Đế Quân

Đấu trí đấu lực đấu điên cuồng. (2)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Sắc mặt đám người Chung Khiếu vào lúc Thần Dạ đang nói chuyện đã sớm vô cùng lạnh lùng.

Bốn Đại gia tộc chính là con gà có thể giết mà lại không nỡ giết kia. Gà vẫn còn, tự nhiên sẽ liên tục không ngừng đẻ trứng.... Một khi gà này không còn, trứng cũng sẽ không có. Người muốn ăn trứng là sẽ suy nghĩ tìm được kẻ giết gà kia để trút cơn giận.

Nhưng mà những lời xấu xa này liền nhất định không nói ra thì không thể sao?

Lúc mới bắt đầu thì có lẽ vậy. Nhưng nếu mà sau khi tỉnh táo lại thì tất nhiên sẽ thay đổi ý nghĩ. Trong thế gian, có khi là thiên tài địa bảo, có khi là lọt được vào trong cơ may, nay chỉ vì một con gà đã chết mà đi đắc tội với người còn sống. So sánh hai thứ với nhau, thì người chỉ hơi chút thông minh hẳn là cũng có thể làm đưa ra sự nhận định chuẩn xác.

Trong lòng Chung Kỳ, lần thứ hai đánh giá cao đối với Thần Dạ. Cách trả lời này của hắn tuy là dùng từ ngữ khó nghe một chút, nhưng không phủ nhận cũng là khá đặc sắc.

Nếu như chính mình nói ra những lời vừa rồi, khiến cho đám người Phong Kình phải chịu áp lực nhất định. Như vậy, những lời Thần Dạ nói liền nhất định sẽ làm cho mấy người phụ thân bọn họ của mình, ở trong nội tâm nhất định sẽ bị lung lay.

Thần Dạ nói không sai, không có con gà đẻ trứng này thì chẳng lẽ cả đời này đều không được ăn trứng gà ?

- Thần công tử!

Chung Kỳ cười khẽ:

- Vào lúc ngươi đưa ra so sánh này, liệu có cảm giác chính mình đang để lọt cái gì đó hay không ?

- Đúng vậy, nếu như Chung cô nương nói, con gà bị chết ở đây là gà đẻ ra trứng loại trứng vàng. Như vậy, tình thế ngươi chết ta mất mạng liền nhất định sẽ xuất hiện, có đúng thế không?

Thần Dạ cười hỏi.

Gương mặt Chung Kỳ rốt cục nhẹ nhàng chau lại một cái. Chính mình có được thuật đọc tâm, cho nên so sánh những người khác thì biết càng nhiều, tự nhiên hiểu rõ liền càng thấu đáo hơn. Nhưng người thiếu niên này, lại cũng có thể biết được vô cùng rõ ràng, quả nhiên là rất giỏi.

Một lát sau, Chung Kỳ mới nói nghiêm trang:

- Điểm này, tất cả mọi người vô phương phủ nhận. Không sai, trong thế gian có quá nhiều thiên tài địa bảo. Tuy nhiên, Chúng Thần Chi Mộ này trải qua nhiều năm, những người thu được lợi ích từ đó không biết có bao nhiêu. Cho nên truyền qua đời đời, người khác càng ngày càng coi trọng.

- Nếu không có năm cái chìa khóa thì không xuyên qua đáy biển, chui được xuống trong lòng đất. Bởi thế, tộc yêu thú trong biển tuyệt sẽ không bỏ quên những suất này.

Chung Kỳ nói với âm thanh lạnh lùng:

- Cho nên, sự tồn tại của bốn thế lực lớn là không thể thay thế được!

- Chung cô nương, ngươi thật có tự tin lớn!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Tự tin, ta cho tới bây giờ cũng luôn có!

Chung Kỳ ngạo nghễ đáp.

Nghe vậy, Thần Dạ vỗ tay cười to:

- Hảo, Chung cô nương quả nhiên danh bất hư truyền. Nếu đã như vậy, trước đây, Phong đại ca từng đánh cuộc cùng Chung gia chủ, đáng tiếc Chung gia chủ không có can đảm kia nên không dám đánh cuộc. Nếu Chung cô nương có tự tin như thế, vậy không ngại để chúng ta lại đánh bạc một lần, thế nào?

- Không biết Thần công tử muốn đánh cuộc như thế nào ?

Chung Kỳ hỏi.

- Đồng dạng là rất đơn giản!

Thần Dạ hai tay chậm rãi bắt chéo ở phía sau, trong thần sắc của hắn, một vẻ điên cuồng trong lúc không để ý lại lặng yên hiện ra.

- Chúng ta liền đánh cuộc, sự tồn tại của bốn thế lực lớn, đến tột cùng là có phải quan trọng như vậy hay không !

- Ta không cần một suất tiến vào Chúng Thần Chi Mộ, cũng không muốn biết tin tức về Định Hải Thần Thú. Ta chỉ muốn bốn thế lực lớn từ đó tan thành tro bụi. Ta cũng muốn nhìn một chút, sau khi chuyện phát sinh thì sẽ có những người nào sẽ nhằm vào Thần Dạ ta để báo thù!

- Chung Kỳ cô nương, lần đánh cuộc này, ngươi có dám tiếp nhận không ?

Âm thanh điên cuồng lan truyền đi, nó rung động làm cho không gian đại sảnh kêu lên o o, phảng phất như đang run rẩy !

Ánh mắt của mọi người nhìn vào Thần Dạ đều phức tạp hơn rất nhiều, bao gồm cả Chung Kỳ ở trong đó.... Tuy nhiên, nàng từ đầu đến cuối không phải nữ nhân tầm thường, mà danh tiếng yêu nữ cũng không phải chỉ là hư danh. Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật, cũng xác thật là tuyệt đỉnh thiên hạ. Cho nên nàng dẫn đầu có được tâm thần bình tĩnh trở lại trước mọi người một bước.

Một đôi mắt nhung nhìn Thần Dạ, sau một lát liền cất tiếng cười dài, lại có được hào khí giống như nam nhân:

- Xin hỏi Thần công tử, vậy khoản đặt cược là cái gì?

- Mạng của ta!

- Mạng của ngươi?

Chung Kỳ nhẹ nhàng nhướn mày một cái....

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hắc hắc, tiểu tử, mạng của ngươi, rất đáng giá tiền sao?

Mặc Lăng ở cách đó không xa tốt cục tìm được một cơ hội thích hợp để mở miệng liền kỳ quặc cười nói.

Thần Dạ sờ sờ cái mũi của mình, cười nói:

- Ta tự nhận, cái mạng này vẫn rất đáng giá. Ít nhất, so sánh với cái mạng của ngươi thì phải đáng giá hơn.

- Tiểu tử, ngươi đang tìm chết!

Mặc Lăng vừa mới dứt lời, Chung Kỳ xoay người nhìn hắn một cái. Gương mặt Thần Dạ bất giác vừa nhíu. Bởi vì, Mặc Lăng dưới cái liếc mắt của Chung Kỳ, không ngờ là co rụt cái đầu của hắn. Hiển nhiên là vì đối với nàng hắn rất có vẻ vài phần kiêng kỵ, thậm chí còn là sợ hãi.

Cao thủ Địa Huyền, mà lại là một thiếu tộc trưởng của tộc bá đạo trong biển, mà lại có vẻ như vậy đối với Chung Kỳ. Xem ra, danh tiếng yêu nữ không đơn giản là ở trên lục địa.... Mà lần này đám người Chung Khiếu có thể mời được Hổ Lực cùng Mặc Lăng lại đây, không nhất thiết chính là do nể mặt bọn họ hay cái giá phải trả nào đó. Mà rất có khả năng, đây là nguyên do bởi Chung Kỳ.

Đối với nữ nhân cho tới bây giờ xem ra đều vẫn còn có vẻ vài phần thần bí, lòng hiếu kỳ của Thần Dạ cũng là càng ngày càng đậm.

- Thần công tử, xem ra, ngươi cũng có được sự tự tin rất lớn !

Chung Kỳ thản nhiên nói:

- Nếu như bốn thế lực lớn bị diệt, ngươi nhất định sẽ phải đứng mũi chịu sào. Đến lúc đó kết quả của ngươi sẽ như thế nào, thì cho dù ngươi có tự tin lớn tới đâu, tất cả, đều là đã định, vô phương thay đổi. Cứ như vậy, lần đánh cuộc này, tựa hồ không có ý nghĩa tồn tại. Đối với bốn thế lực lớn chúng ta mà nói, càng là không có nửa phần ích lợi.

- Chung cô nương, kỳ thật là không đồng dạng như vậy.

Thần Dạ thản nhiên nói:

- Ta nói rồi, mạng của ta, rất đáng giá tiền. Cho nên, ta sẽ không chịu cam lòng để chính mình còn chưa sống đủ mà đã chết. Cho nên, ý nghĩa đích thực đối với sự tồn tại của lần đánh cuộc này liền ở chỗ, ta có khả năng điên cuồng, mà các ngươi không dám. Nếu như ta không chiếm được, như vậy, tất cả mọi người đừng dự đoán !

- Chung Kỳ cô nương, có lần đánh cuộc này hay không, kỳ thật đều là như nhau. Chỉ cần các ngươi không đáp ứng điều kiện của ta thì chuyện diệt bốn thế lực lớn, là tình thế buộc phải làm!

- Càn rỡ!

- Lớn mật!

- Hỗn trướng!

- Muốn chết!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0