tay của nữ tử.

Thời điểm nương theo một giọt tinh huyết của nữ tử tan vào trong hạt châu, một đạo quang mạc nho nhỏ từ từ kéo ra.

Ở bên trong quang mạc này xuất hiện một đạo bóng dáng, toàn thân bóng dáng này hiện lên ngân hắc quang mang, song thoạt nhìn lộ ra vẻ cực kỳ mơ hồ, làm cho không người nào có thể thấy được rõ ràng bóng dáng trong quang mang rốt cuộc trưởng thành là bộ dáng gì.

- Không quan tâm ngươi là ai, nếu để cho ta điều tra ra, tất nhiên phải cho ngươi chịu nỗi khổ thiên đao vạn quả kia!

Tiếng nói truyền ra giống như lệ quỷ địa ngục, cho thấy được phẫn nộ ở trong lòng người này là ngập trời bực nào, vẻ mặt như thế cũng là có thể làm cho người ta đoán ra người này hẳn là Chung gia gia chủ Chung Khiếu rồi.

- Cha, đệ đệ chết đi, cái thù này chúng ta phải báo, nhưng rước hết chúng ta còn có việc càng thêm mấu chốt cần phải hoàn thành, trước đem chuyện này để qua một bên đi, chờ sau khi chúng ta chiếm được đồ vật lại đi báo thù cũng không muộn.

Nữ tử ở bên cạnh Chung Khiếu nhẹ nhàng nói.

- Chuyện càng trọng yếu hơn? Hắc hắc...

Nghe vậy Chung Khiếu nộ tiếu vô cùng:

- Nếu không phải là vì cái này, hiền nhi sẽ không chết, Chung gia ta sẽ không từ bây giờ mà vô hậu...

Chung Khiếu bực tức nhìn nữ tử, quát lên:

- Ta vốn đã nói, chuyện này không cần hắn tham dự, tại sao ngươi muốn dẫn hắn cùng nhau tới đây?

- Cha, ý của người là nữ nhi cố ý hại chết đệ đệ?

Thân thể nữ tử mềm mại run lên, không dám tin nhìn phụ thân mình.

- Phải hay không phải, trong lòng ngươi rõ ràng nhất.

Chung Khiếu giận dữ hét lên:

- Lần này hành sự, ngươi tốt nhất là có thể làm được những gì ngươi bảo đảm, nếu không mà nói cho dù ngươi là nữ nhi thân sinh của ta, mặc dù sau lưng ngươi có chỗ dựa khác cũng đừng trách ta không niệm thân tình, hừ!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0