Hỗn loạn.
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Đừng lo lắng, ta không có việc gì, ta cũng sẽ không để mình xảy ra chuyện.
Thần Dạ nhẹ giọng cười, nắm tay Trưởng Tôn Nhiên, nói:
- Đến bây giờ đại hoàng tử vẫn chưa hiện thân, ta tin tưởng hắn có biện pháp tránh khỏi sự điều tra của đám người Tiêu Lang Hiên, có thể yên tâm hắn không làm chuyện hồ đồ, nếu tới lúc đại chiến hắn xuất hiện, khuyên hắn ở lại!
Trưởng Tôn Nhiên gật đầu, nhưng vẫn nắm chặt tay Thần Dạ, muốn nói lại thôi, cuối cùng mở miệng:
- Vừa rồi Tử Huyên có nói với muội một câu, nàng nói sau này chúng ta nên chiếu cố tốt cho Linh nhi, còn nói khi thế cục chưa rõ thì không được nói cho huynh!
Thần Dạ nhíu mày:
- Nàng muốn làm cái gì?
Ngừng một lát, Thần Dạ ngưng trọng nói:
- Có ta ở đây sẽ không để cho nàng làm loạn, muội tự chiếu cố chính mình là được!
Nói xong hắn rời khỏi đại điện thật nhanh.
Bên ngoài yếu tắc khổng lồ, trên bầu trời Vọng Xuyên hà vô số đạo thân ảnh đang trôi nổi, từng đạo khí tức hung hãn khuấy động, làm con sông vốn sôi trào càng thêm cuồng bạo mãnh liệt.
Tiêu Lang Anh cùng Tuyệt Mệnh bà bà sóng vai mà đứng, thần sắc Tiêu Lang Anh như bị ác quỷ địa ngục nhập thân, hơn nữa khi hắn nhìn thấy đầu của Tiêu Lang Hiên cùng Tiêu Long bị treo cao, vẻ dữ tợn càng làm người ta không rét mà run.
- Trọc Ly, Hạo Huyền, Trầm Ức Thông, đi ra nhận lấy cái chết!
Thanh âm hô to vang tận thiên không, thân ảnh Tiêu Lang Anh hóa thành tia chớp lao thẳng tới tầng cao nhất của yếu tắc.
- Tiêu Lang Anh, trong khoảng thời gian này Hạo Thiên Tông cũng có nhiều môn nhân chết trong tay của ngươi, hiện giờ chỉ bất quá báo lại một chút mà thôi, ngươi kích động cái gì?
Trong yếu tắc truyền ra thanh âm của Hạo Huyền, thân ảnh hắn cũng vọt ra, huyền khí hóa chưởng giận dữ đánh xuống.
- Lão phu giết ngươi!
Tiêu Lang Anh ôm hận mà đến, dù hung thủ không phải Hạo Huyền, nhưng sát ý áp chế thật lâu cũng đã dâng lên tới cực hạn.
Tu vi hai người chỉ hơn kém một chút, nếu Tiêu Lang Anh dựa vào tu luyện đột phá tôn huyền, như vậy cuộc chiến này trừ phi Hạo Huyền có thủ đoạn thông thiên, nếu không tuyệt không khả năng chiến thắng.
Hạo Huyền cũng hiểu rõ ràng, đây là cuộc đại chiến cuối cùng của đôi bên, huyền khí tuôn tràn, không gian lực tinh thuần không ngừng xuất hiện, một tiếng gầm giận dữ không ngừng vang vọng, làm không gian chấn động không thôi.
Bên này vừa đại chiến, Trầm Ức Thông đã hướng chỗ Tuyệt Mệnh bà bà lao thẳng tới, trong khoảng thời gian này không biết đã có bao nhiêu người chết trong tay Lăng Tiêu Điện cùng Tuyệt Minh Tông, thù hận giữa đôi bên đã không đội chung trời.
Trầm Ức Thông vừa lao ra, Tuyệt Mệnh bà bà không chút yếu thế nghênh đón, bốn người đứng đầu thế lực bá chủ Đông Vực đã mở ra cuộc đại chiến sinh tử ngay trên bầu trời.
- Giết!
Trên bầu trời Vọng Xuyên hà, Tiêu Lang Đoạn giận dữ hét lớn, dẫn đầu bay ra trước, sát ý vô cùng sắc bén trực tiếp bao phủ cả Ưng Giản yếu tắc.
Sau lưng hắn thật nhiều người cũng lao theo sau.
- Ha ha, Tiêu Lang Đoạn, ngươi càn rỡ cái gì?
Thanh Mộc lão quái bay ra, ánh mắt bộc phát vẻ hung hãn, ngăn chặn đường đi của Tiêu Lang Đoạn. Sau lưng hắn thật nhiều cao thủ cũng không còn sợ hãi, đều tự lựa chọn đối thủ mở cuộc đại chiến.
- Giết!
Tin tưởng tràn ngập, liên quân Yêu tộc, Thần Hiên Môn, Hạo Thiên Tông cùng Phong gia đều trở nên điên cuồng, chiến ý bộc phát cường đại làm đối thủ có chút rùng mình.
Trên bầu trời, phát hiện sĩ khí phe mình bất lợi, sát ý của Tiêu Lang Anh càng thêm dày đặc, từng đạo không gian lực mạnh mẽ dâng tràn, hỗn hợp với huyền khí bản thân hóa thành lực lượng oanh thẳng qua Hạo Huyền, cố gắng muốn thoát khỏi dây dưa của hắn đi hỗ trợ cho những người khác.
- Ha ha!
Hạo Huyền cười to, liên tục tung chưởng, hóa giải những công kích trí mạng kia, vui sướng đầm đìa quát:
- Tiêu Lang Anh, có phải có cảm giác nhân quả tuần hoàn hay không đây? Một màn như vậy có phải thật quen thuộc hay không đây?
- Hạo Huyền, ngươi đừng vội đắc ý! Vô Câu Hóa Thiên Chưởng!
Tiêu Lang Anh giận dữ, cự chưởng biến hóa mang theo lực lượng kinh thiên trùng điệp vỗ xuống.
- Ha ha! Hám Sơn Thần Quyền!
Hạo Huyền cười to, nắm chưởng thành quyền, huyền khí khởi động, một chiêu thiết quyền lóe ra lam sắc quang mang xuyên thủng không gian hướng cự chưởng hung hăng oanh kích tới.
- Oanh oanh!
Năng lượng phong bạo đáng sợ không ngừng thổi quét, cả bầu trời vặn vẹo mơ hồ, thật sự làm người không dám xâm nhập bên trong.
Bên trong yếu tắc, nhóm người Thần Dạ lẳng lặng quan sát cuộc chiến, sau một lúc im lặng Thần Dạ hỏi:
- Tà Phong tiền bối, có cảm giác được sự tồn tại của cao thủ Tà Đế Điện?
- Còn chưa có!
Tà Phong nhíu mày, nói:
- Sự tình hình như có chút kỳ quái, trong ngày thường mặc dù ba tên kia chưa từng hiện thân, nhưng chỉ cần có đại chiến bọn hắn nhất định đến, bởi vì ngươi cũng biết đại chiến có ý nghĩa thế nào với Tà Đế Điện đi?
Mọi người gật đầu, đại chiến chết người, đổ máu, mà Tà Đế Điện cần máu tươi.
- Nhưng bọn hắn lại không ở trong này, chẳng lẽ đã phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn sao? Hay là nhóm người của Thiên Nhàn tiền bối ở Trung Vực kềm chế được Tà Đế Điện, khiến bọn hắn bỏ qua nơi này?
Tà Phong trầm tư nói.
Nghe đến đó Thần Dạ chợt cười, nói:
- Có phải do Thiên Nhàn tiền bối làm gì tại Trung Vực hay không thì không rõ ràng, nhưng ta có thể khẳng định nhất định đã xảy ra chuyện làm Tà Đế Điện phi thường cảm thấy ngoài ý muốn.
- Thần Dạ, huynh đang nói gì?
Trưởng Tôn Nhiên giật mình tỉnh ngộ, vội nói:
- Thần Dạ, ý của huynh là Huyền Lăng cùng Trạc Ly tiền bối bọn họ đã phá hủy thành công phân điện của Tà Đế Điện tại Bắc Vực, cho nên làm ảnh hưởng thế cục nơi này?
- Hẳn là như vậy!
Thần Dạ cười nói, một cỗ oi bức trong lồng ngực rốt cục suy yếu bớt.
Mọi người hít sâu một hơi dài, Tà Phong biết rõ phân điện các nơi có thực lực thế nào, mà phân điện tại Bắc Vực bị hủy, chỉ vài năm không gặp thanh niên nhân này chẳng những tinh tiến tu vi thần tốc, còn hội tụ được một nhóm cao thủ mạnh mẽ trợ lực.
Thật quá tốt, quá tốt!
Ánh mắt Thần Dạ biến thành âm trầm:
- Cho nên chúng ta phải nhanh chóng chấm dứt hỗn loạn tại Đông Vực, nói cách khác, nếu không nhanh chóng thì hậu quả của Đông Vực chính là hậu quả của Bắc Vực tương lai, mùi vị thảm thống này ta không muốn cảm nhận chút nào!
Nói xong thân hình hắn như quỷ mị, biến mất không còn nhìn thấy!
- Bồng!
Từng đạo năng lượng va chạm, trong hư không hiện ra vô số gió lốc đáng sợ điên cuồng thổi quét, Vọng Xuyên hà, Ưng Giản yếu tắc, cùng Thiên Táng sơn mạch bị gió lốc thổi quét biến thành vô cùng hỗn độn.
Cảm ứng được Thần Dạ đang bay tới phương hướng mà Tiêu Lang Anh đang đại chiến cùng Hạo Huyền, sắc mặt mọi người nhất thời biến đổi, Tử Huyên chợt nói:
- Để cho hắn đi thôi, không tự tay giết Tiêu Lang Anh, hắn vĩnh viễn sẽ không được an tâm.
- Nhưng dù cho có Hạo Huyền liên thủ với hắn, dù sao Tiêu Lang Anh vẫn là cao thủ tôn huyền, quá nguy hiểm!
- Ta tin tưởng hắn!
Thần Dạ nhẹ giọng cười, nắm tay Trưởng Tôn Nhiên, nói:
- Đến bây giờ đại hoàng tử vẫn chưa hiện thân, ta tin tưởng hắn có biện pháp tránh khỏi sự điều tra của đám người Tiêu Lang Hiên, có thể yên tâm hắn không làm chuyện hồ đồ, nếu tới lúc đại chiến hắn xuất hiện, khuyên hắn ở lại!
Trưởng Tôn Nhiên gật đầu, nhưng vẫn nắm chặt tay Thần Dạ, muốn nói lại thôi, cuối cùng mở miệng:
- Vừa rồi Tử Huyên có nói với muội một câu, nàng nói sau này chúng ta nên chiếu cố tốt cho Linh nhi, còn nói khi thế cục chưa rõ thì không được nói cho huynh!
Thần Dạ nhíu mày:
- Nàng muốn làm cái gì?
Ngừng một lát, Thần Dạ ngưng trọng nói:
- Có ta ở đây sẽ không để cho nàng làm loạn, muội tự chiếu cố chính mình là được!
Nói xong hắn rời khỏi đại điện thật nhanh.
Bên ngoài yếu tắc khổng lồ, trên bầu trời Vọng Xuyên hà vô số đạo thân ảnh đang trôi nổi, từng đạo khí tức hung hãn khuấy động, làm con sông vốn sôi trào càng thêm cuồng bạo mãnh liệt.
Tiêu Lang Anh cùng Tuyệt Mệnh bà bà sóng vai mà đứng, thần sắc Tiêu Lang Anh như bị ác quỷ địa ngục nhập thân, hơn nữa khi hắn nhìn thấy đầu của Tiêu Lang Hiên cùng Tiêu Long bị treo cao, vẻ dữ tợn càng làm người ta không rét mà run.
- Trọc Ly, Hạo Huyền, Trầm Ức Thông, đi ra nhận lấy cái chết!
Thanh âm hô to vang tận thiên không, thân ảnh Tiêu Lang Anh hóa thành tia chớp lao thẳng tới tầng cao nhất của yếu tắc.
- Tiêu Lang Anh, trong khoảng thời gian này Hạo Thiên Tông cũng có nhiều môn nhân chết trong tay của ngươi, hiện giờ chỉ bất quá báo lại một chút mà thôi, ngươi kích động cái gì?
Trong yếu tắc truyền ra thanh âm của Hạo Huyền, thân ảnh hắn cũng vọt ra, huyền khí hóa chưởng giận dữ đánh xuống.
- Lão phu giết ngươi!
Tiêu Lang Anh ôm hận mà đến, dù hung thủ không phải Hạo Huyền, nhưng sát ý áp chế thật lâu cũng đã dâng lên tới cực hạn.
Tu vi hai người chỉ hơn kém một chút, nếu Tiêu Lang Anh dựa vào tu luyện đột phá tôn huyền, như vậy cuộc chiến này trừ phi Hạo Huyền có thủ đoạn thông thiên, nếu không tuyệt không khả năng chiến thắng.
Hạo Huyền cũng hiểu rõ ràng, đây là cuộc đại chiến cuối cùng của đôi bên, huyền khí tuôn tràn, không gian lực tinh thuần không ngừng xuất hiện, một tiếng gầm giận dữ không ngừng vang vọng, làm không gian chấn động không thôi.
Bên này vừa đại chiến, Trầm Ức Thông đã hướng chỗ Tuyệt Mệnh bà bà lao thẳng tới, trong khoảng thời gian này không biết đã có bao nhiêu người chết trong tay Lăng Tiêu Điện cùng Tuyệt Minh Tông, thù hận giữa đôi bên đã không đội chung trời.
Trầm Ức Thông vừa lao ra, Tuyệt Mệnh bà bà không chút yếu thế nghênh đón, bốn người đứng đầu thế lực bá chủ Đông Vực đã mở ra cuộc đại chiến sinh tử ngay trên bầu trời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Giết!
Trên bầu trời Vọng Xuyên hà, Tiêu Lang Đoạn giận dữ hét lớn, dẫn đầu bay ra trước, sát ý vô cùng sắc bén trực tiếp bao phủ cả Ưng Giản yếu tắc.
Sau lưng hắn thật nhiều người cũng lao theo sau.
- Ha ha, Tiêu Lang Đoạn, ngươi càn rỡ cái gì?
Thanh Mộc lão quái bay ra, ánh mắt bộc phát vẻ hung hãn, ngăn chặn đường đi của Tiêu Lang Đoạn. Sau lưng hắn thật nhiều cao thủ cũng không còn sợ hãi, đều tự lựa chọn đối thủ mở cuộc đại chiến.
- Giết!
Tin tưởng tràn ngập, liên quân Yêu tộc, Thần Hiên Môn, Hạo Thiên Tông cùng Phong gia đều trở nên điên cuồng, chiến ý bộc phát cường đại làm đối thủ có chút rùng mình.
Trên bầu trời, phát hiện sĩ khí phe mình bất lợi, sát ý của Tiêu Lang Anh càng thêm dày đặc, từng đạo không gian lực mạnh mẽ dâng tràn, hỗn hợp với huyền khí bản thân hóa thành lực lượng oanh thẳng qua Hạo Huyền, cố gắng muốn thoát khỏi dây dưa của hắn đi hỗ trợ cho những người khác.
- Ha ha!
Hạo Huyền cười to, liên tục tung chưởng, hóa giải những công kích trí mạng kia, vui sướng đầm đìa quát:
- Tiêu Lang Anh, có phải có cảm giác nhân quả tuần hoàn hay không đây? Một màn như vậy có phải thật quen thuộc hay không đây?
- Hạo Huyền, ngươi đừng vội đắc ý! Vô Câu Hóa Thiên Chưởng!
Tiêu Lang Anh giận dữ, cự chưởng biến hóa mang theo lực lượng kinh thiên trùng điệp vỗ xuống.
- Ha ha! Hám Sơn Thần Quyền!
Hạo Huyền cười to, nắm chưởng thành quyền, huyền khí khởi động, một chiêu thiết quyền lóe ra lam sắc quang mang xuyên thủng không gian hướng cự chưởng hung hăng oanh kích tới.
- Oanh oanh!
Năng lượng phong bạo đáng sợ không ngừng thổi quét, cả bầu trời vặn vẹo mơ hồ, thật sự làm người không dám xâm nhập bên trong.
Bên trong yếu tắc, nhóm người Thần Dạ lẳng lặng quan sát cuộc chiến, sau một lúc im lặng Thần Dạ hỏi:
- Tà Phong tiền bối, có cảm giác được sự tồn tại của cao thủ Tà Đế Điện?
- Còn chưa có!
Tà Phong nhíu mày, nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Sự tình hình như có chút kỳ quái, trong ngày thường mặc dù ba tên kia chưa từng hiện thân, nhưng chỉ cần có đại chiến bọn hắn nhất định đến, bởi vì ngươi cũng biết đại chiến có ý nghĩa thế nào với Tà Đế Điện đi?
Mọi người gật đầu, đại chiến chết người, đổ máu, mà Tà Đế Điện cần máu tươi.
- Nhưng bọn hắn lại không ở trong này, chẳng lẽ đã phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn sao? Hay là nhóm người của Thiên Nhàn tiền bối ở Trung Vực kềm chế được Tà Đế Điện, khiến bọn hắn bỏ qua nơi này?
Tà Phong trầm tư nói.
Nghe đến đó Thần Dạ chợt cười, nói:
- Có phải do Thiên Nhàn tiền bối làm gì tại Trung Vực hay không thì không rõ ràng, nhưng ta có thể khẳng định nhất định đã xảy ra chuyện làm Tà Đế Điện phi thường cảm thấy ngoài ý muốn.
- Thần Dạ, huynh đang nói gì?
Trưởng Tôn Nhiên giật mình tỉnh ngộ, vội nói:
- Thần Dạ, ý của huynh là Huyền Lăng cùng Trạc Ly tiền bối bọn họ đã phá hủy thành công phân điện của Tà Đế Điện tại Bắc Vực, cho nên làm ảnh hưởng thế cục nơi này?
- Hẳn là như vậy!
Thần Dạ cười nói, một cỗ oi bức trong lồng ngực rốt cục suy yếu bớt.
Mọi người hít sâu một hơi dài, Tà Phong biết rõ phân điện các nơi có thực lực thế nào, mà phân điện tại Bắc Vực bị hủy, chỉ vài năm không gặp thanh niên nhân này chẳng những tinh tiến tu vi thần tốc, còn hội tụ được một nhóm cao thủ mạnh mẽ trợ lực.
Thật quá tốt, quá tốt!
Ánh mắt Thần Dạ biến thành âm trầm:
- Cho nên chúng ta phải nhanh chóng chấm dứt hỗn loạn tại Đông Vực, nói cách khác, nếu không nhanh chóng thì hậu quả của Đông Vực chính là hậu quả của Bắc Vực tương lai, mùi vị thảm thống này ta không muốn cảm nhận chút nào!
Nói xong thân hình hắn như quỷ mị, biến mất không còn nhìn thấy!
- Bồng!
Từng đạo năng lượng va chạm, trong hư không hiện ra vô số gió lốc đáng sợ điên cuồng thổi quét, Vọng Xuyên hà, Ưng Giản yếu tắc, cùng Thiên Táng sơn mạch bị gió lốc thổi quét biến thành vô cùng hỗn độn.
Cảm ứng được Thần Dạ đang bay tới phương hướng mà Tiêu Lang Anh đang đại chiến cùng Hạo Huyền, sắc mặt mọi người nhất thời biến đổi, Tử Huyên chợt nói:
- Để cho hắn đi thôi, không tự tay giết Tiêu Lang Anh, hắn vĩnh viễn sẽ không được an tâm.
- Nhưng dù cho có Hạo Huyền liên thủ với hắn, dù sao Tiêu Lang Anh vẫn là cao thủ tôn huyền, quá nguy hiểm!
- Ta tin tưởng hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro