Đế Quân

Hoạt Tử Nhân. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Về phần hiện tại, địa bàn của Cuồng Đao Quán thì hắn không hề cần phải tới đó. Nếu hắn muốn rời khỏi đây, trừ phi Thu Chấn tự mình động thủ, còn lại, theo như người thiếu niên chứng kiến những cao thủ này của Thu gia, thì vẫn còn chưa phát hiện được nổi tung tích của hắn.

Trấn Thanh Dương chạy xuyên theo hướng nam bắc. Phía nam là lối tiến vào vùng rừng núi. Mà phương bắc, liền có khả năng rời khỏi trấn Thanh Dương, đi tới những chốn thiên địa đất trời càng rộng lớn hơn.

Sau khi rời khỏi cửa thành phương bắc thì có một con đường lớn. Hai bên con đường mặc dù cũng là cây to san sát, nhưng lại không tạo thành rừng cây rậm rạp. Nhiều nhất, chỉ là rừng cây nhỏ thôi.

Nơi này địa thế bằng phẳng, tìm tòi dễ dàng. Nếu muốn giấu một người nào đó thì quá khó khăn, nhưng mà nếu muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi thì cũng là rất đơn giản.

Người thiếu niên lững thững đi vào rừng cây. Sau khi đi ước chừng vài dặm, hắn đang muốn tìm một chỗ địa phương yên tĩnh để trải qua một đêm này thì lại phát hiện. Ở cách đó không xa, trên một miếng đất trống lại xếp hàng chỉnh tề ba mươi mấy ngôi mộ....

Mỗi một ngôi mộ, xem ra đều rất sạch sẽ. Hiển nhiên, nơi này thỉnh thoảng vẫn có người đến đây quét dọn. Mà trước phần mộ tnằm ngổn ngang trái cây và hoa tươi, cũng còn chưa bị hư thối.

Người thiếu niên không khỏi ngây ra một lúc. Có phần mộ thì đương nhiên không kỳ quái. Nhưng cứ an táng như vậy ở bên ngoài trấn Thanh Dương, thì tựa hồ cũng làm cho người ta có điểm không hiểu. Rừng núi khắp nơi, nơi đó không thể chôn người?

Người chết xuống mồ là xong. Để cho lúc đời sau đến cúng tế mà còn có thể tìm được, thì phần mộ bình thường đều xây dựng ở những chỗ đất tương đối hẻo lánh, ít người qua lại, ít động vật đến quấy rầy. Nếu không, liền rất dễ dàng bị phá đi.

Nơi này không coi là được che khuất. Tất nhiên đám động vật có rất ít, nhưng người lui tới lại rất nhiều. Xây dựng những phần mộ này mà không sợ bị người phá đi ?

Nơi này chính là trấn Thanh Dương, không phải đế đô Hoàng Thành. Ở đó mỗi một nhà giàu có, thậm chí hoàng thất, địa điểm xây dựng phần mộ đều là có thầy địa lí chuyên môn đi xem cho.

Nói không chừng, là Thu gia, hoặc là Cuồng Đao Quán?

Người thiếu niên đang hơi hơi suy nghĩ, đuôi lông mày chợt nhíu chặt. Bóng dáng nhanh chóng di chuyển như chớp chạy đi ẩn náu ở bên trên các phần mộ, rồi cẩn thận che dấu thật kĩ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau đó, lại có gần trăm bóng người từ bốn phương tám hướng quây kín chung quanh chỗ này. Người thiếu niên nhìn thấy, đúng là người của Thu gia !

Mọi người Thu gia sau khi đến thì cũng lại giống như người thiếu niên, đều tự tìm chỗ bí mật để ẩn nấp đi.

- Bọn họ muốn làm cái gì?

Người thiếu niên đang nghĩ ngợi, đột nhiên tâm thần cả kinh. Hắn lại cảm ứng được, ở trong phần mộ cách hắn gần nhất kia lại có một sức sống như có như không đang trôi nổi lơ lửng....

Phần mộ vốn là nơi mai táng người chết, làm thế nào mà lại có sức sống xuất hiện?

Người thiếu niên hơi bị khựng lại một cái, ánh mắt cũng chuyển hướng sang nhìn phần mộ kia.... Bởi vì ở cách thật sự gần, nên người thiếu niên có khả năng nhìn thấy rõ ràng toàn cảnh phần mộ.

Xem ra, so với các phần mộ khác thì nó không có bất cứ gì sai biệt. Hướng bia mộ cùng đồng dạng, hình thức giống nhau như đúc, bất kể là lớp đất bên trên phần mộ hay là về những mặt khác, toàn bộ cũng không có thứ gì bị sửa chữa biến đổi đi.

Nói cách khác, thời gian xây dựng ngôi mộ này và các phần mộ khác là cùng thời gian xây dựng. Được mai táng ở trong phần mộ nhất định là người chết, không có khả năng lớn là lại có một người mới được chôn xuống. Lại cũng không thể có một người nào đó chưa chết, bị lỡ cho rằng đã chết mà rồi chôn vào phần mộ!

Người thiếu niên không còn có tâm tư để suy nghĩ tại sao người Thu gia lại tới đây, hơn nữa còn ẩn nấp đi. Lực nhận biết của hồn phách cường đại ngưng tụ lại thành một luồng, rồi dè dặt đến gần phần mộ. Hắn muốn thăm dò rõ ràng rốt cuộc là cái gì.

Chỉ là, hồn phách của hắn sau khi trải qua Hồn Biến, mặc dù đã không còn kém. Nhưng lại bởi vì dường như ở bên ngoài phần mộ kia hình như có thiết lập một đạo kết giới, cho nên dẫu như thế nào hắn cũng không cách nào xuyên thấu được vào bên trong.

- Đao Linh, ngươi có phát hiện được gì không ?

Sau một hồi im lặng, Đao Linh mới lên tiếng:

- Phần mộ kia, chủ nhân ngươi cảm ứng không sai. Nó đã được người ta thiết lập kết giới. Mặc dù kết giới này tịnh không cường đại, thế nhưng với trạng thái hiện tại của ta mà cũng không cách nào xuyên thấu đi vào bên trong.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe vậy, người thiếu niên lại có một sự hiếu kỳ rất lớn. Một phần mộ mà thôi, lại vẫn còn phải thiết lập kết giới gì đó nữa sao ?

Vân Thái Hư ở bên cạnh Hoàng đế, bản thân có tu vi cảnh giới Thượng Huyền Tam Trọng mà muốn trang bị một chốn kết giới, thì cũng phải mượn Tiên Thiên Linh Bảo mới có thể làm được. Nhưng ở trước mắt, phạm vi phần mộ mặc dù không được lớn như đường phố dài ngày đó, thì lại cũng không phải là điều mà hạng người bình thường có khả năng làm được.

Chỉ có sau khi đạt tới cảnh giới Lực Huyền mới có thể dựa vào lực của bản thân để dẫn động Không Gian Chi Lực, sau đó trang bị kết giới !

Nơi này có lưu lại kết giới, có phải chăng có ý nghĩa ở trong phần mộ tất có gì đó đặc biệt hơn người đang tồn tại. Như thế, cũng giải thích được nguyên nhân người của Thu gia, dù đang trong cơn tức giận nhưng không đi tìm Phong Tam Nương, mà ngược lại còn tới đây ẩn nấp.

- Nếu như nơi này thật sự có thứ gì tốt, hắc hắc, Thu Chấn lão nhi, Thu gia ngươi dẫu muốn có được thì cũng không phải chuyện dễ dàng.

Người thiếu niên lạnh lùng cất tiếng cười, lực nhận biết của hồn phách tiếp tục lan đi về hướng phía trước mà kéo dài. Lần này, vẻ mặt của hắn kinh hãi dị thường. Không ngờ, các phần mộ khác ở xung quanh lại cũng có kết giới.

Mặc dù không hiểu rõ ràng lắm, nhưng các phần mộ trên cả bãi tha ma hẳn là đều trang bị kết giới. Sau khi lực nhận biết của hồn phách bao trùm mọi phần mộ thì thấy cũng đều không có ngoại lệ, tất cả đều có kết giới bảo vệ.

- Chỗ này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Người thiếu niên có ngỡ ngàng. Sự tồn tại của kết giới nhất định không thể gạt được người của Thu gia và Cuồng Đao Quán, khẳng định cũng không thể gạt được những người khác ở trấn Thanh Dương.

Mặc dù kết giới cường đại, với tu vi của Thu Chấn mà cũng không cách nào phá vỡ. Tuy nhiên, những phần mộ này tồn tại ở đây hiển nhiên cũng không phải mới nhất thời, ắt hẳn đã có một đoạn thời gian rất dài.

Nếu như bãi tha ma có chủ nhân. Như vậy, người của Thu gia đâu dám ẩn nấp ở chỗ này, đồng thời hình thành chuyện mai phục ?

Nói cách khác, bãi tha ma này đã không có chủ nhân. Cho nên, người của Thu gia mới dám hành động ở chỗ này. Nếu không phải như thế, cao thủ có thể trang bị nhiều tiểu kết giới mà ngay cả hắn cũng phải là mượn Tiên Thiên Linh Bảo mới có thể đủ sức làm được như vậy, thì cũng vẫn không phải một người mà Thu gia dám đi xúc phạm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0