Đế Quân

Hạp cốc cấm kỵ. (2)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Nghe được đao linh nói thế, Thần Dạ cười lên, có đầy đủ huyền khí chèo chống, tốc độ của hắn tăng lên rất nhiều.

Vào lúc này không những là đao linh, Thần Dạ cũng cảm thấy kích động to lớn.

Mỗi một kiện Hồn Nguyên Chi Bảo thời điểm đỉnh phong đều có được uy lực chấn động thiên địa, huống chi là Hỗn Độn Chí Bảo.

Tuy đao linh đã từng nói qua, dù cho tu vị của Thần Dạ đạt tới Thiên Huyền đỉnh phong đều không thể phát huy ra uy lực của Hỗn Độn Chí Bảo, nhưng bất kể nói thế nào, uy lực của Hỗn Độn Chí Bảo khẳng định lớn hơn Hồn Nguyên Chi Bảo gấp mấy lần.

Một khi Thiên Đao chính thức khôi phục trạng thái đỉnh phong, như vậy Thần Dạ hắn có được đầy đủ át chủ bài cường đại, mà lúc này hắn dù là cao thủ Hoàng Huyền cửu trọng đỉnh phong cũng có nắm chắc lớn.

Đến lúc đó đối mặt người của Tà Đế điện lần nữa, Thần Dạ mới xem như có thủ đoạn chống lại.

Ngày nay Tà Đế điện đã bắt đầu tìm hắn khắp thế giới, cuối cùng vào thời khắc này, nếu như Tà Đế điện còn không cách nào bức Thần Dạ ra, Thần Dạ cũng có thể nghĩ được Thần gia đang ở Đại Hoa hoàng triều sẽ có nguy hiểm lớn lao.

Mẫu thân đang ở trong tay Tà Đế điện, nếu như thân nhân khác cũng bị bắt, đó nghĩ cách cứu viện khó càng thêm khó, có nhiều thân nhân trong tay bọn chúng, thời điểm hắn làm việc sẽ sợ đầu sợ đuôi.

Cho nên nhất định phải trước khi bọn chúng không nhịn được, chính mình có đầy đủ lực bảo vệ, khi đó hắn sẽ hiện ra trong tầm mắt cao thủ Tà Đế điện.

Hắn không thể không tăng tu vị của mình lên thật nhanh.

Nửa đã lâu thần về sau, Thần Dạ thành công đi lên đỉnh núi.

Ở chỗ này Thiên Đao kích động vui sướng, Thiên Đao chính là cơ hội giúp hắn cường đại lên thật nhanh.

Nhìn qua phía trước, ánh mắt Thần Dạ đột nhiên ngưng lại.

Trước mặt hắn là vách núi cao vạn trượng, liếc nhìn không tới giới hạn, cộng thêm chung quanh có khí lưu màu trắng bao phủ, ánh mắt càng khó nhìn xuyên qua, nhưng mà phía dưới chính là hạp cốc cấm kỵ, như vậy chỗ khác biệt cũng dễ dàng nhìn ra.

Linh hồn chi lực không ngừng bị hoàn cảnh chung quanh ảnh hưởng tới, cho nên Thần Dạ có thể cảm ứng rõ ràng, trong hạp cốc cấm kỵ có được khí tức không bình thường truyền tới.

Khí tức này mang theo băng hàn và cực nóng, quả thực chính là băng hỏa lưỡng trọng thiên, hai khí tức này hỗn hợp với nhau nhưng lại bài xích nhau, giống như trời sinh chúng vốn nên như thế.

Tiếp thụ khí tức này, rốt cuộc Thiên Đao không cách nào chờ được, rất nhanh từ trong người Thần Dạ bạo ra, xuất hiện trong tầm mắt, hào quang chung quanh người của hắn khởi động, linh hồn của Thần Dạ cảm giác được, phàm là là khí tức hỗn hợp từ trong bay ra, tất cả đều bị Thiên Đao hấp thu không còn sót lại gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Đao linh, như thế nào?

- Rất không tồi.

Trong giọng của đao linh còn chưa thỏa mãn, càng không thể chờ đợi được.

Trong mộ chúng thần, Thần Dạ cũng không tận mắt nhìn thấy Thiên Đao khôi phục thế nào, ngày nay có thể tự mình nhận thức, nghĩ tới cũng là kinh nghiệm bất phàm, có thể thấy được Hỗn Độn Chí Bảo khôi phục càng là cơ hội không ai thấy được.

Thần Dạ cười cười, ánh mắt của hắn nhìn qua không gian xa xa.

Tại đó, dựa vào ảnh hưởng không gian lên Thần Dạ, tất cả đều là khí tức cực kỳ băng hàn, dưới hào quang màu trắng bao phủ, ở một bên là khu vực hoa diễm bao phủ, từng khí tức cực nóng cuồng bạo hiện ra, bởi vì trước người có khí tức băng hàn bao phủ, Thần Dạ không cảm giác được nhưng có thể tưởng tượng được.

Nếu như ở phía chân trời là có thể trông thấy hai loại màu sắc ở giữa không trung, hai loại khí tức, hai loại năng lượng chiếm cứ không gian của mình, không xâm phạm lẫn nhau, nhưng lại tương dung với nhau.

Loại cảnh tượng này chỉ sợ cũng chỉ có ở đây mới có.

Còn với ngọn núi này, Thần Dạ có thể thấy rõ, so sánh với tuyết trắng dưới chân mình, ngọn núi dối diện trụi lủi, không có một ngọn cỏ, cảnh sắc màu trắng bao phủ các nơi.

- Thiên địa đúng là thần kỳ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thần Dạ không nhịn được cảm thán một phen.

- Chủ nhân, ngươi cũng đừng cảm thán, nên dẫn ta đi vào đi, đã đợi không kịp.

Đao linh sốt ruột nói ra.

Thần Dạ bật cười, trước mặt hấp dẫn cực lớn, dù cho đao linh cũng không cách nào bảo trì tỉnh táo, lập tức không chậm trễ, thả người bay xuống, hào quang của Thiên Đao bao phủ nên hắn nhanh chóng tiến vào hạp cốc cấm kỵ.

Ông ông.

Trong quá trình hạ xuống hạp cốc, từng đạo khí tức năng lượng rung động, không ngừng dao động không gian, ước chừng qua mấy giây, Thần Dạ mắt thường có thể nhìn thấy, bởi vì rất nhiều năng lượng rung động cho nên không gian xuất hiện nếp gấp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mà dù không ngoại lệ, cơ hồ tất cả những năng lượng rung động này đều bị Thiên Đao hấp thu hoàn toàn.

Cùng lúc đó trong quá trình không ngừng bay xuống, Thần Dạ có thể cảm ứng được không chỉ có khí tức hàn băng, sơn mạch đối diện tỏa ra khí tức nóng rực, giờ phút này cũng dần dần bị Thần Dạ cảm ứng được.

Càng bay xuống cảm giác nóng rực càng dày đặc, tới cuối cùng dù cho còn cách hạp cốc một đoạn nhất định, nhưng mà có khả năng cảm nhận được hoàn toàn không phải hai loại khí tức dung hợp.

Nói đúng hơn, thời điểm này khi bắt đầu, hắn đã chính thức tiến vào phạm vi của hạp cốc cấm kỵ, hơn nữa từ đó Thần Dạ nhìn thấy hai ngọn núi trái phải nhìn như là hoàn toàn tách ra, nhưng bởi vì khí tức tương dung mà hình thành cấm kỵ chính thức.

Cái gọi là hạp cốc cấm kỵ, tuyệt địa chính thức ý tứ chính là như vậy, hạp cốc đáng sợ cũng bày ra rõ ràng.

Đơn thuần chỉ khí tức băng hàn, hoặc khí tức cực nóng, cho dù uy lực cực lớn nhưng chỉ cần chuẩn bị đầy đủ, cộng thêm có thực lực sẽ có thể đi vào đây, cũng còn sống rời khỏi, cho nên không tính là quá mức khó khăn.

Thần Dạ cùng Trường Tôn Nhiên một đường đi vào chân núi băng hàn sơn mạch, cho dù rất khó khăn nhưng hai người cuối cùng cũng tới nơi, nếu như Thần Dạ không vây khốn Trường Tôn Nhiên, nương vào thực lực của hai người, tốc độ có lẽ sẽ chậm rất nhiều, nhưng nhất định có thể tới đỉnh núi.

Ở ngọn núi khác cũng sẽ có tình hình này.

Nhưng cái gọi là hạp cốc cấm kỵ, này sẽ không có uy hiếp quá lớn, có lẽ có nguy hiểm nhưng không khiến người ta biến sắc khi nghe nói tới.

Hạp cốc cấm kỵ đáng sợ nằm ở giữa hai ngọn núi, bởi vì thiên địa thần kỳ sáng tạo kỳ tích, chỗ tự nhiên diễn sinh ra hai loại khí tức khác nhau, hoàn toàn tương dung nhau, tuyệt địa đại danh đỉnh đỉnh cũng được sáng tạo ra từ đó.

Nơi hai khí tức tương dung nhau này, khí tức hỗn hợp sinh ra uy lực cực lớn, khi hai khí tức này dung hợp thì cao thủ Thánh Huyền cũng phải tránh xa.

Cho dù có Thiên Đao chi lực bảo vệ, Thần Dạ vẫn cảm ứng rõ ràng khí tức vờn quanh kia, ngay cả Thiên Đao vào lúc này cũng tỏ ra không thừa nhận nổi.

- Đao linh, ngươi có thể kiên trì hay không?

Thần Dạ có chút bận tâm hỏi.

- Yên tâm!

Đao linh nói:

- Ta có thể đủ tùy thời tùy khắc hấp thu những khí tức này, chậm rãi khôi phục bản thân, do đó tăng cường uy lực chống cự khí tức này, cuối cùng cũng chính thức khôi phục. Nhưng mà chủ nhân không cần theo ta tiến vào nơi này, quá nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0