Đi tới Táng Thiên cốc. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
- Hắc hắc!
Yến Sơn lão nhân cười quái dị:
- Thiên chi nhất tộc đúng là rất cường đại, lão phu không có tư cách ở trước mặt Thiên chi nhất tộc càn rỡ, bất quá Thiên Nguyên ngươi còn không có tư cách để cho lão phu kiêng kỵ cái gì, nếu như ngươi không phục, đến đại chiến với lão phu một cuộc, xem một chút lão phu có can đam đem ngươi chém giết tại chỗ hay không.
- Ngươi...
Thiên Nguyên tức giận vô cùng, lại cũng chỉ có thể đem tức giận áp chế mà không dám thả ra, danh đầu của Yến Sơn lão nhân tuyệt không phải là cao thủ Thánh Hoàng bình thường có thể so sánh.
Ở bên trong địa giới Trung vực, Yến Sơn lão nhân bị xưng là kẻ điên, lão không cố kỵ bất luận kẻ nào cùng bất kỳ thế lực nào, tự nhiên cũng sẽ không đem Thiên Nguyên không coi vào đâu, nếu như giết liền cũng là giết.
Lấy tu vi cùng thực lực của Yến Sơn lão nhân, người mà lão không chọc nổi mặc dù còn có rất nhiều, nhưng mà nhiều năm qua, người mà lão chọc rất nhiều lại bao gồm những người không chọc nổi kia ở bên trong, cho đến hôm nay đều là để cho Yến Sơn lão nhân tiêu dao tự tại, hảo hảo mà sống, hơn nữa càng lúc càng khó dây dưa.
Người như vậy, Thiên Nguyên chọc không nổi, cũng không dám chọc vào.
- Ngươi cái gì mà ngươi, không dám nói, vậy thì cút đi cho lão phu!
Tay áo của Yến Sơn lão nhân nặng nề vung lên, năng lượng bàng bạc giống như Giao Long nộ oanh đi ra ngoài, nơi đi qua, không gian kia tất cả đều là vỡ vụn ra.
- Yến Sơn lão quái, chuyện hôm nay lão phu nhớ rồi!
Thiên Nguyên lạnh lùng hừ khẽ, ngay cả một kích kia cũng không tiếp, mang theo Thiên Mạc Hành rời đi nhanh như tia chớp.
- Chậm một bước nữa, lão phu giết ngươi!
Nhìn phương hướng hai người rời đi, sát ý của Yến Sơn lão nhân dữ dội tuôn ra, bộ dáng kia phảng phất thật muốn đem Thiên Nguyên chém giết ở chỗ này.
Sau khi trôi qua mười mấy giây thời gian, xác nhận Thiên Nguyên cùng Thiên Mạc Hành đi xa, sát cơ này mới chậm rãi biến mất không thấy gì nữa, mà trên khuôn mặt của Yến Sơn lão nhân nhất thời hiện lên ngưng trọng trầm trầm.
Tứ đại siêu cấp thế lực, đó là tồn tại giống như cột chống trời đứng vững trên thế gian, bất luận kẻ nào cùng bọn họ trở mặt, bao gồm Yến Sơn lão nhân hắn ở bên trong, phần áp lực này cũng là quá mức trầm trọng.
- Tiền bối, thật xin lỗi!
Sau khi thấy ngưng trọng ở trên khuôn mặt của Yến Sơn lão nhân, Thần Dạ ôm quyền nói.
Vô duyên vô cớ để cho Yến Sơn lão nhân là địch với Thiên chi nhất tộc cũng không phải là mong muốn trong lòng của Thần Dạ.
Yến Sơn lão nhân nhất thời khoát tay áo nói:
- Ngươi cùng lão phu đều là người giống tính nhau, có ân báo ân, có thù tất báo, đây mới là nhiệt huyết hào hùng mà đời ta nên có, ngươi là ân nhân cứu mạng của lão phu, đừng nói bởi vì ngươi đắc tội Thiên chi nhất tộc, chỉ sợ bốn thế lực lớn đều tới cũng đừng mơ để cho lông mày của lão phu nhíu lại.
- Đa tạ tiền bối!
Thần Dạ cung kính nói, ở bên trong thế giới này cũng không phải là toàn bộ người đều là hạng người vô tình vô nghĩa.
Yến Sơn lão nhân cười cười, ngay sau đó nói:
- Lo lắng của lão phu cũng không phải là vì chính mình, mà là các ngươi!
Ý tứ trong lời nói, trong lòng Thần Dạ hiểu được, nhưng không có để ý cái gì, so sánh với phát sinh xung đột với Thiên Nguyên, Liễu chi nhất tộc đã là không chết không thôi.
Thật sự bọn hắn rất cường đại, nhưng mà không cần phải lo lắng, bởi vì lo lắng cũng không thể làm cho chuyện tình đã phát sinh qua trở thành chưa phát sinh qua, hết thảy phong ba, Thần Dạ liền sẽ đi đối mặt.
Nhìn Thần Dạ, trong đồng tử của Yến Sơn lão nhân từ từ hiện lên ý tứ tán thưởng:
- Thấy trắc trở vẫn một mực dũng cảm đối mặt, lão phu rất thưởng thức, tiểu huynh đệ, khó trách ngươi còn trẻ tuổi liền đã có thành tựu như vậy.
- Tiền bối quá khen, chỉ bất quá so sánh với người khác nhiều hơn một phần kiên trì, một phần vận khí mà thôi!
Thần Dạ theo đó cười nói.
- Ha hả, nói rất hay, con đường võ đạo, kiên trì cùng vận khí đều không thể thiếu, nếu không có thể đi lên con đường đỉnh phong.
Yến Sơn lão nhân nói:
- Tiểu huynh đệ, bạn gái ở bên cạnh ngươi là người trẻ tuổi ưu tú nhất mà lão phu gặp qua từ trước đến giờ, có sự xuất hiện của các ngươi, thiên địa này thế tất sẽ càng thêm đặc sắc, đồng thời sau này khẳng định cũng sẽ an tĩnh lại.
- Đúng rồi, lão phu còn chưa biết các ngươi tên là gì?
Nghe vậy, mày kiếm của Thần Dạ bất giác nhảy lên, trong lời nói lại có thâm ý khác, sau khi trầm mặc một lát, nói:
- Vãn bối Thần Dạ, đây là thê tử Tử Huyên của ta!
- Thần Dạ, ngươi chính là Thần Dạ!
Chẳng những là Yến Sơn lão nhân, Dịch Trọng lão ma nửa chết nửa sống kia cùng với đám ngươi Ngô Hùng, Mặc Vi đều là kinh ngạc, rất hiển nhiên bọn họ đều là từ trong miệng cao thủ của Tà Đế điện nghe qua cái tên này.
- Khó trách ngay cả những kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ kia đều là đối với ngươi kiêng kỵ như thế.
Yến Sơn lão nhân thán một tiếng, chợt nghiêm mặt nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi nhất định phải hảo hảo sống sót, bằng không phương thiên địa này sẽ gặp tao ương rồi!
- Tiền bối tựa hồ biết được còn rất nhiều a!
Thần Dạ cười mà không cho ý kiến, nói.
Yến Sơn lão nhân nhất thời cười nói:
- Lão phu cùng đám người Thiên Nhàn, chuyện đã làm đều là giống nhau.
Quả nhiên!
Mi tâm của Thần Dạ hơi là căng thẳng, ngày đó ở thời điểm vì Yến Sơn lão nhân phục hồi sinh cơ như cũ, hắn rõ ràng cảm ứng được trong thân thể của lão ẩn chứa nhiều tia tà khí tinh thuần, lúc ấy Thần Dạ liền đoán rằng đại chiến sau khi Yến Sơn lão nhân tẩu hỏa nhập ma chính là đại chiến với cao thủ của Tà Đế điện.
- Tiền bối, Linh nhi, Linh nhi nàng có khỏe không?
Thanh âm của Tử Huyên run rẩy vang lên, đã rất nhiều năm chưa nhìn thấy nữ nhi a.
Kể từ sau khi bị cao thủ Tà Đế điện gieo xuống Tà Tâm chủng, tư niệm trong lòng của Tử Huyên càng ngày càng trở nên nồng đậm, nhưng mà nàng đem tư niệm này chôn giấu ở chỗ sâu nhất trong lòng, đều không mảy may tiết lộ ra, bởi vì nàng sợ sau khi để cho Thần Dạ biết sẽ càng thêm lo lắng cho mình.
Trên thế giới này để cho Tử Huyên không bỏ xuống được chỉ có Thần Dạ cùng Linh nhi.
Nếu như chính mình không còn, Linh nhi có thể ở dưới quan ái của Thần Dạ, của rất nhiều người mà từ từ lớn lên, sau đó sẽ sinh hoạt rất tốt, nhưng mà Thần Dạ hắn...
- Tiểu nha đầu kia a!
Nhắc tới Linh nhi, Yến Sơn lão nhân rõ ràng hết sức vui vẻ cùng thương yêu:
- Tử Huyên cô nương yên tâm, tiểu nha đầu kia rất tốt, một đám lão gia hỏa người nào cũng không dám đắc tội nàng, chỉ nghe theo mệnh lệnh của nàng, mà tu luyện của tiểu nha đầu kia ngươi cũng yên tâm đi, ngày sau các ngươi lần nữa gặp nhau, nhất định sẽ để cho các ngươi thất kinh
Yến Sơn lão nhân cười quái dị:
- Thiên chi nhất tộc đúng là rất cường đại, lão phu không có tư cách ở trước mặt Thiên chi nhất tộc càn rỡ, bất quá Thiên Nguyên ngươi còn không có tư cách để cho lão phu kiêng kỵ cái gì, nếu như ngươi không phục, đến đại chiến với lão phu một cuộc, xem một chút lão phu có can đam đem ngươi chém giết tại chỗ hay không.
- Ngươi...
Thiên Nguyên tức giận vô cùng, lại cũng chỉ có thể đem tức giận áp chế mà không dám thả ra, danh đầu của Yến Sơn lão nhân tuyệt không phải là cao thủ Thánh Hoàng bình thường có thể so sánh.
Ở bên trong địa giới Trung vực, Yến Sơn lão nhân bị xưng là kẻ điên, lão không cố kỵ bất luận kẻ nào cùng bất kỳ thế lực nào, tự nhiên cũng sẽ không đem Thiên Nguyên không coi vào đâu, nếu như giết liền cũng là giết.
Lấy tu vi cùng thực lực của Yến Sơn lão nhân, người mà lão không chọc nổi mặc dù còn có rất nhiều, nhưng mà nhiều năm qua, người mà lão chọc rất nhiều lại bao gồm những người không chọc nổi kia ở bên trong, cho đến hôm nay đều là để cho Yến Sơn lão nhân tiêu dao tự tại, hảo hảo mà sống, hơn nữa càng lúc càng khó dây dưa.
Người như vậy, Thiên Nguyên chọc không nổi, cũng không dám chọc vào.
- Ngươi cái gì mà ngươi, không dám nói, vậy thì cút đi cho lão phu!
Tay áo của Yến Sơn lão nhân nặng nề vung lên, năng lượng bàng bạc giống như Giao Long nộ oanh đi ra ngoài, nơi đi qua, không gian kia tất cả đều là vỡ vụn ra.
- Yến Sơn lão quái, chuyện hôm nay lão phu nhớ rồi!
Thiên Nguyên lạnh lùng hừ khẽ, ngay cả một kích kia cũng không tiếp, mang theo Thiên Mạc Hành rời đi nhanh như tia chớp.
- Chậm một bước nữa, lão phu giết ngươi!
Nhìn phương hướng hai người rời đi, sát ý của Yến Sơn lão nhân dữ dội tuôn ra, bộ dáng kia phảng phất thật muốn đem Thiên Nguyên chém giết ở chỗ này.
Sau khi trôi qua mười mấy giây thời gian, xác nhận Thiên Nguyên cùng Thiên Mạc Hành đi xa, sát cơ này mới chậm rãi biến mất không thấy gì nữa, mà trên khuôn mặt của Yến Sơn lão nhân nhất thời hiện lên ngưng trọng trầm trầm.
Tứ đại siêu cấp thế lực, đó là tồn tại giống như cột chống trời đứng vững trên thế gian, bất luận kẻ nào cùng bọn họ trở mặt, bao gồm Yến Sơn lão nhân hắn ở bên trong, phần áp lực này cũng là quá mức trầm trọng.
- Tiền bối, thật xin lỗi!
Sau khi thấy ngưng trọng ở trên khuôn mặt của Yến Sơn lão nhân, Thần Dạ ôm quyền nói.
Vô duyên vô cớ để cho Yến Sơn lão nhân là địch với Thiên chi nhất tộc cũng không phải là mong muốn trong lòng của Thần Dạ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yến Sơn lão nhân nhất thời khoát tay áo nói:
- Ngươi cùng lão phu đều là người giống tính nhau, có ân báo ân, có thù tất báo, đây mới là nhiệt huyết hào hùng mà đời ta nên có, ngươi là ân nhân cứu mạng của lão phu, đừng nói bởi vì ngươi đắc tội Thiên chi nhất tộc, chỉ sợ bốn thế lực lớn đều tới cũng đừng mơ để cho lông mày của lão phu nhíu lại.
- Đa tạ tiền bối!
Thần Dạ cung kính nói, ở bên trong thế giới này cũng không phải là toàn bộ người đều là hạng người vô tình vô nghĩa.
Yến Sơn lão nhân cười cười, ngay sau đó nói:
- Lo lắng của lão phu cũng không phải là vì chính mình, mà là các ngươi!
Ý tứ trong lời nói, trong lòng Thần Dạ hiểu được, nhưng không có để ý cái gì, so sánh với phát sinh xung đột với Thiên Nguyên, Liễu chi nhất tộc đã là không chết không thôi.
Thật sự bọn hắn rất cường đại, nhưng mà không cần phải lo lắng, bởi vì lo lắng cũng không thể làm cho chuyện tình đã phát sinh qua trở thành chưa phát sinh qua, hết thảy phong ba, Thần Dạ liền sẽ đi đối mặt.
Nhìn Thần Dạ, trong đồng tử của Yến Sơn lão nhân từ từ hiện lên ý tứ tán thưởng:
- Thấy trắc trở vẫn một mực dũng cảm đối mặt, lão phu rất thưởng thức, tiểu huynh đệ, khó trách ngươi còn trẻ tuổi liền đã có thành tựu như vậy.
- Tiền bối quá khen, chỉ bất quá so sánh với người khác nhiều hơn một phần kiên trì, một phần vận khí mà thôi!
Thần Dạ theo đó cười nói.
- Ha hả, nói rất hay, con đường võ đạo, kiên trì cùng vận khí đều không thể thiếu, nếu không có thể đi lên con đường đỉnh phong.
Yến Sơn lão nhân nói:
- Tiểu huynh đệ, bạn gái ở bên cạnh ngươi là người trẻ tuổi ưu tú nhất mà lão phu gặp qua từ trước đến giờ, có sự xuất hiện của các ngươi, thiên địa này thế tất sẽ càng thêm đặc sắc, đồng thời sau này khẳng định cũng sẽ an tĩnh lại.
- Đúng rồi, lão phu còn chưa biết các ngươi tên là gì?
Nghe vậy, mày kiếm của Thần Dạ bất giác nhảy lên, trong lời nói lại có thâm ý khác, sau khi trầm mặc một lát, nói:
- Vãn bối Thần Dạ, đây là thê tử Tử Huyên của ta!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Thần Dạ, ngươi chính là Thần Dạ!
Chẳng những là Yến Sơn lão nhân, Dịch Trọng lão ma nửa chết nửa sống kia cùng với đám ngươi Ngô Hùng, Mặc Vi đều là kinh ngạc, rất hiển nhiên bọn họ đều là từ trong miệng cao thủ của Tà Đế điện nghe qua cái tên này.
- Khó trách ngay cả những kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ kia đều là đối với ngươi kiêng kỵ như thế.
Yến Sơn lão nhân thán một tiếng, chợt nghiêm mặt nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi nhất định phải hảo hảo sống sót, bằng không phương thiên địa này sẽ gặp tao ương rồi!
- Tiền bối tựa hồ biết được còn rất nhiều a!
Thần Dạ cười mà không cho ý kiến, nói.
Yến Sơn lão nhân nhất thời cười nói:
- Lão phu cùng đám người Thiên Nhàn, chuyện đã làm đều là giống nhau.
Quả nhiên!
Mi tâm của Thần Dạ hơi là căng thẳng, ngày đó ở thời điểm vì Yến Sơn lão nhân phục hồi sinh cơ như cũ, hắn rõ ràng cảm ứng được trong thân thể của lão ẩn chứa nhiều tia tà khí tinh thuần, lúc ấy Thần Dạ liền đoán rằng đại chiến sau khi Yến Sơn lão nhân tẩu hỏa nhập ma chính là đại chiến với cao thủ của Tà Đế điện.
- Tiền bối, Linh nhi, Linh nhi nàng có khỏe không?
Thanh âm của Tử Huyên run rẩy vang lên, đã rất nhiều năm chưa nhìn thấy nữ nhi a.
Kể từ sau khi bị cao thủ Tà Đế điện gieo xuống Tà Tâm chủng, tư niệm trong lòng của Tử Huyên càng ngày càng trở nên nồng đậm, nhưng mà nàng đem tư niệm này chôn giấu ở chỗ sâu nhất trong lòng, đều không mảy may tiết lộ ra, bởi vì nàng sợ sau khi để cho Thần Dạ biết sẽ càng thêm lo lắng cho mình.
Trên thế giới này để cho Tử Huyên không bỏ xuống được chỉ có Thần Dạ cùng Linh nhi.
Nếu như chính mình không còn, Linh nhi có thể ở dưới quan ái của Thần Dạ, của rất nhiều người mà từ từ lớn lên, sau đó sẽ sinh hoạt rất tốt, nhưng mà Thần Dạ hắn...
- Tiểu nha đầu kia a!
Nhắc tới Linh nhi, Yến Sơn lão nhân rõ ràng hết sức vui vẻ cùng thương yêu:
- Tử Huyên cô nương yên tâm, tiểu nha đầu kia rất tốt, một đám lão gia hỏa người nào cũng không dám đắc tội nàng, chỉ nghe theo mệnh lệnh của nàng, mà tu luyện của tiểu nha đầu kia ngươi cũng yên tâm đi, ngày sau các ngươi lần nữa gặp nhau, nhất định sẽ để cho các ngươi thất kinh
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro