La gia đứng đầu. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Nếu như nàng đã sớm xuất quan…. thì mảnh đất hoang này cũng sẽ không an tĩnh như thế, điểm này Thần Dạ có thể bảo đảm.
- Quỷ Chân Nhân, ngươi thật đúng là quá cẩn thận.
Đã trong nhiều năm Phong Tam Nương vẫn không hề xuất quan, từ đó có thể thấy được Quỷ Chân Nhân phong ấn ở nơi này rất cường đại.
- Quên đi, Phong cô nương, ngưoi hãy chuyên tâm tu luyện đi!
Thanh âm bất đắc dĩ của Thần Dạ nhẹ lẩm bẩm, cũng không dây dưa ở đây nữa mà lắc mình nhanh chóng lao về phía trước…
Khi thân ảnh của Thần Dạ vừa mới biến mất ở phía trước, trong rừng cách khoảng đất trống không xa, một đạo thân ảnh nhỏ yếu chậm rãi đi qua.
Nếu có những người khác ở đây sẽ phát hiện ra, thân ảnh nào chính là người đứng đầu La gia quyền thế nhất của Thanh Dương trấn hôm nay, La Linh!
Nhìn về phương hướng Thần Dạ rời đi, trong cặp mắt đẹp của La Linh hiện lên vẻ thất vọng, vẻ ủy khuất.
- Công tử, ngươi đã đến Thanh Dương trấn mà sao lại không đến gặp ta? Ta biết hiện tại áp lực của ngươi rất lớn, ngươi không muốn làm liên lụy tới ta và La gia, nhưng ngươi sao lại làm liên lụy đến chúng ta cơ chứ?
Vẻ đau lòng ẩn hiện lên trong con ngươi của nàng, nhìn mảnh đất trống không có vật gì, nhẹ lẩm bẩm:
- Phong tỷ tỷ, lực lượng ngươi cần có vẫn chưa đủ sao? Hiện tại công tử đang rất cần sự trợ giúp.
Tựa như hưởng ứng theo lời này của La Linh, mảnh đất trống đã từng là Quỷ Mộ đột nhiên có một luồng u mang nhàn nhạt xuất hiện trôi lơ lửng, giống như quỷ hỏa, tuy bây giờ là ban ngày nhung vẫn làm cho người ta có cảm giác âm trầm.
U mang khiến thường nhân thoạt nhìn có chút sợ hãi trực tiếp xuất hiện ở trong tay La Linh, một lát sau La Linh không nhịn được mà cười khổ, chợt cong ngón tay búng ra, u mang liền lóe sáng, sau đó liền quay về mảnh đất trống.
- Đã như vậy thì Phong tỷ tỷ cứ tu luyện cho tốt đi, những chuyện khác ta sẽ đi an bài một chút, dù sao vẫn có một chút thời gian, ta nghĩ ta có thể đủ để giúp đỡ cho công tử.
Nói xong La Linh liền xoay người đi tới hướng Thanh Dương trấn.
Thế nhưng khi nàng mới vừa xoay người, cách đó không xa, từng đạo tiếng gió phá rách không khí liền bén nhọn vang dội, một lát sau, mấy chục đạo thân ảnh nhanh chóng vọt tới ngăn chặn phía trước La Linh.
- La gia chủ, ngươi khỏe chứ!
Dẫn đầu tới là một vị nam tử tục tằng, ngươi này La Linh biết, không chỉ có hắn mà ở bên trong mấy chục người này nàng cũng biết hơn phân nửa, còn những người khác lại rất xa lạ, lúc trước nàng tuyệt đối chưa từng gặp qua.
Thế nhưng tu vi của những người lạ này lại không hề yếu, nếu dùng ánh mắt dõi hết cả Thanh Dương trấn, những người lạ này đều có thể đứng yên trên đỉnh của Thanh Dương trấn.
Mặc dù La gia chưa hoàn toàn nắm Thanh Dương trấn trong tay, nhưng nếu có số lượng lớn người lạ mặt xuất hiện, hơn nữa còn là những coa thủ thì La Linh sao lại không biết cơ chứ, nhưng nàng lại không hề biết những người này xuất hiện lúc nào.
- Cao thủ của hoàng thất sao?
Bị La Linh nói ra lai lịch, một người ở bên trong những người lạ mặt này đi ra, nhìn nàng, cười lạnh nói:
- Vốn đang có chút hoài nghi, nhưng hôm nay xem ra, La gia chủ, chúng ta không cần phải hoài nghi rồi, có đúng không?
- Dĩ nhiên!
La Linh cười nhạt nói:
- Lệnh truy nã bố cáo ngoài trấn nhỏ, muốn truy nã ai ta nghĩ Thanh Dương trấn không ai không biết, mà người kia có quan hệ như thế nào với La gia chúng ta cũng không không ai không rõ.
- Đã như vậy thì, La gia chủ, ngươi chỉ có hai con đường có thể đi, chết hoặc là lựa chọn thần phục hoàng triều!
Nghe vậy La Linh cười nói:
- Thần phục hoàng triều cũng không thể là không được, thế nhưng, chỉ bằng mấy người các ngươi thì lại không thể uy hiếp được bổn cô nương đâu.
Nghe được những lời này của La Linh, trong lòng mọi người không tự chủ mà cảm khái rất nhiều, năm đó La gia bị suy bại, La Linh bị buộc phải tiến vào Cuồng Đao quán, khi đó La Linh mảnh mai, sợ là không thể chịu nổi một kích.
Mà đã nhiều năm trôi qua, đối mặt với hơn mấy chục người có thể nói là đứng đầu Thanh Dương trấn, nàng lại không hề có một chút sợ hãi, giơ tay nhấc chân đều lộ vẻ phong cách quý phái, biến hóa như vậy thật khó có thể tưởng tượng được!
- La gia chủ có phải là muốn thử một chút thực lực của bọn ta hay không, tốt, muốn cho La gia chủ thần phục thì cũng cần phải bày tỏ một chút mới được.
Tên cầm đầu cao thủ hoàng thất âm lãnh người, trong con ngươi ẩn hiện ra lửa nóng, chợt thân ảnh khẽ động mang theo Huyền khí mạnh mẽ kích xạ ra ngoài.
Thân ảnh vừa động hắn liền phát giác tầm mắt của chính mình một lát sau liền khôi phục lại bình thường, cô gái đứng trước mắt xuất ra ngón tay ngọc thon dài tinh tế, nếu như thưởng thức nhất định sẽ yêu thích không buông tay.
Nhưng lúc này ngón tay ngọc kia lại trở thành ngón tay tử thần, nhẹ nhàng xẹt qua, nơi cổ họng của vị cao thủ hoàng thất này liền xuất hiện một vết máu, sau đó máu tươi như suối tuôn trào ra, thân thể cũng nặng nề ngã xuống trên mặt đất.
Chỉ một chiêu mà thôi, cư nhiên lại có thể giết chết một gã cao thủ cảnh giới Sơ Huyền bát đoạn…
Ngay khi mọi nơi trong hoàng triều đều bị chấn động về việc của Thần gia, thì Thần Dạ lại lặng lẽ đi tới Đại Thiên phủ…
Tuy nói Thần gia trong mắt mọi người đã bị nhổ tận gốc, nhưng thế lực thật sự của Thần gia vẫn còn, điểm này hoàng đế cực kỳ hiểu rõ, hơn nữa toàn bộ Thần gia, cho tới bây giờ người bị giam giữ ở đế đô cũng chỉ có một mình Thần lão gia tử mà thôi.
Mặc dù Thần lão gia tử chính là người đứng đầu Thần gia, giam giữ hắn nhất định cũng sẽ làm cho Thần gia chịu trọng thương, thế nhưng bao năm qua Thần lão gia tử đã ít để ý tới mọi chuyện trong Thần gia, hết thảy mọi việc lớn nhỏ đều do Thần Thuận cùng Thần Lệ quản lý.
Bởi vậy bây giờ muốn Thần gia hoàn toàn bị loại bỏ là không thể làm được, cũng như muốn thanh trừ tất cả các thế lực của Thần gia ở hoàng triều Đại Hoa trong một thời gian ngắn cũng là chuyện không thể nào.
Chính là vì đạo lý này, bất kể là Đại Thiên phủ hay là các nơi khác thuộc quản lý của Thần gia, hoàng thất nếu muốn đánh tan hết thì cần phải mất một khoảng thời gian rất lâu.
Hơn nữa hành động cũng không thể quá kích, nếu không thì thế cục sẽ phản ngược lại.
Từ khi Thần Dạ sống lại, có quá nhiều sự tình đã có sự thay đổi, rõ ràng nhất chính là việc bản thân Thần Dạ đã quật khỏi, cùng với không lâu sau Thần lão gia tử đã tự mình phát lệnh, từ nay về sau Thần Dạ chính là người đứng đầu Thần gia!
Thần gia sẽ không thể giống như kiếp trước nữa, sẽ không giống như trước kia chỉ trong một đêm mà cửa nát nhà tan!
Cho nên mặc dù Thần lão gia tử bị giam lỏng, thế nhưng chỉ cần Thần Dạ vẫn còn thì nguy cơ thiên đại vẫn còn có biện pháp giải quyết. Đương nhiên trong quá trình này, hoàng đế tuyệt đối sẽ không nhân từ mà nương tay, nếu như ứng phó không thỏa đáng thì việc toàn bộ thế lực của Thần gia bị tan rã là chuyện có thể xảy ra.
- Quỷ Chân Nhân, ngươi thật đúng là quá cẩn thận.
Đã trong nhiều năm Phong Tam Nương vẫn không hề xuất quan, từ đó có thể thấy được Quỷ Chân Nhân phong ấn ở nơi này rất cường đại.
- Quên đi, Phong cô nương, ngưoi hãy chuyên tâm tu luyện đi!
Thanh âm bất đắc dĩ của Thần Dạ nhẹ lẩm bẩm, cũng không dây dưa ở đây nữa mà lắc mình nhanh chóng lao về phía trước…
Khi thân ảnh của Thần Dạ vừa mới biến mất ở phía trước, trong rừng cách khoảng đất trống không xa, một đạo thân ảnh nhỏ yếu chậm rãi đi qua.
Nếu có những người khác ở đây sẽ phát hiện ra, thân ảnh nào chính là người đứng đầu La gia quyền thế nhất của Thanh Dương trấn hôm nay, La Linh!
Nhìn về phương hướng Thần Dạ rời đi, trong cặp mắt đẹp của La Linh hiện lên vẻ thất vọng, vẻ ủy khuất.
- Công tử, ngươi đã đến Thanh Dương trấn mà sao lại không đến gặp ta? Ta biết hiện tại áp lực của ngươi rất lớn, ngươi không muốn làm liên lụy tới ta và La gia, nhưng ngươi sao lại làm liên lụy đến chúng ta cơ chứ?
Vẻ đau lòng ẩn hiện lên trong con ngươi của nàng, nhìn mảnh đất trống không có vật gì, nhẹ lẩm bẩm:
- Phong tỷ tỷ, lực lượng ngươi cần có vẫn chưa đủ sao? Hiện tại công tử đang rất cần sự trợ giúp.
Tựa như hưởng ứng theo lời này của La Linh, mảnh đất trống đã từng là Quỷ Mộ đột nhiên có một luồng u mang nhàn nhạt xuất hiện trôi lơ lửng, giống như quỷ hỏa, tuy bây giờ là ban ngày nhung vẫn làm cho người ta có cảm giác âm trầm.
U mang khiến thường nhân thoạt nhìn có chút sợ hãi trực tiếp xuất hiện ở trong tay La Linh, một lát sau La Linh không nhịn được mà cười khổ, chợt cong ngón tay búng ra, u mang liền lóe sáng, sau đó liền quay về mảnh đất trống.
- Đã như vậy thì Phong tỷ tỷ cứ tu luyện cho tốt đi, những chuyện khác ta sẽ đi an bài một chút, dù sao vẫn có một chút thời gian, ta nghĩ ta có thể đủ để giúp đỡ cho công tử.
Nói xong La Linh liền xoay người đi tới hướng Thanh Dương trấn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế nhưng khi nàng mới vừa xoay người, cách đó không xa, từng đạo tiếng gió phá rách không khí liền bén nhọn vang dội, một lát sau, mấy chục đạo thân ảnh nhanh chóng vọt tới ngăn chặn phía trước La Linh.
- La gia chủ, ngươi khỏe chứ!
Dẫn đầu tới là một vị nam tử tục tằng, ngươi này La Linh biết, không chỉ có hắn mà ở bên trong mấy chục người này nàng cũng biết hơn phân nửa, còn những người khác lại rất xa lạ, lúc trước nàng tuyệt đối chưa từng gặp qua.
Thế nhưng tu vi của những người lạ này lại không hề yếu, nếu dùng ánh mắt dõi hết cả Thanh Dương trấn, những người lạ này đều có thể đứng yên trên đỉnh của Thanh Dương trấn.
Mặc dù La gia chưa hoàn toàn nắm Thanh Dương trấn trong tay, nhưng nếu có số lượng lớn người lạ mặt xuất hiện, hơn nữa còn là những coa thủ thì La Linh sao lại không biết cơ chứ, nhưng nàng lại không hề biết những người này xuất hiện lúc nào.
- Cao thủ của hoàng thất sao?
Bị La Linh nói ra lai lịch, một người ở bên trong những người lạ mặt này đi ra, nhìn nàng, cười lạnh nói:
- Vốn đang có chút hoài nghi, nhưng hôm nay xem ra, La gia chủ, chúng ta không cần phải hoài nghi rồi, có đúng không?
- Dĩ nhiên!
La Linh cười nhạt nói:
- Lệnh truy nã bố cáo ngoài trấn nhỏ, muốn truy nã ai ta nghĩ Thanh Dương trấn không ai không biết, mà người kia có quan hệ như thế nào với La gia chúng ta cũng không không ai không rõ.
- Đã như vậy thì, La gia chủ, ngươi chỉ có hai con đường có thể đi, chết hoặc là lựa chọn thần phục hoàng triều!
Nghe vậy La Linh cười nói:
- Thần phục hoàng triều cũng không thể là không được, thế nhưng, chỉ bằng mấy người các ngươi thì lại không thể uy hiếp được bổn cô nương đâu.
Nghe được những lời này của La Linh, trong lòng mọi người không tự chủ mà cảm khái rất nhiều, năm đó La gia bị suy bại, La Linh bị buộc phải tiến vào Cuồng Đao quán, khi đó La Linh mảnh mai, sợ là không thể chịu nổi một kích.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà đã nhiều năm trôi qua, đối mặt với hơn mấy chục người có thể nói là đứng đầu Thanh Dương trấn, nàng lại không hề có một chút sợ hãi, giơ tay nhấc chân đều lộ vẻ phong cách quý phái, biến hóa như vậy thật khó có thể tưởng tượng được!
- La gia chủ có phải là muốn thử một chút thực lực của bọn ta hay không, tốt, muốn cho La gia chủ thần phục thì cũng cần phải bày tỏ một chút mới được.
Tên cầm đầu cao thủ hoàng thất âm lãnh người, trong con ngươi ẩn hiện ra lửa nóng, chợt thân ảnh khẽ động mang theo Huyền khí mạnh mẽ kích xạ ra ngoài.
Thân ảnh vừa động hắn liền phát giác tầm mắt của chính mình một lát sau liền khôi phục lại bình thường, cô gái đứng trước mắt xuất ra ngón tay ngọc thon dài tinh tế, nếu như thưởng thức nhất định sẽ yêu thích không buông tay.
Nhưng lúc này ngón tay ngọc kia lại trở thành ngón tay tử thần, nhẹ nhàng xẹt qua, nơi cổ họng của vị cao thủ hoàng thất này liền xuất hiện một vết máu, sau đó máu tươi như suối tuôn trào ra, thân thể cũng nặng nề ngã xuống trên mặt đất.
Chỉ một chiêu mà thôi, cư nhiên lại có thể giết chết một gã cao thủ cảnh giới Sơ Huyền bát đoạn…
Ngay khi mọi nơi trong hoàng triều đều bị chấn động về việc của Thần gia, thì Thần Dạ lại lặng lẽ đi tới Đại Thiên phủ…
Tuy nói Thần gia trong mắt mọi người đã bị nhổ tận gốc, nhưng thế lực thật sự của Thần gia vẫn còn, điểm này hoàng đế cực kỳ hiểu rõ, hơn nữa toàn bộ Thần gia, cho tới bây giờ người bị giam giữ ở đế đô cũng chỉ có một mình Thần lão gia tử mà thôi.
Mặc dù Thần lão gia tử chính là người đứng đầu Thần gia, giam giữ hắn nhất định cũng sẽ làm cho Thần gia chịu trọng thương, thế nhưng bao năm qua Thần lão gia tử đã ít để ý tới mọi chuyện trong Thần gia, hết thảy mọi việc lớn nhỏ đều do Thần Thuận cùng Thần Lệ quản lý.
Bởi vậy bây giờ muốn Thần gia hoàn toàn bị loại bỏ là không thể làm được, cũng như muốn thanh trừ tất cả các thế lực của Thần gia ở hoàng triều Đại Hoa trong một thời gian ngắn cũng là chuyện không thể nào.
Chính là vì đạo lý này, bất kể là Đại Thiên phủ hay là các nơi khác thuộc quản lý của Thần gia, hoàng thất nếu muốn đánh tan hết thì cần phải mất một khoảng thời gian rất lâu.
Hơn nữa hành động cũng không thể quá kích, nếu không thì thế cục sẽ phản ngược lại.
Từ khi Thần Dạ sống lại, có quá nhiều sự tình đã có sự thay đổi, rõ ràng nhất chính là việc bản thân Thần Dạ đã quật khỏi, cùng với không lâu sau Thần lão gia tử đã tự mình phát lệnh, từ nay về sau Thần Dạ chính là người đứng đầu Thần gia!
Thần gia sẽ không thể giống như kiếp trước nữa, sẽ không giống như trước kia chỉ trong một đêm mà cửa nát nhà tan!
Cho nên mặc dù Thần lão gia tử bị giam lỏng, thế nhưng chỉ cần Thần Dạ vẫn còn thì nguy cơ thiên đại vẫn còn có biện pháp giải quyết. Đương nhiên trong quá trình này, hoàng đế tuyệt đối sẽ không nhân từ mà nương tay, nếu như ứng phó không thỏa đáng thì việc toàn bộ thế lực của Thần gia bị tan rã là chuyện có thể xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro