Đế Quân

Khổ hàn chi địa. (2)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Thể tích của bọn chúng hoặc có lớn có nhỏ, nhưng đều không có ngoại lệ, sau khi hiện thân lướt đi, tốc độ của bọn chúng đều là vô cùng kinh người, thường thường ở thời điểm hàn phong giống như đao còn chưa thổi đến, thân ảnh của bọn nó đã đem những hàn phong này để lại phía sau rất xa.

Không chỉ có tốc độ kinh người, ngay cả thân pháp cũng là tuyệt diệu không thôi, đạo đạo khe hở không gian đan xen đầy trời giống như là mạng nhện, ở thời điểm bọn chúng thiểm lướt mà qua lại là dễ dàng né tránh, không để cho khe hở không gian có cơ hội xâm phạm đến chúng.

Nếu không như thế, ở trong loại hoàn cảnh ác liệt như vậy, bọn họ làm sao đi ra ngoài kiếm thức ăn, lại như thế nào có thể sinh tồn được.

- Hống!

Hàn phong phong thanh như long hống, không gian cùng dại địa ở chỗ này từ trước đến giờ đều chưa từng bình tĩnh qua, tầng băng thật dày cũng là làm cho người ta đi lại ở phía trên rất là khó khăn.

Nơi xa, không biết lúc nào đột nhiên xuất hiện ba cái chấm đen, dần dần theo thời gian chuyển dời, ba cái chấm đen rốt cuộc liền có thể nhìn thấy được rõ ràng, nguyên lai là ba đạo thân ảnh, bọn họ chính là ba người Thần Dạ.

Ba người, từ lúc xuất phát cho đến nơi này, lấy tốc đọ của bọn họ cũng là ước chừng hao tổn gần một tháng, mà sau khi đến nơi này mới phát hiện hoàn cảnh ác liệt của phiến đại địa này xa xa vượt ra ngoài tưởng tượng của bọn họ.

Nhìn lên không gian, đạo đạo khe hở không gian kia giăng đầy khắp nơi, cảm ứng đến hàn phong giống như đao phong mà cắt đến cùng với khí tức lạnh giá vô cùng, hết thảy cái này cho dù là Tử Huyên có tu vi cao nhất đều không thể không trở nên vô cùng cẩn thận.

Tử Huyên tự nhận, ở chỗ này nếu như nàng có chút không cẩn thận, có lẽ khí tức rét lạnh này cùng với hàn phong sắc bén không cách nào tạo thành thương tổn đối với nàng, chỉ khi nào bị những khe hở không gian kia quấn lên mà nói, ngay cả là không đến nỗi trí mạng, nhưng nguy hiểm phải đối mặt cũng là không yếu hơn bao nhiêu so với một vị Thiên Huyền cao thủ.

Nơi này thật sự quá đáng sợ, khó trách bọn hắn một đường đi đến, sau khi bước vào phiến đại địa này vận khí cũng không tệ lắm, thấy được vài gốc thiên tài địa bảo, song, những thứ kỳ trân này đều là ngạo nghễ sinh trưởng, không chút nào lo lắng bị hái đi.

- Trạc Ly tiền bối, để cho ngươi cùng chúng ta mạo hiểm lần này, thật là...

Lời của Tử Huyên còn chưa dứt, Trạc Ly liền là cắt đứt, nói:

- Minh chủ, chúng ta đều là người một nhà, ngươi nói lời này có quá khách khí hay không, cũng không đem Trạc Ly ta làm thành người nhà mình sao?

Không đợi Thần Dạ cùng Tử Huyên nói gì, Trạc Ly liền là tiếp tục ní:

- Công tử, Minh chủ, trong khoảng thời gian này tới nay, tu luyện của ta tất cả đều dùng ở trên kích hoạt huyết mạch của mình...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Có phát hiện không?

Thần Dạ không đợi Trạc Ly nói hết lời, vội vàng hỏi, trái tim cũng là lập tức khẩn trương lên rồi.

Thiên Địa Huyền Hoàng quả cùng với Huyết Bồ Đề, đem so sánh cái sau càng thêm hư vô mờ mịt.

Lấy thực lực cùng bản lĩnh của người trẻ tuổi thần bí, nếu như hắn ở đây, ở đỉnh của tuyết sơn này có tồn tại của Thiên Địa Huyền Hoàng quả, như vậy nhất định là có tồn tại, có lẽ lấy được sẽ có khó khăn rất lớn, nhưng chỉ cần tồn tại, vô luận như thế nào Thần Dạ cũng sẽ nghĩ biện pháp lấy được tới tay, đây là vật có thể lấy được.

Nhưng Huyết Bồ Đề... Thật sự quá hư vô mờ mịt rồi.

Thần Dạ tin tưởng, phàm là Huyết Bồ Đề có một chút tung tích của thể tìm kiếm, người trẻ tuổi thần bí kia nhất định tìm được đầu mối có tính quyết định, cường đại của người này là không thể nghi ngờ.

Cơ hội của Thần Dạ chính là phát hiện ra Trạc Ly, hiện tại Trạc Ly chủ động nhắc tới cái này, sao không để cho Thần Dạ động tâm cùng run sợ.

- Phát hiện không nhiều lắm, công tử ngươi cũng biết, nếu muốn hoàn toàn kích hoạt huyết mạch thuần khiết trong cơ thể ta, ít nhất cần tu vi Thiên Huyền đỉnh phong, hiện tại ta đây còn không cách nào làm được, bất quá...

Ánh mắt của Trạc Ly chợt lóe, nghiêm nét mặt nói:

- Nếu là đi đến chỗ ở của Kỳ Lân nhất tộc ta, có lẽ sẽ có một chút phát hiện không thể biets được, chỉ là muốn đi vào Kỳ Lân nhất tộc ta phải là cao thủ Thiên Huyền mới có thể phá vỡ đạo phong ấn kia.

Thiên Huyền cao thủ, Dạ Minh hiện tại không phải là không có, nhưng Trạc Ly như cũ nói như vậy, hiển nhiên một cái là trên thời gian không kịp, chỗ ở của Kỳ Lân nhất tộc, Trạc Ly cũng không muốn có người khác biết được.

Tuy nói tất cả người trong Dạ Minh tuy hai mà một, nhưng có chút bí mật người biết càng ít càng tốt, Kỳ Lân nhất tộc hôm nay cũng không phải là lúc cường thịnh, không khỏi sẽ có một chút ngoài ý muốn phát sinh.

- Cảnh giới Thiên Huyền sao, Trạc Ly tiền bối không cần lo lắng, có lẽ lúc chúng ta từ nơi này rời đi, ta đã đạt tới cảnh giới này rồi!

Tử Huyên nhẹ giọng cười nói.

Nghe vậy, Thần Dạ cùng Trạc Ly không khỏi kinh hãi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lời này của Tử Huyên không thể nghi ngờ nàng hiện tại đã ở cảnh giới Thánh Huyền cửu trognj, tu luyện một thời gian ngắn nếu là sau khi thật sự chiếm được Thiên Địa Hồng Hoag quả phục dụng, mượn kỳ trân này, Tử Huyên có thể đạt tới cảnh giới Thiên Huyền.

Đây là chuyện tốt!

Song, trong khoảng thời gian này tới nay, ba người đều là ở chung một chỗ, cao thủ cấp bậc Thánh Huyền mỗi khi tinh tiến một tầng đều sẽ có thiên địa dị tượng bất đồng hiện ra, nhưng Thần Dạ cùng Trạc Ly lại là không mảy may cảm ứng được.

Trước kia tu vi của Tử Huyên tinh tiến, Thần Dạ cùng Trạc Ly cũng không có ở bên người nàng, hiện tại....

Chân mày của Thần Dạ bất giác cau chặt lại, người trẻ tuổi thần bí kia đã từng nhắc tới, tình huống trước mắt của Tử Huyên, tốt nhất là thực lực không nên tăng lên.

Trong khoảng thời gian này ngoại trừ thương thế cùng Tà Cuồng đánh một trận mà lưu lại, để cho Tử Huyên tu luyện qua một phen, lúc còn lại nàng cũng không có tu luyện, vì sao thực lực này còn là tinh tiến một cái tầng thứ rồi.

Vô thanh vô tức như vậy không chỉ để lộ ra quái dị, lại càng để cho Thần Dạ lo lắng không dứt.

- Ngươi yên tâm, ta không có chuyện gì!

Thấy chân mày của Thần Dạ nhíu chặt, Tử Huyên giơ tay lên, nhẹ nhàng vuốt vuốt chân mày của hắn, nói:

- Nhỡ kỹ, sau này cũng đừng cau mày ở trước mặt ta, được không?

- Nhưng là...

Tử Huyên cười lên xinh đẹp, nói:

- Đừng lo lắng cho ta, thực lực của ta tinh tiến không liên quan đến bất kỳ nhân tố nào, người trẻ tuổi thần bí kia tuy biết rất nhiều nhưng không rõ ràng lá bài tẩy của ta, hôm nay ta đây ngay cả là không tu luyện, tu vi cũng sẽ tăng tiến từng ngày, cùng với tu luyện của thường nhân là độc nhất vô nhị.

- Đây là vì cái gì?

Thần Dạ rất là không hiểu, coi như là Trạc Ly sống lâu hơn ngàn năm cũng không nghe rõ ý tứ trong lời này, Tử Huyên nhưng không có Hồn biến chi thể, lại có thể nào không cần tu luyện, tu vi vẫn sẽ tăng tiến?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0