Dung nhập linh hồn. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Lời tuy như thế, nhưng trong lòng Thần Dạ cũng hiểu rõ ràng. Nếu không thành công, nhất là đối với
Niệm Thần mà nói, thì đó cũng là thất bại lớn lao. Cơ hội tiến hóa Vô
Thượng Kiếm Thể đâu phải là củ cải cải trắng mà tùy ý đều có thể gặp,
Thần Dạ chợt nhìn về phía bổn mạng Thần Kiếm đang đứng.
Không gian ở cả nơi này đều đã bị kiếm ý của bổn mạng Thần Kiếm bao phủ. Bên trong kiếm ý,mặc dù Thiên Kiếm Kiếm Linh đang không ngừng phản kích để phòng thủ, nhưng đó chỉ là hành vi theo bản năng.So sánh với bổn mạng Thần Kiếm có Niệm Thần dốc toàn bộ thể xác và tinh thần ủng hộ, thì sự ủng hộ của Lý Thừa Huân có thể dành cho Thiên Kiếm Kiếm Linh,đối diện mà nói liền yếu hơn rất nhiều.
Bởi vậy, do bổn mạng Thần Kiếm toàn lực thẩm thấu,sự ngăn cản của Thiên Kiếm Kiếm Linh liền có vẻ như hơi không chịu nổi một kích.Điều này cũng khiến cho Thần Dạ nhẹ nhõm hơn rất nhiều,
Dù sao giữa người và kiếm còn có sự liên lạc. Nếu như Thiên Kiếm Kiếm Linh hoàn toàn rơi vào tay đối phương, mặc dù không phải bị trấn áp thì đối với Lý Thừa Huân mà nói cũng là đả kích thật lớn. Nói như vậy, áp lực mà Niệm Thần đang phải chống đỡ lúc nào cũng có thể tùy thời yếu bớt đi.
Mà cũng do cảm ứng được Thiên Kiếm Kiếm Linh không địch lại đối thủ. Ở một chiến trường khác, Lý Thừa Huân có vẻ càng điên cuồng hơn. Sau một kích tốn công vô ích thì thân hình của lão run lên mãnh liệt một phen. Bỗng nhiên, từ trong cơ thể của lão phảng phất là có vô số thanh kiếm sắc đang phá thể ra.Từng đạo kiếm khí kinh người bắn ra dữ dội,
Lý Thừa Huân vươn tay ra, vô số kiếm khí kia liền ngưng tụ trong nháy mắt,rồi hóa thành một thanh trường kiếm có hơi trong suốt trực tiếp nằm ở trong tay lão.
Theo như lực nhận biết, trường kiếm kia trong tay Lý Thừa Huân lại có vài điểm chung cùng Thiên Kiếm Kiếm Linh.
Trên khóe miệng Niệm Thần không khỏi hiện ra một vẻ tàn nhẫn. Nàng nhìn ra Lý Thừa Huân ở xa xa, rồi chỉ trong một cái chớp mắt thì nàng đã liền xông lên trước,không ngờ lại chủ động khởi xướng tiến công.
- Tiểu tiện nhân không biết sống chết.
Lý Thừa Huân tức giận mắng một tiếng. Vào lúc thân hình lướt tới thì Huyền Khí cuồn cuộn, lấy thanh trường kiếm trong suốt ở trong tay làm môi giới để phát tiết vào trong không gian.Nó khuấy động hư không một hồi liền đánh tan những đợt rung động loạn xạ. Khí thế hùng hậu kia như thể đã hùng hậu hơn vài phần.
Nhưng đối mặt một chiêu thức này, Niệm Thần cũng là không hề thay đổi mà tiếp tục lướt thân thể mềm mại của nàng tới. Tay ngọc nắm chặt trường kiếm, chỉ sau một lát đã xẹt qua giữa không trung. Một đạo kiếm quang trắng xóa quét ngang ra thẳng tắp, nhằm thẳng về phía Lý Thừa Huân,
Hai đạo kiếm quang va chạm vào nhau ở trên không trung, với sự sắc bén không gì sánh nổi đã trực tiếp cắt không gian thành vô số khu vực vuông vức.Ở trong đó tràn ngập sự sắc bén kinh người,khiến cho người ta không thể lại đi tới nửa bước.
Tuy nhiên, kiếm khí sắc bén ở trước người đủ để lấy mạng kia đúng là bị Niệm Thần không thèm để ý.Sau khi nàng bị đẩy lui mấy chục thước,không đợi kiếm khí trong không gian tiêu tan đi thì bóng dáng của nàng lại đã hóa thành một cầu vồng màu đen, lại một lần nữa lướt tới.
- Muốn chết.
Nhìn hắc y nữ nhân đeo mạng che mặt liều mạng, Lý Thừa Huân cũng là lạnh lùng cười một tiếng rồi bóng dáng lập tức lui về phía sau. Lão phải giết chết Niệm Thần,nhưng lại không cần phải dây dưa cùng đối phương như thế ở trong xứ sở hỗn loạn này.
Niệm Thần mạnh mẽ xuyên thấu qua không gian có kiếm khí tung hoành. Mặc dù có kiếm quang bao phủ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy ở trên hai tay hai chân nàng có những chỗ bị kiếm khí cứ như thế mà xuyên thủng, từng giọt máu tươi bắn ra giữa trời cao.
Nhưng một chút thế này đều không hề ảnh hưởng đến tốc độ của Niệm Thần, chỉ sau một hô hấp thì nàng đã xuyên khu vực hỗn loạn. Trường kiếm chấn động, lần thứ hai đâm ra thẳng tắp, kiếm quang điên cuồng thổi quét ra....
Liền ở trong một đạo kiếm quang này, mơ hồ, có một cỗ dao động huyền ảo đang lặng lẽ khuếch tán đi.
Từ trong tiếng xé gió bén nhọn truyền lại cảm giác sắc bén, khiến cho Lý Thừa Huân tất nhiên không dám khinh thường. Từ trong thanh trường kiếm trong suốt trong tay của lão,Huyền Khí ngưng tụ ra. Sau đó cũng hóa thành một chùm kiếm quang chém sắt như bùn hung hăng liền xông ra ngoài.
- Keng.
Lại là hai đạo kiếm quang một lần nữa chạm vào nhau. Có điều là trong khoảnh khắc va đập vào nhau, sắc mặt Lý Thừa Huân đột nhiên đại biến. Lão cảm ứng được, kiếm mang của đối phương đúng là đang quấn quanh trên kiếm quang của mình. Rồi lập tức, chúng nhanh chóng kéo dài ra. Chỉ sau một cái chớp mắt liền men dọc theo đường cong kiếm quang của chính lão mà xuất hiện ở trên thanh trường kiếm trong suốt trong tay mình.
Kiếm quang trắng xóa vừa tới, Lý Thừa Huân càng kinh hãi hơn mà phát hiện, mối liên lạc giữa chính mình cùng trường kiếm trong suốt bỗng đột nhiên yếu đi rất nhiều....
- Chém.
Liền vào lúc này, Niệm Thần quát to một tiếng.Kiếm quang nổi giận chém xuống. Vào lúc này,dải lụa Huyền Khí cả đời của Niệm Thần đều tích lũy ở trong đạo kiếm quang kia, rồi lấy thế chém sắt như bùn mà vát xéo xuống.
Trường kiếm trong suốt trong tay Lý Thừa Huân, vào thời khắc này, khiến cho lão không có chút xíu phản ứng nào. Bởi vì nó lập tức vang lên tiếng nứt, còn bản thân lão thì sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt đi. Một ngụm huyết trực tiếp phun trào ra, với bước chân lảo đảo khiến cho lão giống như là một người say rượu,đang từng bước trong hư không mà liên tục rút lui,
- Ong ong.
Cả không gian đều hơi bị chấn động kịch liệt một phen. Tức thì tất cả mọi người đều là tận mắt đến, ở chỗ vốn là Thiên Kiếm Kiếm Linh thì bọn họ đều đã dùng mắt thường mà không thấy được Thiên Kiếm Kiếm Linh đâu nữa. Chỉ có đám mây tím của bổn mạng Thần Kiếm kia đang mặc sức lóe ra.
Thiên Kiếm Kiếm Linh, đã bị bổn mạng Thần Kiếm hoàn toàn bao phủ mất rồi.
- Thành công rồi sao.
Thần Dạ kìm lòng không đậu mà khe khẽ hỏi. Mắt nhìn bổn mạng Thần Kiếm kia, cho dù là hắn thì đều cảm giác được, bổn mạng Thần Kiếm ở trong đám mây tím đều gây ra cho người ta một loại cảm giác Dục Hỏa Trọng Sinh.
- Chỉ cần không phát sinh bất ngờ, thì xem như Thần cô nương làm được bước đầu tiên của tiến hóa Vô Thượng Kiếm Thể.
Tôn Vĩ nặng nề gật đầu. Trong ánh mắt đó có niềm vui bất ngờ rất lớn. Ngay cả không phải chính hắn làm được, nhưng có thể được chứng kiến tận mắt một màn này, đối với Kiếm Đạo trong tương lai của hắn mà nói đã có rất nhiều lợi ích.
- Dung nhập linh hồn.
Niệm Thần cũng không từng chần chờ chỉ chốc lát.Hai tay múa lên, một đạo ấn quyết lướt về hướng bổn mạng Thần Kiếm, một cơn hào quang sặc sỡ lập tức tuôn ra từ trong cơ thể bổn mạng Thần Kiếm. Cùng lúc đó, một cỗ kiếm ý ngập trời, như cột sáng chống trời đã chiếu thẳng vào chỗ sâu trong hư không ở trên bầu trời.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!.
Thần Dạ chợt nhìn về phía bổn mạng Thần Kiếm đang đứng.
Không gian ở cả nơi này đều đã bị kiếm ý của bổn mạng Thần Kiếm bao phủ. Bên trong kiếm ý,mặc dù Thiên Kiếm Kiếm Linh đang không ngừng phản kích để phòng thủ, nhưng đó chỉ là hành vi theo bản năng.So sánh với bổn mạng Thần Kiếm có Niệm Thần dốc toàn bộ thể xác và tinh thần ủng hộ, thì sự ủng hộ của Lý Thừa Huân có thể dành cho Thiên Kiếm Kiếm Linh,đối diện mà nói liền yếu hơn rất nhiều.
Bởi vậy, do bổn mạng Thần Kiếm toàn lực thẩm thấu,sự ngăn cản của Thiên Kiếm Kiếm Linh liền có vẻ như hơi không chịu nổi một kích.Điều này cũng khiến cho Thần Dạ nhẹ nhõm hơn rất nhiều,
Dù sao giữa người và kiếm còn có sự liên lạc. Nếu như Thiên Kiếm Kiếm Linh hoàn toàn rơi vào tay đối phương, mặc dù không phải bị trấn áp thì đối với Lý Thừa Huân mà nói cũng là đả kích thật lớn. Nói như vậy, áp lực mà Niệm Thần đang phải chống đỡ lúc nào cũng có thể tùy thời yếu bớt đi.
Mà cũng do cảm ứng được Thiên Kiếm Kiếm Linh không địch lại đối thủ. Ở một chiến trường khác, Lý Thừa Huân có vẻ càng điên cuồng hơn. Sau một kích tốn công vô ích thì thân hình của lão run lên mãnh liệt một phen. Bỗng nhiên, từ trong cơ thể của lão phảng phất là có vô số thanh kiếm sắc đang phá thể ra.Từng đạo kiếm khí kinh người bắn ra dữ dội,
Lý Thừa Huân vươn tay ra, vô số kiếm khí kia liền ngưng tụ trong nháy mắt,rồi hóa thành một thanh trường kiếm có hơi trong suốt trực tiếp nằm ở trong tay lão.
Theo như lực nhận biết, trường kiếm kia trong tay Lý Thừa Huân lại có vài điểm chung cùng Thiên Kiếm Kiếm Linh.
Trên khóe miệng Niệm Thần không khỏi hiện ra một vẻ tàn nhẫn. Nàng nhìn ra Lý Thừa Huân ở xa xa, rồi chỉ trong một cái chớp mắt thì nàng đã liền xông lên trước,không ngờ lại chủ động khởi xướng tiến công.
- Tiểu tiện nhân không biết sống chết.
Lý Thừa Huân tức giận mắng một tiếng. Vào lúc thân hình lướt tới thì Huyền Khí cuồn cuộn, lấy thanh trường kiếm trong suốt ở trong tay làm môi giới để phát tiết vào trong không gian.Nó khuấy động hư không một hồi liền đánh tan những đợt rung động loạn xạ. Khí thế hùng hậu kia như thể đã hùng hậu hơn vài phần.
Nhưng đối mặt một chiêu thức này, Niệm Thần cũng là không hề thay đổi mà tiếp tục lướt thân thể mềm mại của nàng tới. Tay ngọc nắm chặt trường kiếm, chỉ sau một lát đã xẹt qua giữa không trung. Một đạo kiếm quang trắng xóa quét ngang ra thẳng tắp, nhằm thẳng về phía Lý Thừa Huân,
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai đạo kiếm quang va chạm vào nhau ở trên không trung, với sự sắc bén không gì sánh nổi đã trực tiếp cắt không gian thành vô số khu vực vuông vức.Ở trong đó tràn ngập sự sắc bén kinh người,khiến cho người ta không thể lại đi tới nửa bước.
Tuy nhiên, kiếm khí sắc bén ở trước người đủ để lấy mạng kia đúng là bị Niệm Thần không thèm để ý.Sau khi nàng bị đẩy lui mấy chục thước,không đợi kiếm khí trong không gian tiêu tan đi thì bóng dáng của nàng lại đã hóa thành một cầu vồng màu đen, lại một lần nữa lướt tới.
- Muốn chết.
Nhìn hắc y nữ nhân đeo mạng che mặt liều mạng, Lý Thừa Huân cũng là lạnh lùng cười một tiếng rồi bóng dáng lập tức lui về phía sau. Lão phải giết chết Niệm Thần,nhưng lại không cần phải dây dưa cùng đối phương như thế ở trong xứ sở hỗn loạn này.
Niệm Thần mạnh mẽ xuyên thấu qua không gian có kiếm khí tung hoành. Mặc dù có kiếm quang bao phủ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy ở trên hai tay hai chân nàng có những chỗ bị kiếm khí cứ như thế mà xuyên thủng, từng giọt máu tươi bắn ra giữa trời cao.
Nhưng một chút thế này đều không hề ảnh hưởng đến tốc độ của Niệm Thần, chỉ sau một hô hấp thì nàng đã xuyên khu vực hỗn loạn. Trường kiếm chấn động, lần thứ hai đâm ra thẳng tắp, kiếm quang điên cuồng thổi quét ra....
Liền ở trong một đạo kiếm quang này, mơ hồ, có một cỗ dao động huyền ảo đang lặng lẽ khuếch tán đi.
Từ trong tiếng xé gió bén nhọn truyền lại cảm giác sắc bén, khiến cho Lý Thừa Huân tất nhiên không dám khinh thường. Từ trong thanh trường kiếm trong suốt trong tay của lão,Huyền Khí ngưng tụ ra. Sau đó cũng hóa thành một chùm kiếm quang chém sắt như bùn hung hăng liền xông ra ngoài.
- Keng.
Lại là hai đạo kiếm quang một lần nữa chạm vào nhau. Có điều là trong khoảnh khắc va đập vào nhau, sắc mặt Lý Thừa Huân đột nhiên đại biến. Lão cảm ứng được, kiếm mang của đối phương đúng là đang quấn quanh trên kiếm quang của mình. Rồi lập tức, chúng nhanh chóng kéo dài ra. Chỉ sau một cái chớp mắt liền men dọc theo đường cong kiếm quang của chính lão mà xuất hiện ở trên thanh trường kiếm trong suốt trong tay mình.
Kiếm quang trắng xóa vừa tới, Lý Thừa Huân càng kinh hãi hơn mà phát hiện, mối liên lạc giữa chính mình cùng trường kiếm trong suốt bỗng đột nhiên yếu đi rất nhiều....
- Chém.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liền vào lúc này, Niệm Thần quát to một tiếng.Kiếm quang nổi giận chém xuống. Vào lúc này,dải lụa Huyền Khí cả đời của Niệm Thần đều tích lũy ở trong đạo kiếm quang kia, rồi lấy thế chém sắt như bùn mà vát xéo xuống.
Trường kiếm trong suốt trong tay Lý Thừa Huân, vào thời khắc này, khiến cho lão không có chút xíu phản ứng nào. Bởi vì nó lập tức vang lên tiếng nứt, còn bản thân lão thì sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt đi. Một ngụm huyết trực tiếp phun trào ra, với bước chân lảo đảo khiến cho lão giống như là một người say rượu,đang từng bước trong hư không mà liên tục rút lui,
- Ong ong.
Cả không gian đều hơi bị chấn động kịch liệt một phen. Tức thì tất cả mọi người đều là tận mắt đến, ở chỗ vốn là Thiên Kiếm Kiếm Linh thì bọn họ đều đã dùng mắt thường mà không thấy được Thiên Kiếm Kiếm Linh đâu nữa. Chỉ có đám mây tím của bổn mạng Thần Kiếm kia đang mặc sức lóe ra.
Thiên Kiếm Kiếm Linh, đã bị bổn mạng Thần Kiếm hoàn toàn bao phủ mất rồi.
- Thành công rồi sao.
Thần Dạ kìm lòng không đậu mà khe khẽ hỏi. Mắt nhìn bổn mạng Thần Kiếm kia, cho dù là hắn thì đều cảm giác được, bổn mạng Thần Kiếm ở trong đám mây tím đều gây ra cho người ta một loại cảm giác Dục Hỏa Trọng Sinh.
- Chỉ cần không phát sinh bất ngờ, thì xem như Thần cô nương làm được bước đầu tiên của tiến hóa Vô Thượng Kiếm Thể.
Tôn Vĩ nặng nề gật đầu. Trong ánh mắt đó có niềm vui bất ngờ rất lớn. Ngay cả không phải chính hắn làm được, nhưng có thể được chứng kiến tận mắt một màn này, đối với Kiếm Đạo trong tương lai của hắn mà nói đã có rất nhiều lợi ích.
- Dung nhập linh hồn.
Niệm Thần cũng không từng chần chờ chỉ chốc lát.Hai tay múa lên, một đạo ấn quyết lướt về hướng bổn mạng Thần Kiếm, một cơn hào quang sặc sỡ lập tức tuôn ra từ trong cơ thể bổn mạng Thần Kiếm. Cùng lúc đó, một cỗ kiếm ý ngập trời, như cột sáng chống trời đã chiếu thẳng vào chỗ sâu trong hư không ở trên bầu trời.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro