Cửu Anh Vương. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Thần Dạ ánh mắt ngưng ngưng, dùng trạng thái hiện giờ đối mặt sinh tử cực kỳ khó khăn.
Xùy~~!
Chỉ một lát, trong gió lốc cũng chưa tán đi lại lần nữa có Sa Hoàng Giao Long xuất hiện, còn lần này, không chỉ là một đạo, Giao Long từ trong mặt bay múa mà ra, sau đó không chút khách khí hung hăn trút qua.
- Chết tiệt!
Thần Dạ thầm mắng, chợt Giao Long dẫn đầu đến, huy động cát tiên quất trên mặt cát, khiến mặt cát đều run rẩy lên
Bất quá rất rõ ràng, dùng thân thể Thần Dạ hiện giờ muốn bức ra căn bản không có khả năng.
Bởi vậy, sau khi tránh thoát trùng kích hung mãnh nhất hắn đã lập tức chui đầu mình vào trong lồng ngực, sau đó cả người đều cuộn rút lại, hai tay bảo vệ đầu, tiếp nhận Hoàng Sa Giao Long tiếp tục trùng kích đến.
Chỉ cần người không chết, vậy thì luôn có cách rời đi.
Rầm rầm rầm!
Sa tiên liên tục quất xuống khiến thân thể Thần Dạ trực tiếp bị quất lún vào cát, phàm là chỗ da bị quất trúng đều vỡ ra một vết thương lớn, máu tươi chảy ra nhuộm mặt cát bên này đỏ hồng
- Đau quá!
Không có bất kỳ phòng hộ, dù cho Thần Dạ cũng không nhịn được kêu lên, đồng tử lập tức có tơ máu bao phủ.
Bất quá may mà Phong Bạo đến mãnh liệt, đi cũng vô cùng nhanh, bằng không lại đến thêm vài đạo như vậy thì dù có bảo hiểm thì Thần Dạ cũng không bảo đảm mình có chết vì mất máu quá nhiều không.
Cánh tay run run rẩy rẩy gian nan lấy ra một ít đan dược cho vào miệng, Thần Dạ lúc này mới dần bò ra khỏi cát, đang muốn xếp bằng xuống vận công thì không khỏi bật cười âm thanh.
Hắn hiện giờ đan điền bị phong ấn, dù có thể hấp thu linh khí trong không gian này tu luyện, nhưng năng lượng sau khi luyện hóa không có chỗ chứa, cuối cùng cũng sẽ biến mất không thấy đâu nữa, sẽ không có chút chỗ tốt nào cả, hơn nữa còn lãng phí thời gian.
Còn không bằng tiết kiệm một chút khí lực, nghỉ ngơi thật tốt để ứng phó khiêu chiến tiếp theo...
Vừa nghĩ tới đây, mi tâm Thần Dạ đột nhiên nhảy lên, lộ vẻ mừng rỡ, thì ra mình còn chưa đến tuyệt lộ, Hoàng Tuyền Lộ này đối với mình mà nói cũng không hẳn là tuyệt địa...
Mà là, một cơ hội tuyệt hảo!
Hoàng Sa Giao Long khổng lồ tán đi, thiếu niên ngồi xếp bằng lấy kia rốt cục chậm rãi mở con mắt ra. . . .
Hai mắt hiện giờ dĩ nhiên đã không còn mờ mịt như trước nữa, xuyên suốt ra là loại kiên nghị và linh động do đã trải qua khảo nghiệm sinh tử tàn khốc.
Nhìn qua phong bạo xoay quanh cách đó không xa, so với hắn không biết cường đại hơn gấp bao nhiêu lần, thiếu niên giống như cười khẽ, chợt bàn tay khẽ nắm chặt!
- Bạo!
Nương theo tiếng nói vang lên, Phong Bạo đầy trời giờ phút này lại như bị người bắt lấy cổ vậy, chẳng những đình chỉ vận chuyển, mà ngay cả tiếng rít cũng dừng bặt lại.
Một giây sau, Phong Bạo vỡ vụn ra, như mưa rơi hóa thành bụi cát vàng đầy trời rơi vào trên mặt đất.
- Ta, rốt cục làm được!
Người thiếu niên trên mặt, có một phần mừng rỡ, hắn hoàn toàn có tư cách để tự ngạo về mình!
Có lẽ, trong tương lai, vẫn sẽ có người tiến vào đây, vẫn sẽ trong hoàn cảnh tàn khốc thế này đạt được tân sinh và lực lượng mới, nhưng, thiếu niên vẫn vì mình mà cảm thấy tự ngạo.
Kiên trì không buông bỏ, không phải một câu khẩu hiệu là có thể làm được. . .
- Tiểu tử, tuy rằng ngươi có thể làm được nhưng việc này, nhưng cũng đừng vì thể mà tự ngạo quá sớmu..., phải chăng ngươi quá tự tin về mình rồi?
Đột nhiên tiếng hô trầm thấp vang lên, cả đầu Hoàng Tuyền Lộ, đều phảng phất như vì thanh âm này mà có núi lửa bộc phát, ầm ầm rung động, trong mắt Thần Dạ có thể thấy rõ, Hoàng Tuyền Lộ vốn là khăng khít Luyện Ngục lúc này lại như tiến nhập vào núi lửa, cảm giác khô nóng lại lần nữa khiến Thần Dạ cảm nhận được rõ ràng.
Nhìn qua hư không thanh âm truyền đến, một lát sau, Thần Dạ lạnh nhạt cười khẽ:
- Cửu Anh Vương, nếu như ngươi cũng như ta, ta cam đoan với ngươi, ngươi nhất định sẽ biết rõ, chỗ tự ngạo của ta là ở đâu!
Thần Dạ đầy đủ tự tin!
Không biết sống ở chỗ này bao nhiêu thời gian, càng không biết, trong khoảng thời gian này hắn đã chảy bao nhiêu máu, bị Hoàng Sa Giao Long quật qua bao nhiêu lần, may mà, tất cả trả giá cuối cùng cũng đã được hồi báo.
Trong cổ thân thể này đã lại lần nữa có được loại lực lượng cường thịnh như xưa, thậm chí cảm giác càng cường đại hơn trước, bởi vì, hắn đây là trực tiếp lợi dụng áp lực từ bên ngoài để tu luyện thân thể
Quá trình này, so với những gì hắn tu luyện lúc trước càng thêm tàn khốc, càng thêm tiếp cận sinh tử, tự nhiên hồi báo cũng càng thêm to lớn!
- Hắc, tiểu tử, ngươi chẳng những tự tin mà càng thêm cuồng vọng, còn rất cẩn thận?
Ông ông!
Không gian một hồi vặn vẹo mà động, chợt, một đạo thân ảnh, từ phía chân trời xa xôi lướt nhanh đến, đúng là Dạ Xoa Cửu Anh Vương kia!
Nhìn qua dáng cười tự tin mà khinh miệt treo trên mặt thiếu niên trước mắt, trong lòng Cửu Anh Vương không khỏi sinh ra cảm giác chán ghét, phảng phất như hắn chưa từng thấy qua biểu hiện này vậy
- Không tự tin, không cẩn thận, ta chẳng phải chết chỗ này rồi sao?
Trong ánh mắt bình tĩnh của Thần Dạ đột nhiên có sát cơ rét lạnh sát lướt ra, đủ loại đau đớn, tuy rằng đổi được chỗ tốt xa xỉ, nhưng tư vị bị người bài bố lại phi thường không dễ chịu ah!
- Còn sống? Ha ha, ngươi cho rằng thế là xong rồi sao?
Cửu Anh Vương cười lạnh nói:
- Hoàng Tuyền Lộ còn cửa ải cuối cùng, mà cửa ải cuối cùng này, chính là do bổn vương bị mình gác. Đương nhiên, đừng nói bổn vương khi dễ ngươi, cổ thân thể này của bổn vương chỉ là một đạo ảo ảnh, mà thực lực, cũng chỉ cao hơn ngươi một đường, tiểu tử, ngươi tới thử xem, xem thử vận khí của ngươi đến cùng có tốt như vậy không?
- Thành công đi tới ngày nay, ta cũng không phải đều dựa vào vận khí!
Sát ý trong mắt đột nhiên hóa thành thực chất, dưới sát ý bao trùm, trong thời gian ngắn ngủn hơn mười tức, trước người Thần Dạ, tất cả cát vàng trong khu sa mạc khổng lồ đều trôi nổi mà lên, hóa thành một đạo Nộ Long hung hăng xông qua Cửu Anh Vương.
- Trong Hoàng Tuyền Lộ, bổn vương là chúa tể, tiểu tử, ngươi muốn dùng thủ đoạn của bổn vương để đối phó bổn vương, thật là tức cười!
- Lui ra cho bổn vương!
Hoàng Sa Nộ Long xông đến, Cửu Anh Vương cũng không thèm động, chỉ quát một tiếng liền khiến nó phảng phất như gặp phải chúa tể, ầm ầm hóa thành bụi cát phiêu tán khắp nơi.
- Hắc!
Cửu Anh Vương nhe răng cười, chợt khắp nơi cát vàng khởi động, chỉ nháy mắt, cát vàng trong toàn bộ sa mạc này đều bị Cửu Anh Vương cứ thế đưa lên không trung, thình lình, một tòa hoàng sa cự sơn cự đại biến hóa mà ra.
Núi cao nguy nga phóng lên trời, vạch phá bầu trời, mang theo một cổ trầm trọng đủ khiến đại địa chấn động bao phủ lấy Thần Dạ, sau đó hung hăng trấn áp tới.
Theo tòa núi cao hoàng sa nhanh chóng rơi xuống, không khí trong phiến Thiên Địa đều phát ra tiếng nổ mạnh, một đạo lực lượng trùng kích khổng lồ phảng phất như thành hình, vờn quanh núi cao, không gian đi qua lần lượt xuất hiện khu vực hình lõm.
Xùy~~!
Chỉ một lát, trong gió lốc cũng chưa tán đi lại lần nữa có Sa Hoàng Giao Long xuất hiện, còn lần này, không chỉ là một đạo, Giao Long từ trong mặt bay múa mà ra, sau đó không chút khách khí hung hăn trút qua.
- Chết tiệt!
Thần Dạ thầm mắng, chợt Giao Long dẫn đầu đến, huy động cát tiên quất trên mặt cát, khiến mặt cát đều run rẩy lên
Bất quá rất rõ ràng, dùng thân thể Thần Dạ hiện giờ muốn bức ra căn bản không có khả năng.
Bởi vậy, sau khi tránh thoát trùng kích hung mãnh nhất hắn đã lập tức chui đầu mình vào trong lồng ngực, sau đó cả người đều cuộn rút lại, hai tay bảo vệ đầu, tiếp nhận Hoàng Sa Giao Long tiếp tục trùng kích đến.
Chỉ cần người không chết, vậy thì luôn có cách rời đi.
Rầm rầm rầm!
Sa tiên liên tục quất xuống khiến thân thể Thần Dạ trực tiếp bị quất lún vào cát, phàm là chỗ da bị quất trúng đều vỡ ra một vết thương lớn, máu tươi chảy ra nhuộm mặt cát bên này đỏ hồng
- Đau quá!
Không có bất kỳ phòng hộ, dù cho Thần Dạ cũng không nhịn được kêu lên, đồng tử lập tức có tơ máu bao phủ.
Bất quá may mà Phong Bạo đến mãnh liệt, đi cũng vô cùng nhanh, bằng không lại đến thêm vài đạo như vậy thì dù có bảo hiểm thì Thần Dạ cũng không bảo đảm mình có chết vì mất máu quá nhiều không.
Cánh tay run run rẩy rẩy gian nan lấy ra một ít đan dược cho vào miệng, Thần Dạ lúc này mới dần bò ra khỏi cát, đang muốn xếp bằng xuống vận công thì không khỏi bật cười âm thanh.
Hắn hiện giờ đan điền bị phong ấn, dù có thể hấp thu linh khí trong không gian này tu luyện, nhưng năng lượng sau khi luyện hóa không có chỗ chứa, cuối cùng cũng sẽ biến mất không thấy đâu nữa, sẽ không có chút chỗ tốt nào cả, hơn nữa còn lãng phí thời gian.
Còn không bằng tiết kiệm một chút khí lực, nghỉ ngơi thật tốt để ứng phó khiêu chiến tiếp theo...
Vừa nghĩ tới đây, mi tâm Thần Dạ đột nhiên nhảy lên, lộ vẻ mừng rỡ, thì ra mình còn chưa đến tuyệt lộ, Hoàng Tuyền Lộ này đối với mình mà nói cũng không hẳn là tuyệt địa...
Mà là, một cơ hội tuyệt hảo!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoàng Sa Giao Long khổng lồ tán đi, thiếu niên ngồi xếp bằng lấy kia rốt cục chậm rãi mở con mắt ra. . . .
Hai mắt hiện giờ dĩ nhiên đã không còn mờ mịt như trước nữa, xuyên suốt ra là loại kiên nghị và linh động do đã trải qua khảo nghiệm sinh tử tàn khốc.
Nhìn qua phong bạo xoay quanh cách đó không xa, so với hắn không biết cường đại hơn gấp bao nhiêu lần, thiếu niên giống như cười khẽ, chợt bàn tay khẽ nắm chặt!
- Bạo!
Nương theo tiếng nói vang lên, Phong Bạo đầy trời giờ phút này lại như bị người bắt lấy cổ vậy, chẳng những đình chỉ vận chuyển, mà ngay cả tiếng rít cũng dừng bặt lại.
Một giây sau, Phong Bạo vỡ vụn ra, như mưa rơi hóa thành bụi cát vàng đầy trời rơi vào trên mặt đất.
- Ta, rốt cục làm được!
Người thiếu niên trên mặt, có một phần mừng rỡ, hắn hoàn toàn có tư cách để tự ngạo về mình!
Có lẽ, trong tương lai, vẫn sẽ có người tiến vào đây, vẫn sẽ trong hoàn cảnh tàn khốc thế này đạt được tân sinh và lực lượng mới, nhưng, thiếu niên vẫn vì mình mà cảm thấy tự ngạo.
Kiên trì không buông bỏ, không phải một câu khẩu hiệu là có thể làm được. . .
- Tiểu tử, tuy rằng ngươi có thể làm được nhưng việc này, nhưng cũng đừng vì thể mà tự ngạo quá sớmu..., phải chăng ngươi quá tự tin về mình rồi?
Đột nhiên tiếng hô trầm thấp vang lên, cả đầu Hoàng Tuyền Lộ, đều phảng phất như vì thanh âm này mà có núi lửa bộc phát, ầm ầm rung động, trong mắt Thần Dạ có thể thấy rõ, Hoàng Tuyền Lộ vốn là khăng khít Luyện Ngục lúc này lại như tiến nhập vào núi lửa, cảm giác khô nóng lại lần nữa khiến Thần Dạ cảm nhận được rõ ràng.
Nhìn qua hư không thanh âm truyền đến, một lát sau, Thần Dạ lạnh nhạt cười khẽ:
- Cửu Anh Vương, nếu như ngươi cũng như ta, ta cam đoan với ngươi, ngươi nhất định sẽ biết rõ, chỗ tự ngạo của ta là ở đâu!
Thần Dạ đầy đủ tự tin!
Không biết sống ở chỗ này bao nhiêu thời gian, càng không biết, trong khoảng thời gian này hắn đã chảy bao nhiêu máu, bị Hoàng Sa Giao Long quật qua bao nhiêu lần, may mà, tất cả trả giá cuối cùng cũng đã được hồi báo.
Trong cổ thân thể này đã lại lần nữa có được loại lực lượng cường thịnh như xưa, thậm chí cảm giác càng cường đại hơn trước, bởi vì, hắn đây là trực tiếp lợi dụng áp lực từ bên ngoài để tu luyện thân thể
Quá trình này, so với những gì hắn tu luyện lúc trước càng thêm tàn khốc, càng thêm tiếp cận sinh tử, tự nhiên hồi báo cũng càng thêm to lớn!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Hắc, tiểu tử, ngươi chẳng những tự tin mà càng thêm cuồng vọng, còn rất cẩn thận?
Ông ông!
Không gian một hồi vặn vẹo mà động, chợt, một đạo thân ảnh, từ phía chân trời xa xôi lướt nhanh đến, đúng là Dạ Xoa Cửu Anh Vương kia!
Nhìn qua dáng cười tự tin mà khinh miệt treo trên mặt thiếu niên trước mắt, trong lòng Cửu Anh Vương không khỏi sinh ra cảm giác chán ghét, phảng phất như hắn chưa từng thấy qua biểu hiện này vậy
- Không tự tin, không cẩn thận, ta chẳng phải chết chỗ này rồi sao?
Trong ánh mắt bình tĩnh của Thần Dạ đột nhiên có sát cơ rét lạnh sát lướt ra, đủ loại đau đớn, tuy rằng đổi được chỗ tốt xa xỉ, nhưng tư vị bị người bài bố lại phi thường không dễ chịu ah!
- Còn sống? Ha ha, ngươi cho rằng thế là xong rồi sao?
Cửu Anh Vương cười lạnh nói:
- Hoàng Tuyền Lộ còn cửa ải cuối cùng, mà cửa ải cuối cùng này, chính là do bổn vương bị mình gác. Đương nhiên, đừng nói bổn vương khi dễ ngươi, cổ thân thể này của bổn vương chỉ là một đạo ảo ảnh, mà thực lực, cũng chỉ cao hơn ngươi một đường, tiểu tử, ngươi tới thử xem, xem thử vận khí của ngươi đến cùng có tốt như vậy không?
- Thành công đi tới ngày nay, ta cũng không phải đều dựa vào vận khí!
Sát ý trong mắt đột nhiên hóa thành thực chất, dưới sát ý bao trùm, trong thời gian ngắn ngủn hơn mười tức, trước người Thần Dạ, tất cả cát vàng trong khu sa mạc khổng lồ đều trôi nổi mà lên, hóa thành một đạo Nộ Long hung hăng xông qua Cửu Anh Vương.
- Trong Hoàng Tuyền Lộ, bổn vương là chúa tể, tiểu tử, ngươi muốn dùng thủ đoạn của bổn vương để đối phó bổn vương, thật là tức cười!
- Lui ra cho bổn vương!
Hoàng Sa Nộ Long xông đến, Cửu Anh Vương cũng không thèm động, chỉ quát một tiếng liền khiến nó phảng phất như gặp phải chúa tể, ầm ầm hóa thành bụi cát phiêu tán khắp nơi.
- Hắc!
Cửu Anh Vương nhe răng cười, chợt khắp nơi cát vàng khởi động, chỉ nháy mắt, cát vàng trong toàn bộ sa mạc này đều bị Cửu Anh Vương cứ thế đưa lên không trung, thình lình, một tòa hoàng sa cự sơn cự đại biến hóa mà ra.
Núi cao nguy nga phóng lên trời, vạch phá bầu trời, mang theo một cổ trầm trọng đủ khiến đại địa chấn động bao phủ lấy Thần Dạ, sau đó hung hăng trấn áp tới.
Theo tòa núi cao hoàng sa nhanh chóng rơi xuống, không khí trong phiến Thiên Địa đều phát ra tiếng nổ mạnh, một đạo lực lượng trùng kích khổng lồ phảng phất như thành hình, vờn quanh núi cao, không gian đi qua lần lượt xuất hiện khu vực hình lõm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro