Đế Quân

Cường thế xuất thủ. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

- Linh nhi, mau tránh ra!

Cỗ khí tức vô cùng hung hãn này liền giống như hung thú tới từ Viễn cổ hồng hoang, bị Linh nhi hung hăng đánh đi ra ngoài.

- Hắc hắc, tiểu cô nương, ngươi muốn tìm cái chết, lão phu sẽ thành toàn cho ngươi!

- Oanh!

Giữa không trung, một trận năng lượng nổ vang, ba động năng lượng cường đại trùng dũng mà ra, cho dù cỗ khí tức này của Linh nhi cổ quái mà cường đại, nhưng giới hạn ở trong thực lực của bản thân nàng quả quyết không cách nào rung chuyển Cương Thi ở trên không trung.

Trong miệng Linh nhi phát ra một tiếng kêu đau đớn, thân thể bay ngược mà ra, ở thời điểm bị Tử Huyên tiếp được, nàng cũng bởi vì lực đạo phản chấn khổng lồ, không tự chủ được mà liên tiếp lùi về phía sau.

Nhưng tuy nói Linh nhi không địch lại, nhưng cũng ngăn trở hôi sắc cự chưởng kia đánh chết Tử Huyên.

- Mẹ, cuối cùng ta là có thể giúp ngươi rồi.

Được ôm vào trong ngực, Linh nhi nhẹ nhàng cười, chợt thân thể liền run rẩy một trận, cả người lập tức hôn mê.

- Linh nhi, Linh nhi?

- Linh nhi!

Cách đó không xa đột nhiên có một đạo thanh âm long ngâm nhàn nhạt vang lên, mộ lát sau một đạo thân ảnh xuất hiện giống như quỷ mị, sau khi nhìn thấy Linh nhi bị thương mà hôn mê, thanh âm kia thê lương giống như lệ quỷ trong địa ngục.

- Lão cẩu, đối với một nữ hài ngươi cư nhiên hạ thủ tàn nhẫn như vậy? Lão cẩu, không giết ngươi như thế nào giải hận a!

Người này đột nhiên xuất hiện khiến cho đám người Diêu Quang thành đều là lấy làm kinh hãi!

Tốc độ nhanh như vậy cộng lời nói mang theo sát ý nghiêm nghị đều là khiến cho bọn họ nhận thấy được người tới sẽ là một cao thủ.

Ở trong lúc này rồi, xuất hiện bất kỳ biến cố nho nhỏ nào có lẽ đều sẽ để cho thế cục thay đổi, cho nên sau khi nhìn thấy người nọ, người của Diêu Quang thành đều là có chút bận tâm.

Bất quá khi ánh mắt của bọn họ quét đến trên thân người nọ, hơn nữa từ sau khi ở trong khí tức của người nọ truyền ra rõ ràng cảm ứng được thực lực của hắn, mọi người lập tức liền tán đi lo lắng, sau đó là vẻ mặt chê cười.

- Một tiểu tử cảnh giới Thượng Huyền nhất trọng thế nhưng lại dám đại phóng ngôn từ...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hắc hắc, ở bên trong thế gian này người tìm chết không ít, nhưng loại phương thức muốn chết này còn thật là chưa gặp qua.

Người của Diêu Quang thành không ngừng lảm nhảm, đám người Mạc Lăng Sơn cũng là sắc mặt rất cổ quái.

Bọn họ nhưng là biết rõ ràng, tu vi trước đây của thiếu niên này nhưng vẻn vẹn ở cảnh giới Trung Huyền lục trọng.

Đây cũng chính là nói trong thời gian ngắn ngủi một canh giờ mà thôi, tu vi của hắn liền bạo tăng bốn cấp độ, xông thẳng vào trong cảnh giới Thượng Huyền.

Cảnh giới Thượng Huyền cách cảnh giới Lực Huyền còn kém rất xa, giữa lẫn nhau căn bản cũng không có bất kỳ cái gì có thể so sánh được. Bất quá người thiếu niên này nếu có thể cho mọi người một cái kỳ tích lớn như vậy, như thế ói không chừng hắn thật có lá bài tẩy càng cường đại hơn.

- Thần Dạ, cho ta thời gian một khắc!

Thời điểm Tử Huyên đem Linh nhi giao cho Mạc Lăng Sơn, chợt lạnh giọng nói. Trọng thương của Linh nhi đã làm cho nàng mất đi phần lớn lý trí.

Thần Dạ quay đầu lại nhìn Tử Huyên, cảm ứng đến năng lượng bất đồng mà hai tay nàng bắt đầu dũng động, ngay sau đó liền lắc đầu nói:

- Không cần cho ngươi thời gian như vậy, ngươi chỉ cần dựa theo ngày thường mà phát huy ra đều đủ rồi.

Nghe vậy Tử Huyên ngẩn ra, nàng mặc dù ở bên trong cực độ tức giận nhưng vẫn là duy trì một chút lý trí, nàng so sánh với đám người Mạc Lăng Sơn thì biết nhiều hơn, tu vi bạo tăng trong khoảng thời gian ngắn ở trong mắt người khác là một kỳ tích, nhưng Tử Huyên hiểu được đây là Thần Dạ hẳn là có điều đạt được.

Cho nên vào lúc này Tử Huyên tin tưởng Thần Dạ có thể trì hoãn Cương Thi lão nhân thời gian một khắc, cho nàng phát huy thực lực.

Nếu không chỉ sợ Tử Huyên lâm vào bên trong điên cuồng cũng sẽ không để cho Thần Dạ đi đối mặt với một địch nhân cường đại như thế.

Nhưng không nghĩ tới lòng tin của Thần Dạ còn ở trên tưởng tượng của nàng.

- Yên tâm đi, hôm nay lão cẩu này chết chắc.

Đứng ở giữa không trung, nghe đôi nam nữ trẻ tuổi ở phía dưới đang quyết định sinh tử của mình, Cương Thi lão nhân không khỏi giận dữ cười to:

- Hai tiểu bối, các ngươi cũng yên tâm, lão phu tuyệt sẽ không giết các ngươi, lão phu sẽ đem các ngươi luyện chế thành khôi lỗi, để cho các ngươi vĩnh viễn cũng không được siêu sinh.

- Khôi lỗi sao? Cũng tốt!

Thần Dạ lẫm liệt cười:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Như vậy sẽ để cho ngươi trước nếm thử mùi vị của khôi lỗi.

Ngón tay hắn bắn ra, Quỷ thi liền biến thành một đạo quang điện đen nhánh bạo xạ mà ra, trong hư không nhất thời vang lên một đạo thanh âm chói tai bén nhọn.

- Khôi lỗi cảnh giới Thượng Huyền, hắc hắc, có chút ý tứ.

Cương Thi lão nhân lạnh lùng cười, lập tức hai tay khô héo ở trong không gian nhẹ nhàng trảo động, năng lượng huyền khí bàng bạc hóa thành một đạo thất luyện hung hăng oanh kích ra ngoài.

- Bồng!

Hắc ảnh bạo thối mà về, trực tiếp ở trên mặt đất quét ra một đạo khe rãnh thật sâu dài gần trăm thước, một kích của cao thủ Lực Huyền cũng không phải là Quỷ thi hiện tại có đủ khả năng ngăn cản.

Thần Dạ cũng không nghĩ tới để cho Quỷ thi tranh thủ bao nhiêu thời gian, hành động như vậy chỉ là đang dò xét một chút trạng thái của Cương Thi lão nhân kia đến tột cùng so với lúc trước bị hao tổn mấy phần.

Mà nay lồng ngực của Quỷ thi thiếu chút nữa bị đục ra một lỗ, điều này khiến cho Thần Dạ buông lỏng rất nhiều.

Ngày đó ở trong Đại Thiên phủ, một mũi tên của Lý Thiên Hỏe liền đem lồng ngực của Quỷ thi phá vỡ, một kích mới vừa rồi tuy nói cũng không phải là toàn lực của Cương Thi lão nhân, nhưng cũng có thể để cho Thần Dạ phân biệt ra được, giờ khắc này Cương Thi lão nhân đã không cách nào phát huy ra được thực lực đỉnh phong.

Như vậy liền rất tốt!

Ý niệm trong đầu nhanh chóng lướt qua, ở sát na Quỷ thi bị đánh lui, trong tay Thần Dạ bạch quang dữ dội vẩy phía chân trời, sau sát na đao mang lớn nhỏ hơn mười trượng phá không mà hiện, sau đó lăng không chém xuống!

- Phá Diệt đao!

Chỗ đao mang đi qua, trên đỉnh núi qua đều là bị nhấc lên tầng tầng thổ thạch, một đạo khe hở thật dài liền lập tức xuất hiện.

Xem ra theo tu vi tăng lên, đao pháp kèm theo Thần Dạ cũng là uy lực đại tăng rất nhiều.

Nhưng mắt nhìn đao mang tới gần người, Cương Thi lão nhân cũng là khinh thường cười, tay áo huy động, cũng không thấy lão có bất kỳ thế công nào, thanh uy bất phàm của đao mang kia thoáng cái liền biến thành hư ảo.

- Huyền Đế Huyền Minh thủ!

Không đợi Cương Thi lão nhân tỏ vẻ quá nhiều, giữa không trung, chợt tầng mây cuồn cuộn, một cái thủ chưởng trong suốt, hoàn mỹ vô cùng cư nhiên từ trong hư không bắn xuyên ra.

Trong thiên địa hiện ra vô tận cuồng phong, nhưng tất cả phong thế đều nương theo thủ chưởng này lấy xu thế bẻ gãy nghiền nát hướng một người ở giữa không trung xa xa kia chụp lấy.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0